Xuyên Không Chiến Kỷ: Thiên Mệnh Chiến!

chương 175: 175: ngày thi thứ hai

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Đề bài: Khi quân của bạn gặp phải mai phục của quân địch, chỉ có một lối thoát duy nhất là tiến vào rừng rậm có nhiều rắn độc, bạn sẽ chọn giải quyết như thế nào? Lưu ý, cảnh giới của đám rắn độc kia rất cao và số lượng có rất nhiều, quân đội của bạn sẽ không giữ được an toàn sau khi tiến vào khu rừng.

Đây thực sự là một câu hỏi rất khó, lấy một người đam mê phim chiến thuật, truyện chiến thuật, trò chơi chiến thuật như hắn cũng gặp phải khó khăn.

Đạo Quân phân tích: " Có lẽ đây là một đề tài mở, chúng ta nên bắt đầu từ khâu chuẩn bị trước khi trận chiến diễn ra.

"

Ma Quân tán thành: " Đúng vậy, chứ nếu lâm trận gặp tình cảnh này thì xử lý sao được, chờ chết thôi.

"

" Không chết vì quân mai phục cũng sẽ chết vì rắn độc trong rừng.

"

" Nếu không phải câu hỏi mở rộng, lựa chọn nào cũng sẽ dẫn đến toàn quân bị diệt.

"

Võ Quân vẫn chưa vội vàng đặt bút xuống viết, hỏi ý kiến của Tử Vi: " Tỉ thấy sao? "

Tử Vi suy nghĩ một chút, đáp: " Theo ta thì ngươi nên đưa ra nhiều phương hướng giải quyết, cho dù không đạt được điểm tối đa thì cũng vớt vát lại được một chút điểm.

"

Hôm nay thi viết, người chấm thi sẽ chấm ý đúng, đây quả là một phương án vẹn toàn.

Nghĩ như vậy, Võ Quân bắt đầu viết ra câu trả lời của mình.

Dựa trên sự hiểu biết về thế giới này cũng như các loài rắn độc, hắn đưa ra ba trường để giải quyết.

" Đông ~ "

" Hết giờ làm bài, mọi người đặt bút xuống! "

Tiếng hô của Trương Mạnh Hùng mang theo sự tiếc nuối của vô số người trẻ tuổi, bọn họ còn chưa làm xong đề của mình.

Đề thi năm nay so với các năm trước do Chiến Thần Điện tổ chức có nhiều câu dễ hơn, nằm ở kiến thức cơ bản nhưng cũng có nhiều câu khó hơn, nằm ở kinh nghiệm cầm quân.

Những người có xuất thân tốt thì không nói rồi, bọn họ ít nhiều cũng từng vài lần dẫn theo binh sĩ đi săn hung thú, thậm chí có người từng cầm binh đánh trận thực tế.

Thiệt thòi nhất có lẽ chỉ có những người xuất thân từ tầng lớp nông dân, chỉ biết lý thuyết chưa từng thực hành.

Võ Quân để lại bài thi trên bàn, đi đến hỏi thăm đám người Dương Hoàng Anh, Việt Hùng, Lăng Phong.

" Các ngươi làm bài thế nào? "

Việt Hùng xưa nay lười biếng đọc sách nhất, gãi đầu ngượng ngùng đáp: " Thuộc hạ chỉ trả lời được bảy câu.

"

Dương Hoàng Anh thì bình thản hơn rất nhiều: " Thuộc hạ làm được cả mười câu nhưng không biết đáp án có chính xác không.

"

Riêng chỉ có Lăng Phong là hớn hở nhất: " Phò mã, ta nắm chắc có thể đúng được tám câu.

"

Võ Quân khẽ gật đầu, xem ra đám người này còn rất cố gắng nha.

Dựa theo tiêu chí của Chiến Thần Điện, chỉ cần trả lời đúng trên năm câu là có thể thông qua được rồi.

" Vậy còn Chiến Thiên thì sao? "

Hiên Viên Chiến Thiên phong khinh vân đạm đáp: " Ta đương nhiên nắm chắc cả mười câu rồi.

"

Đối với câu trả lời này, Trần Minh Quân cũng không tỏ ra ngạc nhiên, dẫu sao thì cái danh hiệu Tiểu Chiến Thần của Hiên Viên Chiến Thiên không phải tự nhiên mà có.

