Wortenia Senki

chương 32

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

***

Đêm hôm đó, tại thư phòng của bá tước Salzburg, tiếng ồn ào trong thành đã lan tới tận đây.

Hắn ta bây giờ ,đang bắt đầu mặc bộ giáp gia truyền mà nhiều năm rồi hắn không động đến , thanh kiếm hắn yêu thích đặt bên cạnh ghế, xung quanh vương vãi đầy các bình rượu

Lượng rượu đó , thường thì ai uống xong cũng phải say bí tỉ rồi ngủ thiếp đi rồi

Nhưng đầu óc của bá tước thì lại tỉnh táo , đôi mắt của ông như dã thú săn mồi sáng lên .

( Da trên người rợn lên như đang bị thiêu cháy , lâu lắm rồi mới có cảm giác này )

Từ khi hắn cướp đoạt tước vị của cha hắn ,ngày nào cũng nhàm chán như ngày nào

Có thể nói cảm giác bây giờ là bản năng hay giác quan thứ 6 của con người

Cảm giác của người mà hàng ngày phải đối diện với sinh tử

( Ngày đó , ta đã từng ghét cảm giác này khủng khiếp . nhưng giờ đây ....)

Cha của bá tước Salzburg là người liêm khiết và trung nghĩa

Thậm chí là người thông minh , ai ai cũng luôn kính trọng ông

Là một lãnh chúa , hay với tư cách là chiến binh , ông ta đều vượt qua khả năng người thường , điều đó không thể chối cãi

Nhưng đối với Salzburg , cha ông không phải một nhân vật khiến ông phải kính trọng. Đúng vậy , ngày hôm đó biểu tượng về người cha của hắn đã vỡ nát

( Hừm , tới rồi à ? )

Salzburg cảm nhận được người khách mà mình đang chờ đợi cuối cùng đã tới

Ngay từ đầu đã chẳng có cảm giác tức giận hay gì

Nếu có thì cũng chỉ là giác ngộ và chiến ý

[ Vào đi , cửa mở đấy ]

Ngay sau khi câu nói phát ra từ miệng Salzburg , cánh cửa liền mở ra

[ Hôôô... , cứ tưởng ngươi phải ngập ngừng một lúc , ai ngờ đầy sự quả quyết như vậy ]

Nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông trước mắt , Salzburg hiện nụ cười lên khuôn mặt

Nói thẳng ra thì là thái độ chẳng suy nghĩ trước sau gì

Đúng như bá tước Salzburg nói , đây là giữa vòng vây của địch, chỉ cần bất cẩn một chút thôi là ăn hành sấp mặt

Mà nói về mặt ý nghĩa của câu nói thì , [ vào đi ] , nghe vậy mà cũng vào thật thì đỉnh cao của ngu

[ Ừ thì , đâu phải là không suy nghĩ gì , nhưng cũng không gian xảo như ngài đâu ]

Nói song Ryouma gãi đầu ngượng ngùng

[ Hóa ra là vậy , bị nói vậy thì ta cũng cạn lời ]

Thấy thái độ của Ryouma , bá tước chỉ còn biết cười trừ

[ Cũng khá lâu rồi nhỉ , nam tước Mikoshiba . Lần cuối gặp mặt trực tiếp hình như là lúc mang quân đi viện trợ Zalda nhỉ . 2 chị em lúc nào cũng đi sau ngươi đâu rồi , sao không thấy nhỉ ? ]

[ Vâng , cảm ơn ngài vì đã giúp đỡ suốt thời gian qua. Bây giờ 2 người họ đang bận nhiều việc lên phải đi nơi khác rồi ]

Đối với câu hỏi của Salzburg , Ryouma cười trả lời , rồi cúi đầu

Sự thật thì , chi phí giới thiệu cao , chẳng có quan hệ hay giúp đỡ gì , đối với Ryouma thì bá tước Salzburg là một nguồn lợi ích vô cùng to lớn

Từ đó có thể nói Salzburg chính là ân nhân của Ryouma phải không

Nhìn thái độ của Ryouma , bá tước vui vẻ nói

[ Vậy à, có vẻ cậu cũng đã vất vả rồi nhỉ ]

[ Đâu có , làm sao có thể so sánh với sự vất vả của bá tước được ]

[ Đâu đâu , đều nhờ nỗ lực và sức trẻ của cậu đấy chứ ]

Nói xong , bá tước nhìn Ryouma như đang tìm kiếm gì đó

[ Thôi đổi chủ đề , cuộc bạo động từ trước đến giờ đêu là do cậu đứng sao giật dây nhỉ ]

[ Vâng , đều để đánh lạc hướng cảnh bị .....]

