Editor: Tinh Linh Tuyết
Mỗi một lần kết thúc Thế lực chiến, Thế lực chiếm được đài ngoại trừ chủ Thế lực có thể đại diện đi Nhật Toản, Nguyệt Toản và một số vật phẩm khác ngoài phần thưởng, chủ Thế lực òn có thể nhận được phần thưởng đặc biệt là một con voi lớn.
Trước đây lúc Tô Tiểu Tục chơi acc Vân Lộc, Thế lực mà cô gia nhập vào mỗi tuần diễn ra Thế lực chiến, đều sẽ dựa vào quẻ bói để quyết định tuần đó sẽ do ai tiếp nhận quyền cưỡi voi.
Có lẽ là bị đau khổ dồn ép, lúc đó vận may của cô nàng Tô Tiểu Tục thật sự rất đen, bói đi bói lại quẻ bói đều là quẻ thấp nhất. Lúc cô dõi ánh mắt tha thiết nhìn từng người trong Thế lực trên cơ bản đều đã cưỡi voi ở trước mặt cô nhảy lên nhảy xuống khoe khoang một vòng, nhưng vẫn như củ không hề tới lượt cô, thì người kia vẫn tiếp tục giữ nụ cười gọi cô.
Túc Túc, tuần này con voi thuộc về em, ngoan, tự mình đi Cử Lê Thái Thú lĩnh thưởng đi.”
Tô Tiểu Tục rất thích anh gọi mình với giọng điệu như vậy, vĩnh viễn đều mang theo ý cười. Gống như trên cái thế giới này không có chuyện gì có thể làm cho anh phiền não, vẫn luôn luôn như vậy, làm cho người ta có một loại cảm giác lạc quan luôn hướng về phía trước.
Nhưng mà, người như vậy cũng sẽ có lúc mệt mỏi, sẽ có lúc khó chịu, sẽ có lúc chóng đỡ không nổi, sẽ có lúc rời đi.
Tô Tiểu Tục chớp chớp mắt, lúc này mới phát hiện có lẽ là vì cô nhìn về phía màn hình quá lâu, nên hốc mắt cũng có chút khô rát.
Cũng may, không hề rơi nước mắt, cô mỉm cười yếu ớt xoa xoa hốc mắt một cái, đánh vài chữ lên kênh chat riêng.
Bạn nói với Chích Thiên: (nhếch môi) Vô công bất thụ lộc.
[Thế lực] Chủ Thế lực Tô Tiểu Tục qui ẩn, Chích Thiên vào thế chỗ.
[Thế lực] Chủ Thế lực [Chích Thiên]: (Liếc mắt).
[Thế lực] Nguyên lão [Chủ Thương Diễn]: Em dâu.
[Thế lực] Ngữ Tiếu Yên Nhiên: Anh Chích Thiên, nếu em gái Tiểu Tục không muốn, vậy cho em cưỡi con voi đi. (Chảy nước miếng)
[Thế lực] Chủ Thế lực Chích Thiên quy ẩn, Tô Tiểu Tục vào thế chỗ.
[Thế lực] Chích Thiên: (Liếc mắt) Đừng nháo.
[Thế lực] Chủ Thế lực [Tô Tiểu Tục]: …..
Được rồi, nếu như cô còn từ chối nữa, thì thật sự biến thành làm kiêu rồi.
Lĩnh xong phần thưởng, cô ném hết Nhật Toản, Nguyệt Toản vào một chỗ trong quốc khố, rồi cô cỡi con voi kia đi qua đống cỏ khô ở khu Thái Thú.
Cô vẫn giống như cũ, một mình đi phó bản đơn, không có cánh, nhân vật Tô Tiểu Tục lựa chọn làm nhân vật có chiều cao thấp nhất, kết hợp với con voi cồng kềnh mũi dài này, thu được hiệu quả…..khụ, bạn biết đấy.
[Lân cận] Chích Thiên: (Chảy nước miếng) Mỹ nhân cấp trọng lượng.
[Lân cận] Tô Tiểu Tục: (Giọt mồ hôi)
[Lân cận] Tô Tiểu Tục: ….. Ta cảm thấy, chỉ cần ta nhảy một cái thì sẽ dẫn đến động đất. (Nhếch môi).
[Lân cận] Chích Thiên: (Đập đất cười to) Sau đó bởi vì giết quá nhiều người, gây tội ác quá nặng, cuối cùng cũng bị trời giáng thiên lôi đánh chết.
[Lân cận] Tô Tiểu Tục: ……
Ký hiệu của Thế lực Thủy Bạc Lương Sơn là một chữ Phỉ màu trắng. Theo cách nói của Thương Diễn thì chính là, nếu đều là hảo hán Lương Sơn, như vậy thì không thể la hét vì quốc gia đại nghĩa, vì dân sinh đại kế gì đó, một chữ “Phỉ” này, rất hợp.
Nhưng mà, lúc nhìn thấy chữ “Phỉ” nho nhỏ trên đài Bạch Thủy theo chiều nghiêng về một phía trên bản đồ Cửu Lê, cô nàng họ Tô thật sự có một loại ảo giác hết sức vi diệu giống như vị hảo hán chiếm núi làm vương.
