Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Truyện chỉ đăng tại tieucamap.
: Hết thịt rồi ಥ‿ಥ
__________
Hôm nay là ngày kiểm tra bài thứ hai của luyện khí sư và đan pháp sư. Vừa ra khỏi cửa phòng, Trần Dương Linh liền bị bộ dạng của Châu Thanh doạ cho giật mình, khuôn mặt tái nhợt, cả người ỉu xìu, nép vào bên người Thiên Tử Dật, nào còn bộ dáng tươi cười như mọi hôm.
"Làm sao vậy?" Trần Dương Linh tiến lên lo lắng hỏi, hôm nay là tới lượt Châu Thanh kiểm tra, nhưng mà nhìn tình trạng này của cậu không biết có thể làm tốt được không.
Châu Thanh hơi lùi lại lắc đầu, nở một nụ cười mà Trần Dương Linh coi là gượng ép: "Tôi không sao, hôm qua ngủ không ngon."
Bởi vì cậu nhớ lại ký ức đáng sợ kia, quay trở lại cái lúc mắc chứng hoảng sợ, tuy không nghiêm trọng như kiếp trước, thấy có người đến gần thì hơi theo bản năng mà lùi lại.
Trần Dương Linh cũng không có chú ý đến động tác của cậu, hắn nghe cậu trả lời xong thì liếc mắt trừng Thiên Tử Dật. Cái gì mà ngủ không ngon, rõ ràng biết hôm nay Châu Thanh phải làm kiểm tra thế mà cũng không để cậu yên.
Thiên Tử Dật: "..." Không hiểu vì sao mình bị trừng.
"Đúng rồi! Nói cho hai người nghe một tin này." Trần Dương Linh đột nhiên thần thần bí bí nở nụ cười.
"Tin gì?" Này là Thiên Tử Dật hỏi. Hắn biết Châu Thanh lúc này không muốn mở miệng nhiều, nhưng cậu cũng tò mò, hắn hỏi giùm cậu.
Trần Dương Linh không ngờ người trả lời lại là Thiên Tử Dật, hắn hơi ngẩn ra, sau đó nhớ tới chuyện mình muốn nói, hắn nở một nụ cười đầy ẩn ý: "Ngày hôm qua Cát Hải Thịnh không trở về."
Hôm qua Cát Hải Thịnh rời đi cùng La Kính, đến tối lại không trở về, không cần nói cũng biết nhất định là có liên quan đến La Kính.
Cát Hải Thịnh là một tên ngốc bạch ngọt, có khi bị La Kính đưa vào miệng ăn rồi không chừng.
...
Bảy người đến học viện Magnus, đứng vào vị trí ngày hôm qua. Trên đường tới học viện Châu Thanh cũng đã bình tĩnh hơn rất nhiều, dù sao hiện tại cậu đã ở một thế giới khác, người trong gia tộc Châu không có ở đây, hơn nữa kẻ Châu Bát gia kia bởi vì tính cách ngu xuẩn của mình mà đã bị người giết chết từ đời nào.
Châu Thanh không sợ hãi người tới gần mình, nhưng nếu là về chuyện người lớn thì cậu vẫn chưa thể hoàn toàn bình tĩnh được.
Luyện khí sẽ kiểm tra đầu tiên.
Lần này trên sàn đấu xuất hiện cái lò luyện khí (lò rèn), lò luyện khí so với lò luyện đan thì lớn hơn rất nhiều, cao bằng nửa người trưởng thành. Bên cạnh là nguyên liệu để luyện khí.
Vẫn như ngày hôm qua, người luyện khí sư cấp sẽ thi đấu trước, đề bài chính là luyện được một thanh kiếm cấp , độ bền phải %, và thời gian giới hạn là tiếng. Độ bền càng cao vũ khí được luyện ra sẽ càng rắn chắc. Luyện một vũ khí khá dễ dàng, nhưng quan trọng là độ bền cũng phải cao, nếu không cũng chỉ là đồ bỏ.
Bởi vì là cấp nên thời gian luyện khí cũng không lâu, tiếng đã là nhiều, chưa tiếng mà đã có người lục đục luyện xong. Sau khi luyện xong vũ khí, thí sinh đem thành phẩm đặt lên máy kiểm tra, chỉ cần độ bền trên % là đạt.
