CHƯƠNG : TIỂU CÔNG PHÁ NHÀ.
Bịch! Bịch! Bịch!
Quả trứng lại muốn cùng Huyền Thanh xuất môn, Huyền Thanh đành phải quay đầu lại nhìn nó, tháo “nguyên nhân” mà trứng vẫn lẽo đẽo theo mình: Tửu Hồ Lô. Đặt Tửu Hồ Lô lên bàn, trứng lập tức nhảy lên cái bàn, đẩy đẩy Tửu Hồ Lô.
“Dựa vào bản lĩnh của ngươi thôi mà muốn uống hết rượu trong bình sao?! “
Nếu trứng có thể dễ dàng uống hết rượu trong bình, vậy thì Tán Tiên như hắn đây cần phải chuyển thế đầu thai lại rồi, Huyền Thanh hoàn toàn tự tin vào năng lực của mình, vô cùng yên tâm đủng đỉnh rời khỏi gia môn, cưỡi mây bay lên Tiên Giới tìm sư đệ.
Mau ra đây, ra đây, ra đây. . .
Quả trứng dùng sức đẩy đẩy Tửu Hồ Lô, háo hức mong chờ rượu trong bình phun trào, thế nhưng Tửu Hồ Lô chỉ lung lay một chút rồi lại đứng yên bất động, miệng Hồ Lô vẫn cao cao chỉ thiên, quyết không rơi ra một giọt rượu nào.
Trứng vẫn hồ hởi vây xung quanh Hồ Lô, quay sang trái rồi lại sang phải, liên tục đẩy đẩy Tửu Hồ Lô, Tửu Hồ Lô vẫn không vì “nỗ lực” của nó mà phun ra một giọt rượu.
Quả trứng vô cùng sốt ruột, rất muốn biết vì cớ gì mà Tửu Hồ Lô vẫn không chịu phun ra rượu, nó thử nhảy lên cao, muốn leo lên miệng Tửu Hồ Lô, nhìn xem bên trong chứa đựng huyền cơ gì mà đẩy hoài mà nó vẫn trơ trơ ra đó, vừa mới đứng trên miệng bình, Hồ Lô Tửu nhất thời ngã xuống, nhanh như chớp quả trứng cũng ngã theo, lăn xuống gầm bàn.
Nó lại nhảy lên bàn, Tửu Hồ Lô vẫn đứng đó vững vàng như muốn đọ xem ai cao hơn ai, trứng tức giận nhắm thẳng Tửu Hồ Lô mà lao tới, lại bị Tửu Hồ Lô đánh bật lại, trứng văng về phía sau vài bước, rồi lại bay lên đá mạnh một cái Tửu Hồ Lô bay lên không trung.
Quả trứng nhìn Tửu Hồ Lô rơi từ trên cao xuống, không khỏi cao hứng nhảy nhảy vài cái, đột nhiên nhớ ra rượu của nó vẫn còn trong bụng Tửu Hồ Lô, đành phải dùng hết sức bay lên nóc nhà.
Ầmmmm ——
Mấy cành trúc khẳng khiu chống đỡ mái nhà được lợp bằng cỏ tranh làm sao có thể trụ được sức mạnh của quả trứng, trứng ngã xuống nhưng không biết thu lại lực của mình chứ? Ngay lập tức tạo ra một lỗ thủng to tướng trên nền nhà, dư uy vẫn còn nhiều, trúc xanh dựng nhà ầm ầm đổ xuống.
Bụi mù giăng tứ phía, quả trứng nằm giữa đống hoang tàn liền liều mạng giãy giụa, lại phát hiện ra mình một chút cũng không nhích được, chỉ còn cách ngoan ngoãn nằm chờ Huyền Thanh về nhà cứu nó ra khỏi đống lộn xộn này.