Editor: Tinh Linh Tuyết
Tô Tiểu Tục vừa xuất hiện trên kênh Thiên hạ, thì đã bị đoàn người ngựa qua đường từ khắp xung quanh quay người độ vây xem.
Còn có người hiểu chuyện print screen toàn bộ đoạn đối thoại trên kênh Thiên hạ, sửa lại thành một câu chuyện hay hơn. Topic mới nối tiếp nhau như thủy triều sóng sau xô sóng trước, các topic cùng nhau nổi lên ở diễn đàn —— Tất Đa, tạo thành thế đối lập rõ rệt với hot topic ‘tiễn biệt tiểu tam, chính chủ thượng vị’ kia.
Đến đây, diễn đàn —— Tất Đa mở ra một cuộc thảo luận kịch liệt về vấn đề "Bạn có để ý việc ông xã trong game ở hiện thực đã có bà xã hay không hoặc là bạn có để ý ông xã trong thực tế của mình có bà xã trong game hay không". ( TinhLinhTuyết: Đề tài này hại não quá @[email protected])
Hai bên chính - phản đều giữ vững lập trường, không ai nhường ai, tình hình chiến đấu rất là khốc liệt.
Khụ. . . . . . Về phần người khởi xướng, ╮(╯_╰)╭, lúc này cô đang mở acc tiểu Vân Lộc của mình ra sau đó đứng ai oán ở cửa chiến trường của khu Cửu lê thái thú. Cô đứng đối diện vẽ vòng vòng trước mặt đạo trưởng bỉ ổi đang xuất hiện đầy vạch đen trên đầu.
Vô Pháp Vô Thiên: ( Khóc lớn )
Nhất Sinh Chủ Tẫn: ( Mồ hôi lạnh )
Vô Pháp Vô Thiên: ( Khóc lớn ) sư phụ, phải làm sao bây giờ, con hối hận rồi!
. . . . . . Đạo trưởng bỉ ổi nào đó quả thật đúng là hi vọng thời gian quay ngược lại, sau đó vào lúc cô mới ra đời sẽ nhét cô quay lại trong bụng mẹ cô để trọng sinh lại lần nữa = =.
Được rồi, thánh mẫu không thể cứu, vì vậy đạo trưởng bỉ ổi nảy ra một biện pháp hay, quyết định chuyển sự chú ý của cô gái này vào việc khác.
Nhất Sinh Chủ Tẫn: ( Gõ mõ ) Này, trò chơi thôi mà, quản nhiều như vậy làm gì.
Nhất Sinh Chủ Tẫn: ( Gõ mõ ) Đi, cùng anh đây đi hạ chiến trường, luyện tay một chút.
Vô Pháp Vô Thiên: = =
Nhất Sinh Chủ Tẫn: Xin gia nhập chưa?
Vô Pháp Vô Thiên: Đang xin.
Nhất Sinh Chủ Tẫn: Nhanh lên nhanh lên, mở ra mở ra.
Cô nàng Tô Tiểu Tục vừa mới dùng danh nghĩa cá nhân đăng ký tham gia chiến trường, thì Hệ thống lập tức nhắc nhở: Chiến trường Ba Thục Diễn Binh đã được mở, xin nhanh chóng tiến vào.
Ừm, chiến trường Ba Thục Diễn Binh là một chiến trường xưa của Thiên Hạ Nhị, cho phép hai mươi người tham gia. Bởi vì ngay lúc ấy vẫn là ban ngày, chưa tới nửa đêm – là thời gian cho phép tổ đợi xin gia nhập, vì vậy trên cơ bản mỗi người xin gia nhập chiến trường đều là ngẫu nhiên phân vào trận doanh nào đó.
Nhất Sinh Chủ Tẫn: Xanh.
Vô Pháp Vô Thiên: Đỏ. . . . . .
Mẹ nó.
Cô nàng Tô Tiểu Tục đau trứng rồi.