Mỗi người chỉ có lần cơ hội, nhưng mà thời gian luyện ra một thanh kiếm rất lâu, nếu lần đầu thất bại thì khác nào không đạt, bởi vì không đủ thời gian.
Một số người thất bại lần đầu, làm lại lần hai phải chạy đua với thời gian, nhưng cũng vì thế mà vũ khí được luyện ra trong gấp gáp, độ bền thấp, đều bị loại.
Trước mắt người đầu vẫn không có một ai có thể luyện ra một thanh kiếm có độ bền là %. Độ bền % là rất khó luyện ra, bởi vậy những vũ khí có độ bền % dù cấp bậc nào cũng đều rất mắc.
Mãi đến phần thi của luyện khí cấp mọi người mới chấn động mạnh, đó là một khẩu súng lục, hình dạng khá nhỏ, vừa tay cho những thiếu niên. Khẩu súng khá đơn giản, thế nhưng độ bền của nó lại là %.
Nhưng đều khiến bọn họ hoảng sợ chính là người chế ra khẩu súng này là Phượng thập tiểu thư, Phượng Nhu Thư, một luyện khí sư cấp mười một tuổi.
"Đờ mờ, tôi cũng là luyện khí sư cấp mà độ bền luyện được cao nhất cũng chỉ có %." Một học viên luyện khí sư chua chua nói.
Lần đó hắn luyện được một thanh côn %, giáo sư không ngừng khen hắn, còn nói hắn chính là thiên tài luyện khí, bạn bè lúc đó ai cũng nhìn hắn với ánh mắt ngưỡng mộ.
"Còn không nhìn xem mình là ai, người ta là người của tứ đại gia tộc, thiên phú cao, còn có một vị sư phụ luyện khí sư cấp , có thể đạt như vậy cũng không phải không thể." Một người khịt mũi coi thường.
Bài thi luyện khí đến đây là xong, từ người chỉ còn lại người, trong đó có hơn người là sát nút trượt.
Kết tiếp là luyện đan, một người mặc quân trang đi lên sàn đầu thu lại mấy cái lò luyện khí lại, sau đó lại lấy ra cái đan lô sơ cấp, kết tiếp lại đặt bộ pháp thảo hạ phẩm bên cạnh mỗi đan lô theo phân chia số người và cấp bậc.
Khu đan pháp có người trong đó người là cấp , người là cấp và chỉ có người là cấp . Hệ mộc hiếm có, người sở hữu hệ mộc không nhiều, cấp có tận người đã là nhiều rồi. Năm ngoái cũng chỉ có người mà thôi.
Những năm gần đây khu đan pháp không hề có sự góp mặt của tứ đại gia tộc, duy một lần là năm về trước.
Như mọi năm, bài thi của đan pháp chia làm ba cấp, phân làm ba loại đan pháp và có thời gian giới hạn cho mỗi loại cấp bậc. Năm ngoái là yêu cầu luyện loại đan phổ biến nhất và nếu đã là đan pháp sư thì không thể không luyện loại đan này, Tiến cấp đan.
Tiến cấp đan giúp pháp sư thăng cấp, phần lớn đan pháp sư đều sẽ luyện loại đan này.
Năm nay thì không như vậy, bởi vì gần đây Trùng độc không biết uống phải thuốc gì mà điên cuồng tấn công Đế Quốc Azilla. Cộng hòa Santos và Đế Quốc Felix tuy rằng cũng có nhưng không có nhiều như Đế Quốc Azilla.
Sắp tới lại có một đợt kiếm ăn của Trùng tộc, vẫn chưa xác định được bọn chúng sẽ xâm lược tinh cầu nào. Cuộc chiến sắp tới chắc chắn sẽ có thương vong, vì thế yêu cầu bài thi lần này chính là luyện Hóa Thương đan theo cấp bậc.
Cấp có tiếng để hoàn thành, cấp có tiếng, cấp thì tận tiếng. Mỗi người sẽ có lần cơ hội, dùng hết rồi thì tự động bị loại.
Bởi vì nguyên liệu là hạ phẩm cho nên tỉ lệ thành đan thượng phẩm rất thấp. Muốn dùng nguyên liệu hạ phẩm để luyện đan thượng phẩm thì phải chắt lọc tạp chất trong pháp thảo. Chắt lọc càng nhiều, lúc thành đan tạp chất càng ít, tỉ lệ nâng lên thượng phẩm cũng dễ hơn.