Những người khác cũng đều nắm chắc được năm, sáu câu còn kết quả thế nào vẫn phải chờ đến ngày mai mới biết được.

Nói thật, Trần Minh Quân cũng có chút lo lắng, ngộ nhỡ những người này không thông qua được cuộc thi thứ nhất thì phải làm sao bây giờ?

Hiên Viên Chiến Thiên tựa như có thể nhìn ra sự lo lắng trong lòng Võ Quân, đi đến bên cạnh an ủi: " Phò mã chớ lo, chỉ cần tổng điểm đạt tiêu chuẩn là tất cả vẫn được thông qua thôi.

"

Đúng vậy, thi võ tại Chiến Thần Điện tổng cộng có hai bài thi, một bài thi viết và một bài thực hành.

Sau khi cả hai bài thi kết thúc, người của Chiến Thần Điện sẽ lấy điểm số của cả hai bài thi cộng vào chia đôi, kết quả cuối cùng trên năm điểm là coi như đạt tiêu chuẩn gia nhập.

Võ Quân mặc dù biết vậy nhưng sự lo lắng vẫn không nguôi ngoai chút nào, vốn hi vọng hôm nay thi viết mọi người sẽ tranh thủ kiếm được càng nhiều điểm càng tốt, đề phòng không vượt qua được phần thi thực hành.

Thôi, nhân tính không bằng trời tính.

Chuyện đã vậy rồi, giờ có làm gì cũng không thể thay đổi được, chỉ có thể hi vọng bọn họ có thể thuận lợi vượt qua bài thi thực hành ngày mai.

" Được rồi, mọi người đã cố gắng hết sức rồi! "

" Tối nay ta mời mọi người đi một bữa! "

" Oa! Phò mã muôn năm! "

.........................

Sáng sớm ngày hôm sau, tất cả người dự thi một lần nữa tập trung bên ngoài cổng của Chiến Thần Điện.

Có điều mọi người đã không cần các vị giám thị sắp xếp nữa, tự ý xếp thành hai hàng dọc, chia ra Văn và Võ.

Đại môn mở ra, hôm nay không giống hôm qua chỉ có hai vị giám thị mà có tới tận ba người.

Trương Mạnh Hùng giới thiệu: " Vị này có tên là Lâm Hạo, sẽ là giám thị của thi Binh trong bài thi thực hành ngày hôm nay.

"

" Những ai thi Binh thì tách hàng ra, tạo thành một hàng dọc mới.

"

Thi Binh, tên như ý nghĩa, thi để trở thành Binh.

Đừng nghe vậy mà coi thường, chỉ cần những người này có thể tốt nghiệp thì tương lai trở về quốc gia sẽ được trọng điểm bồi dưỡng, tiền đồ rộng mở.

Lập tức, đại đa số người tách ra khỏi hàng thi Võ tạo thành một hàng dọc trước mặt Lâm Hạo.

Số lượng người thi tướng bỗng chốc chỉ còn lại không tới một trăm người.

Tỉ lệ này thực sự chênh lệch quá nhiều!

Ba đoàn người lần lượt tiến vào bên trong, đi đến nơi sẽ diễn ra cuộc thi của mình.

Địa điểm diễn ra khác nhau cho nên Trần Minh Quân lại càng thêm lo, không biết những người mình mang theo đến Chiến Thần Điện sẽ thế nào.

" Ngày hôm nay các ngươi sẽ thi thực chiến.

"

Trương Mạnh Hùng phất tay một cái, trong hội trường xuất hiện vô số bản đồ cát, mỗi một bản đồ đều có địa hình khác nhau.

Hắn giới thiệu: " Đây là Linh Sa Trận, bên trong đã thiết lập sẵn nội dung thi lần này.

"

" Điều các ngươi cần làm là dùng linh hồn lực rót vào bên trong sau đó đánh thắng đội quân đã được thiết lập sẵn trong đó.

"

" Bây giờ, đọc đến tên ai thì người đấy đứng vào vị trí của mình.

"

Võ Quân tràn ngập hiếu kỳ nhìn xem những cái bản đồ cát này, tâm niệm khẽ động, hỏi thăm Tử Vi.

Tử Vi giải thích: " Linh Sa Trận không phải do cát thường tạo thành mà là từ linh cát.

"

" Trên Linh Sa Trận còn có trận pháp mô phỏng những trận chiến.

"

"...!"

