Xin lỗi vì nẫng tay trên trước, nhưng tôi quyết định sẽ tận hưởng cuộc sống thật dâm đãng

shirota yotsuba (7)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thứ bảy.

Rốt cuộc thì cũng sắp đến lúc.

Nhưng Shirota vẫn còn hoạt động câu lạc bộ.

Tôi đến trường, tìm một băng ghế thích hợp và ngồi xuống.

Nhờ bộ đồng phục mà tôi tránh được việc trở nên nổi bật, khiến người khác chú ý.

Câu lạc bộ bóng mềm vẫn còn đang luyện tập trên sân.

Pitcher của đội – Shirota, khoác trên mình bộ đồng phục đang vào thế ném.

Dẫu chỉ là dân ngoài nghề, nhưng tôi cũng phải công nhận là cô nàng cực kỳ xuất sắc.

Trong khoảnh khắc, như thể trông thấy tôi, cô nàng giơ tay lên.

Khi tôi định giơ tay đáp lại, thì Shirota đã chuyển sang bài tập tiếp theo rồi.

“Nhỏ đó, là người của thế giới khác…”

Tôi tự nhủ.

Rồi nhồi đầy miệng nắm cơm mang từ nhà, có lẽ một thứ bảy thế này cũng không tệ lắm.

Việc ngồi yên lặng trên một băng ghế và quan sát hoạt động của các câu lạc bộ ấy.

Và tất nhiên là cả việc thưởng thức một bữa tiệc thị giác lành mạnh với món ăn là các em gái xinh tươi đang mặc đồng phục trong câu lạc bộ bóng mềm nữa.

Trên sân, huấn luyện viên đã bắt đầu tập hợp mọi người lại.

Cô ấy đang nói gì đó với họ.Sau đó, mọi người giải tán.

Nhận chiếc khăn từ quản lý của câu lạc bộ, Shirota lúc này trông thật tuyệt vời.

Như thể khẳng định sự nổi tiếng của Shirota, sau khi giải tán, thành viên của câu lạc bộ đều vây quanh cô nàng.

Tiếng cười nói rộn rã vang lên, làm tôi choáng ngợp với cái cảm giác gọi là tuổi trẻ.

Tôi đứng dậy khỏi ghế.

Chẳng có lý do đặc biệt gì, tôi lững thững đi về lớp học.

Từ hội trường, âm thanh của câu lạc bộ thanh nhạc và nhạc cụ hơi đang được diều chỉnh vang lên.

Tuy nhiên, do chẳng có mấy học sinh quanh đây, nên không gian yên ắng lạ thường.

>Mình xong rồi này~(´・ω・`)

>Cậu đâu mất rồi. Cậu đi đâu thế??

Đang ngồi trên chỗ ngồi quen thuộc của mình trong lớp, bất chợt tôi nhận được một tin nhắn.

Sau khi gửi đi vị trí của mình, chỉ năm phút sau, Shirota đã xuất hiện.

“Ossu!”

Cô nàng vẫn còn mặc đồng phục của câu lạc bộ bóng mềm.

Chiếc túi vải nhựa đeo chéo vai làm nổi bật lên cặp ngực của cô nàng.

Không biết có phải do đội mũ hay không mà mái tóc đen ngắn của Shirota trông hơi rối.

Khi đến gần, từ cô nàng tỏa ra một mùi mồ hôi đặc trưng.

“Cậu đến khá sớm nhỉ.”

“Ừ.”

Đặt chiếc túi xuống sàn, Shirota ngồi vào chiếc ghế trước mặt tôi.

Và rồi quay người lại, gương mặt hào hứng của cô nàng hướng thẳng vào tôi.

“Vậy, nó thế nào?”

“Gì?”

Tôi nhướng mày trước câu hỏi của Shirota.

Trông cô nàng có vẻ hơi ngượng thì phải.

“Hoạt động câu lạc bộ của mình chứ gì.”

“A À…”

“Thì chả phải cậu chọn chỗ đó để dễ bề quan sát bọn mình hay sao?”

