[Giờ thì chúng ta hãy xuất phát thôi.]
Sáng hôm sau. Sau khi chúng tôi đã dùng xong bữa sáng tại khu nhà hàng, chúng tôi ra đường lớn để tới cổng Tây.
[Thành phố này thật tuyệt vời, và đặc biệt là món Mont Blanc pudding, nó ngon tuyệt.]
[Ký ức về thành phố này trong đầu cô…chỉ toàn là đồ ăn thôi hả…?]
Chúng tôi sẽ rời thành phố bằng cổng Tây.
[Airi này? Vì cô quyết định tham gia giải đấu nên tôi nghĩ cô cũng có thể chiến đấu ở mức nào đó phải không?]
[Tất nhiên rồi. Em là chiến binh mạnh thứ 37 của làng đấy nhé, Kazuha-sama?]
…….Cái thứ hạng đó hơi bị đáng nghi thì phải.
Tuy nhiên, khi Airi massage cho tôi hôm qua, tôi không thể thoát khỏi cô ấy trong tư thế úp mặt xuống đất, tôi nghĩ khả năng khống chế đối thủ của cô ấy rất tốt.
Bởi vì trước đây tôi chưa đấu tay đôi với elf bao giờ nên tôi hoàn toàn không biết khả năng chiến đấu của họ.
(.....Đúng như mình nghĩ, còn quá nhiều thứ mà mình không biết. Dù đây đã là “Lần thứ ba” rồi…. )
Vụ Vua Tinh Linh trước đây là một ví dụ, sự thật là có nhiều thứ đã thay đổi so với những gì tôi biết từ hai lần trước.
Nếu tôi cứ tự cao kiểu "ta đây biết hết", thì tôi sẽ làm ra một việc gì đó khiến tôi hối hận sau này….
[Ồ nhắc mới nhớ, Kazuha-sama, ngài sẽ tham gia giải đấu bằng “diện mạo” này phải không?]
Airi nhảy ra đằng trước và quay mặt về phía tôi.
Tôi đã chuyển sang kiểu tóc dài thắt bím và đeo một miếng che mắt lên mắt trái.
Với diện mạo này tôi có thể che dấu được nhân dạng thật của mình ở mức nào đó.
[Đúng vậy]
[Trong trường đó thì sao ngài không sử dụng nickname nhỉ? Kazuha-sama sẽ bị phát hiện nếu ngài dùng tên thật đúng không?]
[Ah…đúng vậy. Được…Vậy từ bây giờ cứ gọi tôi là Kazuto thôi nhé.]
Kazuto.
Đó là tên thật của tôi, nó khiến tôi cảm thấy hoài niệm.
[Vậy thì Kazuto-sama, tên em là Erito, rất vui được gặp ngài.]
[Sao cô cũng dùng tên giả vậy?]
[Uguuu, không biết sao….. Em lại thấy hơi ghen tị với Kazuto-sama….shun]
Airi hình như đang giận dỗi thì phải.
Cô ấy giống như một cô em gái đang cố bắt chước chị mình.
Cô ấy là elf, cún hay là em gái đây?....
Hy vọng là lúc nào đó cô ấy sẽ nhờ mình giúp.
[Thôi, bây giờ hãy vui lên nào, Airi. Vì đoạn đường từ đây tới Ether Clan sẽ tràn ngập lũ quái vật mạnh mẽ đấy.]
[V-vâng! Em sẽ vui lên ngay!]
Tốt rồi
Tôi có nên đánh giá sức mạnh của Airi trong chuyến đi không nhỉ?......
——
[Ei!]
『Gyuwaaaaa!!!』
[Kẻ thù của mẹ thiên nhiên cũng chính là kẻ thù của ta! Ta sẽ không tha thứ “Kỹ năng hủy diệt môi trường-Woody Edge Trust”!!!]
Sau khi Airi niệm chú, hàng loạt mũi kiếm gỗ trồi lên khỏi mặt đất.
『Gyan’ ! ! 』 『Goeeee ! ! ! 』 『Kyukyun’ ! ! !』
Một mũi kiếm đâm xuyên 3 con quái vật đang đứng thành hàng.
[Oh, phép thuật của Airi là hệ “Mộc” huh…. Nhưng cô biết không tôi - thích mấy kỹ năng hủy diệt môi trường của cô]
Tôi lẩm bẩm và nhìn xuống mặt đất đã bị đục đầy lỗ.
[Em… Tộc elf rất yêu thiên nhiên. Nhưng kỹ năng của em lại là…. Hủy diệt môi trường….. Shun]
[Ah]
Dù đang trong cuộc chiến thì Airi vẫn ngồi bệt xuống vẽ những vòng tròn lên mặt đất.
Đúng như tôi nghĩ….. Cô ấy có thể là một đứa ngốc.
Airi đang ngồi ngay giữa đàn quái vật tính nhảy bổ vào từ mọi phía.
[Ah mou! Đành chịu vậy….! “Full swing impact”]!!!]
