Gần hai năm sau, lúc này Hạo Dương vừa mới xuất quan liền nghe thấy một cái tin tức không hề tốt đẹp gì đến từ vị sư tôn nhà mình.
Nhìn gã đồ đệ mà bản thân hết mực yêu thương đang bày ra vẻ mặt lạnh lùng khó chịu trước mắt, Từ lão thoáng suy nghĩ một chút rồi vội vàng lên tiếng hòng xoa dịu ái đồ nhà mình.
- Đồ nhi à, con cũng đừng có lo lắng quá, chẳng phải chỉ là cái lão già chết tiệt kia đến cầu Cung chủ ban hôn cho con cùng tôn nữ của lão ta thôi sao, vi sư còn chưa có chết đâu, nếu như ta không đồng ý thì cũng đừng mong có ai ép buộc được đồ nhi thân yêu của ta.
Ha ha, đừng lo, đừng lo a...
Khẽ gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, Hạo Dương sau khi bình tĩnh lại liền hướng Từ lão chắp tay nói:
- Sư tôn, đồ nhi có chuyện này muốn nói với sư tôn, mong là người có thể đồng ý cho đồ nhi tiến nhập vào Vạn Thú Sơn Mạch để lịch luyện.
Nghe thấy bốn từ Vạn Thú Sơn Mạch vang lên bên tai, Từ lão vốn là bộ dạng không mấy để tâm chợt có chút kinh ngạc mà thốt lên:
- Cái gì?
Con muốn đi vào Vạn Thú Sơn Mạch để lịch luyện?
Nhìn Hạo Dương vẫn là đứng thẳng lưng gật đầu khẳng định, Từ lão run run khóe môi thấp giọng ngăn cản:
- Hạo nhi, ta nói con nghe, bên trong Vạn Thú Sơn Mạch hung hiểm vô cùng, ngay cả là vi sư cũng không dám tùy ý ra vào.
Huống chi, khi trước vi sư từng gặp trúng một đầu cửu giai yêu thú Quỷ Mục Hồng Loan, vết sẹo trên người cũng chính là do nó gây nên a...
- Nghe lời sư phụ, đừng có đi vào đó.
Nếu là tu vi gặp bình cảnh, vậy thì cứ tiến nhập bí cảnh của nội môn tu luyện là được rồi.
Lấy tu vi hiện tại của con, nếu may mắn chỉ đi ở trong khu vực an toàn dưới cấp năm thì không sao, lỡ như lạc đường hay bị yêu thú đuổi giết mà chạy vào khu vực từ cấp sáu trở lên thì biết phải làm sao?
Bàn tay thon dài chậm rãi đưa ra nắm lấy cánh tay đang múa loạn của Từ lão, Hạo Dương từ trong đáy mắt tràn đầy sự kiên định cùng quyết tâm từ tốn nói:
- Sư tôn đừng lo, đệ tử đã quyết định rồi, mong là sư tôn đáp ứng.
Dù sao thì cứ ở lại trong cung tu luyện cũng không phải là cách hay, huống chi đệ tử không thích Tiêu Tuyết, nếu cứ ở trong cung thì chỉ càng khiến cho mọi chuyện thêm trầm trọng hơn mà thôi.
Khẽ thở dài bất lực, Từ lão lúc này sao lại không rõ ý tứ ở trong lời nói của Hạo Dương cơ chứ, gã đệ tử này là do lão lúc đầu thuận mắt mà đem về dạy bảo, sau lại phát hiện ra tiềm lực vô hạn của hắn nên mới dốc lòng bồi dưỡng.
Giờ đây thân là sư phụ, còn có một lão bằng hữu suốt ngày nỉ non bên tai đòi gả cháu gái cho ái đồ nhà mình, cái này quả thực chính là đang đòi mạng lão mà.
- Haizzz.
Hạo nhi à, sư phụ biết con không thích Tiêu Tuyết, nhưng dù sao thì tiểu nha đầu này thiên tư cũng không kém, lại còn là thể chất thiên âm cực kỳ phù hợp với thể chất của con a.
