Lô chưởng quỹ oán than, ta thắng được tinh thạch nhưng lại rơi vào tay hạng nhất chi chiến.
Không phải hạng nhất được ban thưởng rất hậu hĩnh sao, lại còn tới chỗ ta tranh tinh thạch làm gì chứ.
Nhưng nàng có thể chắc chắn mình được hạng nhất để đặt cược sao! Giây phút này Lô chưởng quỹ cảm thấy nàng sâu không lường được.
Một người có thể tự tin với thực lực của mình đến mức nào mới có thể làm như vậy
Một lúc sau, Lô chưởng quỹ đưa thẻ ngưng tinh cho nàng:” Uyển Ngưng tiểu thư đây là toàn bộ tinh thạch thắng được, lệnh bài cấp cao của đổ phường chúng tôi cũng được tích hợp trong này, mong ngài nhận cho”
“Đa tạ.
Ta còn có chút việc, cáo từ”.
Uyển Ngưng đi thẳng về khách điếm
Hồng Liên và Lục lão được tiếp đón riêng trong căn phòng của đổ phường:” Tiểu thư, Uyển Ngưng tiểu thư đi rồi”
“Không vội, tới yến hội cũng gặp lại”
-Phủ thành chủ-
“Hải Ngao, mười hạng đầu sẽ đại diện Thanh Ngân thành tham gia Thương Lan chiến đã xuất hiện.
Năm nay ngươi cảm thấy thế nào?”
“Thành chủ, thực lực năm nay mạnh hơn năm trước rất nhiều.
Nhưng thông tin chúng ta nhận được các tiểu thành khác cũng không thiếu trúc cơ, huống chi còn có các đại thành.
Thanh Hoàng Thành Hỏa Vũ tháng trước nghe nói đã đột phá Trúc cơ trung kì”
Nam Cung Lễ trầm mặt:” Thương Lan chiến năm nay sợ còn khốc liệt hơn trước.
Hy vọng bọn nhóc gặp được kì ngộ”
“Thành chủ quên rằng Thanh Ngân chúng ta còn một Uyển Ngưng sao.
Theo ta thấy nàng không phải trúc cơ sơ kì bình thường, linh lực sử dụng thậm chí vượt cả trung kì”
Nam Cung Lễ cười ha hả:” Sợ rằng cả đám tiểu gia hỏa còn phải dựa vào nàng chiếu cố.
Ta sẽ ngỏ lời xem thử ý kiến nàng thế nào.
Một cô nương nhỏ tuổi, thiên phú cao, tâm cảnh mạnh.
Không biết vị cao nhân nào đã dạy ra một người như vậy”
Hải Ngao dở khóc dở cười:” Tin tức vừa nhận được, cô nhóc sau khi kết thúc chi chiến liền chạy đến đổ phường của lão Lô kia lấy đi tinh thạch, đúng thiệt là”
Nam Cung Lễ cười vang:” Nha đầu này không ai khác là người thắng lớn nhất, nhận thưởng của phủ thành chủ chúng ta còn không quên cuỗm tinh thạch của đổ phường.
Hải Ngao ngươi mau đi chuẩn bị yến tiệc.
Thương Lan sắp mở rồi.
Chúng ta cần chuẩn bị chu toàn”
Triệu Thiên lúc này cũng đứng trước cửa hang động báo tin cho phụ thân mình:” Cha, Bắc nhi xếp thứ tư, lấy được danh ngạch vào Thương Lan chiến.”
“Hạng tư sao.
Ta còn nghĩ với thực lực Bắc nhi sẽ đoạt được một trong ba thứ hạng đầu” Âm thanh già nua vang lên.
“Năm nay có một đầu hắc mã quật khởi, giống với vị kia năm xưa, tiểu cô nương này đánh bại Nam Cung Trạch và Lâm Hoành đoạt hạng nhất chi chiến”
Lão giả có chút ngạc nhiên:” Tiểu cô nương sao! nàng gọi là gì?”
“Uyển Ngưng, mười lăm tuổi đã đột phá trúc cơ”
Thân ảnh trong động không ngừng lẩm bẩm:” Uyển Ngưng, Uyển Ngưng.
Không đúng, người kia không phải họ Uyển.
Thiên nhi, có lẽ ta nên gặp tiểu cô nương đó xem sao”
“Phụ thân người muốn xuất quan” Triệu Thiên kích động, phụ thân sau khi ném cả gia tộc lại cho ông liền bế quan, không ngờ chuyện lần này có thể khiến ông ấy xuất quan
“Ta chỉ muốn xác định một số chuyện, còn chức vị gia chủ con không thể quăng lại cho ta, đừng vui mừng như vậy”
-Diệp gia-
Diệp Tam ngồi trên ghế gia chủ nhìn con trai mình:” Còn một tháng nữa Thương Lan chiến sẽ mở ra, sau lần Thanh Ngân này thực lực của con vẫn không đủ.
Hải nhi, tháng này con nên củng cố tu vi.
Sau có cơ hội liền trúc cơ cho ta”
Diệp Hải tinh ranh nhìn phụ thân mình:” Phụ thân, con cảm thấy chỉ cần so đấu với Uyển Ngưng muội muội liền trở nên mạnh hơn”
“Con muốn ta tức chết có phải không.
Bị đánh một lần không đủ? Tiểu cô nương nhà người ta đã trúc cơ từ lâu, con so đấu! Có ra bị người ta treo lên đánh mà thôi”
Diệp Hải không cho là đúng:” Con cũng đã cửu cấp rồi, nhiều khi chỉ là do thiên phú của phụ thân không tốt nên con mới không bằng được người ta” Hiển nhiên câu sau Diệp Hải chỉ nói nhỏ nhưng đủ cho người có thực lực như Diệp Tam nghe rõ mồn một.
Diệp Tam đập bàn:” Nghịch tử, con dám nói phụ thân mình như vậy, yến hội tối nay không cần đi nữa, con ở nhà bế quan cho ta.”
Diệp Minh đứng bên ngoài thở dài, hai người này lại như vậy không hổ là phụ tử.
Qủa thật giống nhau như đúc
-Lâm gia-
“Hoành nhi thương thế con thế nào rồi”
“Phụ thân, đã không còn trở ngại”
Lâm Hồng nhìn nhi tử mình tiếc nuối:” Không ngờ năm nay còn có người ẩn giấu sâu hơn chúng ta.
Qủa thật lật thuyền trong mương.
Người tính không bằng trời tính a, đầu hắc mã năm nay quá cường hãn, đánh thắng Nam Cung Trạch của phủ thành chủ khiến người ta nể phục”
“Hoành nhi vẫn thắc mắc một điều.
Tu vi của nàng chỉ là trúc cơ sơ kì nhưng lại có nguồn linh lực vượt xa Nam Cung Trạch, nàng vẫn che giấu tu vi sao?”
Lâm Hồng chắp tay sau lưng:” Không, tu vi nàng chỉ là sơ kì.
Nhưng khác nhau ở nàng đột phá là Thiên đạo trúc cơ.
Trong sách của gia tộc có ghi lại, chỉ có thiên tài tuyệt thế đột phá được thiên đạo trúc cơ họ được ban lượng linh khí nhiều gấp mấy lần trúc cơ bình thường.”
Lâm Hoành siết chặt tay, thì thào:” Thiên đạo trúc cơ sao”..