Xui Xẻo, Chia Tay Đi

chương 3: yêu thương tăm tối vậy a…

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mãi cho đến tan tầm, Ngôn Tư Diễn vẫn được ở trong ánh mắt an ủi sâu sắc của đồng nghiệp, khi tổng giám đốc rời đi, cũng là lúc cậu vừa vặn đứng dậy đi lấy nước, không nghĩ tới lại đụng phải người đàn ông đi cùng anh ta.

Nhìn thấy bộ dáng cảm thông của người đàn ông đó, cậu cũng chỉ có thể cười cười, ánh mắt đảo qua phòng in, rồi mới nói xin lỗi với anh ta.

Kết quả lại nhận được một ánh mắt đồng tình của người đàn ông, thêm một cái danh thiếp.

Về đến nhà, cậu lấy danh thiếp của người đàn ông ra xem, ở trên viết trợ lý tổng giám đốc Hàn Dương cùng phương thức liên hệ, thân phận trợ lý tổng giám đốc không thấp, hơn nữa xem bộ dáng của vị tổng giám đốc kia, tựa hồ cũng thực tín nhiệm anh ta, nghĩ tới chuyện gặp được ở văn phòng hôm nay, cậu chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

Nhớ tới ma nữ phi lễ Hàn Dương kia, Ngôn Tư Diễn nhíu nhíu mày, tuy rằng hành động này của cô ta cũng không xấu, nhưng chung quy người quỷ khác biệt, trên người Hàn Dương lưu lại quỷ khí, đối với bản thân anh ta mà nói, thế nào cũng không phải chuyện tốt, nhìn ấn đường rộng sáng của người này, cũng không phải là người xấu, giúp anh ta trừ bỏ quỷ khí, cũng không tính là vi phạm lời thề với bà nội.

Đứng dậy mở máy đun nước, chuẩn bị lấy nước, vừa mới cầm cái chén chợt nghe xuy một tiếng, một mùi khét tràn ngập phòng.

Liếc mắt nhìn máy đun nước đã bị cháy, cậu rút phích cắm, lấy một ly nước lạnh, thả một viên đường vào trong, vừa khuấy vừa mở máy tính lên.

Theo thói quen đăng nhập QQ, thấy có người kết bạn, mở ra thì thấy, trên viết, muốn mỹ nhân cùng ngươi nói chuyện không??? Không chút do dự nhấn từ chối.

Rót thêm chút nước vào cốc, lại cầm tờ danh thiếp lên xem, người nào đó không có việc gì làm uống vài ngụm nước lạnh, tay không biết sao run lên, đột nhiên nhảy ra một cái cửa sổ lạ, màn hình máy tính chớp chớp, cuối cùng??? Tối đen Orz!

Mở lại vài lần, người nào đó không thể không thừa nhận một hiện thực là, máy tính của cậu đã bị virus, chậm rãi phun ra vài từ: “Ta thao.” Ném chuột đi, nằm lên giường, trùm chăn, ngủ.

Trong đêm tối, một chiếc BMWs màu đen dừng bên ngoài tòa nhà, người đàn ông ngẩng đầu nhìn lên tầng lầu nào đó: “Là ở nơi này?” Ánh trăng chiếu xuống, khiến cho người đàn ông tuấn mỹ có vài phần diêm dúa lẳng lơ.

Mấy bóng đen mơ mơ hồ hồ muốn tới gần chiếc xe BMWs, người đàn ông hơi nhíu mày, lạnh lùng mở miệng: “Cút ngay!” Chỉ trong chớp mắt, mấy bóng đen liền biến mất.

Bóng người đàn ông kéo dài dưới ánh trăng, trong bóng đêm có chút mơ hồ không rõ, nhưng những sinh vật bốn phía đều sợ tới mức lạnh run.

Đêm, vẫn tĩnh lặng như vậy.

Người nào đó nằm trên giường đạp đi hơn nửa cái chăn, lộ ra nửa thân trên lõa thể, chép chép miệng rồi trở mình, ngọc thạch trên cổ cũng vì động tác của cậu mà áp sát vào má, người nào đó lại trở mình một cái rồi rơi xuống sàn nhà lạnh lẽo, chỉ thấy cánh tay trắng nõn vô ý thức sờ tới sờ lui trên sàn nhà, hiển nhiên là không thấy chăn, cuối cùng co lại thành hình bánh bao, tiếp tục ngủ.

Một đôi tay hữu lực ôm lấy kẻ nào đó đang ngủ đến không biết gì, đem cậu nhét vào trong chăn thật kín, rồi tiêu thất trong nháy mắt, căn phòng trở nên trống không.

“Bịch!” Không đến nửa phút sau, thứ trên giường lại lăn xuống dưới, chẳng qua lần này được bọc chăn.

