X-ray Is More Than I Thought

[bad @ss main vô đối]

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

==============================================

***CẢNH BÁO***

Chương có chứa 80% ngôn từ nhạy cảm, vui lòng cân nhắc trước khi xem.

Nhóm dịch sẽ không chịu trách nhiệm cho bất kỳ thiệt hải nào về tài sản hay tính mạng người xem.

==============================================

Tôi giờ đang ngồi đối diện với cái bàn của mình, để hai tay sau đầu và ngã người ra phía sau, nhớ lại những gì mà mình đã làm ở chỗ ngôi đền.

“Mình hơi quá trớn rồi nhỉ...”

Tôi tự ngẫm lại và thấy rằng mình hơi quá phấn khích khi lỡ bước lấn qua cái làn ranh lẽ ra không nên chạm tới mất rồi.

Lúc đó tôi đã có ý định nhắc cho Asahina về lời đe dọa của tôi khi chuẩn bị rời đi nhưng lại quyết định dừng lại. Đôi mắt lúc đó của Asahina đã mắt hết ánh sáng rồi, không cần thiết phải hăm dọa thêm nữa.

“Nhưng may mà tinh thần Asahina khá yếu đấy…”

Cô ấy yếu đuối hơn tôi nghĩ. Tâm trí cô đã hoàn toàn bị bẻ nát dễ đến mức tôi còn nghĩ sẽ rất lạ nếu cô ta không phản kháng hay làm gì đó.

Cũng có thể cô ta sẽ kể cho người khác việc tôi cưỡng hiếp cô….mà, cũng ổn thôi. Xí khoan, méo ổn tý nào cả.

Vấn đề nằm ở chỗ--

“Mình hy vọng là cô không tự tử mà thôi…”

Chuyện mà đến mức như thế thì sẽ khá là rắc rối đấy, mọi người sẽ nảy ra những nghi vấn nếu cô làm thế thật.

Tôi cũng tính là mình sẽ bắt đầu công cuộc ‘huấn luyện’ của mình nhưng chắc phải kiểm tra sơ qua tình trạng của Asahina trước đã.

Vào ngày kế tiếp, tôi bước vào lớp học như bình thường, Asahina thì vẫn được đám lố nhố kia vây lấy. Cô đang ngồi ở chỗ của mình, làm tôi thấy nhẹ nhõm được phần nào. Nhưng sự nhẹ nhõm đó chỉ kéo dài trong một khắc ngắn ngủi khi đám xung quanh cô có vẻ khác hơn thường ngày.

Asahina trong khi ngồi trên ghế của mình chỉ nhìn chằm chằm về phía trước. Mấy đứa con gái bắt đầu hỏi han cô đủ thứ.

“Asahina-san, có chuyện gì đã xảy ra sao?”(???)

Có một đứa trong số đó hỏi một cách lo lắng, nhưng Asahina vẫn không trả lời, cô chỉ nhìn về phía trước bằng đôi mắt vô hồn.

Tôi đã dùng đôi mắt X-ray nhìn qua hậu môn của Asahina nhưng hôm nay không có gì bên trong đó cả. Chẳng phải cô thích tận hưởng khoái cảm từ đít mình lắm sao?

“Không phải Asahina-san hôm nay hơi ảm đạm hay sao ấy?”(???)

“Hình như Asahina-san vừa bị một senpai lớp trên nhắm tới đấy.”(???)

“Mình đã nhìn thấy cậu ấy chạy thẳng về nhà hôm qua nhưng không lẽ là do cậu ấy đã nhận một cuộc gọi từ senpai đó sao?”(???)

“Ah,cũng có thể đấy. Asahina-san thường khá…kiêu ngạo phải không nhỉ?”(???)

“Yup yup. Ngay cả khi có bị senpai đáng sợ nào đó liếc tới thì cô ấy còn có thể bật lại được cơ mà.”(???)

“Giờ mình tạm hiểu vì sao cậu ấy lại bị senpai kia nhắm tới rồi đó.”(???)

