When the Third Wheel Strikes Back

chương 06: trò trượt thác nước (3)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau khi ngồi dậy, tôi có thể thấy hai đứa trẻ đang đứng lặng lẽ trong bóng tối.

“Hai đứa, chuyện gì…...”

‘Mmph.’

Tôi bất ngờ cảm thấy như bị nghẹt thở. Tôi nhanh chóng nắm lấy cổ mình.

Không có gì ở đó cả. Nhưng ngay cả khi không có gì ở đó…

“Hự……”

Tôi không thở được. Cả giọng nói lẫn hơi thở đều chẳng thể thoát ra đúng cách.

Tôi từ từ gục xuống khi nhìn những đứa trẻ đang đứng trước mặt mình.

Nhờ có ánh trăng, biểu cảm trên gương mặt cặp song sinh Bellang hiện lên rõ ràng. Chúng trông vô cùng xa lạ.

Những gương mặt luôn mỉm cười với tôi giờ đây trông lạnh lẽo như băng đăng.

‘Cái quái gì đây?’

“Synkie, chuẩn bị thánh lễ đi."

“Chỉ tập trung vào những gì mày đang làm thôi, Peter. Hắn đang chống cự kìa.”

“Hự, khụ……”

‘‘Synkie’ và ‘Peter’?’

Đó đâu phải tên của bọn trẻ. Ít nhất thì không phải là những cái tên mà tôi biết.

Tôi gắng hết sức để giữ mình tỉnh táo ngay cả khi mặt mày đã tím đi vì nghẹt thở.

“Đừng dựa vào ma năng. Cố gắng đẩy ra nhiều Thần lực hơn đi.”

“Okay.”

“Aah!”

‘Sinkie’ cho ‘Peter’ lời khuyên. Nó khiến cổ họng tôi bị siết chặt hơn nữa.

Đám nhóc này đang cố giết tôi. Đó là điều chắc chắn.

Tôi không biết chúng làm thế nào, nhưng cặp song sinh đang cố giết người mà không hề chạm vào tôi.

“Hự, á, ưm!”

“Hắn mạnh hơn tao tưởng.”

“Điện hạ, xin hãy chấp nhận vận mệnh của ngươi. Đây là ý muốn của Chủ thần và là quyết định của Bệ hạ.”

Những lời kinh khủng thốt ra từ miệng của mấy kẻ thậm chí còn chưa đến tuổi dậy thì.

Tôi có thể cảm thấy gân xanh đang nổi trên trán. Tôi nghiến răng lắc đầu.

‘Còn lâu mình mới chấp nhận.’

“Ưm, mm……”

“Sắp xong rồi.”

Đầu óc tôi quay cuồng. Mọi thứ đều nhòe đi vì thiếu đi oxy.

Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài nhận ra rằng thế giới này là ‘hiện tại’ và ‘có thực’.

Bóng đen của cái chết đang từ từ đến gần như thế không thể nào là hư cấu được.

‘Mình sợ.’

Gương mặt Eunse, anh trai, và mẹ lướt qua trước mắt tôi.

“Hự……”

“Tốt, tốt rồi.”

Renault Bellang, không, Peter, đang nói những điều khủng khiếp với vẻ mặt ngây thơ.

Tôi trừng mắt nhìn nó và cố gắng nhớ lại những gì vừa đọc trong cuốn .

Tâm trí mơ hồ nên tôi không thể nhớ chắc. Không có gì đảm bảo nó sẽ thành công.

Nhưng mà… Tôi vẫn phải thử.

“Tao sẽ bắt đầu thánh lễ.”

“Okay.”

Sẽ tốt hơn một trăm, à không, một ngàn lần nếu nắm chặt cọng rơm này và thử làm gì đó thay vì chết đi mà chưa làm được gì.

Tôi cố làm mọi thứ có thể để tỉnh táo trở lại. Tôi cần phải tập trung.

Một vòng tròn nhỏ ánh vàng xuất hiện dưới chân Synkie ngay lúc tôi bắt đầu cầu nguyện.

‘Con cầu nguyện với Chủ thần vĩ đại của lục địa.’

Con chẳng biết người có nhậm lời không, nhưng làm ơn. Làm ơn hãy cứu con.

“Đợi đã, Peter. Mày vừa……”

“Tao làm được mà. Nhanh lên.”

“Thằng ngu, không phải vậy!”

‘Cứu con.’

– Craaaaaaaaaaaaaaaack!

– Clang!

[Biến đi, hai tên khốn!]

“Áaa!”

Một vòng tròn ánh vàng bùng nổ khỏi cơ thể tôi.

