Sau buổi lễ trao giải chán ngắt, cuối cùng tôi nhận được tiền thưởng.
Rồi đến dưới tư cách Nữ Hoàng của
để thăm Erinu.
Và tin tôi trở thành quán quân của giải đấu được tổ chức tại đã lan tới tận , cả đất nước đang trong không khí tưng bừng.
Tất nhiên là do họ đang tổ chức ăn mừng rồi.
Tôi là người duy nhất đáp lại tiếng gọi của tổ quốc khi đất nước lâm nguy, và là người giành chiến thắng trong giải đấu.
“Haa….”
“Ngài làm tốt lắm Kazuha-sama”
Tôi và Erinu đang ở trong phòng riêng của cô ấy, tôi thở phào nhẹ nhõm khi Erinu đưa cho tôi ly nước chanh như thường lệ.
Ly nước chanh mà cô ấy làm cho tôi bằng cả tấm lòng.
Uống nó làm trái tôi thấy thanh thản.
“…Dù vậy thì người dân của em thật sự biết cách ăn chơi đấy… và tôi nhớ là họ không tổ chức ăn mừng cho tôi như thế này khi tôi chiến thằng giải đấu trong lần thứ hai…”
Tôi vừa thổi vừa từ từ uống ly nước chanh.
Độ ngọt thật hoàn hảo.
“Fufu, tất nhiên rồi. Ngài cũng biết mà phải không, Kazuha-sama? Lý do mà họ ăn mừng ấy…”
“Hmm… Ờ, ừ”
Đúng là Erinu có khác, cô ấy luôn đi trước tôi một bước.
Có lẽ cô ấy cũng biết tôi đang nghĩ gì luôn.
Cô ấy là một con người đầy tài năng.
Cô vợ với bộ ngực *boing boing* của tôi, Erinu.
“Mình chịch nhau không em”
“Vâng…”
Erinu nói và bỏ ly nước chanh xuống.
Chuyến tàu sẽ khởi hành vào ngày mai, nên tối nay !
“Chẳng phải hôm nay là một ngày tốt ư?”
“I’ll have the special course”
“Fufu… Oh Kazuha-sama…”
Chúng tôi cùng nhau hú hí trong chăn.
Trở thành người nổi tiếng là tuyệt nhất!
“Em cũng sẽ tới thăm
vì lâu rồi em chưa được nói chuyện với Graham và Lily. Ngoài ra em cũng muốn gặp những người đồng đội của Kazuha-sama nữa…”
“Em nói gì vậy? Chẳng phải là em sẽ nói [Em là vợ cũ của Kazuha-sama, Erinu -desu!] ?”
“Không được. … đó là điều mà ngài muốn em nói thì có? Phải vậy không Kazuha-sama…? ”
“Không đâu. Vì nó sẽ gây ra nhiều rắc rối lắm!”
“KYA!”
Tối tấn công.
Erinu là người bị đè.
Thật tuyệt khi được sinh ra là con người!
“Jeez…ngài cứ như con nít vậy, Kazuha-sama…nếu ngài cứ nhìn em với ánh mắt dễ thương đó nữa thì…..”
Tôi giật mình khi Erinu liếm má tôi.
Tệ thật.
Một khi cái công tắc này của Erinu được bật lên…
Thì không ai có thể ngăn cô ấy lại.
Và bây giờ thì tôi là người bị đè.
“Cẩn thận chút nhé, Erinu-san…”
“Vâng. Tất nhiên rồi. Em biết Kazuha-sama là M mà…”
Erinu vừa thủ thỉ vào tai tôi vừa cắn yêu.
Tim tôi suýt ngừng đập.
Có lẽ vì đó là giọng nữ nên tôi thấy hơi lạ
Vậy chúng ta――.
◆◇◆◇
Sáng hôm sau.
Tôi tạm biệt Erinu và từ chối việc họ gửi người hộ tống tôi trên đường về .
Nữ Hoàng Zemel có đến tiễn tôi nhưng tôi lại không thấy lão vua lập dị Azerlaims đâu cả.
Lão còn chẳng thèm khen ngợi tôi trong buổi lễ cống nạp hôm qua.
Có lẽ lão không thích việc tư tưởng trọng nam khinh nữ của lão bị lật đổ…
Lão đúng là một tên cứng đầu.
“Mình sẽ hỏi Erinu khi cô ấy tới nhà mình…mà có lẽ lão già đó sẽ không tới”
Có lẽ mình sẽ gửi
Zegius jii-san hay Graham tới đây để nói chuyện với nhà vua.
2 người họ chắc sẽ khiến lão vui một chút.