Huống chi sau lưng nha đầu này còn có Tiêu lão gia tử kia nữa, tại tu tiên giả này nếu có được một vị tu giả Luân Hồi đệ tam cảnh chống lưng thì chính là một chuyện vô cùng vô cùng tốt.
Con cũng nên...
- Sư tôn, đệ tử đã có người mình thích rồi.
Ngoài người đó ra đệ tử tuyệt đối không song tu cùng người khác.
Bị đồ đệ yêu quý lên tiếng ngắt lời, Từ lão tuy là có chút bất mãn, thế nhưng dù sao đây cũng không phải là chuyện mà lão có thể quản, vì vậy chỉ thấy Từ lão thở dài vài cái rồi nhàn nhạt đáp:
- Thôi được rồi.
Con đã nói vậy thì vi sư cũng chỉ biết gật đầu đồng ý thôi, ngày mai vi sư sẽ đi tìm cung chủ xin ngọc bài cho con đi Vạn Thú Sơn Mạch.
Còn có, con cầm theo Hoàng Kỳ Linh Tán này đi, tuy chỉ là hạ phẩm Tiên bảo nhưng lực lượng lại không hề nhỏ, dùng nó để công kích hay phòng thủ thì đều vô cùng hiệu quả...
- À, còn cái này, là một bộ tử mẫu phi kiếm gồm bảy cây tử kiếm cùng một cây mẫu kiếm, vốn là một bộ thượng phẩm pháp bảo cực phẩm...
- Đây là Toái Ngọc Ấn, Tử Kim La Phù, Tam Long Tỏa Cốt Xích,...
Vội vã vươn tay chặn lại vị sư phụ đang điên cuồng tuyển chọn ra pháp bảo cao cấp trải đầy dưới đất, Hạo Dương lông mày có chút cau lại trầm giọng nói:
- Sư tôn, mấy cái này đệ tử không tiện dùng.
Lần này đi Vạn Thú Sơn Mạch mục đích chính ngoại trừ tu luyện cùng lịch lãm ra thì đệ tử chính là muốn cân nhắc đến bản mạng pháp bảo một chút, hơn nữa nếu có thể tìm ra phương hướng luyện chế pháp bảo phù hợp thì sẵn tiện liền có thể truy tìm thiên tài địa bảo để luyện chế bản mạng pháp bảo cho bản thân.
- Lần này nếu như quá ỷ lại vào ngoại vật thì rất khó để ngộ ra loại pháp bảo như thế nào mới phù hợp với chính mình...
Nghe gã đồ đệ mà bản thân gửi gắm không ít kỳ vọng nói ra suy nghĩ trong lòng, ý cười trên khóe mắt của Từ lão lại càng sâu, bàn tay vung lên lập tức thu lại một đống những thứ đồ vật đang nằm ngổn ngang trên đất, sau đó lại quay qua nhìn Hạo Dương một lúc nghiêm túc nói:
- Hạo nhi, vi sư biết con tâm tính trưởng thành vượt xa những gì mà ta suy đoán.
Lần này con đi, vi sư hi vọng là con sớm ngày ngộ đạo, lại có thể xem xét xem đến cùng thì bản thân phù hợp nhất với dạng pháp bảo nào nhất, nếu như có gặp khó khăn, vi sư sẽ dốc lòng giúp con luyện chế pháp bảo mà con muốn.
- Tạ ơn sư tôn.
Cũng không tiếp tục từ chối nữa, Hạo Dương sau khi tiễn vị sư phụ kia đi thì liền quay về chỗ ở của mình chuẩn bị thu dọn đồ đạc.
Thực ra Hạo Dương vốn rất rõ Tiêu Tuyết là yêu thích hắn nhường nào, chỉ là Hạo Dương đã sớm nhận định, người mà sau này hắn kết đạo lữ song tu chỉ có thể là cái tên thiếu niên xinh đẹp nửa người nửa rắn kia, nếu như không phải là người nọ thì hắn tuyệt đối sẽ không song tu.