“Nhưng thế chẳng phải sẽ rất nguy hiểm nếu ta ở gần Asahina sao?”(???)

“Phải rồi nhỉ--“(???)

Nhìn thấy Asahina có vẻ lạ hơn thường ngày, đám ruồi muỗi kia bắt đầu lan truyền mấy tin đồn nhảm nhí ra ngoài. Chẳng có ai trong đám đó thật sự nghĩ cho Asahina cả.

Chỉ cần chúng ở gần người có quyền lực như Asahina, thì sự an toàn của bản thân chúng sẽ được bảo toàn. Nhưng khi bức tường tên Asahina đó sụp đổ, những lợi ích lúc trước của chúng sẽ bốc hơi hết sạch không còn lấy một mống, chẳng còn sót lại trừ những mối nguy hiểm rình rập trong tương lai.

Với một người có tính cách kiêu ngạo như Asahina, những người thường hay vây quanh cô sẽ biến thành kẻ thù vào lúc mà tinh thần cô sụp đổ. Sau đó, những con sói đói sẽ bắt đầu mò tới và tìm kiếm điểm yếu của cô.

Trước khi chuyện đó xảy ra, đám hạ đẳng kia phải tìm một vật chủ hay người thế thân mới để chúng có thể ăn bám được.

Đó là thứ duy nhất trong đầu tụi nó.

Rất nhanh chóng, sẽ không có một ai có ý tốt đến nhận là bạn của Ashina cả.

Dù là kẻ đã cưỡng bức cô nhưng tôi cũng có thể thấy Asahina của hiện tại đáng thương đến mức nào.

Mà dù sao đi nữa, tôi đi đến kết luận là không nên dồn ép cô ấy thêm nữa, nếu làm thế, mọi chuyện chỉ sẽ tệ hơn mà thôi.

Trong suốt giờ học, Asahina có đưa mắt nhìn tôi vài lần, có lẽ cô bắt đầu thấy hứng thú với tôi chăng?

Mà, cô ấy nên làm thế. Dù sao thì tôi cũng là người đang nắm trong tay điểm yếu chí mạng của cô cơ mà. Vậy tôi có tiết lộ nó không? Cô không thể làm gì ngoài việc lo lắng về nó.

Một khi đã gọi là bí mật thì tất nhiên sẽ không thể hay không dễ gì mà bị tìm ra. Nếu mọi người biết được sự thật đó, Asahina sẽ bị mọi người đối xử như một kẻ biến thái và dâm tiện. Hơn nữa, tôi là người đã cưỡng hiếp cô ấy, vì thế tôi cũng sẽ chẳng thể thoát khỏi việc ăn cơm tù nếu chuyện này bị lộ ra đâu. Cho nên tôi sẽ phải giữ kỹ bí mật này, nhưng Asahina thì chắc sẽ không tin tôi dù có nói đó là thật đi chăng nữa. Không đời nào cô lại đi tin

người đã đe dọa và cưỡng hiếp cô cả.

Sau khi tan học, tôi vờ như đi về nhà nhưng rồi đứng nấp ở nơi chắc chắn là sẽ gặp Asahina trên đường về.

Trong tình trạng thế này, chắc chắn cô sẽ về thẳng nhà, và chắc chắn sẽ đi qua nơi mà toi đang chờ. Trong khi suy nghĩ về nó, tôi bỗng thấy Asahina đang rảo bước về nhà mọt mình như đã định trước. Tôi bước ra và gặp cô ấy.

KHi vừa bước ra khỏi chỗ nấp tôi liền giữ lấy tay phải của Asahina.

“Hii!”(Asahina)

Asahina khẽ la lên khi bị kéo tay lại một cách bất ngờ, cô liền quay lại và run bần bật khi thấy tôi. Sau đó…

“Ah…aaaaaa……aaaaaahhhh….”(Asahina)

Cô bắt đầu thốt ra những tiếng rên yếu ớt trng khi nhìn tôi, mặt cô trắng bệch ra và mắt cô thì không ngừng run rẩy. Có vẻ cô đã nhận định tôi là một kẻ xấu rồi.

