_________________________________________
「Phần chương : Hệ thống tên kĩ năng.
Vòng trạng thái được đúc thành từ đá nhiễm ma lực trong tự nhiên. Lượng ma lực ẩn trong thân vòng sẽ liên kết với cơ thể mục tiêu qua tiếp xúc trực tiếp. Với kết cấu trận đồ thu nhỏ ở mặt sau chiếc vòng, trận đồ thứ nhất sẽ thiết lập một hệ thống trí tuệ ảo tạm thời, đánh giá các năng lực của mục tiêu tiếp xúc, cũng nhờ hệ thống này mà tên các kĩ năng được đặt theo mô hình vận chuyển ma lực trong cơ thể...tất cả sẽ hiện ra nhờ bảng trạng thái do trận đồ tạo ảnh thứ hai.
Thông tin chiếc vòng nắm bắt có thể tùy chỉnh qua việc thêm bớt số lượng trận đồ ma thuật, Lưu ý: Việc gia tăng trận đồ có thể gây ra nhiều hậu quả khác nhau... [Hình minh họa trận đồ thứ ]」
_________________________________________
"ORDER---Thao túng!"
Tôi hét lớn khi tay phải đang giơ về phía bức tường đá thay vì mấy cái cây kì lạ
Khi nãy tôi đã xem chỉnh lại vòng trạng thái và xem lại bảng của mình. Bỏ qua hậu quả của việc thêm trận đồ thứ , lượng thông tin tôi nhận được tăng rõ rệt.
Kĩ năng Order của tôi thuộc dạng "Huyền cmn Thoại". Nó là kĩ năng đa nhiệm vụ, vừa tích hợp tấn công, buff, hỗ trợ,...tùy vào câu chú tôi ra lệnh.
Nó xuất hiện trong dạng cầu phát sáng trong bàn tay tôi và không phải thứ phóng ra bình thường như những kĩ năng tấn công mà tôi từng thấy, nhưng nếu tôi nói "Order---Hỏa thiêu!" thì nó sẽ đột ngột phóng ra ngọn lửa thiêu đốt mục tiêu. Đặc biệt nó không hề tốn lấy bất cứ ma lực nào. Nếu tôi còn trở về được mà thằng Daisuke lao vào trêu tôi nữa thì tôi không ngại táng một Order vào mặt nó đâu.
Hiện giờ tôi vừa sử dụng Order vào bức tường, tôi định nói phá hủy nhưng thế nào miệng lại phun ra là Thao túng. Bằng cách tập trung tưởng tượng về thứ sẽ thành hình, tôi có thể tự do bắt bức từng thay đổi theo ý mình.
"Mình cần nơi giữ ấm đã..."
[Rầm]
Bức tường của tầng chuyển động như chất lỏng chảy ra, bao trùm lấy không quan xung quanh tôi rồi cứng cáp trở lại. Một căn phòng hiện ra trước mắt tôi. Tuy méo mó nhưng quả thật kĩ năng này vẫn quá Tuyệt vời.
"Mình có thể dùng nó để ra khỏi đây..."
Tôi mừng rỡ.
Phần tường vừa tan ra bất ngờ tuôn ra vài tia nước, tôi lúng túng dùng Order lần nữa thì số nước chảy ra thành một dòng suối nhỏ. Đặt tay xuống đất, tôi làm một phần sàn bên dưới mạch nước ngầm lún sâu xuống để nước tràn vào, giờ nó trông như một cái hồ nước nhỏ nhắn vậy.
Cảm thấy như được cứu sống, tôi định mở thông đường lên trên thì...
"GRÀÀÀOOOOooo!"
Tôi giật bắn mình, phía sau tôi là hình dáng một con rồng. Khoan đã, tôi nhớ là mình đã rơi xuống cùng nó...có vẻ các vách đá đã đẩy nó ra xa nơi tôi rơi xuống. Nó tìm thấy nơi này chắc chắn vì tiếng hét ban nãy của tôi.
Đã đang đói lại gặp phải con này. Tôi bắt đầu nghĩ, liệu kĩ năng mới có giúp tôi chiến thắng con rồng? Nghĩ lại thì nó là một kĩ năng vô cùng mạnh, nhưng con rồng thuộc quái cao cấp và tôi cũng chỉ mới làm quen với kĩ năng này thì phần trăm thắng cũng không cao tý nào.
Nếu tôi giao chiến với nó mà thắng thì có lẽ sẽ tận dụng được số thịt của nó, còn nó mà hơn kèo tôi thì xác cmn định luôn.
"Khịttt!"
Con rồng hít bằng mũi nó rồi từ từ lùi lại, hành động của nó ngắt mất mạch suy nghĩ của tôi. Sao thế, nó định lùi lại phun lửa để nướng tôi à?
[Rầm]
Nó nằm sấp bụng rồi cố ngửa cố lên, đoạn lấy móng gãi cổ.
"Mày không định thịt tao à?"
Nó lắc đầu, móng vẫn gãi gãi cổ. Có vẻ nó muốn chỉ tôi cái gì đó thì đúng hơn.
Tôi từ từ tiến lại gần con rồng, nó không phản ứng mà còn ngửa cao đầu lên để lộ một thứ mạ vàng ghim vào cổ nó.
"Chẳng lẽ mày muốn tao gỡ thứ này ra à?"
Nó bắt đầu rên ư ư như mèo con vậy. Tôi nắm hai tay vào vật vàng vàng kia, đặt chân hợp lý rồi...Kéo!
[Crackkk]
Vật thể mạ vàng được rút ra khỏi cổ con rồng, vỡ vụn trong tay tôi đoạn làm tôi ngã dúi ra sau.
Vô số trận đồ ma thuật hiện ra xung quanh con rồng, cả cơ thể nó cũng sáng rực lên. Tôi chỉ có thể ngồi xem và há hốc miệng.
Có vẻ...nó đang biến mất, hình dáng con rồng tan dần vào không khí cùng những trận đồ ma thuật. Thứ còn lại duy nhất lọt vào tầm mắt tôi.
Miêu tả sao nhỉ...một bé gái, tóc đỏ rực như lửa, kèm thêm những chiếc sừng vướng trên mái tóc và...trần như nhộng.
Tôi giơ tay tát vào mặt mình xem còn tỉnh không, những thứ vừa xảy ra vượt quá ngưỡng tưởng tượng của tôi rồi.
Ah. Một thân hình nhỏ bé lao đến ôm thẳng vào cổ tôi.
"Chủ nhân! Ngài đã giải thoát cho em!"
"Chờ...chờ đã, cái gì vừa diễn ra vậy?"
Tôi không ngu đến mức không hiểu con rồng vừa biến thành bé gái này, nhưng hiện giờ con bé đang ôm lấy tôi với cơ thể trần trụi. Vụ này mà bị phát hiện là tôi lên báo chắc.
Gu. Tôi thấy chóng mặt và hoa mắt, tai tôi cũng nghe bắt đầu không rõ nữa. Cảm giác thật khó chịu, tất cả mọi thứ mờ đi trước mắt, tôi ngất đi lúc nào không biết...
"Chủ nhân?"
_________________________________________