Who Killed The Hero?

mở đầu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tại vương quốc này, Hoàng tộc được duy trì theo chế độ mẫu hệ.

Vốn ban đầu, dòng dõi này dường như bắt nguồn từ những nữ tư tế thờ phụng các vị thần. Bọn họ đã duy trì huyết mạch bằng việc kết hôn với những nam nhân quyền lực nhất đương thời và đưa họ lên làm vua. Những kẻ đó có thể là con cháu danh gia vọng tộc trong vương quốc hay hoàng thân quốc thích của ngoại bang, song hầu hết bọn họ đều phải thuộc dòng dõi quý tộc.

Duy chỉ có một ngoại lệ, ấy chính là Anh hùng.

Cứ sau một khoảng thời gian nhất định, Quỷ vương sẽ trỗi dậy, đe doạ tới sự tồn vong của nhân loại. Và người có thể giết được Quỷ vương sẽ được tôn là Anh hùng. Tại vương quốc này, ngôi báu chính là phần thưởng cho các Anh hùng đã diệt trừ được Quỷ vương hùng mạnh. Đây cũng là cách hoàng tộc giữ được tính chính danh, đồng thời nhận về ánh hào quang cho danh xưng “Vương quốc đã giải cứu thế giới”.

Nhờ vậy, hoàng tộc mới có thể duy trì được quyền lực.

Mười lăm năm trước, vị vua trị vì quỷ tộc mạnh mẽ vì ôm thù với những vị thần của nhân tộc mà đã đại khai sát giới hòng tuyệt diệt những môn đồ loài người của họ. Quỷ vương vì thế lại một lần nữa trỗi dậy. Sau những trận chiến tàn khốc, một nửa thế giới đã thất trận, còn vương quốc này cũng đang phải oằn mình chống đỡ những đạo binh xâm lược.

Đó cũng là lúc Anh gùng xuất hiện.

Thường thì người ta khó lòng biết được ai sẽ trở thành Anh hùng, song danh tính của vị anh hùng sẽ được chỉ điểm bởi một Nhà Tiên Tri. Nhà Tiên Tri ấy sẽ đột nhiên xuất hiện từ hư vô, và rồi lại biến mất không một dấu tích, chỉ để lại vỏn vẹn một lời sấm truyền, cùng ẩn số về danh tính mãi mãi không có lời giải.

Bốn năm về trước, một Nhà Tiên Tri đã xuất hiện tại một ngôi làng nhỏ trong vương quốc và để lại lời sấm về sự trỗi dậy của một vị Anh hùng.

Người anh hùng trong lời tiên tri kia đã gia nhập Học Viện Falm, nơi đào tạo anh hùng của vương quốc và gây dựng tên tuổi của mình từ đây. Anh ta đã cùng với Kiếm thánh nổi danh Leon, Thánh nữ Maria và Hiền giả Solon lập thành một đội, sau đó được triệu kiến tới hoàng cung.

Ta, đương kim công chúa điện hạ Alexia, chính là phần thưởng được hứa hẹn cho vị Anh hùng kia. Phụ vương ta dường như ôm lòng bất mãn với Anh gùng. Người cứ không ngừng nói những điều như “Gã Anh hùng là một tên dân đen”, “Hắn ta cũng chỉ là hạng xoàng xĩnh” hay “Leon mới là người ta muốn trở thành Anh hùng.”

Nữ hoàng, cũng chính là mẫu hậu của ta, đã tới nhà thờ để giữ vai trò Tư tế sau khi bà của ta qua đời nên hiện đang vắng mặt. Đó cũng là số mệnh định sẵn của các công chúa ở vương quốc này: đưa phu quân của mình lên ngôi vương, sinh con đẻ cái, và cuối cùng là trở thành Tư tế trong nhà thờ, cống hiến cả cuộc đời cho vương quốc.

Kiếm Sĩ Leon được nhắc tới kia chính là hậu duệ của một gia đình bá tước quyền lực, vừa mang trong mình dòng máu quý tộc cao sang lại văn võ song toàn. Nếu không có sự xuất hiện của Quỷ vương, người trở thành phu quân của ta không ai khác sẽ chính là hắn.

Ta từng gặp hắn trước kia, và khi ấy hắn cũng ý thức được điều đó. Song kể từ sau trận chiến rừng Rozorov, hắn rút lui, chỉ để lại đúng một câu “Ta không phải Anh hùng.” Tất cả mọi người xung quanh ta, gồm cả phụ vương, đều tỏ ra thất vọng trước quyết định của hắn.