Với sức mạnh của ‘Thần Ngôn’, cơ thể của hai tên nhóc bị dội ra như những viên đạn. Cuối cùng tôi cũng thở lại được.

Bức tường rạn nứt, và mọi cửa sổ trong phòng ngủ vỡ toang.

Chiếc đèn chùm và mặt đất cùng rung chuyển dữ dội.

Những cuốn sách đặt rải rác khắp phòng đang lật giở từng trang như lau sậy trước gió.

Trong bóng tối, chỉ có vòng tròn ánh vàng dưới chân tôi là đang tỏa sáng rực rỡ.

[Khụ khụ, đừng hòng lại gần hơn!]

Giọng nói the thé của tôi vang vọng qua Thần Ngôn.

Sau đó, hai thằng nhóc đang định đứng lên thì đôi chân lại bị dính chặt vào sàn nhà như thể vừa bị ai đó bôi keo dính tức thì.

“Làm, làm thế nào mà hắn……”

“Phù, phù……. Huuuuuuuuu…….”

Tôi khẩn trương hít vào thở ra liên tục. Cơn ho không dễ dàng ngừng lại.

Đôi mắt tôi nóng bừng vì những giọt nước mắt còn đọng lại trong cơn nghẹt thở.

“Vô lý…… Làm gì có chuyện ngươi sở hữu nhiều Thần Lực đến vậy!”

“Ngươi thực sự đã đánh cắp Thần khí hay thứ gì đó đúng không?!”

[Câm miệng lại được chưa?]

Hai tên khốn này đang la hét quá mức.

Tôi chỉ nói vậy vì khó chịu, nhưng Thần Ngôn lại có hiệu lực một lần nữa và miệng hai tên nhóc ngậm chặt lại.

Tôi hít một hơi thật sâu và nhìn xuống gầm giường.

Nó giống hệt những gì tôi đã đọc trong sách.

Vòng tròn hoàn hảo với ánh vàng lấp lánh rực rỡ…

Đây chính là ‘Thần Địa’, hình thái đơn giản nhất của vòng tròn ether nhằm bảo vệ linh mục khỏi mọi tác động ngoại lực.

Đó là thứ đã xuất hiện khi tôi thực hiện lời thề với Benjamin.

Miễn là vòng tròn mở ra, mọi điều tôi thốt ra đều có thể được kích hoạt như một ‘Thần Ngôn.’

Sức mạnh của một Thần Ngôn thay đổi tùy thuộc vào Thần Lực của linh mục kích hoạt vòng tròn.

Và nếu đối thủ có Thần Lực mạnh mẽ hơn, Thần Ngôn sẽ không hoạt động.

Về cơ bản, đám nhóc này không thể làm gì vì Thần Lực của tôi, cho thấy rằng Thần Lực của chúng kém xa tôi rất nhiều.,

[Đừng có cắn lưỡi. Thậm chí đừng nghĩ đến việc tự sát.]

“Ưm……”

Bất kể danh tính của chúng là gì và lý do vì sao chúng muốn giết tôi, tôi cần phải giữ chúng sống sót vào thời điểm này.

Tôi phải tìm hiểu chi tiết vấn đề và lên một kế hoạch phòng ngừa những loại chuyện nguy hiểm thế này lại diễn ra thêm lần nữa.

Chúng vẫn trang trọng gọi tôi là ‘Điện hạ’ và nói rằng việc giết tôi là ‘quyết định của Bệ hạ’.

Phải chăng Thánh Quốc…...

– Rầm!

“Hoàng tử Jesse!”

“Đây là Đội Cận vệ Hoàng gia! Hạ vũ khí xuống!”

Cánh cửa đã trở nên yếu hơn vì vòng tròn mở ra, giờ dễ dàng bị đánh sập.

Dẫn đầu bởi Đội phó Élizabeth, nhóm hiệp sĩ rút kiếm xông vào.

Căn phòng vốn bừa bộn ngay lập tức biến thành khu chợ trời ồn ào.

Một vài Cận vệ trông có vẻ ưu tú đứng đằng trước như để bảo vệ tôi.

Benjamin theo sau họ và nhanh chóng đỡ lấy cơ thể loạng choạng của tôi

Thoạt nhìn, sắc mặt của ông ấy tái nhợt.

“Nằm xuống! Ngay lập tức!”

“Ưm! Ưm!”

Các thành viên Đội Cận vệ Hoàng gia khác đã trói xong hai tên tội phạm.

Hai tên nhóc với cái miệng ngậm chặt nhăn nhó mặt mày khi bị đưa đi.

