Trans: Ước gì chương này có minh họa
“-Haaa….ngon thật đó”
Sau khi ăn xong bữa tối cùng tôi, Luna mỉm cười hài lòng.
Tôi đã tự nấu tất cả vì có vẻ cô ấy thích thú với điều đó.
“Mình rất vui vì nó hợp với khẩu vị của cậu”
“Đồ ăn do Seito-sama nấu thật sự rất tuyệt đấy…!”
Luna dành cho tôi những lời khen “có cánh”, tôi lấy cớ là bưng bát đĩa vào bồn rửa để chạy trốn khỏi sự xấu hổ này.
Cô ấy ngước lên nhìn tôi với vẻ mặt ranh mãnh trong khi giúp tôi dọn dẹp bát đĩa.
“Mình chưa bao giờ rửa bát trước đây…”
“Cậu cứ ngồi đi, Luna. Mình tự làm được mà”
Luna đang là khách của tôi nên tôi sẽ không cảm thấy thoải mái nếu để cô ấy rửa bát.
Đó là lí do tôi lại bảo Luna là để tôi rửa bát.
“Mình muốn thử làm nó…”
Cô nói rằng mình muốn thử.
Đúng là khi nãy, Luna nói rằng đây là lần đầu tiên của mình, cô ấy có vẻ rất thích thú với việc này.
Chắc cô ấy muốn được trải nghiệm nó vì cô chưa từng thử trước đây.
“Vậy mình sẽ rửa chúng trước, sau đó cậu hãy tráng nó, được không Luna?”
Tôn trọng mong muốn của cô ấy, tôi nhờ cô giúp mình.
[Cậu tôn trọng cảm xúc của mình mà không ép buộc mình ….Cậu đúng là một người tốt bụng….]
Luna nói khẽ gì đó với nụ cười trên môi, rồi với lấy chiếc khăn đang treo trên bồn rửa.
Sau đó, bắt đầu với những chiếc bát tôi đã rửa, cô cẩn thận tráng chúng qua nước.
Tôi nghĩ Luna là một cô gái trung thực và tốt bụng.
Cô ấy thật sự rất dễ thương…, cùng với cử chỉ thanh lịch quý phái và tính cách thật thà – tôi nghĩ mình khá may mắn khi được sống cùng cô ấy …”
Nhưng chỉ được vài ngày cũng khiến tôi có chút buồn.
“-Mình tắm xong rồi. Luna, cậu có thể tắm bây giờ”
Sau khi rửa bát xong, tôi giục Luna đi tắm.
“Ừmm… mình có thể xem qua tủ quần áo của cậu không, Seito-sama… để mình chọn đồ…?”
“Tất nhiên là được, Luna”
Tôi đã mua đồ lót cho cô nhưng chưa mua quần áo để cô thay.
Bản thân tôi không nghĩ rằng mình nên mạo hiểm ra ngoài quá nhiều, và Luna cũng cho rằng không cần thiết phải mua chúng.
Về quần áo, thì cô có thể dung đồ của tôi.
“Cảm ơn rất nhiều, Seito-sama”
Luna mỉm cười và đi về phía phòng ngủ.
Tôi không nghĩ mình nên đi theo để giám sát cô ấy hay gì đó tương tự vậy.
Luna là một cô gái tốt nhưng có lẽ cô hơi “ngốc” nên tôi có thể để cô làm những gì cô muốn.
Vậy nên tôi ngồi đợi cô ở phòng khách.
“Ừmm…, Seito-sama…”
“Chuyện gì v-?”
Tôi quay lại khi nghe thấy cô gọi mình và thấy cô đang chỉ cuốn một chiếc khăn tắm và không mặc gì khác trên người mình.
Tôi không biết phải làm gì vì vẻ ngoài của cô ấy…
“C-c-cậu đang cái gì vậy, Luna??!”
“Mình….không biết “tắm” như nào…” [note56958]
Cô vừa nói ra một điều mà tôi không thể tin được….
“Làm gì có chuyện như vậy được…! Cậu đang trêu tớ à Luna…?!”
“K-không…, mình không, mình thật sự không biết….!”
Có phải cô ấy đang “gạ gẫm” tôi không…. [note56959]
Chẳng lẽ tất cả chỉ là một hành động để tỏ ra tự nhiên hơn…
Tôi đang không biết phải làm gì nữa…
“Mình thường được người khác tắm giúp mình…. nên mình không biết phải làm gì nữa…”
Được người khác tắm giúp ư? Bởi ai?