“M-Mình xin lỗi. Mình xin lỗi. Mình xin lỗi…”(Asahina)

Nước mắt bắt đầu chảy xuống má cô trong khi cô liên tục nói xin lỗi như thế, và cô liền đưa tay vào trong váy và cởi quần lót của mình ra.

(Trans: ớ.......auto-mode luôn à?)

Ta đang ở giữa đường đấy con ngốc.

‘Tôi đứng trước cô ấy, vậy nên cô ấy phải xxx.

Bằng không mọi thứ sẽ bị công khai ra.’

Đó hẳn là những suy nghĩ đang chạy qua đầu cô lúc này.

Asahina thế này cũng dễ thương đấy nhưng nó lại không tốt tý nào cả. Tôi đúng là muốn tận hưởng cái hương vị của sự sợ hãi từ Asahina trong khi cô miễn cưỡng dang chân ra nhưng sẽ khá tệ nếu tôi đụng tay vào cô ấy ở đây.

Tôi sẽ chỉ làm theo kế hoạch ban đầu là nói rằng mình sẽ giữ kín bí mật này và rời đi thôi.

“Tôi chỉ đến để nhắc rằng tôi sẽ giữ kín bí mật giữa hai ta mà thôi.”(Suzuhara)

Tôi nhanh chóng thả tay Asahina ra và nói như thế, rồi quay đầu rời khỏi đó.

Cứ nghĩ rằng mình đã kiếm được một món đồ thỏa mãn dục vọng riêng mình rồi nhưng sẽ khá rắc rối nếu tinh thần của cô ta cứ như mảnh giấy mỏng thế này.

“Dù sao thì mình cũng đã nếm qua cô ta rồi, cả trinh tiết luôn ấy chứ. Thế cũng chẳng có vấn đề gì nếu mình vứt bỏ cô ta ngay bây giờ cả.”

Dù Asahina có dễ thương thật nhưng tôi không muốn có một món đồ chơi mang lại rắc rối cho mình. Hơn nữa, cô có thể sẽ mất mạng nếu tôi cứ thế mà làm quá lố mọi thứ.

Có lẽ tôi nên quăng cô đi và tìm một món đồ chơi mới thôi nhỉ.

Nhưng vấn đề lại là tôi có thể sẽ không tìm được thứ nào khác có cơ thể ngon lành như Asahina hay dâm tiện như cô cả. Mà cái mức độ dễ thương cộng thêm dâm đãng như Asahina chắc không còn ai khác nữa đâu.

Dù không dâm đi chăng nữa thì miễn là tôi vẫn còn giữ được điểm yếu của họ thì mọi thứ vẫn đâu vào đấy thôi.

Vào ngày tiếp theo, Asahina chỉ còn lại cái vỏ rỗng bên ngoài, đôi mắt cô không còn chút ánh sáng nào mà cứ thế nhìn vào một khoản không trống rỗng. Những người trước đây thường vây lấy cô cứ thế mà rời đi từng người một và vào ngày thứ tư, không còn ai quanh cô ấy nữa.

Chà, đó là cái kết của mọt người kiêu căng tệ hại đấy.

Cô cũng nhìn chẳng tốt tý nào cả. Dù có đến trường thường xuyên nhưng cũng sẽ chẳng có ai thấy lạ khi cô ngừng đến trường nữa. Cô ấy chắc sẽ tự vẫn ngay nếu như tôi cưỡng bức cô thêm lần nữa đấy.

Có lẽ tôi nên vứt bỏ cô ngay cho rồi và bắt đầu kiếm một người khác thay thế, quyết định vậy đi. Nhưng rồi--

‘Asahina-san, cậu có chút thời gian không?”(???)

Asahina với tâm hồn đang du hí đâu đó trong khi ngồi dưới sân trường sau khi tan học, bỗng bị một cô gái gọi tên.

Cô chậm rãi nhìn về phía người vừa gọi mình.

