Truyện chỉ đăng tại @tieucamap.
__________
Tác giả có lời muốn nói: trước khi đọc chương này, Cá muốn nói vài lời về biểu hiện của Thẩm Chu trong chương này. Từ khi sinh ra Thẩm Chu đã rất phóng khoáng và có ham muốn tình dục cao, vì sao anh ta lại như vậy thì về sau truyện sẽ giải thích.
Cũng chính vì thế mà cho dù Thẩm Chu vẫn chưa yêu Bernard nhưng vì hắn nói thích anh nên anh kéo hắn đi này nọ luôn.
Còn về phần Bernard chính là dạng dính tiếng sét ái tình, vừa gặp là yêu luôn, vì vậy khi biết Thẩm Chu muốn này nọ, hắn cũng không phản kháng. Ai mà không muốn này nọ cùng người mình yêu chứ.
Chỉ có vậy thôi, mời các bạn đọc tiếp.
__________
"Được thôi!" Thẩm Chu nói xong thì kéo tay Bernard đi.
Bernard bị anh kéo đi mà ngây ngốc, đi một hồi hắn mới hồi thần, đứng tại chỗ hỏi: "Cậu nói vậy là sao?"
Thẩm Chu xoay người nhìn Bernard, hai người có chiều cao như nhau, nhưng khí chất của Thẩm Chu thì lại nhỉnh hơn Bernard. Lúc này Thẩm Chu kéo tay, Bernard bị anh kéo phải chạy theo, sắc mặt Thẩm Chu có chút lạnh nên nhìn hai người giống như Bernard làm chuyện gì xấu bị Thẩm Chu phát hiện.
Bernard chưa từng nói thích với ai. Ở thế giới trước kia tình yêu đồng giới rất khó khăn, mọi người vẫn chưa thể dễ dàng chấp nhận chuyện đó. Chính vì thế mà hắn cho dù thích một chàng trai cũng không dám lên tiếng. Hắn sợ cậu ấy sẽ nói hắn kinh tởm.
Mãi cho đến khi nhìn cậu bạn ấy kết hôn sinh con thì Bernard mới chết tâm. Sau đó thì hắn xuyên đến đây.
"Chính là như vậy." Thẩm Chu đột nhiên kéo Bernard lại, sau đó chuẩn xác mà hôn xuống đôi môi mềm mại của hắn.
Bernard mở to mắt, hai tai hắn ửng hồng lên. Thẩm Chu thấy thế đưa tay vuốt ve vành tai hắn, hai tai Bernard lại càng thêm đỏ như muốn nhổ máu.
"Đi thôi!" Thẩm Chu nắm lấy tay Bernard về phía ký túc xá riêng biệt.
Bernard ngây ngốc mà đi theo Thẩm Chu.
Đợi tới lúc Thẩm Chu đưa vào phòng ký túc xá, hắn nhìn cái giường ngủ lớn, lại nhìn Thẩm Chu bên cạnh đang cởi áo, Bernard mới cảm thấy có gì đó không ổn, hắn nuốt một ngụm nước miếng, khô khan hỏi: "Cậu đưa tôi tới đây làm gì?"
Thẩm Chu ném chiếc áo đồng phục đi, anh ngồi trên giường cả phần trên cởi trần, cơ ngực và bụng săn chắc rõ ràng. Bernard ho một tiếng, đôi mắt lảng sang chỗ khác, hai tai lại hồng lên.
Thẩm Chu vỗ xuống chỗ bên cạnh, giọng có chút ra lệnh hướng Bernard nói: "Lại đây."
Bernard nuốt nước miếng, chậm rì rì đi tới. Lúc cách Thẩm Chu một bước chân, Thẩm Chu đột nhiên đưa tay kéo lấy hắn. Bernard mất thăng bằng lập tức ngã đè lên người Thẩm Chu.
Nhìn khuôn mặt Thẩm Chu gần trong gang tấc, Bernard có xúc động muốn hôn xuống, thế là hắn thật sự hôn xuống.