Một trong những hiệp sĩ trông khá sửng sốt khi đang cố lôi Steve Bellang - à không, Synkie - ra khỏi phòng.

Chân của tên nhóc dính chặt dưới sàn và không thể nhúc nhích.

“Hoàng tử Jesse, xin hãy thu hồi Thần Ngôn của người ạ. Sẽ rất khó để áp giải chúng thế này.”

Đội phó Élizabeth nhận thấy tình hình hiện tại và nhanh chóng nói với tôi.

Nhưng ngay cả việc mở miệng tôi cũng thấy khó khăn.

Tôi không biết liệu căng thẳng đã được giải tỏa, hay di chứng của nỗi sợ cuối cùng cũng ập đến, nhưng tôi không thể tiếp thêm sức mạnh cho cơ thể được nữa

Chân tôi rã rời, và cơn đau đầu này thật khủng khiếp.

“Điện hạ!”

Cảm giác như thể cả cơ thể tôi đang sụp đổ.

Tôi thấy dường như hồn lìa khỏi xác, vì tôi nghĩ mình vẫn đang nhìn thẳng, nhưng cơ thể lại như đã ngã ra đất.

“Gọi Thái y tới đây ngay lập tức!”

“Chết tiệt. Ngươi, hộ tống Đức Hồng y đến đây!”

Đó là những gì tôi nhớ đã nghe được trước khi bất tỉnh.

* * *

“Cậu ta thực sự muốn sống lặng lẽ?”

Tôi nghe thấy giọng nói lạ lẫm của một người đàn ông. Chất giọng trầm thấp ấy đã đánh thức tôi dậy.

Giọng nói ấy du dương nom như một diễn viên lồng tiếng đang thu âm.

Tôi muốn nhướng mắt xem đó là ai.

Nhưng xui xẻo thay, dù ý thức đã tỉnh táo, nhưng cơ thể lại không nghe theo lời tôi.

“Dòng chảy ether của cậu ta đã ổn định.”

“Nghĩa là ngài ấy sẽ sớm tỉnh dậy, phải không?”

Tôi nhận ra người hỏi câu đó là Đội phó Élisabeth. Còn người đàn ông không đáp lời.

Thay vào đó là tiếng ghế nhẹ nhàng bị đẩy ra sau.

“Sadie, ngài sẽ quay lại chứ?”

Cô ấy dường như đang nói chuyện với người kia. Tuy nhiên, tất cả những gì tôi nghe được chỉ là tiếng bước chân người đàn ông rời đi.

Tôi thầm nghĩ, cuối cùng thì mình cũng chỉ đang mơ mà thôi.

Tôi không thấy khó chịu hay ngạt thở. Thực tế là, việc tâm trí tôi tỉnh táo nhưng tôi lại chẳng thể cử động được khiến tôi cảm thấy như bị bóng đè.

Tôi lại buồn ngủ khi nghĩ về điều đó. Tôi không kháng cự và chìm vào giấc ngủ một lần nữa.

* * *

“Cuối cùng cậu cũng tỉnh dậy rồi à.”

Khi mở mắt ra, tôi……. không nhìn thấy trần nhà xa lạ nào cả. Đó vẫn là loại giấy dán tường tôi đã thấy suốt tuần qua.

‘Chắc mình vẫn là Jesse Venetiaan. Không được trở lại làm Jung Jesse rồi.’

Tôi thất vọng vì đã không được thức dậy ở nhà cùng Eunse và hyung, và từ từ quay đầu về phía người vừa nói chuyện với tôi.

“Xin chào ạ.”

Một người phụ nữ trung niên đang mỉm cười niềm nở với tôi.

Mái tóc màu tím của bà ấy được búi cao và xõa qua một bên vai.

Đôi mắt màu be trông ấm áp khi đang quan sát tình trạng của tôi.

Tôi khá tò mò vì đây là lần đầu tiên nhìn thấy loại kính một mắt.

“Cậu ngất đi vì bị quá tải ether. Thật vui vì cậu đã hồi phục nhanh hơn ta mong đợi.”

“Liệu, khụ. Liệu tôi có thể hỏi người là ai ạ…....”

Tôi hỏi với chất giọng khàn khàn, và bà ấy đưa tôi cốc nước trên bàn bên cạnh.

Tôi cảm thấy déjà vu trong lúc uống nước.

Giấy dán tường trên trần nhìn khá giống, nhưng thực ra đây không phải phòng tôi. Nó chỉ là một căn phòng với giấy dán tường tương tự.

Thôi thì, chắc hẳn phòng tôi không thể nào dùng được nữa sau tất cả những gì đã xảy ra.

