Truyện chỉ đăng tại @tieucamap.
__________
Sau một hồi tranh cãi, rốt cuộc cũng chẳng mấy ai tin Châu Thanh. Cuối cùng vì tránh phiền phức, cậu đành phải nói dối rằng nhiều năm trước một đan pháp sư cao cấp bị thương ở Rừng Bão Tố, trùng hợp nhà cậu gần đấy nên giúp đỡ. Đan pháp sư cao cấp kia biết cậu muốn trở thành đan pháp sư, để trả ân hắn dạy cậu kỹ thuật luyện đan cao cấp, có thành hay không thì cũng do cậu có thiên phú hay không. Cậu tốn nhiều năm mới có thể hoàn toàn làm chủ được kỹ thuật luyện đan này.
Lúc bấy giờ mọi người mới tin tưởng cậu, tuy rằng cái lý do đan pháp sư cao cấp tới một tinh cầu nghèo nàn cũng không mấy tin cậy. Dù sao cũng là đan pháp sư cao cấp, chỉ cần nói một tiếng là sẽ có hàng tá người tìm nguyên liệu giúp. Nhưng họ thà tin là như thế còn hơn tin rằng Châu Thanh tự mình học được một kỹ thuật luyện đan cao cấp như vậy.
Thông qua camera bọn họ không nhìn thấy quá trình bên trong đan lô của Châu Thanh, nhưng bọn họ nhìn thấy tạp chất bên dưới đan lô Châu Thanh lọc ra. Rất nhiều, bọn họ cũng dùng pháp thảo hạ phẩm, cho nên biết được thông thường tạp chất có thể chắt lọc ra được bao nhiêu. Kỹ thuật bình thường chắc chắn sẽ không chắt lọc ra nhiều tạp chất như thế, thông qua mùi thuốc cũng biết độ tinh khiết của pháp thảo, chưa kể đến dùng pháp thảo hạ phẩm luyện thành đan pháp thượng phẩm.
Châu Thanh rời khỏi phòng viện trưởng, cậu không quay trở về ký túc xá mà đi tới cửa hàng mua một số đan pháp. Trùng hợp là trên đường lại gặp Trần Dương Linh.
Trần Dương Linh nhìn thấy Châu Thanh cũng hoảng hốt một chút, sau đó lại thấy cậu chỉ có một mình liền cảm thấy rất kỳ quái.
Mỗi lần hắn gặp cậu, bên cạnh cậu luôn có ba tên vệ sĩ.
Đúng vậy.
Châu Thanh thì không để ý chứ hắn nhìn hoài cũng phát hiện ra, ba người Thiên Tử Dật nhìn thì tư thế bình thường đứng cạnh cậu, nhưng thật ra Châu Thanh luôn nằm trong sự bảo vệ của bọn họ, duỗi tay một cái liền tới. Hai đứa nhỏ nhìn như vô hại, nhưng thật ra lúc nào cũng đứng trước Châu Thanh, che chở phía trước cho cậu.
Châu Thanh cũng có chút ngoài ý muốn. Bình thường lúc gặp Trần Dương Linh bên cạnh hắn luôn có cái bóng một cao một thấp, lần này lại cũng chỉ có một mình hắn.
"Ba người Thiên Tử Dật đâu rồi? Sao lại chỉ có một mình cậu?" Sau một thời gian quen biết, Trần Dương Linh cũng không khách sao gọi là Thiên Tử Dật là Thiên tiên sinh nữa.
"Bọn họ đi làm nhiệm vụ cả rồi." Châu Thanh sánh bước cùng Trần Dương Linh đi đến cửa hàng, cậu cũng hỏi hắn: "Hai người kia cũng vậy?"
"Ừm. Nói là nhiệm vụ ở một tinh cầu nào đó, sẽ đi mấy ngày."
"Cậu đi mua máy đầu não hả?" Trần Dương Linh không tiếp tục đề tài mấy tên đi làm nhiệm vụ nữa, hắn hỏi mục đích Châu Thanh xuất hiện ở chỗ này.
"Là cái gì?" Châu Thanh tò mò hỏi.
Trần Dương Linh cũng không ngạc nhiên, hắn đối với hoàn cảnh của Châu Thanh cũng hiểu một chút. Cậu sống ở thôn xa, mấy cái máy móc công nghệ cao này không hiểu cũng bình thường, vì vậy hắn tận tâm giải thích. Bởi vì Châu Thanh cần phải có một máy đầu não trước khi nhập học chính thức.