Đau trứng: Là ngôn ngữ mạng, biểu đạt ở góc độ chủ quan, bản thân bị một chuyện khác từ bên ngoài kích thích cực mạnh, nhất thời không có cách nào thừa nhận.
Có trời mới biết đã bao lâu rồi cô không chơi Vân Lộc, mặc dù vị trí phím chức năng vẫn là vị trí cũ, nhưng mà cái kỹ năng hồi khí nào đó tầm bắn được bao xa, tha cho cô đi, cô đã sớm quên sạch không còn biết trời trăng gì nữa rồi.
Cũng may đạo trưởng bỉ ổi đã sớm ngờ tới sẽ xuất hiện kết quả như thế, nên hắn vẫn bình tĩnh dặn dò cô ở trong kênh Tổ đội.
Nhất Sinh Chủ Tẫn: Đợi lúc vào chiến trường nhớ quan sát đồng đội trước, nếu như tình thế nghiêng về phía ta, đồ nhi hãy đi theo quân đội lớn, chiếm vài vị trí, đừng xuống ngựa
Vô Pháp Vô Thiên: Được, đã hiểu.
Hai người rối rít chọn NPC tiến vào chiến trường. Cô nàng Tô Tiểu Tục mở lại khinh công và tâm pháp tốt nhất một lần nữa, vừa điều khiển acc Vân Lộc của mình theo quân đội lớn đi về màn trướng phía nam vừa lật xem đồng đội cùng chiến trường.
Lúc ấy Thiên Hạ Nhị đã mở ra cấp , có phần tăng level tương đối lợi hại, căn bản đều đã max level từ lâu. Vừa nhìn qua đồng đội cùng chiến trường, Tô Tiểu Tục đã thấy một loạt Vũ Mao cấp và Băng Tâm cấp , cô chợt cảm thấy thật là đau trứng, quyết tâm vẫn là có thể không xuống ngựa thì sẽ không xuống ngựa, an tâm đi tẩy lá cờ là được.
Nhưng mà, trời không cho người toại nguyện.
Lúc cô đang nhìn bản đồ quyết định tự mình đi tới Đông Doanh hay là ở trong đảo tẩy lá cờ, thì có một dòng chữ màu đỏ xuất hiện ở trên màn hình máy tính của cô.
[Chiến trường] Chiến trường ào ào vũ bão, Chích Thiên dẫn đầu đánh chết một người, chiếm được vị trí thứ nhất chiến trường!
==!
Cô nàng Tô Tiểu Tục dụi mắt, xác nhận lại một lần nữa xem người vừa xuất hiện thoáng qua trong tin tức chiến trường có phải là vị đại thần mà cô quen biết hay không.
Sau đó… Cô không thể đè nén nổi, vỡ trứng rồi.
Mẹ nó, mới vừa rồi cô tạo ra một màn cẩu huyết lâm ly kinh thiên động địa như vậy ở kênh Thiên hạ, dẫn đến xấp xỉ hơn phân nửa server đều tập trung cao độ quan sát xem khúc mắc yêu hận này sẽ kết thúc như thế nào. Nhưng mà vị đại thần nào đó làm vai nam chính— lúc này lại vẫn bình tĩnh tham gia hạ, chiến, trường là sao?
Nếu như điều kiện cho phép, cô thật sự rất muốn túm bả vai của người nào đó rồi giả dạng Mã giáo chủ hô to: —Có cần phải mưa gió bất động, vững như núi thế không hả, khốn kiếp!
Tin tức chiến trường vẫn liên tục đổi mới.
Có lẽ là do áp lực nghề nghiệp, cũng có lẽ là do áp lực cấp bậc, trận chiến này Tô Tiểu Tục thật sự là đánh rất khó khăn.