Lời nói của cả 2 đều vô cùng nguy hiểm , khiêu khích

Thế mà 2 người lại nói chuyện như đang ngồi tiệc trà với nhau

[ Vậy là cậu đã thành công rồi đấy nhỉ . Để trấn áp bạo loạn , hơn nửa quân của ta đã bị điều động . Ta thật sự muốn nói là tuyệt vời nhưng mà , không phải là có chút hèn hạ hay sao ? Sau khi giao chiến lần đầu , ta đã nghe từ Signis và Robert, quân đội của cậu khá bá còn gì . Nghe nói quân của cậu có nhiều con gái lại còn trẻ con , ta đã coi thường , nhưng sự thật đã là ta bất ngờ . Không dùng đến kế sách thì hai đội quân là ngang bằng nhau nhỉ ]

[ Nói thẳng ra thì hơi ngốc nghếch , nhưng nếu cứ cho 2 đội quân lao thẳng vào nhau thì chủ yếu là hi sinh vô ích còn gì ]

Nghe vậy bá tước cười khổ

Quả thật , không việc gì phải đưa quân vào chỗ chết một cách vô ích. Nếu so sánh quân đội với cờ vua thì quân lính cũng giống như tốt , mang tính hi sinh cao , nhưng không phải là cứ cho hi sinh bừa bãi là được

Đấy là còn chưa nói , mạng người không phải quân cờ , không thể cứ dùng lung tung được

Lời nói của Ryouma với tư cách là tướng thì quá hiển nhiên

Nhưng với sự sắc sảo , bá tước đã hiểu ra ý nghĩa thâm sâu đằng sau đó

[ Hóa ra là thế , ngươi không muốn bị giảm chiến lực à ....... Tức là ngươi không chỉ muốn cuộc chiến kết thúc ở đây đâu nhỉ ? Tiếp theo chắc là ....... đầu của Lupis Rozerians nhỉ? ]

Trước câu hỏi của bá tước , Ryouma không trả lời mà giữ im lặng

Nhưng cái vẻ mặt hiện lên đầy sự hung ác đó đã giải thích hết

[ Nhưng ta có điều vẫn không hiểu . Tại sao phải làm vậy . Quả là Lupis đã phá vỡ ước định với cậu , nhưng đối phương là nữ hoàng cơ mà . Xét trên địa vị thì chuyện đó chẳng phải là đương nhiên . Mà nói là phá vỡ lời hứa thì cô ta vẫn trả cậu một thứ khác còn gì . Cho một dân đen quản lý một vùng đất , ở bất kì đâu thì đây là việc không thể, làm sao có chuyện cậu không hiểu điều đó .....]

[ Thì sao , vậy phải sống nhục nhã như ả muốn sao ? ]

Ryouma cười nhéch mép trả lời

Tất nhiên , phân biệt giai cấp là chuyện thường ở thế giới này , vậy lên người sai là Ryouma

Việc Ryouma tức giận có thể là đúng nhưng , đó là trong trường hợp 2 bên bình đẳng

Có thể giáo sư chỉ trích cái sai của học sinh , nhưng làm gì có học sinh nào dám chỉ ra cái sai của giáo sư, để có thể làm thế thì cần phải rất quyết tâm và nỗ lực

Sếp mắng nhân viên vì làm sai thì rất dễ, đố nhân viên dám mắng sếp vì làm sai . Muốn mắng sếp thì chuẩn bị luôn đơn từ chức là vừa

Kể cả thế giới của chúng ta , việc không phân biệt giai cấp chỉ là ảo tưởng . Cho đến thời đại này , con người vẫn chưa thể nói là bình đẳng