Hơn nữa, dù sao thì bản thân cũng là thân truyền đệ tử của một vị Thái thượng trưởng lão, vậy nên thông tin của hắn vô cùng lanh lẹ, cái hôm mà Tiêu Tuyết dẫn theo người đi đánh người kia cũng đã sớm bị Hạo Dương biết được, chỉ có điều là sau khi nghe nói nữ tử này vậy mà lại bị gã thiếu niên kia đánh cho trọng thương thì hắn cũng không còn quá để tâm đến nữa.
Bàn tay theo thói quen sờ sờ lên mảnh vảy rắn chín màu trong vạt áo, ký ức lại quay ngược về cái đêm bản thân bị Tứ Nhãn Trư Tinh đuổi giết, trong mắt Hạo Dương bấy giờ liền hiện ra một đạo thân ảnh thon gầy mặc một chiếc áo ngắn màu đỏ thẫm đang bơi lội trong nước.
Bởi vì là lần đầu tiên trong suốt mười mấy năm qua có người nguyện ý vì hắn mà đứng ra chắn ở phía trước, cũng là lần đầu tiên có người không tiếc gì mà đem rất nhiều đồ vật quý giá ra tặng cho hắn, thậm chí còn là gián tiếp giúp hắn đặt những bước chân đầu tiên lên con đường tu tiên.
Vì vậy, cho dù đối phương có là nửa người nửa rắn hay thậm chí là chân thân yêu thú thì Hạo Dương cũng quyết phải thu lấy người đó cho bằng được.
Lại nói, ở tại cái ngày bị gã huyết y thiếu niên kỳ lạ ngã vào lòng, Hạo Dương tuy rằng lúc đầu có chút ngỡ ngàng, nhưng sau đó liền cảm nhận được luồng khí tức có phần quen thuộc từ trên người y khiến cho hắn trong lòng thoáng nảy sinh nghi ngờ.
Huống chi mấy ngày này Hạo Dương luôn cảm thấy mảnh vảy rắn trước ngực có điểm khác thường, còn cụ thể ra sao thì hắn cũng không rõ lắm, vậy nên hắn liền nhận định rằng huyết y thiếu niên mà hắn gặp trên đường cùng với cai tên thiếu niên nửa người nửa rắn năm đó hẳn là có liên quan đến nhau, thậm chí còn có thể là cùng một người.
Siết chặt mảnh vảy rắn trong tay, Hạo Dương khẽ cong lên khóe môi mỉm cười tự nói:
- Lạc Tâm a Lạc Tâm, cho dù ngươi có là yêu thú hóa hình hay là dạng gì đi chăng nữa thì ta cũng sẽ tìm được ngươi, đem ngươi bắt về làm người của ta.
Cứ chờ đi, chỉ cần ta tu luyện có chút thành tựu thì sẽ lập tức đi tìm ngươi.
Mảnh vảy rắn này, ta sẽ giữ thật kỹ...
Trên tay chợt hiện lên một đóa hoa sen màu bích lục sắc bập bùng hỏa diễm, Hạo Dương sau khi nhìn thấy hỏa liên rung động thì liền mỉm cười ôn hòa an ủi:
- Được rồi, lần này đi vào Vạn Thú Sơn Mạch còn cần ngươi tới bảo vệ ta nữa, nếu như có linh tài địa bảo nào có lợi cho ngươi thì ta sẽ cật lực giúp ngươi thu thập.
Ngươi đã trở thành bản mạng hỏa diễm của Hạo Dương ta, vậy thì chúng ta sau này chính là đồng sinh cộng tử chi giao, tất cả đều phải dựa vào cả hai người cùng cố gắng mới được.
Nhìn đóa bích lục sắc hỏa diễm đã rút lại vào trong nội thể, Hạo Dương lúc này mới khẽ thở ra một hơi.