Để làm được như vậy, đan pháp sư phải có sự tỉ mỉ, kiên trì và kỹ năng khống chế ma pháp tốt, bởi nếu không cẩn thận có thể làm hư pháp thảo, dẫn tới không thành đan.
Sau khi chờ bài thi của cấp kết thúc, cuối cùng cũng tới lượt Châu Thanh.
Cậu chọn bừa một chỗ ngồi xuống, cầm lấy đơn thuốc lên xem. Cậu chưa từng luyện hoá thương đan cấp , nhưng điều này cũng không làm khó được cậu.
Hoá thương đan cấp so với hoá thương đan cấp nhiều thêm ba cây pháp thảo và thêm năm bước luyện đan. Sau khi âm thầm ghi nhớ các bước luyện hoá thương đan, Châu Thanh bắt đầu lấy một bộ pháp thảo bỏ vào đan lô mà học viện chuẩn bị, bắt đầu luyện đan.
Một số người chỉ quen luyện đan lô của bản thân, vì thế họ lấy đan lô của mình ra, rất hiếm ai như Châu Thanh, dùng đan lô của học viện.
Sau khi đậy nắp lại, Châu Thanh bắt đầu phóng mộc ma pháp vào trong đan lô, ngay lập tức cậu cảm nhận được một lượng lớn tạp chất từ các pháp thảo, đây chính là vì sao chỉ có người hệ mộc mới có thể trở thành đan pháp sư.
Trước tiên Châu Thanh đem hai cây pháp thảo có nhiều tạp chất nhất chắt lọc đi. Mộc ma pháp chậm rãi quấn lấy hai cây pháp thảo, bao bọc pháp thảo ở bên trong, từng chút một hút lấy tạp chất ra bên ngoài. Châu Thanh dùng một lượng ma pháp nhất định len lỏi vào bên trong pháp thảo, tẩy rửa sạch sẽ bên trong, đồng thời một lượng ma pháp bên ngoài hút lấy tạp chất, rất nhanh hai cây pháp thảo đã sạch sẽ tạp chất.
Đây là một kỹ thuật khó, vừa khống chế ma pháp hút lấy tạp chất bên ngoài, vừa dùng ma pháp làm sạch bên trong. Nếu để người khác biết được nhất định sẽ kinh sợ cho mà xem, bởi vì cần phải có sự khống chế ma pháp hoàn hảo, nếu không rất dễ làm hư pháp thảo.
Nhưng bọn họ không biết, tuy rằng Châu Thanh đang làm một thao tác khó khăn nhưng vẻ mặt của cậu lại cực kỳ bình tĩnh, làm người khác không nhìn ra cái gì, cho rằng cậu cũng như những người khác, chắt lọc bằng cách hút tạp chất từ bên ngoài.
Thời gian trôi qua nửa tiếng, Châu Thanh cũng chắt lọc được cây pháp thảo. Kế tiếp cậu sẽ thử làm cây cùng lúc, nếu không sẽ không kịp thời gian.
Châu Thanh đem cây pháp thảo bao bọc bên trong màng hút, sau đó cậu lại cẩn thận tỉ mỉ trích ra sợi ma pháp từ màng hút chui vào bên trong pháp thảo, chậm rãi di chuyển bên trong, đem những tạp chất ở những nơi khó hút tẩy sạch sẽ. Làm xong hết thảy lại tốn thêm tiếng.
Châu Thanh mở mắt ra nhìn đồng hồ còn tiếng rưỡi, cậu không vội, đem tạp chất tẩy nảy giờ thả xuống đáy đan lô.
Lúc này những người khác đã bắt đầu bước dung hợp luyện đan, mùi thuốc đã bắt đầu tỏa ra, riêng chỉ có đan lô của Châu Thanh là vẫn chưa xảy ra hiện tượng gì.
"Cái tên góc bên phải kia làm gì mà vẫn chưa dung nhập đan thế nhỉ? Đừng bảo cậu ta vẫn còn chắt lọc tạp chất nha?" Một học viên đan pháp nói.