Trong phòng tựa hồ vang lên tiếng thở dài, chỉ thấy đôi tay hữu lực kia lại xuất hiện, đem cậu trở lại giường, lần này người đó tựa hồ không rời đi, mà lại xoa xoa lên ngọc thạch trên cổ cậu, vừa chạm vào liền rút tay lại, sau đó lại là một tiếng thở dài sâu hơn.

Sáng sớm, người nào đó ôm chăn ở trên giường lăn hai vòng mới lười biếng mở mắt, không tình nguyện rời khỏi giường, chải tóc rửa mặt xong liền chạy tới con đường đi làm đầy xui xẻo của mình.

Trên đường tuy bị người dẫm lên hai chân, bị đụng ngã ba lần, bị xe máy quệt qua, nhưng tốt xấu cũng an toàn tới công ty, vừa vào công ty chợt nghe thấy đồng sự đang nói gì đó về World Cup, cậu đột nhiên nhớ tới chiếc máy tính đêm qua bị virus của mình, nhất thời không có tâm trạng tham gia thảo luận.

“Tiểu Ngôn, lần này World Cup trận chung kết cậu ủng hộ đội nào?” Đồng sự A hỏi. Ngôn Tư Diễn vò vò đầu: “Đội Đức đi.”

Mọi người nhìn nhau, đồng sự A cược đội Tây Ban Nha con lạc đà (hỵ hỵ, tỷ à, em k hiểu – ta cũng bó chiếu, đại khái là tiền cược thôi), đồng sự B đã lỡ cược đội Đức con dê, lúc này hận đen mặt, vội vàng lên Q nhắn bạn bè cược đội Tây Ban Nha.

“Ai nha, vừa rồi em trai của tôi cùng bạn đánh cược lần này đội Đức sẽ thắng, tôi phải gọi cho nó, để nó cược đội Tây Ban Nha thắng.” Đồng sự C vội vàng lôi di động ra, gọi cho em trai cô nói tin tức này.

Ngôn Tư Diễn khóe miệng giật giật, những người này???

Từ khi World Cup bắt đầu, Ngôn Tư Diễn thích đội nào, đội đó liền thua, đồng nghiệp trong văn phòng liền tổng kết ra một kinh nghiệm, ngàn vạn lần đừng để Ngôn Tư Diễn thích, những đội bóng bị cậu thích đều gặp xui xẻo.

Một đồng nghiệp yêu nước nói, nếu đội của gậy trúc đấu cùng quốc gia khác, để Ngôn Tư Diễn đi cổ vũ đội gậy trúc kia, cho thua chết chúng!

Nhìn những đồng nghiệp một bộ dáng bức xúc, Ngôn đồng học tịch mịch, cậu mở máy tính lên, cũng không dám trộm rau củ, đành phải đập chuột, một mặt nghe đồng nghiệp thảo luận đội Tây Ban Nha vân vân, đội Đức vân vân.

Người nào đó chậm rãi ngẩng đầu, chậm rãi mở miệng: “Các người muốn tôi thích các người sao?”

Mọi người đồng thời trầm mặc, sau đó quay đầu, yêu thương tăm tối như vậy, bọn họ thừa nhận không nổi a???

“Tiểu Ngôn a, chúng tôi chỉ là đồng sự thôi, cậu cũng không cần thích chúng tôi a.” Đồng sự A đóng trang web nông trại, cược con lạc đà khiến cô cảm thấy thật vui vẻ, cười tủm tỉm mở miệng nói: “Cậu chỉ cần yêu những… kia đi.”

“Hiện tại là thời gian làm việc, các người lại buôn chuyện gì!” Quản lí nghe được âm thanh nói chuyện trong văn phòng, cau mày đi đến.

“A, quản lí, vừa rồi tiểu Ngôn nói thực yêu quý anh, rất yêu quý đấy.” Đồng sự B nói, liền nhận được một tá ánh mắt, mà nhưng ánh mắt kia đều mang theo một tin tức mãnh liệt, đó là ––– cô thật độc.

“Phải không?” Quản lí liếc mắt nhìn khuôn mặt trắng nõn của người nào đó, có chút không hài lòng nghĩ, một người đàn ông lớn lên đẹp như vậy làm gì?!

“A, đúng vậy.” Khóe miệng Ngôn Tư Diễn cong lên, thành một độ cong hoàn mỹ, “Em cùng tất cả mọi người đều rất yêu quý anh nha.”

“Ân. “ Những lời này hiển nhiên khiến quản lí thực dễ chịu, sắc mặt vui vẻ gật gật đầu: “Đúng rồi, Ngôn Tư Diễn, tổng giám đốc hôm qua nói, anh ta thực yêu thích cậu, muốn chuyển cậu đến tổng bộ.” Đối với quyết định này của tổng giám đốc, Vương Kính Niên vô cùng khó hiểu, sinh viên mới tốt nghiệp này có chỗ nào để người yêu thích chứ???

“Nga, đa tạ tổng giám đốc đã yêu quý.” Ngôn Tư Diễn không nói gì nhìn trời, chẳng lẽ vị tổng giám đốc này yêu thích tinh thần không sợ hãi mà trộm rau củ trong giờ làm việc của cậu? Hay là tổng giám đốc yêu thích việc mình xui xẻo khi trộm cũng bị chó cắn?

