Tô Tiểu Tục không thể không thừa nhận, lời âu yếm của đàn ông thật sự là một thứ dễ khiến người ta mủi lòng nhất trên cái thế giới này.
Tô Tiểu Tục: ( Nịnh nọt ) Cảm ơn.
Chích Thiên =-=.
Chích Thiên: ( Biến thành đầu heo ) Cám ơn em gái em.
Khụ khụ, không để ý tới câu nói tục kia của đại thần, bởi vì cái ôm này mà tâm trạng Tô Tiểu Tục thoáng nhẹ nhõm ngoài dự đoán.
Mặc dù trên màn hình vẫn liên tục hiện lên những dòng chữ nhắc nhở màu đỏ "Toàn thân bạn bỗng rùng mình" có thể sánh ngang với tốc độ xoát bình, nhưng mà, bỏ đi, những chi tiết cỏn con này không nhìn thì tốt hơn, làm người cần gì phải khiến bản thân khó chịu.
Xuất phát từ tâm trạng lo lắng cho bản thân, Tô Tiểu Tục lại cởi bộ Lam Thấm trên người xuống cất vào trong kho hàng, nhưng mà, hành động này ở trong mắt những kẻ nào đó lại biến thành cái gọi là có tật giật mình.
[ Môn phái ] Y Bất Tử Nhĩ: ( Trợn mắt ) Tôi mới vừa nhìn thử trang bị của cô ta, lại đổi về bộ sáo lấy được trong phó bản vẫn thường mặc rồi.
[ Môn phái ] Noãn Noãn: Ha ha
[ Môn phái ] Cửu Tâm Hải Đường: ( Gõ mõ )
[ Môn phái ] Ngư Gia Ngạo: ( Biến thành khuôn mặt 囧 ) Trang bị Lam Thấm về sau sẽ không thể giao dịch được nữa, rốt cuộc cô ta muốn làm gì.
[ Môn phái ] Ngữ Tiếu Yên Nhiên: ( Gõ mõ ) Muốn làm mà còn bắt người ta lập đền thờ. ( Nôn ói ) Ghê tởm!
Những lời này rõ ràng cho thấy người nào đó đã quên thay nick ảo, chat nhầm trên kênh nói chuyện, ngôn ngữ cay nghiệt rõ ràng không còn là Ngữ Tiếu Yên Nhiên giả nhân giả nghĩa trái một câu "em gái Tiểu Tục" phải một câu "em gái Tiểu Tục" khi vẫn còn ở Thủy Bạc.
Tô Tiểu Tục suýt nữa thì cười vui vẻ đến rút gân. Có thể tưởng tượng lúc người nào đó phát hiện mình quên thay nick ảo, chat nhầm trên kênh Môn phái thì chắc sắc mặt sẽ liên tục lộ ra rất nhiều màu sắc. Chỉ tiếc là trong Thiên Hạ Nhị không thể nhảy qua Môn phái khác nói chuyện phiếm, nếu không, thật đúng là muốn cho mọi người ở Thủy Bạch đều đến đây nhìn một chút, một cô nàng Tiểu Nhiên thoạt nhìn có vẻ lúc nào cũng vô cùng khéo léo thật ra thì cũng có một trái tim không thua Thánh Đấu Sĩ Tô Tiểu Tục.
Chích Thiên: Vợ à?
Tô Tiểu Tục: Hả?
Chích Thiên: Người trong Môn phái vẫn còn đang bắt chuyện với em à?
Má nó.
Tô Tiểu Tực cực kỳ 囧.
Này này! Đại thần, chẳng lẽ anh cũng có người nằm vùng ở trong Môn phái Băng Tâm à!
Tô Tiểu Tục: À à. . . . . . Có khỏe không, các cô ấy đều đang gọi người đi hạ phụ bản.
. . . . . . Nói dối trắng trợn như thế, ngay cả bản thân Tô Tiểu Tục cũng không nhịn được muốn cắn xuống đầu lưỡi của mình.
Chích Thiên: ( Liếc mắt )
È hèm! Tô Tiểu Tục nắm quyền, cô không thể chột dạ.
Cô không chột dạ không có nghĩa là người khác không chột dạ, ví dụ như bạn học Thương Diễn số khổ nào đó, lúc này đang bị bạn học Chích Thiên hỏi tới mức đau hết cả đầu.
Anh ta có thể biết được chuyện gì chứ? Huống chi, coi như anh ta có biết chuyện gì đó đi nữa, thì Ngữ Tiếu Yên Nhiên cũng là em gái ruột của anh ta mà, anh ta có thể vì một người có lai lịch không rõ mà "ngoặt khuỷu tay ra ngoài" sao?
Chủ Thương Diễn: Tôi nói này Thiên ca, cái acc Tô Tiểu Tục này không phải là của cô ấy, tôi thấy tám phần là mua lại.
Chích Thiên: ( Liếc mắt )
Chủ Thương Diễn: Hãy nghe tôi nói một câu, trong chúng ta không có ai quen biết người này, tội gì phải vì cô ấy mà đắc tội với nhiều người như vậy.
Chích Thiên thở dài.
Sao anh ta có thể không biết điều này chứ, nhưng mà vấn đề là, cho dù không có Tô Tiểu Tục, người bên Phong Vân đã muốn tìm Thủy Bạc gia nhập liên minh của bọn họ, tự nhiên cũng sẽ viện thêm vài cái cớ quái gở và sử dụng thủ đoạn chèn ép.
Chích Thiên: Cô ấy chỉ là một ngòi nổ, không phải là lý do cuối cùng.
Chích Thiên: Nếu như người của Phong Vân đã muốn nuốt Thiên Đài của chúng ta, thì nhất định sớm muộn gì cũng sẽ gây trở gại, thực lực của mình không đủ, sẽ không có cách nào đặt chân ở cái server này.
Chủ Thương Diễn: . . . . . .
Chủ Thương Diễn: Tuần này có tham gia Thế Lực Chiến không?
Chích Thiên: Đánh, hơn nữa nhất định phải đánh cho đẹp.