Một lúc sau,Hạ Tước liền rời đi,lặng lẽ đứng tại góc khuất xem rõ tình hình.Cuối cùng Triết Toàn đã đến,tuy rằng lúc đầu có chút bất ngờ nhưng rồi ngay sau đó anh lại lấy lại bình tĩnh mỉm cười cùng Du Du bước vào rạp chiếu phim.Nàng có chút bất lực mệt mỏi,quay lưng đi theo hướng người đông đúc.Trong lòng nàng là cả một nỗi sầu khó dứt,từ khi xuyên vào truyện đến nay,nàng dường như bắt đầu mất phương hướng vì những gì mình đã chọn,cốt truyện chỉ còn giữ lại những chuỗi sự kiện lớn mà thôi,dường như nó đã bị nàng sửa đổi cả rồi.Mà còn phải lo lắng hơn cả khi nàng thường mơ thấy những giấc đứt đoạn,mơ hồ và ảo diệu,nàng không rõ những người đó là ai,chỉ biết rằng họ rất yêu quý nàng,họ cũng đã cố gắng bảo vệ nàng,nhưng thực lòng mà nói,nàng không hề nhìn thấy được mặt của bọn họ.Thở dài một tiếng,Hạ Tước cứ vậy mà lặng lẽ đi dạo,nàng chỉ là không biết rõ được ngày mai sẽ như thế nào.Sáng hôm sau,Hạ Tước cùng Hạ Tử Hạo đến Dạ Phong một chuyến để đưa nàng vào làm việc:
"Tử Hạo,cậu đến rồi!"-bước vào phòng của chủ tịch,nàng liền tò mò quan sát nam nhân trước mắt,thật sự là một cực phẩm nha!Nàng càng nhìn lại càng bị thu hút,thật lòng tò mò không biết tên nam nhân trước mắt là ai:
"Hạ tiểu thư,tôi là Dạ Phong,chào cô!"-hắn cười nhẹ rồi đưa tay về phía nàng
"Dạ Phong?"
"Ừm!"-nàng chợt có cảm giác kì lạ,nàng không hề nhớ được hoàn cảnh của kẻ này,rốt cuộc hắn đã đảm nhận vai gì trong cuốn truyện này vậy chứ?