"Máy đầu não cũng giống như quang não vậy, nhưng máy đầu não sử dụng bằng trí não, bản thân người sử dụng sẽ có một thực thể tự tạo và được đưa tới một thế giới mạng ảo được gọi là Mạng Đế Quốc."
"Cậu cần phải có một máy đầu não, theo thông tin tôi tìm hiểu thì các giáo sư sẽ hướng dẫn luyện đan ở trên đó."
Châu Thanh ngây ngốc gật đầu, nghe Trần Dương Linh giải thích xong cậu cũng chẳng hiểu gì mấy. Nhưng cũng có chỗ cậu hiểu là cậu cần phải mua máy đầu não, vì các giáo sư sẽ giảng dạy ở trên Mạng Đế Quốc gì đó.
Vì vậy Châu Thanh không đi tới cửa hàng đan pháp mà tới cửa hàng máy đầu não.
...
Sau khi dùng điểm mua một cái máy đầu não, cậu lại dùng thêm điểm để mua pháp thảo làm nhiệm vụ, xong xuôi hết mới trở về.
Về phòng Châu Thanh cũng không lập tức luyện đan, cậu lấy cái máy đầu não từ trong vòng không gian ra. Máy đầu não không lớn, nó có hình dạng giống mũ bảo hiểm ô tô, mang vào rất dễ dàng.
Châu Thanh nằm trên giường, dựa theo hướng dẫn đội máy đầu não lên, rồi bấm công tắc, ngay lập tức cảnh vật xung quanh tối sầm, vài giây sau tầm mắt của Châu Thanh được mở ra.
Đó không phải là cảnh vật trong căn phòng nhỏ ký túc xá của cậu, mà là một căn phòng trắng xoá, phía trước có một cái gương lớn, người bên trong cái gương không phải cậu, không phải là nam, cũng không phải là nữ.
Người nọ không mặc quần áo, từ trên người cũng không nhìn ra được cái gì, khuôn mặt nghiêm nghị của nam nhân nhưng lại sở hữu mái tóc dài mềm mịn mượt mà của phụ nữ.
Lúc này đột nhiên một giọng nói máy móc vang lên trong không gian trắng xoá này, trong một không gian yên tỉnh như vậy, Châu Thanh nhất thời bị giật mình.
"Chào mừng đến với Mạng Đế Quốc, xin mời chọn giới tính.''
Trước mặt Châu Thanh lập tức xuất hiện hai dòng chữ, bên trên là nữ, bên dưới là nam, không có ca nhi.
Châu Thanh không nghĩ ngợi liền chọn dòng bên dưới.
Sau cái ấn nút của cậu, người trước gương lập tức biến đổi, thân hình lúc này cũng bắt đầu có hình thù, cái gì nên có đều thấy rõ ràng, chỉ là một đầu tóc dài vẫn như cũ.
"Xin mời tạo hình nhân vật." Giọng nói máy móc lại một lần nữa vang lên.
Dứt lời, Châu Thanh liền thấy trước mặt xuất hiện mấy dòng chữ, nào là tóc, mắt, miệng, chiều cao,...
Châu Thanh bấm thử vào tóc, ngay lập tức trước mặt cậu xuất hiện nhiều khung ảnh mẫu tóc, Châu Thanh chọn thử vài cái, cảm thấy rất thú vị, chọn tóc xong còn có thể chỉnh màu.
Châu Thanh chọn thử một bộ tóc bông xù, lại chỉnh thêm bảy sắc cầu vòng, trông rất mắc cười. Cậu chỉnh hai mắt to tròn, đôi môi dày thâm, nước da đen ngâm.
Sau đó cậu lại chuyển qua thân hình, cậu chỉnh chiều cao m, cân nặng lại tới kg. Cả nhân vật mập mạp béo ú lùn tịt, trong rất nực cười, Châu Thanh nhịn không được mà phì cười một tiếng.
Cười một lúc đủ rồi, Châu Thanh định chỉnh lại đàng hoàng thì đột nhiên thanh âm máy móc vang lên.
"Đã hết thời gian. Xác định nhân vật. Xin mời nhập tên."
Châu Thanh: "?"
Châu Thanh trơ mắt nhìn mấy dòng chữ chỉnh hình từ từ biến mất, thay vào đó là một khung chữ yêu cầu nhập tên.
Châu Thanh: "..."
"Chó má!" Cậu nhịn không được chửi thề một tiếng. Mà không chửi cũng không được, bởi vì tên mập lùn xấu xí này chính là cậu đó, cậu phải dùng một nhân vật như vậy để đi học đó!
