“Mnn….”
Tôi tỉnh dậy.
Ah, vậy là mình làm rồi.
Mình đã…cùng với Erinu.
“Ngài dậy rồi ư,Kazuha-sama”
“Ừ, chào buổi sá- Buha”
Khoảnh khắc tôi nhìn thấy Erinu, máu mũi phun ra như suối.
Nhưng vì tôi cũng y hệt nên tôi không có quyền nói gì cả.
“Ah… Em ngốc thật…”
Erinu vội vàng lấy tấm khăn trải giường quấn quanh người.
Tôi cũng lấy tấm nệm futon quấn quanh người như một con nhộng.
“…”
“…”
Cả hai đều im lặng.
Hai chúng tôi ngủ bao lâu rồi nhỉ.
“… Em sẽ chuẩn bị đồ uống cho ngài”
“Eh? Ah, ừ. Cảm ơn…”
Tôi bối rối trả lời sau khi nhớ ra tối hôm qua cả hai đã làm gì.
Tôi đã ngủ 3 tiếng…
Tôi cần về ngay vì trận cuối sắp bắt đầu rồi.
Tôi cầm lấy ly nước chanh
Erinu đưa.
Mà nhớ lại thì đêm qua tuyệt thật…
Mình không nghĩ nó lại phê như vậy…
“…Thế giới này đúng là còn nhiều điều bí ẩn nhỉ…”
“Eh? Ngài vừa nói gì vậy, Kazuha-sama?”
“Ah, không có gì…”
Erinu cười vô thảnh thơi khi uống ly nước chanh nóng.
Nhờ cô ấy tôi có thể chắc chắn trái tim tôi vẫn còn là trái tim của『một đứa con trai』.
Dù cơ thể thì thành gái cmnr.
Nhưng mọi thứ đều ổn.
Cứ thế này thì tôi sẽ có thể đấu với Yuuri.
“… Haa. Mình có cảm giác là mình đã lợi dụng Erinu để đấu lại cậu ta…”
Điều đó làm tôi buồn.
Tôi yêu Erinu và đó là điều hiển nhiên nhưng mà tôi vẫn buồn.
“『Yuuri Hacknacious』…Người『Thứ hai』có khả năng trở thành Anh Hùng sau Gail Alguard. Cậu ấy được nhiều phụ nữ chống lưng, ngay cả mẹ em cũng là fan của cậu ấy.”
Yup.
Tất nhiên là Erinu cũng biết Yuuri.
Vì cậu ấy cũng là một『Ứng cử viên thay thế』.
“Ngay cả Nữ Hoàng Zemel cũng bị hạ gục bởi cậu ta ư…”
“Vâng. Tuy em không thấy gì cả nhưng mẹ em thì nói gì đó về mùi gây tê liệt ý thức…”
“Muu…”
Tôi khoanh tay suy nghĩ.
Vậy không phải có mình tôi là để ý tới『Mùi』đó.
Nhưng Erinu lại không bị ảnh hưởng, có lẽ mức độ bị ảnh hưởng của mỗi người khác nhau.
“ Có vẻ cậu ấy không dùng ma thuật hay kỹ năng… hay phun thuốc kích dục lên người 24/24…mà tôi nghĩ rằng cậu ta là một『Tay sát gái bẩm sinh』…”
“Fufu, nếu vậy thì chẳng phải sự trong trắng của Kazuha-sama đang gặp nguy hiểm sao”
“Này, nó không có vui đâu!”
Tôi trả đũa bằng cách tôi thường làm.
Le lưỡi với Erinu.
Tình hình giờ đã ổn.
“… Giờ mình cần quay về ngay”
Tôi ngồi dậy và mặc quần áo.
“Vâng. Tuy em không thể xem trận đấu nhưng em sẽ cầu nguyện cho ngài”
Và như đã trở thành điều hiển nhiên, Erinu giúp tôi mặc áo quần.
Cô ấy đúng là một người vợ tốt, có lẽ có ai đó ngoài kia xứng đáng với cô ấy hơn tôi.