Người vừa cô bắt chuyện với Asahina trông rất lạ, tôi chắc chắn rằng mình chưa hề gặp cô ta bao giờ. Sau đó, tôi liền kích hoạt đôi mắt của mình và nhìn về hướng đó. Tim của Asahina đang đập một cách chậm rãi và nặng nề, cho thấy cảm xúc của cô hiện giờ chẳng khác nó cho lắm.

Mặt khác, cô gái vừa xuất hiện lại khác hẳn. Mạch của cô đập một cách bất thường, không theo nhịp… Tôi nhìn vào và rút ra kết luận, nó đang định dùng cơ hội này để đập nát tinh thần của cô ấy.

Asahina nâng đôi mắt của mình lên và nhìn cô gái đó. Nhưng rõ là cô gái này chưa bao giờ đến gần Asahina, bằng chứng là ngay khi tinh thần cô sụp đổ, đám ruồi muỗi quanh cô liền bỏ rơi cô. Nếu cứ tiếp tục ở quanh Asahina sẽ chẳng mang lại tý lợi ích nào cả.

Asahina đã mất đi sự nổi tiếng của mình rồi.

“Mình có chuyện cần nói riêng với Asashina, phiền cậu theo mình một chút được không?”(???)

Cô gái nói với Asahina trong khi nở một nụ cười. Asahina nhìn một cách thờ ơ rồi bắt đầu đứng dậy khỏi ghế. Cô gái đó thấy thế liền bắt đầu bước đi với Asahina theo sau.

Sau khi chờ một chút để họ đi xa, tôi liền bám theo.

Địa điểm mà cô gái kia dẫn Asahina tới là phía sau phía sau tòa nhà trường. Có vài học sinh đang đứng chờ ở đó. Năm nữ và hai nam, tổng cộng bảy tất cả, và họ đều là các senpai lớp trên.

“Xin lỗi nhé, Asahina-san”(???)

Cô gái vừa dẫn Asahina đến nở một nụ cười tinh nghịch khi nói thế, và chạy đến chỗ các senpai đang chờ phía bên kia. Sau đó cô đứng vào giữa hai senpai nam đang đứng đó.

“Đây chẳng phải là cô nhóc kiêu ngạo lớp dưới mà người ta đang đồn đây sao?”(???)

Một anh trai nói thế với cô nữ sinh đang đứng nhìn.

“Tao đã chơi với Yuka đã rồi. Chà, tao đã hiếp nó đấy. Nhưng tao chưa bao giờ đánh vào mặt nó cả, đời nào mà tao lại muốn địt một đứa có cái mặt bầm dập cơ chứ.”(???)

Người còn lại cũng lên tiếng trong khi đưa tay bóp mạnh ngực của cô gái tên Yuka kia.

“Nyaa~. Senpai, không lẽ ta sẽ làm ở đây sao?”(Yuka)

Cô gái tên Yuka rên lên một tiếng dâm đãng trong khi ngực mình đang bị bóp nắn bởi senpai đứng kế bên.

“Yuka, không phải em muốn nghiền nát con nhỏ đó sao? Vậy thì bị chơi trong khi nhìn bọn anh hiếp con nhỏ đó là

nhất mà phải không?”(???)

(Trans: từ giờ chuyển thành ‘Thằng’ cho nó thốn….)

Tên đang bóp nắn kia nói như thế rồi bắt đầu luồn tay vào bên trong áo cô gái.

“Yuka cũng dâm thật đấy. Lần trước trong quán karaoke em đã dang chân ra cho toàn bộ con trai trong nhóm chơi mà phải không.”(???)

Người đang đưa tay nắn ngực cô ta bên trong nói thế trong khi tên còn lại đưa tay từ từ xuống dưới váy cô trong khi nở một nụ cười rất chi là khốn nạn.

Với bên hai má hơi giật, cô nàng tên Yuka đó đang run rẩy. Không lẽ cô ta thấy hưng phấn trong khi bị hai thằng đàn ông sờ soạn thế sao? Nhưng nhìn ra sao đi chăng nữa thì đây chắc chắn không phải là điều mà cô muốn từ tận sâu trong tim mình.