Tôi lại nhớ đến căn phòng hộp diêm[note39990] của mình, nơi có những bức tường đầy vết nứt và mọi cửa sổ đều bị thổi bay.

‘Ái chà, mình đã phá hủy một căn phòng chỉ trong một tuần từ khi chiếm hữu cơ thể này.’

“Tên của ta là Aurélie Boutier. Cậu đã từng nghe qua cái tên này trước đó chưa?”

“Aaa…..”

Miệng tôi tự động mở ra.

Aurélie Boutier. Tất nhiên tôi biết tên bà ấy. Sao lại không thể biết cơ chứ?

Bà ấy là một nhân vật nổi tiếng xuất hiện trong mọi quyển sách tôi từng đọc.

Mẹ đỡ đầu của Hoàng tử Đế Chế. Người đã hai lần khước từ tước vị Công tước. Bạn thân và cũng là ‘Cộng sự Đồng đạo’ của Nữ hoàng.

“Thật vinh dự khi được gặp người, thưa Đức Hồng y[note39991] cao quý.”

“Ta cũng rất vui được gặp cậu, hoàng tử bé nhỏ. Không cần phải ngồi dậy đâu.”

Vị Hồng y duy nhất của Đế Chế khẽ cười khi chào tôi.

Bà ấy ra hiệu cho tôi nằm xuống khi tôi vừa định ngồi dậy.

Tôi chưa từng mong đợi một nhân vật tầm cỡ xuất hiện trước mặt mình thế này.

Hồng y Boutier là một vai then chốt trong ‘Tiểu thư’ mà Eunse thường nhắc đến.

‘Quý bà Au lại nói đỡ cho Cérác trước mặt Christelle, và wow… Ngay cả em cũng gần như tin vào điều đó.’

‘Bà ấy quả là một người dẻo miệng.’

Quý bà Au.

Người đóng vai trò se duyên cho nữ chính Christelle với nam chính.

Mặc dù có thể giữ mình bình tĩnh khi gặp Đội phó Élizabeth, nhưng khi đối diện với Đức Hồng y, tôi cảm tưởng mình như đang bị say xe vậy.

“Lời đầu, ta xin thay mặt Hoàng gia tạ lỗi với cậu. Đế Chế cũng có một phần lỗi trong sự cố lần này. Nữ hoàng Bệ hạ không thể đến được vì người đang bận, nhưng người cũng bày tỏ sự tiếc nuối sâu sắc. Người hứa sẽ thực hiện bất cứ điều gì cậu muốn.”

Hồng y Boutier nhíu mày. Còn tôi siết chặt chiếc cốc rỗng.

Nhân vật này đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong tiểu thuyết và rất gần gũi với Hoàng gia.

Tôi sẽ không thu được lợi lộc gì nếu như dính dáng với người này về lâu về dài.

Nhưng cũng chính vì lý do đó, thông tin tôi có thể nhận được từ bà ấy sẽ vô cùng chất lượng.

Tôi suýt chết ngay trước khi ngất xỉu. Tôi đã thành công cứu được cái mạng nhỏ này vì đã học hành rất chăm chỉ, nhưng mà ……

Nếu tôi có được những kiến thức mới mẻ từ người khác bên cạnh những gì đã học từ sách vở, có lẽ tôi sẽ nắm chắc sức mạnh hơn và trải qua tình huống tốt hơn nhiều.

Tôi không thể để chuyện tương tự diễn ra lần nữa. Tôi đã quyết tâm trở về nhà an toàn.

Để làm được điều đó, tôi cần tận dụng tối đa cơ hội mà mình có.

“Tôi muốn được nghe lời giải thích từ người. Người có thể giải thích tất cả cho tôi được không ạ?”

“Dĩ nhiên rồi. Ta sẽ kể với cậu mọi chuyện.”

Bà nhẹ nhàng lấy chiếc cốc từ tay tôi, rót ít nước vào trong đó, rồi đưa lại cho tôi.

Rồi bà cũng tự rót một cốc nước cho mình.

“Đám nhóc đó là ai vậy ạ? Hiện giờ chúng đang ở đâu ạ?”

“Nếu cậu đang nói về hai anh em Synkie và Peter, thì Synkie là linh mục trong khi Peter là Hiệp sĩ Thánh. Chúng là những đứa trẻ Thánh Quốc cử đến để ám sát cậu."

Tôi đã nghĩ đến điều này, nhưng nó vẫn quá tàn nhẫn. Những đứa trẻ đó còn quá nhỏ để thực hiện một nhiệm vụ như vậy.