Một nụ hôn sâu kéo dài, lúc rời môi Thẩm Chu, Bernard thở gấp, hai má hắn đã đỏ ửng. Một là vì ngượng ngùng, hai là vì hết hơi.
Ngược lại Thẩm Chu vẫn không có gì, anh còn đưa tay lau đi sợi chỉ bạc bên khóe môi của Bernard.
Thẩm Chu đưa tay lên cởi áo Bernard ra, anh nhìn hắn hỏi: "Cậu nghĩ tôi đưa cậu tới đây để làm gì?"
Làm gì? Hành động hai người lúc này giống làm cái gì?
Ái muội như vậy thì còn làm gì ngoài chuyện người lớn kia chứ.
Bernard là một tên gay, còn là một tên gay mới tinh, bình thường đều coi trên mạng rồi tự xử chứ chưa có làm bao giờ.
Lúc này bị Thẩm Chu khơi gợi lên, hắn cũng mặc kệ mà để Thẩm Chu từng chút một cởi sạch quần áo mình. Bởi trong lòng hắn cũng muốn thử làm chuyện này.
Đến khi bị Thẩm Chu đè ở dưới thân, bàn tay anh mơn trớn từ sau lưng xuống phía dưới, Bernard mới giật mình lại.
Không đúng, hắn là công, làm sao có thể bị người khác đè cho được?
Bernard cầm lấy tay Thẩm Chu đang có ý định đi vào, hắn kiên cường nói: "Tôi muốn ở trên."
Cảm thấy nói như vậy vẫn chưa đủ, Bernard nói thêm: "Và ở trong."
Thẩm Chu nhướn mày, cảm thấy không sao cả. Anh cũng chỉ muốn cảm giác làm mà thôi, trên dưới hay trong ngoài gì đó anh cũng không quan trọng.
Được như ý muốn, Bernard ngồi ở trên người Thẩm Chu, lúc này quần áo của cả hai đã được lột sạch, thân thể tiếp xúc, độ ấm nóng của Thẩm Chu truyền tới da Bernard khiến hắn khẩn trương.
Bernard nhớ lại những gì mình coi trên mạng rồi làm theo.
Đầu tiên Bernard cúi xuống làm một nụ hôn sâu với Thẩm Chu, hai tay hắn thì xoa nắn hạt đậu đỏ trước ngực anh. Cơ ngực rắn chắc sờ rất thoải mái, đừng nhìn lúc Thẩm Chu mặc áo lại gầy ốm nhưng khi cởi đồ ra lại có một cơ thể cường tráng.
Cảm giác xoa nắn hạt đậu đỏ quá sung sướng khiến đầu óc Bernard có chút hỗn loạn, không biết tiếp theo nên làm gì.
Thẩm Chu nhìn hắn cứ rề rà không làm gì, anh mất kiên nhẫn mà nắm lấy tiểu Bernard. Bernard hít sâu một hơi, còn chưa để hắn định thần, Thẩm Chu đã cử động tay lên xuống một cách nhanh chóng.
Dưới sự khiêu khích của Thẩm Chu, Bernard nhịn không được phát ra tiếng rên, hai chân hắn nhũn ra không thể chống đỡ thân thể ngồi vững, hắn đành phải nằm trên người Thẩm Chu, vịnh lấy hai vai của anh.
Bernard rên một tiếng rồi phóng ra hết trên tay và người Thẩm Chu, lúc này hắn mới phát hiện mình thế này thì còn công nổi cái gì chứ.
Bernard xấu hồ gần chết, hắn không dám ngẩng mặt lên nhìn Thẩm Chu, cứ như vậy mà nằm trên người Thẩm Chu ôm chặt vai anh.
Thẩm Chu lật mình liền đè Bernard dưới giường, anh dùng tay dính tinh dịch của Bernard xoa đầy bụng hắn, tay còn lại anh mơn trớn về phía sau hắn, đầu cúi xuống ngậm lấy môi hắn.