Tim cô đang đập như tỏ ra sự bất mãn của bản thân. Toàn thân cô liên tục co giật. Cô phát ra những tiếng rên như mời gọi đàn ông nhưng bên trong cô ta chắc chắn đang cố khước từ gã.

Yuka hẳn đã bán thân mình để có được thứ quyền lực này. Và cô đang có ý định dùng thứ quyền lực này để nghiền nát Asahina để tiến lên và nhận thêm nhiều quyền lực nữa sao?

Thật ngu ngốc. Cô ta hẳn là bị đám vô lại này lừa rồi. tụi nó sẽ vứt cô đi khi chúng đã thấy chán chường cô, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Mà với người đã hiếp Asahina và biến cô thành công cụ tình dục như tôi thì chắc không đáng để nói điều này nhỉ.

“Asahina coi bộ đã yếu hơn hẳn rồi nhỉ, thế sao chúng ta không giúp cô ấy một tay đi nhỉ?”(???)

“Vì dám làm lơ bọn chị đây dù cho chị đã mời gọi một cách tử tế, chị đây đảm bảo là sẽ giúp em một tay đấy.”(???)

“Dám kiêu căng như thế dù chỉ mới năm nhất thôi sao, ý chị bây giờ là mời em gia nhập bọn chị đấy.”(???)

Asahina vẫn đứng dó với đôi mắt vo hồn của mình. Ba nữ senpai lớp trên tiến lại gần và đứng quanh Asahina trong khi nói như thế.

Đằng sau là hai tên lớp trên và Yuka đã bắt đầu cuộc vui của họ.

Nếu để yên thế này thì Asahina chắc chắn sẽ sụp đổ hoàn toàn ngay. Nhóm nữ sinh đó nhìn vào Asahina như chuẩn bị hiếp dâm tập thể cô giống như hai tên kia đang làm với Yuka.

Ài…tha cho tôi được không.

Dù đúng là đây có ý định vứt Asahina đi nhưng đây lại không có ý định đưa cô ta cho thằng nào khác đâu nhé.

Hmmm. Sẽ khá là đau đầu khi nghĩ rằng tôi đã chọn một ngôi trường nơi ít rắc rối nhất có thể nhưng coi bộ hết cách rồi nhỉ.

Tụi này trông không có gì là đáng để chú ý cả nên giờ thì dần cho chúng một trận thôi.

“Này, con nhỏ đó là đồ của tôi đấy, thử đụng vào đi rồi đừng hỏi vì sao biển lại mặn nhé.”(Suzuhara)

Tôi bắt đầu bước ra và nói.

“Hể?”(???)

Nhóm nữ sinh đang đứng quanh Asahina liền chú ý đến tôi với khuôn mặt ngờ vực.

“Xem này, một thằng ngốc đi lạc đấy. Ngưng chơi con nhỏ đó và cho tên này một trận đi.”(???)

Hai senpai nữ còn lại gọi to hai tên đang hưởng thụ 3some đằng sau.

“Tụi mày làm cái quái gì thế, tao chỉ vừa định đút vào đây này.”(???)

Yuka cúi người về phía trước trong khi mút lấy dương vật trong miệng mình, gã senpai đang giữ lấy đầu của cô ấy bằng hai tay và hưởng thụ liền quát lên khi bị phá đám.

“Tên đần đó đâu? Nó nên biết là thú ăn thịt không bao giờ thấy vui khi bữa ăn của mình bị phá đám đâu.”(???)

Tên đang loay hoay phía sau Yuka với phần váy bị kéo lên, hắn liên tục tạo ra tiếng ‘bang bang’ trong khi di chuyển hông của mình và đứng dậy với nụ cười ngơ ngơ khó tả. Thú ăn thịt? tụi mày tự gọi như thế vì thấy nó ngầu phải không? Hay là gọi bản thân như thế trong khi xem Yuka như đồ chơi tình dục của mình vậy? Aah, giờ thì tôi cũng muốn chơi cô nàng Yuka đó như thế rồi đấy.