Vốn đóa hỏa liên này chính là đệ tam trên Thiên Hỏa Bảng, Bích Liên Yêu Hỏa trong truyền thuyết, nhưng cũng không biết là vị Tiên nhân nào lại có thể phong ấn Bích Liên Yêu Hỏa bên trong một tòa di tích mộ phủ, vì vậy liền tiện nghi cho hắn hấp thu luyện hóa thành bản mạng hỏa diễm.
Mặc dù là đệ tam trên Thiên Hỏa Bảng, bất quá bởi vì bản nguyên đã chịu chút hao tổn, vậy nên giờ đầy Bích Liên Yêu Hỏa mới có xuất hiện tình trạng nhỏ yếu như vậy, nhưng nếu như Hạo Dương có thể tìm ra thiên tài địa bảo có năng lượng phù hợp thì Bích Liên Yêu Hỏa của hắn tuyệt đối có thể khôi phục lại tình trạng đỉnh cao.
Tuy rằng bản nguyên bị hao tổn, thế nhưng Bích Liên Yêu Hỏa dù sao cũng là hỏa diễm chi mẫu trong thiên địa, chỉ một chút hao tổn này đối với nó thì cũng không đáng là bao, chỉ cần có thể đạt tới một chút bản nguyên chi hỏa của Thiên hỏa khác hay là cắn nuốt qua một vài thiên tài địa bảo có năng lực thích hợp thì việc khôi phục lại bản nguyên tuyệt đối dễ như trở bàn tay.
Trên tay lật mở từng trang sách của cuốn Pháp Bảo Đồ Lục, Hạo Dương thoáng điều chỉnh lại trạng thái một chút rồi bắt đầu quá trình nhập định tìm kiếm cảm giác câu thông với loại pháp bảo phù hợp của bản thân.
Trong linh thức hải của Hạo Dương không ngừng xẹt qua hình ảnh cùng tính chất của các loại pháp bảo, có cự kiếm, có trường thương, có bảo kích, cự phủ, đại chùy, thậm chí còn có cả hình ảnh về một vòng kim sắc quang bàn tự như một chiếc đĩa lớn mọc đầy những mảnh răng cưa sắc nhọn ở bên ngoài nhìn qua có vẻ cực kỳ sắc bén.
Không biết qua bao lâu, trong linh thức hải của Hạo Dương lúc này chợt hiện ra hình ảnh của một cây liêm đao to lớn dài hơn một trượng hai, tư liệu về loại pháp bảo này cũng rất nhanh đã xuất hiện ngay trước mắt hắn.
"- Liêm Đao, thân dài một trượng hai, lưỡi đao dài gần hai thước cong cong hình bán nguyệt, dáng vẻ thon nhọn nhỏ dần về phía mũi đao.
Khi công kích mang theo uy lực cực mạnh, cộng với tính sắc bén không gì sánh bằng của lưỡi đao tuyệt đối có thể gây ra sát thương cực lớn trong phạm vi rộng..."
Khẽ thở dài vài cái, lại lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật làm bằng gỗ trên ngón tay trỏ ra hai đoạn rễ cây dài hơn một thước, Hạo Dương có chút cười khổ tự nói:
- Haizzz.
Liêm Đao dù sao cũng là pháp bảo có tính công kích cực mạnh chẳng thua kém gì cự phủ hay cự chùy.
Nhưng mà dù sao cũng cần phải có kim thiết quý hiếm để luyện chế mũi đao mới được, chỉ dựa vào hai đoạn rễ cây này thì cũng không thể nào luyện thành tính sắc bén cùng cứng rắn cho pháp bảo a...
- Hửm?
Vốn dĩ Hạo Dương vẫn còn đang vì chuyện nguyên liệu luyện chế chưa đủ mà than vãn, thế nhưng ngay tại lúc hắn không chú ý tới thì hai nhánh mộc căn trong tay liền xảy ra một chút dị động kỳ lạ.