Rũ mí mắt, Ngôn Tư Diễn không thể không hoài nghi một vấn đề, đầu óc tổng giám đốc có phải hay không có vấn đề.

“Ừ, cậu biết là tốt rồi, buổi chiều liền đi báo danh đi, lúc đó cậu gọi điện cho Hàn trợ lý, anh ấy sẽ đến gặp cậu.” Vương quản lí thấy việc này cũng đã xong, chắp tay sau đít bước về văn phòng của mình.

Không quá một phút đồng hồ, chợt nghe một tiếng bịch từ văn phòng quản lí truyền đến: “Ai đem nước đổ ra sàn?!!”

Mọi người im lặng, nhất tề nhìn về phía đồng sự B, lại nhìn nhìn khuôn mặt vẫn mỉm cười như trước của Ngôn Tư Diễn, sờ sờ cái mũi rồi đều quay đi làm việc của mình.

“Đó là một cách hại người tốt thế nào a.” Đồng sự B chạy đến bàn làm việc của Ngôn Tư Diễn, nắm lấy vai Ngôn Tư Diễn, kích động gào lên: “Tiểu Ngôn a, cậu đi yêu nước gậy trúc đi, yêu đế quốc Nhật Bản đi, đi yêu nước Mỹ đi!!”

“Chị Tương, so với mấy quốc gia đó, kỳ thực em càng thêm yêu…” Ánh mắt cậu đảo qua Tương Tuyết, thực hài lòng mà nhìn cánh tay của người kia cứng ngắc thu lại, sau đó cười gượng ngồi lại bàn làm việc của mình.

Tương Tuyết làm động tác im lặng, mở máy tính lên, làm bộ như thật sự làm việc, chính là khóe mắt vẫn như cũ liếc Ngôn Tư Diễn.

Theo lý thuyết, người giống như Ngôn Tư Diễn, đều sẽ bị mọi người xa lánh, nhưng Ngôn Tư Diễn lại là một ngoại lệ, tuy rằng bản thân cậu rất xui xẻo, nhưng những người quanh cậu, đều được vận may ghé thăm.

Định mức tiêu thụ của công ty nâng cao %, con của chị Từ đỗ đầu toàn khối, XX mua xổ số trúng hai vạn, YY được bạn trai tặng một chiếc nhẫn đá quý, ngay cả ra ngoài cô cũng nhặt được tiền, tóm lại Ngôn Tư Diễn giống như một thánh nhân, hi sinh một mình cậu, hạnh phúc ngàn vạn nhà.

Lúc mới đầu mọi người chỉ nghĩ là trùng hợp, nhưng lâu dần mọi người cũng phát giác ra bất thường, hơn nữa thanh niên này cũng ở cùng rất tốt, lâu ngày, hiện tại cũng đã cùng mọi người thành một tập thể, giờ cũng không biết tại sao tổng giám đốc muốn điều cậu đến tổng bộ, khiến cho mọi người cũng có chút luyến tiếc.

Nhân sự tổng bộ quan hệ luôn phức tạp a, cũng không biết cậu đến đó có quen hay không, hơn nữa cũng không biết tại sao Boss lại điều cậu đến đó, nhưng tuyệt đối không phải là do yêu thích, không có vị Boss nào khi nhìn thấy nhân viên trộm rau củ trong giờ làm mà lại yêu thích, trừ phi kẻ đó teo não.

Trầm mặc một lát, chị Từ là người đầu tiên mở miệng: “Tiểu Ngôn à, đi tổng bộ cần chú ý nhiều một chút, chị có một bạn học cũng công tác ở tổng bộ, nếu cậu được phân đến cùng phòng với cô ấy, chị sẽ kêu cô ấy chiếu cố cậu.”

“Tiểu Ngôn à, nghe nói phụ nữ ở tổng bộ tuy xinh đẹp, nhưng tâm tư lại khó dò, cậu cũng đừng yêu phụ nữ ở đó.”Namđồng nghiệp A nói.

“Tiểu Ngôn à???”

“Tiểu Ngôn à???”

Sau một hồi dặn dò, chị Tương cuối cùng mở miệng nói: “Tiểu Ngôn à, nếu ai khi dễ cậu, cậu hãy nói cậu thích hắn???”

Mọi người: ??????

Ngôn tư diễn: ??????

“Đến tột cùng là ai đem nước đổ ra sàn phòng tôi?!” Cửa phòng quản lí mở ra, Vương quản lý một thân chật vật từ trong đi ra.

Mọi người cúi đầu, bắt đầu thật sự tích cực công tác, vì xây dựng tổ quốc mà cố hết sức mình, đua nhau trở thành thanh niên bốn có của thời đại mới, vì phát triển của tổ quốc mà làm việc.

Truyện Chữ Hay