Xà Công Tử: Tiểu Tướng Công? Cút Đi!!!

chương 113: ly rơi, khiêng người đi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: kaylee

Beta: Linh Phan

Khuôn mặt tức giận cùng với vẻ mặt nghiêm túc, không hề giống một đứa nhỏ bình thường giận dỗi vì bị cướp đi thứ yêu thích, thật sự, giống như một nam nhân đang tranh giành nữ nhân vậy, Đông Công Doãn bị suy nghĩ của mình dọa sợ hết hồn, lập tức vội vàng lắc đầu xóa đi suy nghĩ không thiết thực này, dù nói thế nào, Lộ Nhi chỉ mới mấy tuổi, đừng nói là ghen, ngay cả dấm là cái gì cũng không hiểu đi.

"Nghe được không? Lộ Nhi cũng không thích nam nhân đoạn tụ như ngươi giở trò với Bảo Nhi, chuyện ngay cả tiểu oa nhi cũng hiểu, chẳng lẽ ngươi không hiểu sao?" Lưu Vân hừ lạnh một tiếng, bưng ly trà lên nhẹ uống một ngụm.

"Ngươi!" Sắc mặt Đông Công Doãn đỏ sậm, kéo ống tay áo bị Lộ Nhi nắm chặt: "Nhưng thật đáng tiếc chính là, có người ngay cả tiểu oa nhi cũng không bằng, miệng lưỡi bén nhọn, khó trách không tìm được bà gia (nhà chồng)!" Vốn chỉ muốn phát tiết lửa giận trong lòng, nhưng lời này vừa nói ra, hắn lập tức hối hận.

Chỉ thấy sắc mặt của Lưu Vân biến đỏ, rồi lại biến thành đen, cặp mắt sắc bén như ưng nhìn hắn chằm chằm, hàm răng cắn chặt khiến cho trên mặt mơ hồ lộ ra tia máu nhỏ mảnh.

Bảo Nhi biết rõ lời nói này đối với Lưu Vân là tổn thương vô cùng lớn, cuống quít chuyển ánh mắt cầu cứu tới Lộ Nhi.

Hừ, bây giờ biết bản công tử tốt? Hắn liếc nàng một cái, một tay chống đầu nhỏ, một tay cầm bình trà rót chén nước, ngón trỏ khẽ rung, một giọt chất lỏng trong suốt người không biết, quỷ không hay rơi vào trong nước trà, biến mất không còn dấu vết, nước màu xanh, từ từ tràn đầy ly, in ra khuôn mặt gian manh, vậy mà, lại thu lại theo vằn nước.

"Tiên sinh, Lộ Nhi có một cái vấn đề, tại sao nước là trong suốt? Nhưng mà nước trà này, lại là màu xanh?" Đôi mắt cong cong như trăng non cùng với đôi môi hé ra, đáng yêu đến mức khiến người ta muốn hung hăng véo một cái.

Lưu Vân sững sờ trầm mặc không nói, xoay đầu lại nhìn ly trà hắn cầm trong tay, suy nghĩ chuyển một cái.

"Nước không pha trộn, tự nhiên trong, nước trà, tăng thêm một chữ ‘trà’, nước sẽ biến thành màu sắc lá trà vốn có." Không biết tại sao Lộ Nhi lại hỏi cái vấn đề này, nhưng không khỏi vui mừng vì hắn ham học.

"Cũng chính là, chỉ cần không hòa chung với bất kỳ thứ gì có màu sắc, nước sẽ trong vắt thấy đáy?" Khi nói lời này, khóe mắt Lộ Nhi liếc về phía Đông Công Doãn.

Dien danlequydonkayle_

Truyện Chữ Hay