[ Công nhận là ta cũng cảm thấy tức, nhưng cứ sống dưới chướng của nữ vương thì cậu cũng đâu có phải chịu thiệt thòi ? Cậu gần như đã trở thành quý tộc, tiền bạc , đàn bà đều có . Quần áo sang trọng , rượu ngon , đồ ăn thượng hạng , gái đẹp luôn vây quanh . So với gây chiến thì cứ thể mà tận hưởng không sướng hơn sao ? ]

[ ........ công nhận là vậy ]

Cậu nhẹ nhàng gật đầu

Ryouma là một tràng trai khỏe mạnh

Việc muốn mặn lồng với mĩ nữ là đương nhiên , muốn ăn ngon mặc đẹp cũng là đương nhiên

Cũng không phải nghiện quần áo đẹp , nhưng so với mặc mấy thứ vải kém chất lượng thì .... khỏi phải so sánh

Nhưng ..........

Ryouma là người thích khổ dâm < đùa đấy , không có câu này đâu>

[ Ta hiểu điều mà bá tước muốn nói , nhưng đối với ta , có thứ còn quan trọng hơn mấy thứ đó ]

[ Hô , vậy đó là gì ? ]

( Thử đoán xem đó là gì nào .... đại nghĩa ? nhân nghĩa ? trung nghĩa ? vương đạo ? bá đạo? Tình cảm bạn bè ? tức giận trả thù? ........ sao có cảm giác như cái nào cũng sai vậy nhỉ ? )

Nghe câu hỏi của bá tước , trong đầu Ryouma hiện lên vô số câu trả lời rồi lại biến mất

[ Hừm , đó là gì thế nhỉ ?]

Vừa cười khổ , vừa nhún vai lúc nói . Điều đó thể hiện nội tâm, và lời nói của Ryouma là thật

Dù có là ý tưởng cao đẹp đến đâu , có khả năng nói ra nó sẽ chẳng khác gì cục đất

Nhưng dù không thể diễn đạt nội tâm mình đi chăng nữa , Ryouma vẫn không hề nghi hoặc bản thân < thanh niên kém văn>

Trong lòng đen trên mắt cậu có ánh lên một tia sáng , thể hiện cho sư tự phụ của cậu

Bá tước Salzburg , từ hôm giết cha đoạt tước vị , hắn đã mất đi thứ gì đó

[ Còn trẻ nhỉ , cậu nhóc . Thật là ghen tị ....... cái cảm xúc đó , trước đây ta đã vất bỏ mất rồi ]

Ánh mắt hiện lên sự ghen tỵ trong lúc bá tước lắc đầu

Đó là sự thật , bá tước cảm thấy ghen tỵ với Ryouma vì cậu có thứ gì đó mà hắn đã đánh mất

[ Tại sao ngài lại vứt bỏ nó ?]

Nghe câu hỏi vậy , sắc mặt bá tước thay đổi

[ Ừ nhỉ , chuyện gì đã xảy ra vậy nhỉ ]

Lấy hết sức để giữ bình tĩnh , biểu cảm của bá tước vẫn hiện lên rõ mồn một

Là một võ nhân , một chính trị gia , ngay từ trước khi kế vị , bá tước đã nổi tiếng vì tài năng và thành tích của bản thân

Đột nhiên trở thành con người thích ăn chơi hưởng lạc như thế này là có lý do

[ Bá tươc Salzburg, tôi đã nghe Elena kể về ngài rất nhiều . Là một vị tướng canh giữ phía băc Rozeria , lý do mà ngài trở lên như ngày hôm nay là ........?]

Đó mà một câu hỏi không cần thiết

Việc mà Ryouma cần làm lúc này là giết Salzburg

Nhưng Ryouma lại muốn biết , điều gì đã làm con người ta thay đổi như vậy

[ Hô , vậy à . Nói vậy , ngày hôm đó ngài Elena cũng có mặt nhỉ ]

Ryouma nhìn thẳng vào bá tước , còn ông bắt đầu kể về quá khứ của mình

Truyện Chữ Hay