Một tên phía trước rút dương vật của mình ra trong khi thằng còn lại kéo ra từ âm đạo của Yuka. Cả hai đứng dậy, kéo khóa quần lên rồi bắt đầu tiến về đây.

“Tôi nói rằng con nhỏ này là của tôi đấy. Tại sao mấy người không quay đầu lại và biến đi theo cách ít đau đớn nhất đi, lũ sâu bọ. Hay tôi nên gọi mấy người là đống sh*t hay dòi thì mới đúng nhỉ?”(Suzuhara)

Tôi nói trong khi tiếp tục tiến lên. Sau đó, tôi dỡ bỏ giới hạn ‘chỉ nhìn qua nữ giới’ mà tôi đã tốn công luyện tập.

Âu sệt….chết tiệt…. Nhìn qua nữ giới cũng là kinh lắm rồi và giờ còn lại qua hai thằng đực rựa thế này thật khó chịu qua đi.

Hai tên nam sinh bước đến trước mặt tôi và dừng lại, chúng nhìn qua mọt cái rồi bắt đầu cười phá lên.

Hmm, tên bên phải có sức tầm khoản mức 5, trong khi thằng còn lại nằm ở mức 7 hay 8 gì đó, tôi nghĩ vậy. Mà, cả hai đều chỉ là tép với tôi mà thôi.

Tôi có thể biết được những điều như mức sức mạnh dựa trên độ phát triển của cơ bắp hai tên đó.

“Này, mày là năm nhất phải không?”(???)

“Mày muốn chết à?”(???)

Cả hai tên dừng việc cười nhạo và bắt đầu nói với tôi. Tôi có thể nói rằng trông vẻ ngoài của bản thân thì tôi khá là yếu, đó chỉ là khi nhìn với mắt thường thôi. Nhưng senpai à, em mạnh lắm đấy.

Nhân tiện thì--

“Tôi không muốn đánh nhau cho lắm nhưng cũng không thích bị thông đâu.”(Suzuhara)

“Huh?”(???)

“Eh?”(???)

Trong chớp mắt, tôi phóng về phía hai senpai đang đứng ngơ người ra và dồn sức và nắm đấm của mình.

“Hự!!?”(???)

Một đấm chạm thẳng vào mặt tên đầu tiên ngay trước khi hắn kịp đưa tay lên thủ thế, sao đó, hắn ngã rạp xuống đất với cái mũi rỉ máu.

Gã còn lại bên phải nhìn bạn hắn bị đánh gục như vừa nhai nhầm bọ vậy.

Đầu tiên, hạ tên mạnh, sau đó thì tên còn lại sẽ tự nhiên cảm thấy bối rối và đó là dấu hiệu bắt đầu cho sự bất cẩn trong trận đánh tiếp theo.

“Anh có chắc là không cần thủ thế không?”(Suzuhara)

Tôi giả ngây với tên còn lại trong khi tung một đấm thẳng vào bụng hắn.

“Kuh!”(???)

Tên còn lại thì hơi khác một chút, hắn đã nhanh tay che bụng của mình lại, nhưng senpai ơi, anh ngốc quá đi à…

“Gefuu!”(???)

Tôi liền áp sát và tung một cú nốc ao vào cằm vào hắn, thứ vừa hiện lên trong mắt hắn là một bầu trời xanh thẳm tuyệt đẹp, và rồi

hắn khụy người xuống và ngất đi.

Quá yếu…

“Vậy giờ thì, này senpai đằng đó ơi, nếu các chị không đến giúp thì hai anh giai đây có thể chết đấy, có ổn không khi mấy chị không đến ngăn em lại thế? Ah, em thì theo bình đẳng giới nam nữ quất tuốt nên cứ chờ đến lượt đi nhé.”(Suzuhara)

Tôi mỉm cười và nói với mấy senpai nữ đang vây quanh Asahina trong khi tiến lại gần hai gã đang nằm gục dưới đất và liên tục đánh chúng.

“D-Dừng----“(???)

“C-Cứu với-----“(???)

