PoV(góc nhìn) của Iris:
“Dạo này mình cảm thấy hơi khó chịu. Mình không còn có thể dành nhiều thời gian cho Shiran như trước nữa.”
“Sao cậu lại nói vậy.???.....không phải hai người đi cùng nhau sáng nay sao ?”
“Ừ, nhưng. . . Nó khác nhau. Shiran và tôi trước đây còn hơn thế nữa! Chúng tôi đã từng dành nhiều thời gian cho nhau. Kiểu như một người bạn thân có một không hai ấy!.”
“Gì nhỉ, theo biểu cảm của cậu thì nó giống một kiểu bạn sau hơn đấy.”
Hiện tôi đang tâm sự cảm xúc của mình với Camellia. Cô ấy tỏ ra thất thần trước những lời tự sự của tôi. Tuy chúng tôi mới biết nhau được khoảng một tháng, nhưng chúng tôi lại rất hợp nhau.
Hồi tiểu học tôi và Camellia không có nhiều tương tác với nhau, nhưng khi lên trung học cơ sở thì mọi thứ thay đổi, chúng tôi trở thành bạn cùng phòng và thường xuyên đi chơi cùng nhau.
Thành thật mà nói, lúc đầu tôi không chắc liệu chúng tôi có thể hòa hợp hay không. Tuy nhiên, khi chúng tôi đi chơi với nhau nhiều hơn, sự khó xử đó nhanh chóng biến mất, và tôi bắt đầu thấy tính cách thực sự của cô ấy. Đương nhiên, người bạn thân nhất của tôi, Shiran, cũng hòa nhập với chúng tôi, vì vậy, việc ba chúng tôi đi chơi với nhau hàng ngày là điều bình thường.
Nhân tiện, Shiran gọi chúng tôi là “những người tùy tùng” nhưng tôi thực sự không nhớ mình đã hành động kiểu như vậy. Tôi không muốn ở dưới một ai đó. Đó không phải là điều tôi sẽ làm.
Shiran và tôi là bạn thân từ khi tôi còn nhỏ. Dù vậy tôi lại có cảm giác mơ hồ về nó. Cô ấy đến từ gia đình Regnart, còn tôi đến từ gia đình Glendes. Hai gia đình bọn tôi có quan hệ tốt với nhau trong nhiều thế hệ. Vì vậy, chúng tôi đã thường xuyên chơi với nhau từ khi còn nhỏ.
Cô ấy không giỏi bộc lộ cảm xúc và rát ít nói, khuôn mặt của cô ấy thon gọn và trông như một con búp bê, nói đơn giản cô ấy vô cùng xinh đẹp. Và nụ cười của cô ấy, nó luôn khiến tim tôi loạn nhịp. Quả là một nụ cười xấu xa.
Sau khi vào học tiểu học ở học viện nữ sinh Manjurika, thì tôi dành thời gian cho cô ấy mỗi ngày. Rất ít cô gái dám tiếp cận Shiran, có lẽ vì vẻ dễ thương và mỏng manh của cô ấy, có cảm tưởng như chỉ cần chạm nhẹ cô ấy sẽ vỡ vụn . Ít nhất, đó là điều mà biểu cảm khó hiểu của họ nói lên. Vì vậy, theo cách đó, Shiran là của riêng mình tôi.
Tôi hiểu cô ấy hơn bất kỳ ai, và Shiran cũng rất hiểu tôi. Đúng hơn thì cô ấy hoàn toàn chấp nhận cái tính cách ranh ma của tôi.
……...Đáng lẽ nó sẽ luôn như vậy. Tuy nhiên, bầu không khí tình bạn của tôi và Shiran đã thay đổi kể từ khi chúng tôi lên trung học cơ sở. Shiran đã luôn phải đối phó với hành vi ranh ma của tôi cho đến tận bây giờ, nhưng kể từ lúc vào học, bản thân cô ấy cũng bắt đầu có những hành vi đó. Ngoài ra nó có một chút dư âm tương đối gợi dục.
Tôi tự hỏi cô ấy đã “thức tỉnh” hay là do đạo đức của cô ấy đã bị vấy bẩn không…………
……...Tôi đang lo lắng như một người mẹ.lo cho con mình……….Nah, có lẽ là không.
Mặc dù vậy, biểu cảm của cô ấy đã trở nên sống động hơn rất nhiều. Nhưng đó là một thay đổi mà tôi chỉ có thể nhận thấy. Thêm vào đó, gần đây khi tôi nhìn thấy một Shiran vui vẻ như vậy, tôi thường cảm thấy có một cảm giác kỳ lạ như lồng ngực của mình bị thắt lại. Cảm giác đó không hề đau đớn mà trái lại đó là một cảm giác khá dễ chịu.