"Đã xác định tên nhân vật là 'Chó Má'. Chào mừng bạn đến với Mạng Đế Quốc." Âm thanh máy móc một lần nữa vang lên, ngay sau đó khung cảnh căn phòng trắng xóa biến mất.
Châu Thanh: "..."
Cậu cảm thấy mình bị hố!
Tầm mắt dần trở nên sáng sủa hơn, cảnh vật xung quanh bắt đầu có hình dạng.
Ở một tòa lâu đài cũ nát không bóng người, ngay tại đại sảnh có một vòng tròn ma pháp được vẽ dưới đất lúc này đột nhiên sáng lên, một bóng người lùn mập mạp xuất hiện, trên đầu hắn có hai chữ 'Chó Má'.
Đây chính là nơi khởi đầu của người mới gia nhập Mạng Đế Quốc. Nhìn tòa lâu đài này mục nát cũ kỹ, nhưng thật ra cũng chỉ có cái lâu đài này là như vậy, xung quanh lâu đài đều là những tòa cao ốc hiện đại công nghệ cao, đều là những nơi nổi bật nhiều người.
Châu Thanh đờ đẫn nhìn lối ra trước mắt, đang suy nghĩ xem nên làm gì. Bởi vì máy đầu não liên kết với quang não nên mỗi một quang não có thể tạo một nhân vật, mà quang não lại liên kết với thông tin cá nhân, cho dù đổi một cái quang não mới, thông tin cá nhân vẫn như vậy, nhân vật này dù làm thế nào cũng không xóa được. Cũng vì vậy mà mọi người tạo nhân vật rất kỹ, trau chuốt từng ly từng tý, nhưng vì có thời gian nên mọi người thường dùng những kiểu tạo hot.
Châu Thanh không biết có thời gian, trừ phi cậu có quan hệ với cơ quan Mạng Đế Quốc có thể xin chỉnh lại nhân vật, nếu không cậu chỉ có thể dùng nhân vật 'Chó Má' này suốt đời.
Đúng lúc này đột nhiên một bóng người xuất hiện ở lối vào, bóng người nhỏ nhắn, là một thiếu niên xinh đẹp đáng yêu. Hắn có mái tóc trắng ngắn được chải chuốt gọn gàng, khuôn mặt nhỏ, đôi mắt to vừa phải, đôi môi hồng mím lại, trên đầu lại có chữ 'Hoa sen trắng'.
Châu Thanh: "..."
Thiếu niên mở to đôi mắt màu xanh của mình nhìn người đàn ông mập mạp ngâm đen trước mắt, sau một hồi do dự, thiếu niên rốt cuộc mở miệng: "A Thanh?"
Châu Thanh: "..."
Thiếu niên thấy người đàn ông không trả lời mình, cho rằng không phải là Châu Thanh, vì vậy định đi sang một bên đợi. Rốt cuộc thì hắn cũng không nghĩ Châu Thanh sẽ tạo loại nhân vật này, lại còn cái tên thế kia.
Đúng lúc này người đàn ông đột nhiên lên tiếng, giọng nói có chút máy móc, dù sao cũng là nhân vật ảo, giọng nói cũng không thể giống người được.
"Dương Linh?"
Thiếu niên kinh ngạc, đôi mắt to mở lớn hết mức nhìn người đàn ông.
Thiếu niên: "..."
Người đàn ông: "..."
Hai người nhìn nhau vài giây, thiếu niên bật cười: "Cậu là A Thanh? Ha ha, cái nhân vật này, cái tên này."
Châu Thanh: "..."
"Cười chết tôi rồi!"
Châu Thanh: "..."
Trần Dương Linh ôm bụng cười, chỉ nhìn quả đầu cầu vòng của Châu Thanh với cái tên siêu đặc biệt kia là hắn dù thế nào cũng không nhịn được.
"Hoa sen trắng? Cậu?" Châu Thanh nhịn rồi nhịn, cuối cùng vì thẹn quá mà giận.
Nghe Châu Thanh nói đến tên mình, Trần Dương Linh gượng ngùng gãi đầu, thiếu niên nở một nụ cười khổ sở: "Thời trẻ trâu suy nghĩ không chu toàn."
Gia thế Trần Dương Linh không tồi, dư sức mua một cái máy đầu não. Nhân vật này hắn tạo vào thời thiếu niên, lúc đó còn cảm thấy mình đẹp trai, ngầu muốn chết, bây giờ lại chẳng dám nhìn thẳng. Nếu không phải vì lo lắng cho Châu Thanh không hiểu gì hắn cũng sẽ không lên Mạng Đế Quốc.