" Lam Thiên khi nào ngươi mới đưa ta đi ra ngoài ngắm cảnh " Bổn bảo bảo muốn xem phong cảnh của Ma giới trong truyền thuyết là như thế nào quá đi mất!
" Đợi vài ngày nữa có lễ hội Ma giới chi nguyệt sẽ dẫn nàng đi chơi " Mèo con nhỏ vẫn luôn ngây thơ và đáng yêu như vậy.
Lam Thiên anh phải bảo vệ thật tốt nàng ấy để nàng ấy luôn dữ được vẻ ngây thơ như bây giờ mãi mãi.
" Lễ hội Ma giới chi nguyệt là lễ hội gì? Có đồ ăn không?" Đến lúc đó bổn bảo bảo phải nhớ đường rồi nhân lúc nam chính hắn ta không để ý chuồn đi mới được.
" Là lễ hội ngắm trăng của ma giới.
Nó là một lễ hội được lưu truyền cách đây rất lâu có từ thuở khai thiên lập địa " Nhân cơ hội đó anh và mèo con nhỏ cùng nhau hâm nóng và vun đắp tình cảm.
Tương truyền rằng trước đây rất lâu có một cặp đôi nam nữ bị ép hôn nhưng không chịu.Liền cùng nhau treo cổ trên cây tơ hồng của nguyệt lão ở nhân gian.
Vì trời đất thương cảm nên mặt trăng vào hàng năm đến ngày đó lại đỏ như máu trên cây tơ hồng của nguyệt lão năm đó.Người ma giới thường gọi là Ma giới chi nguyệt.
Lam Thiên đang vui vẻ hưởng thụ sắc đẹp và giọng nói ngọt như rót mật củ Tử Du.
Thì bỗng dưng thái giám bẩm báo có chuyện cần xử lý gấp thế là Lam Thiên nhanh chóng rời khỏi Phổ Yên điện của Tử Du.
" Hệ thống ta hỏi mi cái điểm khi hoàn thành nhiệm vụ có thể mua được kẹo đúng không?" Ta phải mua thật nhiều kẹo cho vào vòng tay không gian dữ trữ trước mới được.
Đến lúc nào đó trời có sập xuống thì bổn bảo bảo vẫn còn kẹo mà ăn.
" Đúng vậy.Nhưng kí chủ phải dùng điểm để kích hoạt trước sau đó mới có thể mua đồ ở đó " Suy nghĩ và logic của những người bệnh thần kinh như kí chủ và nam chính rất nguy hiểm.
Công nhận có cái suy nghĩ tích cực và hay ghê á.
" Phí kích hoạt thương thành là bao nhiêu? Còn nữa mi mà ăn bớt điểm của ta là mi tới công chuyện với ta đó.Nghe chưa thống rách nát " Chứ bổn bảo bảo nghi ngờ nó lắm luôn.
" Phí kích hoạt thương thành là điểm " Hừ nó không thèm so đo với người bệnh thần kinh như kí chủ.
Bổn hệ thống quá nỗi nhân từ mà.
" Vậy kích hoạt thương thành đi " Có chút xíu không sao vẫn còn nhiều điểm để mua kẹo.
Nhưng oa hu hu bổn bảo bảo tiếc điểm.
Tử Du nghĩ đến điểm kia mà xót xa trong lòng khóc như mưa.
Vì để an ủi bản thân cô đành phải ăn hết mấy đĩa điểm tâm ngọt trên bàn ăn.
" Ting~ ting~ kick hoạt thương thành.
Mời kí chủ chọn " Một sự tổn thương không hề giả trân vừa mới đến từ kí chủ.
Hệ thống vừa thông báo xong trước mặt Tử Du hiện lên một không gian khác.
Trong thương thành không đồ vật gì là không có.
Từ Du nhìn các loại kẹo ở trên giá mà mắt cứ phải gọi là sáng rực lên.
Thế là Tử Du đến ngay với công cuộc lấy đồ không cần nhìn giá.
" Kí chủ tổng đống này của người là điểm.
" Hôm nay thu nhập kha khá rồi.
Bồn hệ thống phải đi tìm hệ thống nhà bên uống rượu mới được.
Tử Du dùng ý nghĩ đem kẹo dich chuyển tới không gian trong vòng tay.
Cô đang ngồi ngẩn ngơ suy nghĩ nhân sinh bên cửa sổ.
Bổng dưng cô thấy cánh hoa rơi rất vô tình liền cảm thán.
" Đúng là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình mà! " Ông trời luôn bất công còn gượng ép số mệnh con người.
Nếu như không thiên vị nam nữ chính sẽ không xảy ra chuỗi đau khổ của các nhân vật phụ.
Người có tình ta có ý nhưng tiếc là người là nhân vật chính, ta chỉ là nhân vật phụ.
Số phận đã định yêu rồi cũng sẽ phải chia xa.
" Mỹ nhân nhớ ta không?" Mộc Vãn dưới hình dạng của con hồ ly ngồi trên song của sổ nói chuyện với Tử Du.
" Hồ ly nướng "_ Bữa hắn giới thiệu tên gì ấy nhỉ? Hơ hơ bổn bảo bảo với mi không thân xích ra đi.
" Mỹ nhân tại sao nàng lại đối xử tàn nhẫn với ta như vậy? Dù sao ta cũng đại danh đỉnh đỉnh là Yêu vương đẹp trai dụ hoặc nhất thế gian mà! " Hu hu mỹ nhân nàng ấy không những nhẫn tâm mà còn rất tàn độc.
Nàng ấy muốn đem nướng một mỹ nam tuyệt trần như Mộc Vãn ta.
" Uk rất dụ hoặc.
Nhưng đối với ta ngươi dụ hoặc nhất là khi nhổ sạch đám lông kia và nằm trên bếp sau đó trở thành món hồ ly nướng " Nghe thôi bổn bảo bảo cũng thấy thèm rồi.
Hồ ly nướng chắc sẽ ngon lắm đây.
Tử Du thấy Mộc Vãn chắc chưa đủ tức, thế là liền tiện tay cầm cái quạt chọc chọc vào bộ lông hồ ly của hắn.
Sau đó tiện tay tới mức vớ cái bút lông vẽ tùm lum tà la lên người của Mộc Vãn.
Kết quả bộ lông trắng muốt và suôn mượt ban đầu sau khi qua tay Tử Du thì lem nhem mực đã vậy còn bị cô chọc tới mức lông xù xì hết lên trông rất buồn cười.
" Ha ha kí chủ người mới làm gì con nhà người ta vậy? Boss phản diện là đồ chơi của người à " Ha ha boss phản diện sắp thành cái dẻ lau rồi.
Bổn hệ thống rất đồng cảm nhưng mà bổn hệ thống không nhịn được.
Ha ha!.