Cùng lúc đó, cô cũng sẽ cảm thấy có một loại cảm giác thỏa mãn khó hiểu, có lẽ là một loại tình cảm được đặt tên là “Chờ vận may”.
Editor: Tinh Linh Tuyết
Sau khi Thế lực chiến kết thúc thì tiểu đồ đệ nhà cô đã hóa thành ánh sáng logout ngay tại chỗ. Lúc này, cô nàng Tô Tiểu Tục đang đứng trong Tổ đội của đại thần, cùng hưởng chung kỹ năng của Long Trận, cuối cùng cũng khiến cho nhân vật cưỡi trên con voi ở trên mặt đất bằng phẳng nhìn hơi . . . . . . to lớn một chút = =.
Hai người chia ra đứng ở hai đầu Tế Thiên Thạch của Đài Tế Thiên, đại thần lấy Trường Đao và Tấm Chắn của mình ra, lên tiếng chỉ huy trong kênh Tổ đội.
Chích Thiên: Đến đây, vợ mau gọi Gia Tử ~~ cùng chụp ảnh chung.
Tô Tiểu Tục: = =
Tô Tiểu Tục: ( Liếc mắt ) Đại thần, chắc anh không nhàm chán như vậy chứ?
Chích Thiên: ( Xấu hổ )
Tô Tiểu Tục: ( Liếc mắt )
Chích Thiên: ( Xấu hổ ) Vợ à, có phải là em muốn anh ôm em xuống không?
Tô Tiểu Tục: o_
Vừa dứt lời, phía dưới góc phải màn hình lập tức nhảy ra một dòng chữ màu đỏ:
Chích Thiên bộc phát cuồng tình.
Tô Tiểu Tục lại rơi nước mắt lần nữa.
Cô nàng Tô Tiểu Tục bị ép phải nhảy xuống ngựa, cô ngốc nghếch hô một tiếng "Gia Tử" ở kênh Lân Cận, chỉ thị chụp hình đại thần.
Sau đó đại thần cởi bộ trang phục kiểu mới nhất trên người xuống, rất khuôn cách ôm lấy bả vai của cô. Một bộ trang phục Thiên Cơ cấp rất. . . . . . thật sự là rất có tư thế hào hùng. Lần đầu tiên trong đời Tô Tiểu Tục thấy may mắn, vị đại thần này không phải là một quái vật cấp Thế giới hoặc là một quái vật cấp Chiến trường hoặc là Lông vũ, nếu không, tình cảnh này thật sự không tính là tình nồng mật ý, mà là vạn tên xuyên tim hoặc là mối nguy cho thế giới sinh hóa rồi = =.
Cô rất lười động tay ấn printscreen, nhưng tên đại thần nào đó thì lại tràn đầy hứng thú, lúc thì chỉ huy cô nhảy lên Tế Thiên Thạch, lúc thì lại bắt cô phối hợp xuống ngựa ôm ấp với anh ta.
Dĩ nhiên, một khi Tô Tiểu Tục dám biểu hiện một tí xíu cảm xúc không vui. . . . . .
Thì anh ta quả quyết ấn mở đỏ lần nữa.
XD.
(Yu: XD là một loại từ ngữ mạng, nhìn ngang giống như một nụ cười khinh bỉ nhưng không có ý xấu, hoặc tỏ vẻ bản thân đang dùng ánh mắt tà ác nhìn đối phương)
Sau khi hai người bận rộn một lúc, cuối cùng tên đại thần nào đó cũng hài lòng.
Cô nàng Tô Tiểu Tục bị dày vò quá mức, đến lúc này mới được thở phào nhẹ nhõm, nhàn nhã gọi một cây Diêu Tiễn Thụ (cây rụng tiền) ra, rồi ngồi xuống tựa sát vào thân cây nghỉ ngơi.
Tên đại thần nào đó đã rút ra được bài học từ việc hợp thể với Diêu Tiễn Thụ lần trước, cho nên không dám bước lên nắm bả vai cô giả bộ ngọt ngào nữa.
Tô Tiểu Tục nhìn thấy anh ta lại bắt đầu đứng nguyên tại chỗ không hề chạy tới chạy lui, cho nên không nhịn được mở miệng.
Tô Tiểu Tục: ( Đỉnh đầu xuất hiện dấu chấm hỏi ) Đang làm gì vậy?
Chích Thiên: ( Đeo mắt kính mỉm cười ) Cho em một sự ngạc nhiên thú vị.
Tô Tiểu Tục:
Rốt cuộc, bạn học Chích Thiên giống như là đang lấy ra bí quyết gì đó, tỏ vẻ rất hài lòng ở trong kênh Tổ đội.
Chích Thiên: ( Đeo mắt kính mỉm cười ) Vợ à, xem đây!
Tô Tiểu Tục:ừ.
Chùm pháo hoa thứ nhất đột nhiên bay lên từ mặt đất bằng phẳng, vây quanh bên cạnh nhân vật của Chích Thiên và cô rồi chạy một vòng. Pháo hoa nhỏ rơi xuống đất cứ như vậy vây quanh cô từng vòng từng vòng.