“Haa… Dù gì thì, tối hôm qua thật tuyệt vời… Erinu thật quyến rũ…”
Cô ấy còn làm “thế này” và “thế kia”với mình…
Ôi… đúng là một giấc mơ ngọt ngào…
・・・
Sau đó tôi tiếp tục đi về phía .
Sau khi tôi băng qua thị trấn, bốn bòng người lọt vào tầm mắt tôi.
“Ah! Cuối cùng bọn em cũng tìm thấy! Kazuha-sama!”
Cô cún elf, Ý tôi là Airi đang vẫy tay với tôi.
Cạnh cô ấy là――
“Sao bốn người lại đi cùng nhau vậy…đang đi dã ngoại à?”
“Sao cô còn nói vậy hả. Con nữ hoàng đần độn chết tiệt”
“Ngươi nói ai là con nữ hoàng đần độn chết tiệt cơ! Ai hả!”
Deborg nói bằng một thái độ kinh tởm khi bắn nhổ nước bọt xuống đất.
“Cậu… dù cậu đã xém bĩnh ra quần khi biết Kazuto là một Nữ Hoàng”
“CÁI GÌ VẬY?”
“Nào, nào, hai người bình tĩnh lại đi”
Bằng cách nào đó Yuuri đã can ngăn hai người họ.
Dù hai người họ đều là thành phần phá hoại…
“Thật ra thì, Kazuha-sama, 4 người bọn em đã quyết định thành lập một [Nhóm lính đánh thuê]! Tên của nó là <Đội bảo vệ của Airi>!”
“Đừng có tùy tiện đặt tên cho nhóm, con elf hư hỏng kia!”
“Ai-ai hư-hư hỏng cơ Airi! ”
“… Đâu có ai nói vậy đâu”
Tôi phản pháo Deborg và Airi.
[Nhóm lính đánh thuê] là sao?
Thật á…
Dù mình đã định mời họ vào nhóm mình…
“…Đúng vậy. Dù bọn tôi không thắng nhưng bọn tôi cũng khá nổi tiếng và cũng nhận được chút tiền thưởng. Có lẽ ngày nào đó nhóm chúng tôi sẽ đánh bại ” (Trans: ATSM không tốt cho sức khỏe đâu)
“…Hiểu rồi. Vậy là cậu đã mời ba người kia à. …cậu đang có âm mưu gì vậy Yuuri?”
Tôi nhìn chằm chằm vào Yuuri.
Tuy nó khá vô nghĩa nhưng tôi nghĩ mình nên mua một miếng che mắt mới.
“Hmm, cô tò mò ư? Lý do đơn giản lắm”
Yuuri thì thầm vào tai tôi.
“(Để chiếm lấy [trái tim] của cô. Thưa [Nữ Thần Thiến Tranh], Nữ Hoàng Kazuha-sama của tôi)”
“Woah! Đừng có thì thầm vào tai tôi như vậy!”
Tim đập nhanh làm tôi đỏ mặt.
Tiếng thì thầm của cậu ta còn nguy hiểm hơn cả của Selen!
Oaa… Mùi dễ chịu quá……. AH!
“*Jii(nhìn chằm chằm)ーーーーーー”
“…Gì thế Airi-san”
Hai người kìa còn đang bận cãi lộn phía sau tôi khi Airi chăm chú nhìn tôi.
Tôi không hiểu gì hết trơn á.
“Không hiểu sao…Mình lại có cảm giác mình giống một bé thú cưng bị thằng ất ơ nào đó cướp mất cô chủ….”
Sau đó cô ấy vừa nhìn vừa trườn tới gần tôi.
Mình méo hiểu gì cả.
“Haha, Xin lỗi Airi. Tôi sẽ đãi cô mont blanc pudding sau”
“Tôi thấy mình tràn trề năng lượng lại rồi!”
“Này… Đừng có cưng chiều cô ấy như vậy… được lắm…”
Tôi không rõ [Ý định thật sự của] Yuuri nhưng tôi nghĩ nó cũng không phải điều gì đó xấu xa, nên kệ đi…
Còn nữa, Airi cũng lọt vào top 10 nên chắc cô ấy cũng nhận được tiền thưởng!
Vậy sao cô lại không tự đi mà mua pudding đi!
“Được rồi. Chúng ta sẽ gặp lại nhau vào một ngày không xa. Chúng tôi sẽ khiến thế giới phải biết đến tên tuổi của [Nhóm lính đánh thuê] bọn tôi”
Chúng tôi bắt tay nhau.
“E-em cũng muốn bắt tay nữa!”
Airi chen vào.
“Họ … khá phiền phức nên cứ kệ họ đi”
Chúng tôi bơ Deborg và Lumeria――
―― Tôi chia tay họ và tiếp tục đi về phía thành phố cảng .