Còn ta sao? Ta không quan tâm. Quả thực, Leon là một người tốt. Nhưng xét cho cùng thì hôn sự của ta vốn không do bản thân tự định đoạt. Vậy nên anh Hùng ư, là ai mà chẳng vậy.

Từ tấm bé, ta đã cống hiến hết mình cho học tập, kiếm thuật và cưỡi ngựa, tài năng của ta cũng nhận được sự công nhận. Dẫu thế, ta vẫn chẳng có quyền quyết định chính tương lai của mình. Sinh ra làm công chúa của vương quốc này không khác gì một lời nguyền rủa. Suy cho cùng, chưa từng có một vị hoàng tử nào được hạ sinh. Giá mà ta sinh ra làm hoàng tử, thì kiếp này có lẽ đã tốt đẹp hơn một chút.

Chẳng hề bị những suy nghĩ của ta làm gián đoạn, buổi yết kiến vẫn cứ thế bắt đầu, và vị Anh hùng tiến vào trong cung điện. Phụ vương ta đích thân ca ngợi chiến công của Anh hùng tại trận chiến rừng Rozorov, ban tặng phần thưởng và chính thức công nhận anh ta là Anh hùng.

Đó chính là sự khai sinh của Người Anh hùng Ares.

Và món phần thưởng được xướng tên, chính là ta đây.

“Diệt trừ được Quỷ Vương, nhà ngươi sẽ trở thành chồng của Alexia và là quốc vương tương lai.”

Bầu không khí trong cung điện có chút kích động. Mặc dù đã nằm trong thông lệ, một vài kẻ quyền quý vẫn tỏ rõ thái độ không tán thành một tên thứ dân lại có thể kế thừa vương vị.

Nhưng chính Anh hùng cũng phải đang đặt cược chính tính mạng của mình. Ngoài anh ta, liệu còn có ai đủ bản lĩnh để xông vào lãnh địa của Quỷ vương và thực hiện chuyến phiêu lưu đầy mạo hiểm hòng tiêu diệt một kẻ thù hùng mạnh tới nhường ấy? Cái danh “Anh hùng” chung quy cũng chỉ là thứ mỹ danh người ta gán cho một sát thủ đủ sức ám toán được Quỷ vương.

Và nhằm tăng cơ hội thành công cho phi vụ ám sát, phần thưởng dành cho vị Anh hùng cũng phải là một thứ đủ để giúp nâng cao nhuệ khí.

Nếu thế giới này diệt vong thì ta cũng coi như xong, cho nên ta cũng phải cố hết sức trở thành nguồn động viên cho Anh hùng. Ta tin rằng bản thân hiểu rõ điều mình cần làm. Ta bước về phía vị Anh hùng đang quỳ đằng kia và nói

“Anh hùng, xin Người hãy tiêu diệt Quỷ Vương và cứu lấy thế giới. Ta sẽ chờ Người trở về.”

Dù mới chỉ là một đứa trẻ mười hai tuổi, nhưng ta biết bản thân sở hữu nhan sắc trời ban, và ta tin rằng mình là người biết đối nhân xử thế. Song, dẫu cho thành tâm hi vọng Anh hùng có thể bảo vệ thế giới, thì lời ước hẹn chờ ngày anh ta trở về hoàn toàn là dối trá.

Vị Anh hùng mang dáng vẻ của một chàng thiếu niên bình thường, mái tóc màu hạt dẻ hơi bồng bềnh ăn rơ với đôi mắt nâu. Anh ta sở hữu thân thể săn chắc nhưng chiều cao chỉ thuộc mức trung bình và không toát lên điểm gì nổi bật.

Anh ta tỏ vẻ khó xử, hạ giọng chỉ đủ cho mình ta nghe được.

“Thưa Công chúa, thần xin hứa thần chắc chắn sẽ tiêu diệt Quỷ vương.”

Anh ta mỉm cười.

“Nhưng thần sẽ không quay trở lại đâu. Vậy nên, Công chúa hãy cứ kết hôn với người mình yêu nhé.”

Bốn năm sau, đúng như lời nói năm xưa, Anh hùng đánh bại Quỷ vương và không bao giờ quay trở lại.

Và bốn năm nữa lại trôi qua. Sau khi xã tắc đã ổn định, Vương quốc đã cho biên soạn một cuốn Biên niên sử chiến công để tưởng nhớ vị Anh hùng đã hi sinh.

Truyện Chữ Hay