Tôi lướt tới chỗ 4 con quái vật đang định tấn công Airi và xoay một vòng để kích hoạt kỹ năng của dòng đại kiếm.
Cả lực ly tâm và sức mạnh của tôi được dồn vào thanh 《Zwei hander》, tôi dùng hết sức để vung gươm.
[Bay này lũ ngu!!!!]
Kakin----!!!!
Lũ quái vật đã bị ném đi xa tít tắp mà không kịp kêu tiếng nào.
Tốt nhất là chúng nên lên cung trăng chơi với chị Hằng.
[......Hủy diệt môi trường…….]
[Đừng có mất tinh thần ngay giữa trận đấu chứ đồ ngốc! Ah mou! Đừng có vẽ mấy vòng tròn nữa!]
[Tộc elf phải yêu……thiên nhiên…. ]
Tệ thật. Cô ấy đang cực kỳ nản. Tôi giẫm phải mìn rồi ư?
[……Tôi sẽ mua bánh kem cho cô khi chúng ta tới Ether Clan]
…Un
May là cô elf này là người đơn giản.
——
Hai ngày sau —
『Khu đấu trường《Ether clan》 : Phía trước cổng lâu đài』
[Này! Hai cô kia!]
Hai người lính vũ trang hạng nặng trước cổng ngăn bọn tôi lại bằng cách bắt chéo hai ngọn giáo.
Sao mấy gã này trông quen thế nhờ…..
Nếu tôi nhớ không nhầm, thì đây là hai tên lính yếu sinh lý đã nhìn thấy tôi và Alzein khỏa thân vào『Lần đó』và sau đó thì ngất đi vì mất quá nhiều máu…..
May là họ còn sống.
[Hai cô tới từ đâu? Thành phố này nổi tiếng vì an ninh nghiêm ngặt—]
[Hawawa……Mấy anh lính gác đáng sợ quá….]
Airi trốn ra sau lưng tôi.
[Umuu!! Dễ thương quá]
Một trong hai người lính lộ mũi ra.
Oi
[T-t-t-thật không thể tin được! Đúng là hiếm có. Ojou-san này nhìn rất giống người tộc elf!?]
Người lính còn lại tò mò nhìn vào Airi. Ê hai thằng đần kia, đừng có nhìn vào thú cưng của chị với ánh mắt biến thái đó.
[ V-vâng…….. Umm, Bọn em. …… đến từ thành phố 《Ocean Weaver》 …..Bọn tới đây là để tham gia giải đấu.]
Airi sợ hãi trả lời khi đang trốn sau lưng tôi.
Gì vậy……? Hội chứng sợ nam giới ư … ?
[Oi , hai anh, đừng có nhìn chằm chằm vào cô ấy như vậy— ]
Tôi lên tiếng cảnh báo cho 2 tên lính đang nhìn hau háu về phía bọn tôi.
[Được rồi ! Các cô có thể qua! ]
[Eh?]
[C-cảm ơn…… ]
[[Đáng yêu vãi!!]]
[… ]
Tôi nhớ.
Vào lần đầu tôi tới 《Ether clan》 , tôi cũng cảm thấy mấy tên lính phát điên vì độ dễ thương của mình.
Nhưng giờ thì.
Mấy tên đó hoàn toàn lờ tịt tôi mà chỉ chăm chú nhìn vào Airi đang nấp sau tôi.
Không, không đây là tình huống mà tôi nên hét lên kyakya ư?
Nhưng diện mạo tôi hiện giờ….
Không, dĩ nhiên là tôi biết vì tôi dùng miếng che mắt và cột tóc lên rồi nên tôi biết……
….Aree, chẳng lẽ tôi đang ghen tị ư?
Không không không, không thể được.
Tôi là con trai. Tại sao tôi lại phải ghen tị với một cô gái như Airi chứ?
Tôi nghĩ điều này rất tệ.
Eh? Chẳng lẽ trong thâm tâm, tôi muốn được bọn con trai tôn sùng ư ?
Eh? Không thể nào. Cái gì thế này? Thật đáng sợ.
Tôi biết mình đã biến thành gái được 1 năm rồi.
Chẳng lẽ…… tâm trí tôi đang dần chuyển thành tâm trí của một『Cô gái』ư?
Tệ thật. Nó rất tệ theo nhiều kiểu. Tôi cảm thấy rất sợ hãi.
Tôi nên làm gì đây? ……
Lỡ tôi thích thằng nào thì …… .
Eh? Tôi tưởng tượng, ví dụ như là chìm trong tình yêu cùng Graham? Hay được bảo vệ bởi Jijii?
Tệ thât, tôi buồn nôn quá.
Tôi muốn khóc, tôi muốn khóc lằm rồi, tôi ứ chịu được nữa—–.
[Kazuto-sama?]
Tôi đi qua cổng, và sau khi tôi xác nhận xung quanh không có ai,tôi hít sâu.
Và hét lên.
[A————————–!!]