Đối phương quá nhiều nghề nghiệp Ngạnh Giáp có đẳng cấp cao, một chiêu của bồ đồ Hoang Hỏa – trang phục khi thăng lên cấp , vừa giáng xuống thì gần như đã đánh rớt toàn bộ cột máu của Tô Tiểu Tục, cô vừa đeo túi da đựng máu vừa chậm chạp đạp mây lui về phía sau, quan sát chênh lệch giữa ta và địch, dứt khoát nhảy xuống từ giữa cây cầu Độc Mộc ở trong đảo, bay lên lơ lửng ở trong nước.
Dưới tình huống này, xung đột chính diện với bọn họ chắc chắn là không sáng suốt.
Vì vậy, cô nàng Tô Tiểu Tục rất là bỉ ổi núp ở dưới cầu Độc Mộc mở trang bị có kỹ năng đặc biệt, đổi tâm pháp, rì rầm xướng một chiêu Phong thất lôi, Ngạnh Giáp là nghề có lượng máu bèo bọt đứng đầu, cho nên cứ như vậy trực tiếp quay về vòng phục sinh.
[Chiến trường] Thật bản lĩnh! Trong khoảng thời gian ngắn Vô Pháp Vô Thiên đã liên tục giết chết đối thủ!
[Chiến trường] Phe địch đã chiếm được đảo.
Còn không đợi cô nàng Tô Tiểu Tục kịp âm thầm vui mừng trước chiến tích của mình, không biết từ lúc nào trong nước chợt xuất huện một quái vật, chỉ có một đao, trong nháy mắt hình ảnh màn hình của cô nàng Tô Tiểu Tục liên tục thay đổi, túi da đựng máu đeo bên người tiểu Vân Lộc sau khi khó khăn thu được đầu của hai người kia, thì quả quyết quay về chuồng heo phục sinh ==.
Mở nhật ký chiến đấu của mình ra, phía trên viết rất rõ ràng “Hồi hoàn kiếm của Miêu Tụ tạo cho bạn XXX điểm thương tổn, bạn đã chết, linh lực bị tổn thất bao nhiêu bao nhiêu, trang bị bị hao tổn bao nhiêu bao nhiêu.”
Cô nàng Tô Tiểu Tục rơi nước mắt.
Đồ đệ yêu quý của ta, cậu không thiệt thòi vì làm người bảo vệ của nghề nghiệp quỷ quái bỉ ổi nhất Đại Hoang à T^T.
Lại tiếp tục cỡi ngựa lật xem bản đồ một lượt, mặc dù liên tục bị đánh lùi ở trong đảo bên kia, nhưng mà vẫn có người ở ngoan cường giữ vững. Cô nàng Tô Tiểu Tục quả quyết tránh ra quân địch, phần lớn thời gian đều bỏ ổi ngồi xổm ở Đông Doanh để trộm lá cờ.
[Chiến trường] Phe ta đã chiếm được Đông Doanh.
[Chiến trường] Ngạo Tiếu Hồng Trần quả thật là Hoàng Đế Phụ Thể! Liên tục giết chết đối thủ nhưng lại không bại một lần!
[Chiến trường] Thật tuyệt! Trong khoảng thời gian ngắn Chích Thiên liên tục giết chết đối thủ.
Mở chiến tích chiến trường ra, ở bên trong một loạt tên màu xanh dương, cái tên màu đỏ của đại thần cao cao tại thường, giết ba chết lẻ, không thể không nói là không dẫn đầu.
Nhìn lại bản đồ, trong một đống chấm đỏ bên trong đảo, cái dấu hiệu thuộc về đại thần vĩnh viễn luôn xông lên phía trước đầu tiên.
Tô Tiểu Tục chợt nhớ đến trong diễn đàn chính thức, có một bài thất ngôn tuyệt cú ứng với Thiên Cơ doanh bản vĩnh viễn lạnh lùng.
“Ứng Long mật thụ huyền Thiên Cơ,
Tranh Vanh sơ hiển bát trận đồ.
Thần Thuẫn hộ quốc không sợ chết,
Thanh Sơn khắp nơi chôn trung cốt.”