Càng lúc tôi càng thấy khó tin, nhưng Luna rất xinh đẹp và có lẽ cô ấy gặp khó khăn về tiền nong… chắc có những tên thích được tắm rửa cho gái?
Hay là, cô vẫn có thể tự tắm khi còn nhỏ, nhưng giờ cô bị ám ảnh bởi điều đó?
“Cậu thật sự không biết ư…?”
“Ừm… Vậy nên cậu có thể giúp mình không….?”
Có vẻ như Luna không nói dối dù điều này thật khó tin.
Cậu ấy đã sống như thế nào cho đến bây giờ vậy…?
“Mình hiểu rồi…”
Tôi bước tới cạnh Luna, tránh nhìn vào cơ thể của cô nhất có thể.
Sau đó chúng tôi cùng vào phòng tắm, tôi chỉ cho cô ấy các dung vòi xen, dầu gội hay dầu xả. [note56961]
“Cảm ơn cậu, Seito-sama”
Luna dường như đã học được ngay lập tức và cảm ơn tôi với nụ cười dễ thương trên mặt.
Cô ấy thực sự không thấy nguy hiểm khi xuất hiện trước mặt một người đàn ông chỉ với một chiếc khăn tắm à…?
Tôi thực sự thấy vui mừng khi cô không rơi vào tay của những kẻ kia.
“Cậu cứ thoải mái như nhà mình nhé, Luna”
Tôi đóng cửa phòng tắm và ngay lập tức quay lại phòng khách.
Dù có cố như nào đi nữa, tôi không thể gạt bỏ hình ảnh Luna độc một chiếc khăn tắm được.
Chúng tôi sẽ ngủ chung với nhau vào ban đêm, nên nếu tôi không quên nó đi thì tôi sẽ không giữ được “bình tĩnh” mất.
Tôi yên lặng đợi Luna tắm xong.
“Xin lỗi vì đã để cậu đợi mình, Seito-sama”
“!?”
Luna bước ra với mái tóc còn ươn ướt, lần này cô đã mặc áo sơ mi tôi dùng để đi học.
Chà, có vẻ như cô ấy đã mặc quần, nên có lẽ nó tốt hơn vừa nãy…
“Ừm, sao cậu lại mặc áo cái áo sơ mi này của mình vậy?”
“Mình luôn muốn thử mặc “áo bạn trai” này” [note56960]
Má của Luna hơi đỏ lên và cô cười ngượng ngùng.
Có lẽ cô đang cảm thấy xấu hổ.
Tuy nhiên, những gì cô ấy đang làm thật quá táo bạo…
Tôi không biết là Luna có hiểu ý nghĩa của việc này không nữa.
“Cậu sẽ bị cảm lạnh đấy, hãy mặc cái khác đi Luna…”
“Mình không muốn…! Mình thích cái này hơn…!”
Khi tôi cố thuyết phục cô, Luna, người luôn tỏ ra là một cô gái nghe lời, lại lắc đầu từ chối như một đứa bé.
Chắc vì cô rất thích anime nên cô muốn mặc thử thứ đã luôn xuất hiện trong những bộ romcom này.
Tôi định nói gì đó nhưng Luna rất kiên trì với việc mặc nó.
Nếu tôi cố ép cô thay nó ra thì cô sẽ chỉ còn bộ đồ lót, nên tôi không thể làm vậy được.
Có lẽ tôi nên nhắm mắt làm ngơ trong hôm nay.
“Haa… mình hiểu rồi, chỉ hôm nay thôi đấy….?”
“-! Thật ư…?”
Khuôn mặt của Luna rạng rỡ lên với vẻ bối rối.
Cô ấy có lẽ rất thích cái áo này.
Mặc dù việc cô đang làm hơi rắc rối, nhưng trông cô rất dễ thương và hạnh phúc khiến tôi không khỏi cảm thấy một cảm xúc khó tả.
“Seito-sama, cậu có thể giúp tớ sấy tóc không?”
Tóc của Luna vẫn còn hơi ướt nên chắc cô mới lau khô nó bằng khăn.
Có lẽ cô cũng không biết cách để sử dụng máy sấy tóc.
Luna liếc nhìn tôi đầy mong đợi.
Tôi không quen sấy tóc cho người khác lắm.
“Mình chưa có nhiều kinh nghiệm sấy tóc cho người khác nên không chắc mình sẽ làm tốt đâu”
“Mình không phiền đâu, nếu đó là Seito-sama”
Tôi nghĩ cô ấy đã bị chiều hư từ nhỏ.
Với ý nghĩ đó trong đầu, tôi nhẹ nhàng và cẩn thận làm khô tóc của Luna bằng máy sấy.