Lúc này chỉ thấy mộc căn rung lên không ngừng run rẩy, sau đó từ trên hai khối mộc căn liền tỏa ra quang mang chói lòa, song đạo khí tức khủng bố bất ngờ tràn ra khiến cho không gian như bị đông đặc lại.
Chừng nửa giờ sau, bấy giờ quang mang đã rút đi, ở giữa khung trung bất ngờ chợt hiện ra một cây hắc sắc liêm đao được làm hoàn toàn bằng gỗ, tuy là lưỡi đao không được luyện nên từ kim thiết, bất quá khí từ tức mà cây liêm đao này tản mát ra tuyệt đối không hề thua kém với cực phẩm Tiên bảo là bao.
Cây hắc sắc liêm đao vừa mới luyện thành này toàn thân một màu đen kịt như mực, phần thân dài chừng một trượng hai, bên ngoài nổi đầy những đường hoa văn nhìn qua có phần giống như là từng sợi kinh mạch nổi đầy dưới lớp da mỏng.
Lưỡi đao cong cong tựa như một mảnh trăng khuyết dài gần hai thước, rộng một xích có hơn, hình dạng có chút giống với một thanh nguyệt nhận sắc nhọn, bên trên lưỡi đao bằng gỗ này còn hiện đầy những mảnh phù văn kim sắc kỳ dị.
Tuy là từ gỗ mà điêu khắc nên, nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua lưỡi đao kia một chút thôi thì cũng đã đủ để nhận thấy sự sắc bén cùng khí tức cường đại ẩn giấu bên trong nó rồi.
Hơn nữa vì là từ hai đoạn mộc căn mà tạo thành, vậy nên ở tại chỗ kết nối giữa phần thân và phần lưỡi đao chính là có dáng vẻ giống như lưỡi đao này đang bị một đoạn rễ cây kỳ quái mọc ra cuốn chặt lấy.
Nhưng kỳ lạ là, ở tại phần giữa của cây liêm đao còn có một cái lỗ tròn trống rỗng hệt như đang giành vị trí cho một món đồ nào đó khảm nạm vào.
Nắm chặt cây hắc sắc liêm đao, tâm thần khẽ động, một ngọn bích lục sắc hỏa diễm chợt phân nhánh bay ra khảm vào bên trong lỗ hổng bên trên cây liêm đao.
Nhìn liêm đao bất ngờ bùng lên một ngọn lửa màu bích lục ấm áp, Hạo Dương cũng là có chút kinh ngạc không thể nói nên lời.
Vốn dĩ Hạo Dương chỉ là đang thử dùng linh thức ghi nhớ lại từng chi tiết của liêm đao, bất quá hai khối mộc căn kỳ lạ kia lại đột nhiên tự mình động thủ ngưng luyện thành một cây hắc sắc mộc liêm, hơn nữa Bích Liên Yêu Hỏa vốn đã sớm trở thành bản mạng hỏa diễm của hắn cũng nảy sinh dị trạng khiến cho Hạo Dương không khỏi ngạc nhiên đến ngây người.
Liêm đao vừa thành hình, từ trên thân mộc đao liền tỏa ra một cỗ khí tức sắc bén cường đại vô cùng khổng lồ, thậm chí Hạo Dương còn có thể cảm nhận được không gian xung quanh tựa như sắp sửa bị mộc đao này chém thành hai nửa.
Thập đạo kim văn thoáng hiện lên mờ ảo rồi biết mất ngay sau đó bên dưới lưỡi mộc liêm sắc bén, Hạo Dương lúc này bởi vì vẫn còn có chút kinh ngạc nên không chú ý tới dị trạng này.
Vươn tay chạm nhẹ lên liêm đao, một giọt máu nhỏ bất ngờ theo đầu ngón tay gia nhập vào lưỡi đao màu đen nhánh khiến cho toàn bộ cây mộc liêm đao nháy mắt hiện lên đầy những đường hoa văn màu máu.