“Cậu thấy khó chịu à?”

“Thì, cũng không hẳn, nhưng…nó làm mình không phát huy được phong độ thường ngày.”

À, xin lỗi về vụ đó nhé.

“Cơ mà, cậu ngầu thật đấy.”

“Vậy ư?”

Shirota vui vẻ mỉm cười.

“Cảm ơn lời khen của cậu nhé.”

“Không vấn đề.”

“À đúng rồi, cậu không tập thể thao hay gì à?”

“Thì, cũng không hẳn là mình ghét chúng, nhưng…cơ bản là mình không thích mấy hoạt động kiểu trại tập huấn.”

“Ý cậu là sao?”

Mắt Shirota lóe sáng, rồi cô nàng gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.

Và nhìn xuống háng tôi.

“À, ra thế…”

“Nó đó.”

“Nói thật, mình rất muốn thấy thứ đó, nguyên nhân đằng sau việc cậu không muốn đến trại tập huấn ấy, nhưng…”

Vừa nói cô nàng vừa dáo dác nhìn quanh.

“Chẳng phải tệ lắm sao? Dẫu có là thứ bảy, nhưng mình cũng không biết là có ổn không nữa…”

“Ổn gì mà ổn. Ít nhất chúng ta cũng phải kiếm chỗ nào ít người lai vãng chứ.”

“Chẳng phải cậu nói nghe có phần hơi dâm sao?”

Hai chúng tôi đứng dậy, rời khỏi lớp học.

Sau một thoáng đắn đo, hai đứa quyết định ghé vào một vài phòng học trống trên tầng một.

Những thứ còn sót lại chỉ là đống bàn ghế đã lâu không ai động đến. Có vẻ như nơi này được dùng làm nhà kho thì phải.

Mặc dù đã có biển cấm vào nhưng cửa lại không khóa.

“Ở đây chắc là ổn.”

Bước vào một phòng học bụi bặm, Shirota khẽ nói.

Vén rèm qua một bên, dẫu vẫn là ban ngày song bầu trời lại u ám thế nào ấy.

Đặt chiếc túi của mình lên bàn, Shirota quay về phía tôi.

“Nào nào.”

“Gì?”

Nhưng có vẻ như tôi không còn cách nào từ chối cô nàng khi cả hai đã tiến xa thế này.

Có là tôi, cũng phải thấy miễn cưỡng khi cho một cô gái xinh đẹp như Shirota thấy thằng nhỏ của mình.

Im lặng một hồi, tôi đặt tay lên thắt lưng của mình.

“Uầy…cảm giác hồi hộp ghê nhỉ.”

“Tớ mới là người phải nói câu đấy mới đúng.”

Tôi cởi thắt lưng và từ từ tụt quần xuống.

Chỉ còn cái boxer che đi nữa dưới của tôi.

Ánh mắt của Shirota khóa chặt vào đũng quần tôi.

“Dù cậu vẫn mặc quần lót, nhưng mình cũng thấy được là nó to đến cỡ nào rồi…”

“À, ừ…”

Vừa trả lời, tôi vừa cởi nốt cái boxer.

Trời có vẻ khá nóng, nhưng tôi vẫn thấy rùng mình.

“Oaa…to quá.”

Và thế quái nào mà cô nàng đổi sang kiểu nói lịch sự rồi?

Hai má đỏ ửng, cô nàng nữ sinh năng động ấy nhìn chằm chằm vào thằng nhỏ của tôi.

Mặc dù nó lớn hơn cả kích cỡ trung bình khi cương cứng của đàn ông Nhật bản.

Dẫu thẳng nhỏ vẫn chưa cương lên, nhưng đến tôi cũng bị bất ngờ trước sự xuất hiện của nó.

Một mạch máu dày chạy dọc phần thân. Phần đầu lộ ra ngoài, tỏa ra một bầu không khí đáng sợ.

“Hờ…Vừa lòng hả dạ rồi chứ?”

Tôi đã hoàn thành lời hứa của mình.