Cô ấy cũng dành nhiều thời gian hơn cho Camellia kể từ khi tôi làm bạn với Camellia. Shiran dường như không có bất kỳ cảm tiêu cực nào đối với Camellia, và ngược lại Camellia cũng hiểu hiểu và chấp nhận tính cách thẳng thắn của Shiran, vì vậy không có vấn đề gì. Camellia cũng là một người rất nghiêm túc. Ít nhất là bây giờ, cô ấy có vẻ an toàn cho Shiran.
Tuy nhiên!!!!! Đó không phải là vấn đề.
Bạn cùng phòng của Shiran rất không tốt. Tuyệt đối là không. Cái con người đó thực sự rất nguy hiểm.
Tại sao một con quái vật như vậy lại phải trở thành bạn cùng phòng của Shiran cơ chứ? Chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng khiến tôi điên cả đầu……………
Khi Shiran giới thiệu Lily, tôi nghĩ cô ta là một cô gái xinh đẹp thánh thiện.Mặc dù tôi có chút ghen tị khi cô ta được ở chung phòng với Shiran, nhưng tôi đã không lo lắng lắm. Mắt tôi lúc lẽ đã bị mù.
Sau đó, Lily lộ bản chất ra rằng cô ta là một con quái vật săn mồi. Lúc đầu, thì không có nhiều dấu hiệu, tôi chỉ cảm thấy rằng cô ta đang cố gắng tiến đến quá gần Shiran. Dần dần, sự khao khát của cô ta dành cho Shiran ngày càng lớn
hơn………....rõ ràng là vậy. Tôi nhận ra điều đó đầu tiên khi tôi thấy cô ta chảy nước miếng khi nhìn chằm chằm vào Shiran. Điều này khiến tôi cảnh giác cao độ. Cô ta thực sự rất nguy hiểm.
Lily, là bạn cùng phòng của cô, thường lợi dụng điều đó và bắt cóc Shiran. Vì vậy, Shiran đã dành ít thời gian đi chơi với tôi hơn.
Ngoài tất cả những điều trên, thì Shiran bây giờ lại có sở thích nhìn vào đồ lót của các cô gái cô nó khiến cô ấy cảm thấy vui vẻ. Và tệ hơn nữa là Lily có thể bị cuốn theo cô ấy. Điều đó khiến tôi thực sự rất lo lắng hơn, bởi vì Shiran thậm chí còn không nhận thức được cô ấy đáng yêu nhường nào, cũng như những nguy hiểm mà cô ấy đang gặp phải.
Đó là lý do tại sao vì lợi ích của người bạn thân nhất của tôi, tôi phải bảo vệ Shiran. Nhưng chết tiệt, tại sao sáng nay Camellia lại phải tham gia vào cơ chứ……....
…….Và cuối cùng. Tôi sẽ phát triển tình bạn của chúng tôi hơn thế nữa, vượt ngoài mwucs độ bạn bè thân nhất……….. Chờ đã, tôi……………
“Ừm. . Iris? Cậu có ổn chứ? Câu cứ ngồi ngây ra ấy được một lúc rồi đấy. "
Oops, có vẻ tôi lại chìm trong suy nghĩ của bản thân và để Camellia vừa nhìn tôi vừa bối rối. Tôi muốn cô ấy không dính líu đến chuyện này. Vì vậy, tôi nhanh chóng trở lại với dáng vẻ thường ngày của mình.
Ngay sau đó cô ấy lẩm bẩm điều gì đó.
“Iris, mình hiểu cảm giác của cậu. Bản thân mình cũng có một số lo lắng về Lily……...nhưng mình cũng không quá hiểu nhiều về cậu. "
Camellia à. Nó hoàn toàn khác nhau, nó hoàn toàn không giống những gì cậu nghĩ đâu.
Tôi không giống Lily, tôi không hề liếm Shiran. Chúng tôi đã là bạn thân từ khi chúng tôi còn nhỏ. Và tôi chưa bao giờ….liếm cô ấy…….
“Mình chỉ muốn vuốt ve Shiran, thế thôi.”
“...........................Là vậy sao?"
Camellia nghe thấy lời phản bác của tôi, sau đó cô ấy đã nhìn chằm chằm về phía Shiran……………..
Tôi đã nói điều gì đó kỳ lạ à?