“Sau khi có kết quả trận đấu thì tôi sẽ lại đến thăm em dưới tư cách Nữ Hoàng《Vương Quốc Axeplant》”
“Vâng. Em sẽ vui lòng chờ ngài”
Chúng tôi nhìn nhau lần cuối.
Và trao cho nhau nụ hôn tạm biệt.
◆◇◆◇
“UOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOO!”
『GYAGYAN!』
Tôi phóng với tốc độ tối đa về 《Etherclan》.
Bây giờ thì tôi có thể dùng TỐI ĐA sức mạnh rồi.
『KIKII!!』
Tôi đánh bay tất cả những con quái vật cả gan cản đường.
Tôi có cảm giác tôi có thể đánh bại hai『Ma Vương thật sự』cùng một lúc.
Đó là bằng chứng chỉ ra rằng cơ thể và trái tim tôi đã hoàn toàn phục hồi.
『BUGEEEE!!』
Từ sau trong tim tôi chắc chắn rằng tôi luôn mong muốn những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với Erinu, như cách cô ấy cầu nguyện cho tôi.
Mối liên kết cả cả hai không thể bị cắt đứt.
“RỒIIIIIIIIIIIIIII!”
Tôi đạp đất và nhảy lên.
Ánh trăng rọi lên cơ thể tôi.
Cứ như tôi vừa đánh bại được mặt tối của chính mình vậy.
Nói rõ ràng hơn là, tôi có cảm giác mình là bất bại.
Bất chấp việc tôi không có《Giáp nguyên tố》hay thanh 《Zweihander》chỉ có 1 điểm sát thương hay tôi không dùng được《Ma thuật lửa》nữa.
Tôi chắc chắn tôi sẽ không thua ai cả.
“Tới đây! Mình sẽ không nhân nhượng cho dù đối thủ là con gái! Mình sẽ làm được! Mình sẽ không lãng phí cuộc sống này đâu!”
『GUAAAA!!』
Tiếng hét của tôi và tiếng la của một con chằn tinh vang lên cùng nhau.
Đúng là một sự hòa hợp ác liệt.
Ngon thì nhào vô kiếm cơm.
Ta sẽ đánh bằng tất cả những gì ta có!
◆◇◆◇
Tôi trở về nhà trọ và ngủ tới tận sáng.
Tôi nghĩ tôi sẽ không ngủ được vì phấn khích nhưng bây giờ cơ thể và trái tim tôi đang hòa làm một.
Tôi đi tắm sau đó kiếm chút gì đó để ăn và đi tập thể dục như thường lệ.
Tôi chải lại tóc và nhìn lại cơ thể.
Sau đó tôi đứng trước gương rồi đeo miếng che mắt lên.
“Ngon!”
Tội đập hai má và đeo thanh《Zweihander》lên hông.
Tôi kiểm tra trang bị và suy nghĩ về『Tình hình hạn chế』.
Tôi sẽ dùng hết《Kỹ năng》mà tôi có.
Sẽ có rất nhiều đối thủ đáng sợ xuất hiện trong trận cuối.
Tôi sẽ dùng《Ma Thuật Bóng》khi vướng vào thế bí.
Ngay từ đầu《Ma Thuật Bóng》 chuyên về trục xuất nên không có nhiều người dùng nó.
Và tôi chưa bao giờ nghe nói về ai khác có thể dùng『thành thạo』nó ngoài tôi.
Hiển nhiên là nó khó dùng, khó trúng và độ trễ sau khi thi triển.
《Trói buộc》là phép thuật《Hệ bóng》 mạnh nhất mà không người bình thường nào dùng được
Nó đủ mạnh để khóa 100% sức mạnh của người chịu đòn.
Nhưng nếu tôi dùng nó thì lại mất vui.
Mục đích của tôi là chiến thằng nhưng tôi cũng muốn tăng cấp độ kỹ năng đại kiếm.
“Yuuri và Deborg… Lumeria hay có thể là Airi…”
Chắc chắn họ sẽ tiến vào top 10.
Tôi cảm thấy phấn khích.
Có ẽ sau trận đấu tôi sẽ mời họ tham gia vào nhóm《Hành lang vô tận》.
Vừa nghĩ vậy trong đầu tôi vừa ra đấu trường .
PS: Vậy là éo có 76.5 rồi