"Hẳn là vậy." Người bên cạnh hừ một tiếng đầy coi thường.
Đã qua tiếng rồi, những người khác đã bắt đầu dung nhập đan, đan lô ai cũng toả ra mùi thuốc, hoặc nhẹ hoặc nồng, riêng đan lô của Châu Thanh lại chẳng có biến hoá gì.
"Chắc là tên đó mới biết luyện đan cấp đi." Người học viên đan pháp kia trào phúng nói, trong mắt nhìn Châu Thanh cũng đều là khinh thường, hơn nữa dáng vẻ của hắn khi nhìn cậu như người bề trên nhìn xuống.
Đúng lúc này có ba người đi ngang qua, hai học viên kia thấy lập tức thu lại dáng vẻ của mình, nghiêm túc chào theo nghi thức quân đội: "Chào Thiếu úy La, Thiếu uý Dylan và Thượng sĩ Phượng."
Ba người gật đầu với hai người, hai người kia cười cười nói: "Ba vị là tới xem kiểm tra đi? Như vậy chúng tôi không làm phiền nữa." Nói xong hai người liền rời đi, hơn nữa bước chân rất nhanh, như là phía sau có thứ gì rất đáng sợ.
Dylan nhìn về phía sàn đấu, ngay lập tức phát hiện Châu Thanh. Bởi vì cậu lúc này quá nổi bật.
Hơn hai tiếng mà đan lô của Châu Thanh vẫn im hơi lặng tiếng, người khác cho rằng cậu thất bại, cũng không thèm quan tâm tới nữa. Nhưng đột nhiên một mùi thuốc nồng nặc xuất hiện, lấn át hết những mùi thuốc kia, lan khắp sân trường, khiến mọi người kinh ngạc không thôi.
Mùi thuốc nồng như vậy, nhất định là đan pháp thượng phẩm.
Là ai?
Mọi người nhanh chóng tìm đến vị trí phát ra mùi thuốc kia, lại giật mình phát hiện, vậy mà từ đan lô của Châu Thanh.
"Ồ? Xem ra người bạn của Cát Hải Thịnh không tồi." Dylan liếc nhìn La Kính.
Phượng Nhu Tinh cũng kinh ngạc không thôi, cô chưa từng ngửi mùi thuốc vừa nồng lại vừa tinh khiết như vậy. Cho dù có là sư phụ của cô sợ là cũng không thể luyện được đan pháp cấp với pháp thảo thượng phẩm có được mùi như vậy.
Rốt cuộc người nọ đã chắt lọc tạp chất đến mức nào?
Phượng Nhu Tinh nghe lời Dylan nói, lập tức hưng phấn hỏi: "Anh quen cậu ấy?"
"Xem là vậy." Dylan gật đầu, sau đó hắn quay sang nhìn Phượng Nhu Tinh, nheo mắt lại, hỏi: "Làm sao? Em có hứng thú với cậu ta?"
Phượng Nhu Tinh bị bộ dáng của hắn chọc cười, cô gật đầu: "Ừm."
Dylan kéo cô vào lòng mình, bàn tay hắn nhẹ nâng cằm cô, giọng nói tràn đầy nguy hiểm: "Em nói gì?"
Phượng Nhu Tinh cũng không sợ, cô đập rớt bàn tay của Dylan, giọng nói bất đắc dĩ: "Anh biết em không phải có ý đó mà."
Đương nhiên Dylan biết Phượng Nhu Tinh không có suy nghĩ bậy bạ với Châu Thanh, nhưng hắn nhịn không được mà muốn trêu chọc cô.
Phượng Nhu Tinh cũng là đan pháp sư, hơn nữa là đan pháp sư cấp đỉnh cấp, đã gần là đan pháp sư cấp , chỉ là mãi mà vẫn chưa thành.
Cô đã là pháp sư cấp rồi nhưng mãi mà vẫn không thể luyện đan pháp cấp , vì thế cô luôn tìm cách nâng cao trình độ luyện đan. Lúc này nhìn thấy Châu Thanh, cô muốn học hỏi một chút.
Tuy đan pháp sư cấp đi học hỏi cấp nói ra thì rất mất mặt, nhưng chỉ cần ngửi cái mùi thuốc kia, cô khẳng định Châu Thanh không phải là đan pháp sư cấp bình thường.