Hắc quang lóe lên, hắc sắc liêm đao bỗng chốc hóa thành một luồng ánh sáng nhỏ chui nhanh vào trong nội thể của Hạo Dương, bấy giờ hắn mới coi như là tỉnh táo lại mà trầm tư tự vấn:
- Cái... đây là...
Mộc liêm đao này là do hai đoạn mộc căn kỳ lạ kia tự động ngưng luyện thành sao, như thế nào mà Bích Liên Yêu Hỏa của ta lại có dị trạng như vậy nhỉ?
Thật là kỳ lạ...
Thần thức thoáng du động vào trong đan điền, nơi này vốn dĩ có một đóa sen lửa màu bích lục đang bập bùng cháy, bây giờ lại nhiều hơn một cây hắc sắc mộc liêm đang trôi nổi bên cạnh, hơn nữa còn là đang không ngừng được yêu hỏa từ từ rèn dũa thêm, khí tức cũng ngày một trở nên nội liễm hơn nhiều.
Khẽ thở ra một hơi, tâm tình của Hạo Dương cũng chợt bình tĩnh trở lại, những năm gần đây hắn coi như đều đã trải qua không ít chuyện kinh thiên động địa, bây giờ lại không tốn quá nhiều công sức đã ngưng luyện ra bản mạng pháp bảo, tuy là không rõ phẩm cấp nhưng chỉ cần hắn sau này thực lực tăng cao lại gia trì thêm kỳ trân dị bảo thì tuyệt đối có thể nâng cao phẩm cấp cho cây hắc mộc liêm đao này.
Pháp bảo đã luyện thành, nhưng còn thiếu một cái tên, Hạo Dương mặc dù không phải là kẻ có học thức uyên sâu, vậy nên sau khi tiêu tốn hơn nửa ngày thời gian thì hắn mới có thể chọn ra được một cái tên giành cho kiện pháp bảo mới của mình.
- Haizzz.
Ngươi vốn là do hai đoạn mộc căn ngưng luyện nên, tuy rằng ta vẫn chưa rõ hai đoạn mộc căn kia là do loại nào linh mộc tạo thành, bất quá từ khí tức của ngươi tỏa ra thì có thể thấy hai loại linh mộc này cực kỳ cường đại.
Hơn nữa, ngươi lại được Bích Liên Yêu Hỏa của ta gia trì tôi luyện.
Vậy thì... gọi ngươi là Hắc Mộc Yêu Liêm đi.
Hạo Dương vừa dứt lời, từ trên thân của hắc mộc liêm đao bên trong đan điền của hắn liền lóe lên một chút bích lục quang mang, sau đó ở tại phía dưới lưỡi đao phủ đầy những bức phù văn kim sắc chợt hiện ra bốn chữ nhỏ màu bích lục sắc ghi là Hắc Mộc Yêu Liêm.
Thực ra Hạo Dương có điều không biết, hai khối mộc căn kia vốn là hai đoạn rễ của đệ nhất cùng đệ tứ trên Thần Mộc Bảng là Bồ Đề Cổ Thụ cùng Huyền Thiên Tiên Thụ.
Hai đoạn rễ cây này bởi vì là do hai đại Thần Mộc tự nguyện tách ra, vậy nên có chứa một tia ý chí của Thần Mộc, đó chính là lý do vì sao khi Hạo Dương chỉ mới suy nghĩ về hình dạng của bản mạng pháp bảo mà hắn định luyện chế thì hai đoạn mộc căn này đã tự mình chủ động ngưng luyện thành hình.
Lại nói, đây dù sao cũng là do tinh túy trăm vạn năm mà Thần Mộc ngưng tụ nên, vì vậy mà cây liêm đao này sau khi hình thành liền đã là một kiện thượng phẩm Tiên bảo có uy lực cực kỳ bá đạo, hơn nữa Bồ Đề Cổ Thụ cùng Bích Liên Yêu Hỏa có năng lực tịnh hóa vô cùng khủng bố, vậy nên liêm đao này hiển nhiên chính là kế thừa toàn bộ uy lực của hai đại Thần vật rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenS.Com
Trước Sau