Đại khái thì có thể hiểu là, tiến vào Linh Sa Trận sẽ giống với tiến vào một trò chơi chiến thuật dạng công thành.

Bên trong được thiết lập sẵn hai tòa thành, một bên là người chơi còn bên còn lại được thiếu lập tự động kiểu NPC.

Thời gian bên trong Linh Sa Trận nhanh hơn gấp nhiều lần so với thời gian thực tế ở bên ngoài, cho nên có những trận đánh phải mất mấy chục năm mới kết thúc nhưng bên ngoài mới chỉ trôi qua mấy canh giờ.

Người chơi tiến vào Linh Sa Trận sẽ trở thành người lãnh đạo, chỉ huy quân đội của mình làm sao để có thể dành được chiến thắng.

Trương Mạnh Hùng nói: " Người nào tốn thời gian ngắn nhất giành được chiến thắng sẽ đạt được điểm cao nhất.

"

" Cuộc thi bắt đầu! "

Trần Minh Quân không vội vàng tiến vào trong Linh Sa Trận mà cố ý ghi nhớ địa hình của tấm bản đồ cát này, sau khi đã cảm thấy không sai biệt bao nhiêu hắn mới rót linh hồn lực vào.

Tại thời khắc ấy, khung cảnh trước mắt hắn bỗng nhiên đảo lộn, làm cho hắn cảm đấy váng đầu hoa mắt.

Đợi một lần nữa tỉnh lại đã phát hiện ra mình đứng ở trên tường thành, toàn thân mặc chiến giáp.

Khung cảnh trước mắt cũng không phải là sa mạc như hắn nghĩ, trái lại trong tầm mắt đồng lúa mênh mông, cỏ xanh phủ đầy đất.

Bỗng nhiên sau lưng vang lên một giọng nói: " Tướng quân, phía thành địch gần đây đã đẩy mạnh chế tạo vũ khí, thu gom lương lực.

"

" Có lẽ không bao lâu nữa sẽ phát động chiến tranh! "

Võ Quân giật mình quay người lại, phát hiện sau lưng mình không biết từ lúc nào đã có một viên quân sĩ trẻ tuổi đang quỳ một chân trên mặt đất, cung kính với mình.

Người này có da có thịt, nhìn kiểu gì cũng không giống cát tạo thành.

Võ Quân tò mò đưa tay khẽ vỗ lên bộ giáp của hắn, cảm giác cứng rắn của kim loại không giả.

" Ngươi đứng lên ta xem nào.

"

" Vâng! "

Viên quân sĩ trẻ kia theo lệnh đứng lên nhưng đầu vẫn cúi thấp xuống, không dám nhìn thẳng mặt Võ Quân.

Võ Quân chẳng để ý những cái đó, đưa tay ra nhéo nhéo má hắn mấy cái, xác thực là cảm giác của da thịt.

" Linh Sa Trận không ngờ lại kỳ diệu đến thế.

"

Trần Minh Quân tràn đầy kinh ngạc, tự nhủ sau này cũng nên tìm mua một chút Linh Sa Trận về cho quân sĩ rèn luyện.

" Xem ra bài đi đã bắt đầu rồi.

"

Hắn nói với viên quân sĩ trẻ kia: " Đưa ta trở về doanh trướng.

"

.....

Doanh trướng ở nơi này cách bố trí cũng không khác gì so với bên ngoài, treo một tấm bản đồ da bò, một bàn bản đồ cát.

Nhưng trên tấm bản đồ da bò kia có nhiều ghi chú chi tiết tỉ mỉ hơn so với việc ở bên ngoài nhìn vào Linh Sa Trận.

Bên trên có nói rõ nơi nào có ao hồ, sông suối, đại thế nơi nào hiểm trở, chỗ nào khó đi,...

Trần Minh Quân quan sát một hồi sau đó lấy ra giấy mực bắt đầu viết.

Sau khi viết xong hắn đem tờ giấy giao cho viên quân sĩ trẻ tuổi kia, dặn dò: " Ngươi cứ theo những gì ta viết mà làm.

"

" Ngoài ra, từ hôm nay trở đi, phải tuyên truyền ra việc ta ngày nào cũng đến thanh lâu cho tới tận tối muộn mới về.

"

Nói xong, đứng dậy, thẳng tiến về phía thanh lâu nổi danh nhất trong thành..

Truyện Chữ Hay