Tắt điện thoại đi, Tiểu Vy bắt đầu tiến vào mộng đẹp.
Chả hiểu sao tự nhiên cô lại mơ thấy một giấc mơ rất kì lạ. Trong mơ cô mặc một chiếc áo cưới rất đẹp được ba mình dắt tay đi lên lễ đường. Đến đây cũng đủ đoán ra đây là lễ hôn của cô rồi. Nhưng mà... tại sao chú rể lại giống Louis vậy?
Tiểu Vy vùng dậy, cô trực tiếp nhéo má mình một cái thật đau. Đệt! May mà chỉ là mơ.
Vừa lúc tỉnh ngủ, một tiếng nói phát ra ngoài cửa hang: "Tiểu Vy, cô dậy chưa?" Nghe giọng thôi cũng đủ để biết ai ngoài cửa rồi.
Tiểu Vy ngồi dậy nói: "Tôi dậy rồi, Louis cậu cứ vào đi."
Louis tiến vào trên tay cầm một túi da đựng trái cây, sau khi căn dặn cô vài câu mới đi săn. Nhưng vừa ra đến cửa thì Tiểu Vy đã gọi lại. Cô vốn dĩ muốn nói với hắn chuyện giấc mơ đêm hôm qua, vừa nghĩ lại thì lại thôi. Kể với người ta làm gì, vả lại không phải sẽ càng khiến người ta hiểu nhầm hơn hay sao.
Thế là cô lại nói: "Không có gì, chỉ muốn nói anh cẩn thận thôi."
Louis quay lại nhìn cô một cái rồi cười: "Ừm"
Thình thịch.
Tiểu Vy cảm thấy tìm mình lạc mất một nhịp. Sao đột nhiên lại thấy lạ vậy, tim cô luôn khỏe mạnh mà.
Louis không thấy cô nói gì liền biến thành hình thú, bay về phía xa. Phải một lúc lâu sau, Tiểu Vy mới bừng tỉnh, cô sờ ngực mình, ừm, đập lại bình thường rồi. Thế là cô lao về phía hang của Dividly.
Dividly giờ này vẫn đang nằm ngủ. Nơi cô ở vẫn như vậy, ẩm ướt, bốc mùi và nhơ nhét. Cô cũng chả quan tâm tới chuyện ấy, có nơi ở là đã tốt lắm rồi. Chiếc giường đá gồ ghề và một miếng vải thú thô sơ, rách nát để đắp quả thực cực kì khó chịu nhưng cô vẫn đắp nó dù có bắt buộc hay không.
"Dividly, cậu dậy chưa, mình vào nhé." Tiểu Vy không cần phải mời, cô trực tiếp phi vào hang động rồi kéo Dividly dậy.
Bị đánh thức đột ngột, Dividly chả còn tâm tình nào mà ngủ nữa, cô mở mắt nhìn hung thủ đánh thức mình rồi chào một tiếng.
Tiểu Vy cảm thấy hôm nay cô rất sung sức, nhanh chóng kéo Dividly về phía hang của mình. Người nào đó chẳng nói chẳng giằng, bị lôi đi cũng im lặng đi theo.
Vừa bước vào, Tiểu Vy đã bảo cô ngồi lên giường, còn mình thì lục lọi trong ba lô một lúc rồi lấy kéo của mình ra. Bình thương kéo này cô lấy để cắt thảo dược nhưng lúc này thực sự không quan trọng nữa, dùng hay khônh dùng cũng như nhau cả thôi.
Chợt cô nhớ ra một điều, quay ra hỏi: "Dividly cậu có bao giờ cắt tóc không?" Tiểu Vy sợ rằng việc cắt tóc sẽ gây hại đến cơ thể Dividly vì dù sao cơ thể các giống loài khác nhau. Nếu lỡ như không may...
"Không có, nhưng cắt tóc thực sự không gây hại gì cho mình cả."
Nhận được câu trả lời chính xác, Tiểu Vy thở phào một hơi rồi mới yên tâm cắt tóc cho cô.
Phải nói Tiểu Vy rất thích làm đẹp, nhất là làm tóc. Cắt tóc cho Dividly khiển cô có thú vui để làm, còn hơn nằm một chỗ.Châm ngôn của cô là: Cắt tóc cũng là cả một nghệ thuật. Nhưng khó ở chỗ... làm kiểu tóc gì giờ? Tóc Của cô rất dài lại rất rối, trước tiên cắt ngắn đi rồi cắt mái.
Dividly ngồi yên để cô cắt, thỉnh thoảng lại ngứa ngứa liền hắt hơi một cái. Rất ngứa mũi a.
Cắt xong, Tiểu Vy định gội đầu cho cô nhưng lại không có gì đựng nước. Vậy thôi thì tiện thể tắm luôn một thể.
Quần áo cũng có thể chế ra từ bộ da thú trên người Dividly, dây buộc tóc có thể lấy dây ruy băng buộc lại.
Còn nội y... rất đau đầu a. Dùng da thú sẽ gây cảm giác khó chịu nhưng lại không có lại da nào khác thế nên Tiểu Vy làm một cái quần ngắn.
Quay lại vấn đề chính, vì hiện tại thời tiết có vẻ là tháng nên nước sông rất mát. Dividly tắm một lúc rồi bị Tiểu Vy rót lên đầu một thứ chất lỏng dinh dính.
"Cái gì vậy?" Dividly sờ sờ rồi đưa lên mũi ngửi. Rất thơm, cô chưa bao giờ thấy thứ gì thơm như vậy.
Nhìn cô bạn nhìn dầu gội với ánh mắt trầm trồ, Tiểu Vy chỉ cười rồi bảo cô vò tóc. Làm theo lời, Dividly vò tóc mình một đám bọt bỗng nhiên nổi lên khiến cô nàng nào đó suýt hét ầm lên.
"Dễ chịu quá, cái này là cái gì vậy Tiểu Vy?"
"Đó là dầu gội đầu, khi cậu chà mạnh thì nó sẽ xuất hiện bọt xà bông. Rất ngạc nhiên phải không?" Tiểu Vy vừa trả lời vừa cầm kim khâu váy da thú.
Dividly gật gật đầu như mổ thóc rồi tiếp tục chà chà đám bọt trên đầu, nghịch nghịch rồi thổi thổi.
Nhìn hành động kì quái của cô, Tiểu Vy chỉ cười rồi tiếp tục chú tâm vào công việc khâu vá của mình.
Nhớ lại khi xưa, cô cũng hay nghịch xà phòng như thế. Bây giờ nhìn Dividly lại cảm thấy cô như một đứa trẻ. Hình ảnh này rất buồn cười a.