Thật ra mà nói thì hiệu ứng của Thiên hạ nhị không được tính là vô cùng tinh vi giống như so với những game võng du mới xuất hiện sau này. Nhưng nếu như kết hợp với âm thanh, thì từng chùm pháo hoa này xem như cũng đã cực kỳ náo nhiệt rồi.
Giữa Đài Tế Thiên trống trải, Tô Tiểu Tục cứ như vậy yên tĩnh ngồi dựa vào Diêu Tiễn Thụ, pháo hoa nổ sáng rực quanh thân, trong nháy mắt sinh ra một loại ảo giác gấm hoa rực rỡ.
Cô thay đổi góc nhìn của nhân vật, chiếu theo lộ trình pháo hoa nở rộ rồi lần lượt di chuyển, rốt cuộc cũng thoáng hiểu được dụng tâm lương khổ của đại thần.
Tô Tiểu Tục: Cái hình trái tim này. . . . . . ôi chao, độ nghiêng rất đẹp.
Chích Thiên: ( Liếc mắt )
Chích Thiên: ( Liếc mắt ) Chắc là em rất cảm động, chắc là em rất kích động đúng không?
Tô Tiểu Tục: ( Nhếch môi )
Tô Tiểu Tục: ( Hoảng sợ ) Sao cơ? Rất vui mừng! Rất cảm động! Rất. . . . . . cái gì ấy nhỉ, tôi quên từ rồi. ( Chột dạ )
Chích Thiên: = =
Chích Thiên: . . . . . . Để anh mở đỏ trước rồi chém em nhé.
~(≧▽≦)/~.
Cô nàng Tô Tiểu Tục đã thành công phá hỏng bầu không khí lãng mạn này gần như không còn chút gì, lúc này cô cảm thấy đủ loại thỏa mãn.
Tên đại thần nào đó mặc lại bộ đồ Kiêm Gia vạn năm không đổi của mình rồi yên tĩnh ngồi xuống đối diện với cô. Mặc dù là ngồi, nhưng cô đại khái cũng chỉ cao tới bờ vai của anh ta, cô chọn nhân vật này. . . . . . thật sự là quá lùn rồi.
Chích Thiên: ( Liếc mắt) Đang làm gì vậy?
Ách. . . . . .
Nếu như nói cho anh ta biết, thật ra thì mình đang treo máy lướt diễn đàn, liệu có thể bị anh ta dùng Tấm Chắn đập chết không = =?
Cân nhắc lợi hại một chút, cô nàng Tô Tiểu Tục bắt đầu gõ những lời nói dối thiện chí.
Tô Tiểu Tục: ( Đỉnh đầu có áp lực ) Đang ở Thương Thành tìm loại pháo hoa kia, xem thử giá tiền của nó bao nhiêu.
Chích Thiên: . . . . . .
Lần này, anh ta cảm thấy, mình thật sự sắp bị tức chết rồi!
Người chơi Chích Thiên ném tơ hồng tràn đầy tình yêu về phía bạn, xin trở thành người hữu duyên của bạn. Đồng ý Từ chối.
Tô Tiểu Tục: o_
Chích Thiên: ( Gõ mõ )
Cô. . . . . . Bây giờ cô giả bộ rớt mạng còn kịp nữa không?
Chích Thiên: ( Gõ mõ ) E hèm. . . . . . ( Liếc mắt )
Nhìn xác pháo hoa ở quanh thân bị hệ thống đổi mới lần lượt rơi xuống, cô nàng Tô Tiểu Tục rốt cuộc cũng triệt để hiểu rõ toàn bộ.
Đoạn đường này, thế tấn công của anh ta quá mức phô trương, mà sự từ chối của cô lại thể hiện rất không rõ ràng.
Anh ta cũng không phải là thật sự coi trọng người ngồi trước máy vi tính, thậm chí. . . . . . cũng không tính là coi trọng cái nhân vật củi mục bỏ đi không có bất kỳ điểm sáng gì này. Đại khái chỉ là đang cần một cô vợ đốt thời gian, mà cô lại vừa vặn là người cả gan chọc trúng anh ta mà thôi.
Chỉ vậy thôi, không liên quan tới tình yêu nam nữ.
Yên lặng ấn nút enter, cân nhắc tình huống nếu như sau này hai người trở mặt, thì nên xử lý vô số vấn đề ập tới dồn dập như thế nào. . . . . . Còn không kịp đợi đối phương tiến lên dịu dàng ôm cô, thì trước mặt cô nàng Tô Tiểu Tục đã bỗng nhiên tối sầm.
Shit. . . . . .
Nhìn bóng đèn vô duyên vô cớ bị tắt và trong màn hình nhảy ra một dòng "Server bị chặn link", Tô Tiểu Tục phát hiện cô gặp phải chuyện còn cẩu huyết hơn cả cái màn tỏ tình ném tơ hồng gặp dịp thì chơi kia.
Cô. . . . . . mẹ nó~, bị cúp điện rồi!