Khụ, chẳng qua cũng chỉ nhất thời phân tâm một chút, bên tai Tô Tiểu Tục đã đột nhiên vang lên âm thanh kỹ năng Cửu huyền thuên nguyên quyết của nghề nghiệp Dịch Kiếm.
Cô đổi Thủy ngâm pháp rồi đạp mây lui về phía sau theo bản năng, nhưng kết quả vẫn chậm một bước, đành chấp nhận bị chiêu Cửu huyền này đánh rớt một nửa cột máu.
Hạ chiến trường mới có thể phát hiện ra bộ cánh Lam cấp thế giới của Vân Lộc yếu ớt bao nhiêu, cột máu bèo bọt bao nhiêu…
Tô Tiểu Tục nhấn Tab, bỗng chốc trước mặt xuất hiện hai cái tên màu đỏ, một Dịch Kiếm đeo cánh Đỏ, một Băng Tâm đeo cánh Đỏ.
Mẹ nó… Cái acc Băng Tâm kia hoàn hảo trên đỉnh đầu lại có hai chữ “Noãn Noãn” to như vậy, không phải là người khác, nhưng lại chính là thượng vị chính chủ trong cái topic vớ vẩn mang lại chuyện cẩu huyết cho Tô Tiểu Tục, thử hỏi có chết hay không?!
Cái gì gọi là oan gia ngõ hẹp!
Lúc này, Tô Tiểu Tục thật sự rất muốn gọi đạo trưởng bỉ ổi nhà mình tới đây, hai người song song kéo Băng Tâm này ra ngoài trước giữ sau bắt chéo tay rồi lại trước giữ sau bắt chéo tay. Nhưng rất đáng tiếc, cho dù lúc này đạo trưởng ở bên cạnh cô, thì đoán chừng cũng chỉ có thể đứng ở bên cạnh giương mắt nhìn…
Khụ, dù sao đây cũng là chiến trường, GM còn chưa có vĩ đại đến mức cho phép người cùng trận doanh tàn sát lẫn nhau ==.
Trong tình cảnh này, Tô Tiểu Tục ngoại trừ ngửa mặt lên trời thở dài thì cũng không còn cách nào khác, đừng nói là một Hồng Thiểu Băng Tâm, cho dù chỉ có một Hồng Thiêu Dịch Kiếm, thì một người da giòn nhỏ bé như cô đoán chừng cũng chỉ là suất đồ ăn cấp thấp.
Vì không để cho đối phương tiễn đầu mình đi, cô nàng Tô Tiểu Tục quả quyết xoay người chạy trốn.
Nhưng mà, đại Dịch Kiếm ở đối diện hình như không tính để cho cô chạy trốn thành công.
Mở Thất diệu sau đó tháo bỏ vũ khí Huyễn tâm, như vậy đánh người sẽ càng đau hơn. Tô Tiểu Tục bị hắn ta đánh rớt từ trên mây, hơn nữa còn bị Định thân hai giây, mắt thấy trạng thái Phá giáp vô trợ ở trên người được người khác bổ sung, cô nhanh chóng mở các kỹ năng giang hồ của Vân Lộc, tiếp tục bỉ ổi chạy trối chết. Vào lúc hai bên đang giằng co không phân thắng bại, trong đảo có người cưỡi ngựa một mạch lướt nước nhảy qua, tiến lên đối diện với tên Dịch Kiếm đang sống chết đuổi theo Tô Tiểu Tục không tha, đánh gãy Phi vân rồi lại thêm một chiêu Kim Qua Minh. Tên Dịch Kiếm kia mới vừa rồi còn hùng hổ đã lập tức ôm đầu sợ hãi, cuối cùng Tô Tiểu Tục cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Ngẩng đầu lên xem tên của ân nhân cứu mạng, lập tức thấy Thiên Cơ đeo cánh Đỏ nâng Đao Pha Ly lên ra sức chém giết tên Dịch Kiếm kia, cái tên trên đỉnh đầu thoạt nhìn lại càng có cảm giác an toàn.
Là Chích Thiên.
- HẾT CHAP –