Xin chào, lại là mình đây. Vì đã gần chạm đến chương cuối của bộ "Xuyên Không Làm Hoàng Hậu" nên mình sẽ lùi thời gian đăng kết chương đến ngày /. Trong khoảng thời gian từ đây đến đó mình sẽ đăng những ngoại truyện mà mình đã ấp ủ rất lâu vì các bạn. Dù vốn rằng nó không hề có ngoại truyện như mình đã dự tính ban đầu, nhưng vì mình cảm thấy bản thân đã quá khắc khe với hoàn cảnh của các nhân vật và sự yêu thích của các đọc giả dành cho cặp đôi mà các bạn chèo thuyền mỗi chương.
Trước khi bắt đầu ngoại truyện, mình sẽ giải thích vì sao Khắc Hoàng không thể thành với Trác Kỳ.
Thứ nhất, rõ ràng đây không phải duyên tiền định. Duyên của Trác Kỳ khi còn là Bối An Lạc mãi mãi nối với Tần Minh, chỉ vì phải trả giá cho lỗi lầm của mình mà Bối An Lạc phải ở dưới chân cầu Nại Hà một nghìn năm chỉ mong cuối cùng có thể gặp lại Tần Minh một lần nữa, theo truyền thuyết nếu bạn không uống chén canh mạnh bà và bước qua cầu quên đi một kiếp của mình, bạn sẽ ngâm mình dưới sông máu ngày ngày bị sông máu đun sôi dày vò. Đủ một nghìn năm có thể gặp lại người mình yêu, tiền kiếp của Trác Kỳ hy sinh nhiều như vậy nhưng không ngờ Mục Linh lại xen vào cắt dây của Trác Kỳ và nối với Khắc Hoàng.
Thứ hai, bởi vì không phải người ở đây. Mỗi một thay đổi đều khiến tương lai trong quyển sách Mục Linh thay đổi, rõ rằng nếu không nối dây với Trác Kỳ thì Khắc Hoàng sẽ chết trong cô độc. Vì không muốn Khắc Hoàng chịu đau thương đó mà Mục Linh nối nhầm duyên. Rồi ở chương . Khúc đầu khi Mục Linh trò chuyện với Mịch Giao, cô ấy trách bản thân hoàn toàn sai rồi vì sao? Vì ngay lúc đó dưới chân tượng thần, quyển sách được lật ra và ghi rằng
"Truyền trong quyển Kinh Lạp Đông Vương thứ tư có ghi chép, triều Hoàng phương Đông sụp đổ hoàn toàn bởi sự phản bội khế hoàng từ Đông Ấn. Vương Hậu là người khởi chiến khiến vạn ngàn sinh mạng chìm trong biển máu, ai oán thấu trời cao. Hắn đăng cơ lấy danh Lưu Thế Tôn, chinh chiến khắp nơi khiến các nước ngoại bang khuất phục. Hắn liên kết tất cả trở thành cường quốc hùng mạnh, một bạo quân tài giỏi nhưng tàn độc nhất lịch sử."
Lưu Thế Tôn: Vị vương tôn duy nhất lưu danh thiên hạ.
Bởi việc Trác Kỳ khi bị tha hoá trở thành hôn quân là hoàn toàn có thể xảy ra, trong chương có đề cập, đa số quan thần và thái giám, cung nữ trong cung rất kì thị cậu. Đông Ấn khác với Đông Hoàng, họ được cai trị bởi một vị vua máu lạnh thì họ cũng không tốt tính. Nếu Trác Kỳ đăng cơ thì cũng có một ngày sẽ xảy ra chuyện. Khi không còn ký ức cũ, trở thành một Gia Ly toàn quyền toàn thế và được Khắc Hoàng nuông chiều lộng phép. Đảm bảo nhân tính của cậu dần trở thành tâm ma.
Thứ ba, Khắc Hoàng thật sự có hoàn cảnh đau khổ, nhưng không đồng nghĩa chỉ vì bản thân bị tổn thương mà ngài khiến người khác cũng phải tổn thương như vậy. Ngài tuy đáng thương nhưng ngài đã phạm rất nhiều sai lầm phải trả giá bằng cả đời cô độc. Tần Minh cũng đau khổ nhưng ngài đem việc đau lòng đó giấu trong tâm mà không thể hiện ra. Ngài chết tâm đến mấy lần nhưng vẫn cố gắng khiến thiên hạ này an yên và là vị vua tốt.
Mình luôn nhắn gửi những tâm ý trong câu truyện này:" Ác giả ác báo, thiện giả thiện lai." Mỗi người trong truyện đều gây oán họ đều phải nhận quả báo, không ai là quá đáng thương, không một ai là đáng trách cả.
Nên các đọc giả đừng hỏi vì sao tác giả đối xử ác với nhau thế. Vì tui vô tội màaaaaa, mấy bạn còn trách nữa là tui khóc đóooo.
Ngoại truyện về Khắc Hoàng và Gia Ly sẽ được đăng vào ngày mai.
Chúc các đọc giả một ngày tốt lành.
____________
Tui thấy rất có lỗi với những bạn thấy thông báo tưởng có chương mới xong lao vào đọc nhưng rồi chỉ thấy một dòng tâm sự ngắn ngủn = )))) Tui biết các bạn đang muốn nấu lẩu tui lắm. Thui tui đi trốn đây.