Một gã thì bị tôi đập đến mức không di chuyển nổi trong khi tên còn lại thì tôi lại nhân nhượng hơn một chút. Cả hai đều không còn chút sức lực nào để phản kháng nữa nên tôi cứ thế mà làm tới, và chúng bắt đầu cầu xin trong khi dàn dụa nước mắt.

Khóc lóc ngay cả khi là một senpai sao? Thật đáng hổ thẹn đấy.

Mà, nhìn chúng bị nhấn mặt xuống thế này trong khi không còn sức để phản kháng thì cũng khá vui đấy chứ. Danh dự của tụi này thậm chí còn bị dập nát hơn là người chúng nữa cơ mà. Mà dù sao thì tinh thần của chúng cũng nát bấy rồi khi cầu cứu trong tuyệt vọng nhưng không có hồi đáp, mấy tên não nho thường hay có kết cục thế này lắm đấy. Nhìn theo hướng nào đó thì khá giống Asahina đấy nhỉ.

Đôi mắt này không chỉ có thể nhìn xuyên qua nữ giới đâu, nó thật ra đáng sợ hơn thế nhiều.

Tôi có thể nhìn thấy mọi thứ. Cơ bắp, xương và nội tạng.

Có một số lượng lớn chuyển động nhỏ trong cơ bắp mỗi khi chúng ta muốn di chuyển một chi nào đó. Vì dụ nhé, mỗi khi ta

muốn cử động tay phải, phần cơ ngực phải, cơ vai phải và cơ bắp tay phải sẽ co lại để kéo tay ta chuyển động theo những thông tin từ não. Đầu tiên là cơ ngực và cơ vai sẽ nâng lên, kéo phần cơ bắp tay và cuối cùng tay ta sẽ chuyển động.

Đối với vận đông viên đấm bốc, bạn chỉ có thể nhìn thấy những cử động chuẩn bị bên ngoài mỗi khi ra đòn nhưng mắt tôi không yếu đến mức chỉ thấy nhiêu đó, nó thấy cả những chuyển động bên trong cơ thể báo hiệu những hành động kế tiếp của người đó.

Thường thì bạn không thể nhìn thấy toàn bộ quá trình trên, nhưng tôi lại có thể. Hơn nữa, tôi còn nhìn qua và thấy cả những đoạn khớp xương hay cơ quan nội tạng ở chỗ nào yếu hơn để có thể gây tối đa sát thương lên đối thủ.

Thứ này quá nguy hiểm khi để đem đi đánh nhau. Nói đơn giản thì tôi như bất bại vậy, tôi thậm chí có thể dễ dàng lấy mạng một người nếu muốn. Nhưng tôi thích dùng nó cho mấy thứ…dâm dâm hơn.

Phải rồi đấy, thứ này chỉ nên dành cho việc đó thôi. Vì lý do đó, tôi thoàn toàn tin tưởng vào cái năng lực trời ban này.

Mà cũng vì nhìn vào một thằng đực rựa thì chẳng vui tý nào cả, nên tôi không thích đánh nhau đâu.

“Mấy anh giai này có thể chết nếu mấy chị không nhanh lên và đến giúp anh ấy đấy. Hay là mấy chị nghĩ rằng ‘Ah, mình là một bóe gái íu đúi nên hổng có giúp được âu nha’, chẳng phải mấy người là đồng bọn sao? Giúp mấy anh này đi chứ. Mà, mấy chụy cũng sẽ giống mấy anh giai này đấy sau khi em xong việc với mấy ảnh thôi.”(Suzuhara)

Tôi nhấn mạnh đầu hai tên kia xuống đất không chút thương xót và cười nói với mấy con ả senpai kia. Nghe thấy tôi gọi, mặt đám đó trắng bệch ra và bắt đầu run rẩy.

Tôi đã thất bại một lần rồi nên thường tôi sẽ đứng ra ngoài lề nhưng tôi sẽ can thiệp nếu muốn. Mấy tên này chắc chắn sẽ tỏ ra ta đây lần nữa nếu tôi nhẹ tay với chúng.