Giờ tôi được tự do.

“Ơ?”

Shirota ngẩng mặt lên, lắc dầu, nói.

“Không, chưa được. Mình muốn thấy nó cương lên nữa.”

“Hả?”

“Thì, thì tại…mình nghĩ là, mình muốn thấy nó to lên…”

Gương mặt cô nàng lập tức đỏ lựng.

Dường như cô nàng cảm thấy xấu hổ sau khi phát hiện ra mình đã nói những gì.

“Không…tớ có hứa như thế đâu.”

“Vậy sao?”

“Chứ còn gì nữa!”

Đột nhiên, tôi nảy ra một ý tưởng.

“À thì, cho cậu xem cũng Ok thôi, nhưng bù lại, cậu cũng phải làm gì đó mới được.”

“Ớ?”

“Thì nếu cậu cho mình thấy gì đó ‘hay ho’, mình sẽ cho cậu xem nó cương lên thế nào.”

“Ế.”

Shirota khoanh tay trước ngực và lui lại phía sau, cố bảo vệ cơ thể mình.

Với tôi, người đã lột truồng bên dưới.

Nếu cô nàng chịu show ra thứ gì đó, kiểu gì tôi cũng lời.

“Okutani, cậu có vẻ khá biến thái đấy, nhỉ?”

“Nào có, nhưng…nếu nếu chỉ mỗi tớ cho cậu xem thì thì tớ lỗ làm sao.”

“Cậu cứ cho mình xem đi, có vấn đề gì đâu chứ.”

“Hầy, còn cậu thì sao, cho tớ xem một chút thôi, có mất tí thịt nào đâu.”

“Ớ.”

Shirota cau mày.

“Mình không thể làm một chuyện dâm dục như vậy được.”

“Thế thì chuyện của chúng ta đến đây là kết thúc. Phần thưởng của cậu là được xem dương vật của tớ, và tớ đã cho cậu xem rồi, chấm hết.”

Chuyện là thế đấy, nhưng.

“Hơn nữa, tớ cũng chẳng được lợi lộc gì từ chuyện này cả.”

“Được lợi gì chứ, hở…cậu muốn xem bên dưới của một đứa con gái à?”

“Ừ, thì…”

“Méo nhé! Cậu muốn mình tụt quần ra á!? Mình ấy hả!? Không nhé…mà khoan…hừm…”

Sau một hồi suy nghĩ, Shirota vỗ tay cái bốp, dường như cô nàng vừa nảy ra ý gì đó.

“Rồi, được rồi!”

“Hở?”

“Vậy thì, hẹn gặp cậu ngày mai nhé!”

“Hả?Cậu muốn tớ phải phí một ngày nghỉ nữa mà đến trường á?”

“Thì tại, mai tụi mình có trận đấu tập…nên tụi mình sẽ đi đến trung học Đông Shirotsuta.”

“Phải sang trường khác á?! Nghỉ, nghỉ, tớ không đi đâu.”

Dẫu vậy, tôi vẫn muốn thấy nó.

Shirota có dáng người khá tốt.

Nếu có thể thấy nó, cho cô nàng thấy thằng nhỏ cương cứng của tôi cũng chả thành vấn đề.

Nhưng việc phải sang trường khác khiến tôi băn khoăn không ít.

“Với-Với lại…Mình muốn cậu hỗ trợ mình.”

“Trong trận đấu tập đó hả?”

“Ừ…Có lẽ khi ấy mình sẽ ngầu hơn mình hôm nay, nhỉ?”

“Chà…cũng đáng để xem đấy.”

Trung học Đông Shirotsuta cũng gần Trung học Hashidzume.

Nếu đi tàu, chắc chỉ tốn tầm 30 phút là đến ga Shirotsuta.

Rồi từ đó, đi bộ chừng 10 phút nữa là đến nơi.

“Rồi, hiểu, tớ sẽ hỗ trợ cậu.”

Tôi sẽ đến và hỗ trợ cô nàng.

Chúng tôi quyết định như vậy.

Truyện Chữ Hay