Bernard bị hôn, đầu óc hắn liền mơ hồ, cũng không có phát hiện cánh tay phía sau mình. Đợi đến khi Thẩm Chu đưa một ngón vào Bernard mới giật mình, hắn hoảng hốt ngồi dậy nhưng lại bị Thẩm Chu giữ lấy. Sức lực có thể nói là rất mạnh, Bernard hoàn toàn không thể nhúc nhích, một đan pháp sư không thể có sức lực như vậy.
Thẩm Chu vào một ngón, rồi hai ngón, cuối cùng là ba ngón, động tác anh nhanh lẹ làm Bernard không kịp phản ứng.
Thẩm Chu di chuyển ngón tay đâm sâu vào bên trong. Nhờ có dịch bảo vệ mà anh dễ dàng đi vào chạm đến điểm nhạy của Bernard.
Ban đầu Bernard còn cảm thấy khó chịu, lúc sau Thẩm Chu liên tục chạm vào điểm nhạy của hắn khiến khoái cảm dâng lên một cách mãnh liệt. Bernard thoải mái mà rên một tiếng.
Thẩm Chu bóp miệng Bernard khiến miệng hắn chu lên, anh cúi xuống làm một nụ hôn sâu với hắn, bàn tay phía dưới liên tục di chuyển. Khoái cảm từ hai nơi khiến Bernard không chịu nổi, hắn vòng tay ôm lấy cổ Thẩm Chu, hai chân co lên vòng lấy anh, mười ngón chân bấu lại.
Đột nhiên Thẩm Chu rút tay ra, bởi vì đột ngột nên Bernard hừ một tiếng, cảm giác khoái cảm đang dâng trào đột nhiên biến mất khiến hắn khó chịu. Phía sau Bernard trống rỗng, hắn khó chịu mà nhúc nhích mông qua lại, hắn muốn Thẩm Chu lấp đầy phía sau hắn.
Lúc này đây Bernard đã quên rằng, hắn là công, hắn phải nằm trong chứ không nằm ngoài.
Đột nhiên một vật cực nóng chạm ở lối vào, thân thể Bernard lập tức cứng đờ, trong lòng hắn dâng lên một tia muốn rút lui.
Bernard muốn ngồi dậy nhưng Thẩm Chu đã nhanh hơn đưa tiểu Chu vào, bởi vì tiến vào đột ngột và nhanh, một cổ đau đớn lập tức truyền tới. Bernard cả người run lên, mồ hôi nhễ nhại mà ôm chặt lấy Thẩm Chu, móng tay bấu vào lưng anh.
Bernard rơi nước mắt sinh lý: "Đau quá!"
Cho dù trước đó nguyên chủ đã làm nhiều lần, cũng sẽ không quá đau nhưng do Thẩm Chu vào quá nhanh và mạnh làm Bernard không kịp thích ứng.
Thẩm Chu biết lúc nãy mình quá tay, bây giờ vào rồi nhưng vì Bernard đau nên phía sau hắn siết chặt lại khiến anh không thể di chuyển.
Cảm giác bên trong lối vào ấm nóng khiến tiểu Chu lại to thêm một vòng, nhưng lại bị Bernard siết lại. Đây chỉ là hành động vô thức của Bernard khi quá đau, nhưng hắn cũng không biết khi hắn siết lại như vậy, Thẩm Chu cũng không thoải mái gì.
Không còn cách nào khác, Thẩm Chu đành phải dỗ dành Bernard để hắn thả lỏng cơ thể sau đó mới từ từ di chuyển.
Ban đầu Bernard chỉ có cảm giác đau, nhưng khi Thẩm Chu chạm đến điểm nhạy thì khoái cảm đột nhiên xuất hiện. Sau mấy lần lên xuống, lối vào cũng đã trơn trượt hơn, di chuyển cũng dễ dàng hơn, Bernard cũng không còn cảm thấy đau, ngược lại khoái cảm liên tục dâng trào khiến Bernard như muốn hỏng. Hắn ôm lấy Thẩm Chu, hai chân siết chặt hông anh khiến cho anh đi vào sâu hơn.
Lần đó Thẩm Chu lăn lộn Bernard mấy hiệp đến khuya mới ngừng.