“Ara. Em là Shiran, đúng không? ”
“...Vâng ạ."
Đó là một đêm sau vụ việc của Anemone.
Tôi đang đi bộ trên hành lang của học viện sau khi kết thúc buổi học. Tôi vẫn còn quay cuồng với nỗi thất vọng lớn từ ngày hôm qua. Thì đột nhiên tôi được gọi từ phía sau.
“Không phải chị là…………...chủ tịch hội học sinh sao, Margaret-sama? "
“Ufufu. Thật là vinh dự khi được em biết đến ”.
“Tất nhiên là em biết đến chị rồi. Chủ tịch rất nổi tiếng mà. ”
Margaret Nervar, chủ tịch hội học sinh, và là một trong những nhân vật chính được thèm muốn. Những học sinh nhỏ tuổi hầu như đã yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên và luôn nhờ vẻ thanh lịch của cô ấy. Trên thực tế, họ còn bí mật gọi cô ấy là Onee-sama.
Nếu bạn đã học ở học viện này, không thể nào bạn không biết cô ấy.
“Thật là trùng hợp khi gặp em ở đây. Liệu em có thể uống chút trà với chị trong phòng hội học sinh? "
“Chờ chút,chị biết em à…………. ? ”
“Ara, chị là hội trưởng hội học sinh phải không nào? Việc chị biết tất cả các cô gái trong học viện này là điều bình thường mà. Hơn nữa, cá nhân chị cũng muốn nói chuyện với em từ lâu rồi. "
Eh? Cô ấy nói với một nụ cười khá lạ trên môi.
“Shiran-san à. Về nhiều mặt, em là người nổi bật trong số các sinh viên năm nhất đấy ”.
Vâng, đó là sự thật. Tôi đã làm nhiều điều "khác nhau". Rõ ràng, trước khi tôi nhận ra, thì tôi đã trở nên khá nổi tiếng.
Từ bây giờ tôi nên cố gắng để không trở nên quá nổi bật.Trong khi suy nghĩ về điều đó, tôi được chủ tịch hội học sinh dẫn vào phòng hội học sinh.
Đúng như dự đoán từ phòng hội học sinh của một ngôi trường danh giá dành cho các tiểu thư. Nó trông rất thoải mái với một bộ sofa tuyệt vời. Ở đây thật tuyệt và ấm áp, cơ thể tôi bắt đầu ngay lập tức bắt đầu thư giãn. Nó cũng có một mùi hương ngọt ngào thoang thoảng tạo cảm giác thư thái cho tôi.
"Shiran-san, em muốn uống gì?"
“Ừm, cái gì cũng được ạ. Chủ tịch uống gì thì hãy cho em cái đó ạ. Em cảm ơn chị."
Trong khi cô ấy rót trà, tôi bắt đầu nghĩ về "Hoa địa đàng." Chính xác là về Margaret trong "hoa địa đàng". Cô ấy là một…….Yup, cô ấy là nhân vật chính có thể tán tỉnh giống như Anemone.
"Shiran-san, sinh nhật của em là khi nào?"
"À, Vâng. Đó là………. ”
Chủ tịch ngồi bên cạnh tôi và hỏi tôi hết câu này đến câu khác. Tôi tiếp tục suy nghĩ mơ hồ trong khi đang thái thoải mái uống trà.
Margaret là một trường hợp đặc biệt trong trò chơi. Vì nhân vật chính, Lily, có tính cách quyết đoán nên cô thường khiến nhân vật nữ mục rơi vào thế bị động.
Tuy nhiên trong trường hợp của Margaret, trường hợp hiếm hoi xảy khi Lily rơi vào thế bị động.
Margaret ban đầu rất cởi mở và cô ấy chỉ xuất hiện vào cuối trò chơi, đây đó một kịch bản khá hay.
"Shiran-san, em có sở thích gì không?"
"Vâng. Tôi thích………... ”
Cô ấy có vui khi biết được điều không nhỉ? Bất cứ điều gì, tôi sẽ chỉ trả lời nhiều nhất có thể. Nhưng lúc này tôi cảm thấy hơi mơ màng….. Sẽ là bất lịch sự nếu tôi ngủ quên trước mặt chủ tịch, vì tôi nên cẩn thận hơn.