“Nè, bộ định bỏ rơi đồng bọn sao? Vậy thì gọi thêm đi! 10 hay 20 tên nữa cũng chẳng là vấn đề gì đâu.”(Asahina)

Mấy nữ senpai đó bắt đầu lấy máy ra và bắt đầu gọi đám còn lại đến.

Tôi không ngại gì khi có thêm vài cái bao cát nữa đến đâu, dù sao thì tôi vẫn khẳng định rằng mình vẫn sẽ thắng dù có đông đến đâu đi chăng nữa.

Tôi bắt đầu đánh hiệp hai với hai tên đang nằm run rẫy dưới đất. Cả hai giật lên một cách đáng thất vọng mỗi khi tôi đánh trúng một điểm yếu trên người chúng. Nhưng khả năng của tôi không chỉ nhìn trước đòn tấn công, nó thật ra ngược lại cơ, là loại phản đòn.

Lý do mà tôi có thể làm vậy là vì tôi có thể thấy toàn bộ quá trình chuẩn bị ra đòn của đối phương. Không chỉ nhìn và chớp lấy thời cơ phản công, tôi còn dùng nó để né những cú đấm từ đối thủ của mình trước khi tấn công vào những điểm yếu của chúng. Lợi dụng những điểm đó biến cú đấm của tôi thành một đấm là ngất ngay. Thứ này lại đặc biệt hữu hiệu để dùng đánh với số đông nữa.

“Đáng thất vọng…”(Suzuhara)

Tôi dừng việc bán hành cho hai anh giai này, người thậm chí không thể nhấc cả một ngón tay và nhìn qua phía ba senpai nữ quanh Asahina.

Sau khi kiểm tra lại, tôi chắc chắn rằng cả hai tên này không còn chút khả năng nào để phản kháng được nữa. Mà dù chúng có đánh được dù chỉ một chút thì tôi vẫn thừa sức xử lý nó.

“Mấy người chỉ là xui quá thôi. Nếu mấy người không dính với mấy gã này thì đã không đụng phải chuyện này với tôi rồi. nhưng nó đâu quan trọng nữa đâu phải không? Tôi thuộc dạng nhớ dai đấy. Đó là lý do tôi có thể đá đít bất cứ thằng nào hay ở bất cứ đâu nếu chúng làm tôi thấy chướng mắt.”(Suzuhara)

Từng bước một, tôi tiến lại gần ba senpai đó, và--

“Tôi đây là loại tệ hại nhất có thể xuống tay ngay cả khi người đó là con gái đấy.”(Suzuhara)

“Hiii”(???x3)

Khi tôi đưa nắm đấm lên, một trong số đó liền hét lên và co người lại, đến mức ướt cả quần luôn kìa….

Hai người còn lại mặt trắng bệch ra như đang thấy tận thế vậy.

Tụi này quá kiêu ngạo khi có đàn ông ở bên nhưng giờ thì như thế này khi đám bảo kê bị ăn hành hết rồi. Mà dù sao thì đây cũng là trận đánh một chiều nên cũng không lạ khi họ sợ đến vậy.

“Đi thôi nào, Asahina”(Suzuhara)

Tôi nắm lấy tay Asahina, người vẫn đang nhìn với ánh mắt vô hồn và kéo cô ấy rời khỏi đó.

Họ đã chiêm ngưỡng sức mạnh thật sự của tôi rồi, tôi cũng đã dọa rằng dù có là con gái đi chăng nữa thì tôi vẫn sẽ ship hành và muối free cho chúng nếu dám gây chuyện với tôi lần nữa.

Dù sao thì, cũng lâu rồi tôi mới nhìn qua một gã đực rựa đấy, tạ ơn trời rằng nó đã kết thúc. Thà chết còn hơn nhìn vào đó lần nữa.

Kể từ khi Asahina là nguyên nhân cho việc này, tôi chắc chắn sẽ bắt cô ấy trả đủ đây.

Haizz, mệt thật đấy….

Truyện Chữ Hay