“Sao có thể được ạ? Tôi nghe nói rằng mọi hầu cận đều phải trải qua một cuộc kiểm tra nghiêm ngặt mới được vào cung điện.”

“Cậu nói đúng, nhưng bằng cách nào đó chúng vẫn có thể nhúng tay vào quá trình kiểm tra.”

Bà ấy uống một ngụm nước. Vẻ mặt của bà khiến tình hình trông có vẻ đã rất kinh khủng.

“Nam tước Bellang là một quý tộc đến từ vùng nông thôn nhỏ ở cực nam Đế Chế, và ông ấy có đức tin rất sâu sắc. Khi tin tức lan truyền rằng cậu sẽ đến Đế Chế, vợ chồng Nam tước quyết định gửi con họ đến hầu cận cậu. Nhưng vì đứa con đầu lòng sẽ trở thành người thừa kế tước vị, họ đã gửi cặp song sinh đi, đứa thứ hai và thứ ba, để tham gia cuộc tuyển chọn hầu cận. Cả cha mẹ lẫn con cái đều vui mừng với điều đó.”

‘Thần từng đến thăm lãnh địa của Nam tước Bellang khi còn trẻ. Vợ chồng nhà Nam tước là những người vô cùng tử tế.’

Tôi nhớ lại lời Đội phó Élizabeth từng nói.

“Sau khi vượt qua thủ tục hồ sơ, hai đứa trẻ lên xe ngựa để đi phỏng vấn. Chúng thậm chí còn không nghĩ đến việc sử dụng các cổng dịch chuyển vì nó quá đắt đỏ. Và bọn trẻ đã bỏ mạng dưới tay bọn cướp khi đi qua một trong những khu rừng nguy hiểm ở phía nam. Cả người đánh xe cũng bỏ mạng tại đó.”

Tôi có thể biết điều gì xảy ra kế tiếp mà không cần nghe phần còn lại.

“Lũ cướp đó đã cải trang thành cặp song sinh Bellang.”

Đức Hồng y gật đầu.

_____

TL’s note:

Những gì bạn cần biết về Aether - Chất liệu của Thượng đế

Vì wall of text nên mình sẽ giải thích thêm về khái niệm “chất dĩ thái/ether/aether” ở đây. Tương tự sự tồn tại của chakra hay mana trong shounen, bạn có thể hình dung tác giả đã sử dụng Ether như một loại đơn vị đo lường Thánh lực của mỗi linh mục, không giống hoàn toàn với khái niệm gốc của nó.

Ether là một loại nguyên tố trong hóa học giả kim và vật lý sơ khai, xuất hiện đầu tiên trong triết học phương Tây, nhưng sau đó được gọi là nguyên tố thứ năm xếp sau nước, lửa, khí, đất và dần dần chìm vào quên lãng.

Có thể hình dung Ether là “as above”, thứ bao trùm lên vạn vật, lấp đầy không gian vũ trụ; còn đất là “so below”, nền tảng nâng đỡ vạn vật. Ở giữa hai sự tồn tại này là nước, lửa, khí - đại diện cho dòng chảy năng lượng trong cuộc sống.

Mấy thế kỷ sau, nguyên tố thứ năm này khai sinh ra một nền khoa học thần bí: Giả kim thuật; nhưng khác với nhiều "nguyên tố" giả kim, Ether không có ký hiệu nào được chấp thuận rộng rãi, và chỉ thường được biểu diễn bằng một vòng tròn đơn giản.

Khái niệm Ether cũng lan sang thần học, được cho là “upper sky” - hiện thân của không gian và thiên đàng. Thần thoại Hy Lạp xem Ether là “không khí trên thiên đàng”, và đây cũng là tên vị thần của tầng trên không khí, dùng để cho các vị thần hít thở, thay vì không khí bình thường dành cho người trần.

Huyền học thì tin rằng ngoài cơ thể vật lý, con người còn có cơ thể tâm linh (subtle body) bao gồm 7 lớp thể bao quanh con người giống như một loại từ trường, trong đó có cơ thể dĩ thái (etheric body) mang chức năng tiếp nhận, hấp thu và truyền dẫn sinh lực đến mọi nơi của cơ thể. Theo họ, các tồn tại bậc cao như thiên thần, tinh linh, tiên nữ chỉ sở hữu duy nhất cơ thể dĩ thái mà không có cơ thể vật lý.

Khái niệm Ether tuy đã bị giới khoa học hiện đại phủ định, nhưng do có mối liên hệ sâu sắc với thần thánh, mình nghĩ đó là lý do tác giả đã dùng nó làm đơn vị đo lường Thánh lực trong thế giới quan của tiểu thuyết này.

Truyện Chữ Hay