Một mình đi dạo,lòng nàng lại có chút nặng trĩu,lúc này đây nàng là đang biểu hiện theo tâm tư của Hạ Tước thật,nàng có thể nhìn thấy được những kí ức hạnh phúc khi Hạ Tước và Hạ Nữ Linh vui đùa cùng nhau,họ...đã từng vì đối phương làm rất nhiều chuyện.Tại sao lại dẫn đến sự việc này?Nàng không hiểu sao lại khóc,nàng nhẹ nhàng tự nhủ:
"Hạ Tước tiểu thư,xin cô hãy yên tâm,tôi sẽ giúp cô bảo vệ những gì cô yêu quý"-cuối cùng nàng đã hứa hẹn với chính thân thể này.Cứ bước đi như vậy,nàng không biết từ bao giờ đã lạc vào một bản nhạc du dương của đàn vĩ cầm,theo tiếng nhạc ấy,nàng tìm thấy giữa một đám đông là một ban nhạc.Bản nhạc này đã khiến nàng vui lên hẳn.Một lúc sau,trong ban nhạc xuất hiện một nam nhân đeo mặt nạ,mặc sơ mi trắng và quần âu giản dị bước ra,kéo nàng hòa vào tiết tấu của bản nhạc ấy,tất cả mọi người đều phải ngước nhìn và cảm thán vẻ đẹp bay bổng trước mắt.Bản nhạc kết thúc cũng là lúc mọi người đều tản ra,nàng mỉm cười,chào tạm biệt nam nhân kia:
"Tiểu thư tên họ là gì?"-nam nhân kia lên tiếng
"Tôi họ Hạ,Hạ Tước!"-nàng lại mỉm cười rồi vui vẻ đi mất.Lúc này nam nhân kia tháo bỏ lớp mặt nạ xuống,tiến đến một chiếc xe sang trọng,bước vào.Lúc này một người đàn ông mặc áo vest chạy đến:
"Chủ tịch,ngài cần gì ạ?"
"Hạ Tước,tìm thông tin về nữ nhân đó cho tôi!"
"Vâng!"-sau đó,nam nhân đó một mình ngồi trong xe mà ngẫm nghĩ,lúc nãy từ trong xe,anh đã nhìn thấy có một cô gái xinh đẹp đang khóc,lại đi một mình,rõ ràng là rất cô đơn,không hiểu tại sao anh lại muốn giúp cô,liền nhờ ban nhạc giúp,cô ấy thật sự rất vui khi nghe bản nhạc ấy,cũng mỉm cười với anh,cho anh biết tên,anh thật lòng muốn làm quen với cô ấy...