……………...Nhưng chúng ta hãy quay trở lại "Hoa địa đàng"
Tôi hơi hào hứng. Tôi là một fan hâm mộ của Margaret, vì vậy hãy hiểu rằng điều đó không thể tránh khỏi.
“Hoa địa đàng” có nhiều nhân vật nữ chính, nhưng tôi nghĩ trong bất kỳ trò chơi Yuri nào, thì chắc chắn sẽ có một nhân vật “Onee-sama”. Mối quan hệ đặc biệt giữa “Onee-sama” và “Kouhai” thật sự rất đáng quý.
“Shiran-san, em có thể gần chị hơn không.”
"Được ạ…….. ”
Có vẻ như tôi và chủ tịch vẫn đang nói chuyện. Tôi sẽ không phát điên đúng không.
Ồ, hãy quay lại câu chuyện.
Tôi là một fan hâm mộ của Margaret ngay từ đầu, tuy nhiên tôi chưa bao giờ dám tiếp cận chủ tịch sau khi chuyển sinh vào thế giới này.
Bởi vì nó không chỉ là xấu xa theo cách xen vào câu chuyện “Onee-sama” và “Kouhai” của cô ấy. Hơn nữa, tôi chỉ muốn ngắm nhìn mối quan hệ đó, chứ không phải là tôi muốn tham gia nó.
Với ý nghĩ đó, tôi tránh tiếp xúc với chủ tịch, nhưng không thể tránh được việc cô ấy chủ động tiếp xúc với tôi.
“Shiran-san, em có thể cho phép chị làm điều này không. Chị có thể xoa đầu em được không ”.
"Vâng…………...”
Chủ tịch đang nói gì đó, nhưng tôi không thể nghĩ được gì.
“Shira-san, từ giờ em có thể gọi chị là Onee-sama của em được không?”
"Vâng………..Onee-sama. ”
Onee-sama, sao chị cười nhiều vậy? Mọi thứ có vẻ mơ hồ quá.
“Shiran-san từ giờ trở đi, em chỉ là của tôi thôi……….. ”
Ngay lúc Onee-sama đang nói gì đó, một giọng nói quen thuộc hét lên chặn lại.
"Đợi đã!!"
"Nó đã đi quá xa !!"
Ồ? Tại sao Lily và Iris lại ở đây? Ngoài ra là Camellia đằng sau họ?
“Cả hai người, bình tĩnh lại đi. Bạn đang làm gì với Shira-san vậy, Chủ tịch Hội học sinh, Margaret? ”
“Em đang nói gì vậy? Chúng tôi chỉ đang thưởng thức trà cùng nhau, phải không? ”
"Vâng đúng rồi……..Onee-sama. ”
Tôi không chắc chuyện gì đang xảy ra nhưng tôi chỉ gật đầu.
Có vẻ như Iris và họ đã bị sốc khi trước câu trả lời của tôi, có chuyện gì đang xảy ra vậy? Còn Onee-sama, đang có một biểu cảm hài lòng trên mặt cô ấy.
“THÔI, về nhà thôi, Shiran-san.”
“PHẢI, đã quá giờ tan học rồi đấy.”
“Shiran-chan của tôi, Shiran-chan của tôi, Shiran-chan của tôi, Shiran-chan của tôi, Shiran-chan của tôi.”
Đã đến giờ rồi phải à? Có vẻ như tôi đã ở đây lâu.
Như dự đoán, nó gây ra nhiều rắc rối hơn, vì vậy tôi cúi đầu trước Onee-sama của mình và nói lời tạm biệt.
“Ara, xin lỗi. Ufufu, lần sau chúng ta lại nói chuyện nữa nhé. "
Tôi nghĩ nếu tôi chỉ thỉnh thoảng đi thì sẽ không sao, nhưng tôi đã được Lily đã cho tôi một bài giảng dài về sự cẩn thận.
Chuyện quái gì đã xảy ra thế nhỉ?