Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

chương 156: giằng co

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tác giả: Khương Chi Ngư

Editor: Thịt sườn nướng

Thẩm Nguyên Gia sớm đã biết gia cảnh Giang Bạn không bình thường, vả lại lúc trước còn nhìn thấy cảnh tượng kia, chẳng qua cô không ngờ anh sẽ đến dự tiệc của Văn gia.

Vốn dĩ người được mời đến dự tiệc mừng thọ của Văn Kiến Sinh không nhiều, phải là quan hệ vô cùng tốt, Giang Bạn có thể bước vào, có thể nghĩ được gia thế của anh như thế nào.

Thẩm Nguyên Gia bỏ ngay mớ suy nghĩ hỗn độn kia, trả lời anh: "Tôi đang ở trên lầu hai phòng thứ ba."

Đầu dây bên kia lập tức cúp máy.

Thẩm Nguyên Gia không hiểu tại sao, nhìn Văn Tùng Tuệ nằm trên sàn, nhìn chăm chăm đề phòng cô ta tỉnh dậy lại đánh lén mình.

Cô ta bất thình lình tấn công cô, thậm chí còn không quan tâm đây là nhà của mình, là tiệc mừng thọ của ông mình, chẳng lẽ có nguyên nhân gì đặc biệt quan trọng ư?

Cô ta và người phụ nữ muốn giết cô có phải cùng một người hay không?

Nghĩ đến đây, Thẩm Nguyên Gia bỗng nhiên nghĩ tới chức năng của Weibo, vội vàng tìm Weibo màu xám của cô ta thêm lần nữa.

Lần này cô không tìm gì khác, mà ở trong Weibo trực tiếp tìm tên Lâm Kính Tùng.

Quả nhiên đúng như cô dự đoán, dù cho Weibo của Văn Tùng Tuệ vô cùng ít, nhưng cũng xuất hiện một bài liên quan tới Lâm Kính Tùng.

Thật ra bài này cũng không đưa ra quá nhiều thông tin, nhưng thời gian trong đó Thẩm Nguyên Gia lại nhớ rõ.

Bởi vì đây chính là ngày mà Lâm Kính Tùng khai ra người phụ nữ kia tìm gặp hắn.

Thẩm Nguyên Gia không tin trong vòng một ngày lại có hai người phụ nữ Văn gia tìm tới Lâm Kính Tùng, lại có cùng một mục đích.

Cho nên gần như có thể chắc chắn rằng, Văn Tùng Tuệ chính là người muốn giết cô.

Chỉ là Thẩm Nguyên Gia cho rằng thần kinh của cô ta có chút vấn đề, chuyện như thế này lại trực tiếp ra tay ngay trong chính căn nhà của mình, không sợ hậu họa về sau ư?

Nếu có Văn gia bao che, vậy tại sao cô ta lại phải đích thân ra tay?

Từ tình huống của Văn Tùng Diễn xem ra, Thẩm Nguyên Gia cảm thấy có thể Văn Tùng Tuệ tự mình đưa ra quyết định, không thể hiểu hết nguyên nhân.

Tiếng bước chân đột nhiên truyền đến.

Tinh thần Thẩm Nguyên Gia căng thẳng, đem tâm trạng từ trên người Văn Tùng Tuệ ở toilet chuyển đến trong phòng, không nhúc nhích.

Theo sát sau đó chính là âm thanh mở cửa.

Người vừa tới bước thẳng đến toilet, Thẩm Nguyên Gia ở một góc phía sau cửa, đúng lúc này, cửa vừa mở ra, thân hình Giang Bạn đập vào tầm mắt.

Cô nhẹ nhàng thở ra, "Thì ra là anh."

Giang Bạn liếc mắt một cái nhìn Văn Tùng Tuệ đang nằm trên sàn, bước tới xem xét, "Vẫn chưa chết, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Lúc biết cô cũng đang ở Văn gia, trong lòng anh liền có dự cảm không tốt.

Mãi cho đến khi nhìn thấy người đang nằm trên mặt đất, trong nháy mắt, anh sợ Thẩm Nguyên Gia giết người, sau khi đến gần mới thả lỏng tâm trạng.

Thẩm Nguyên Gia lời ít ý nhiều: "Cô ta muốn động thủ với tôi, bị tôi đánh ngất. Đúng rồi, tôi nghi ngờ cô ta chính là người vẫn luôn muốn giết tôi, chỉ cần hỏi Lâm Kính Tùng thì sẽ biết."

Nghĩ đến đây, cô chợt nảy ra một ý tưởng.

"Cho Lâm Kính Tùng xem hình của cô ta, chắc chắn hắn có thể nhận ra." Thẩm Nguyên Gia nói.

Giang Bạn nhíu mày, không phản bác cũng không đồng ý mà đi đến bên cạnh Văn Tùng Tuệ, cẩn thận đánh giá, cuối cùng lùi về phía sau một chút, "Sắp tỉnh lại rồi."

Thẩm Nguyên Gia cũng dời sự chú ý của mình sang cô ta.

Quả nhiên, ngay sau đó, Văn Tùng Tuệ từ từ tỉnh lại.

Vừa mở mắt đã thấy trước mặt có hai người, trong đó còn có một người mình muốn đối phó, cô ta lập tức sợ tới mức lùi về phía sau.

Bởi vì đang mặc lễ phục và giày cao gót, lại vừa mới bị đánh ngã xuống đất, mắt cá chân của cô ta đã bị trật, hiện tại không thể đi quá xa.

Thẩm Nguyên Gia đứng bên cạnh Giang Bạn, từ trên cao nhìn xuống: "Cô muốn giết tôi?"

Hôm nay cô có đặt bút ghi âm trong túi, tuy rằng có thể không được coi như chứng cứ nhưng ít nhất vẫn có chút tác dụng khác.

Văn Tùng Tuệ nhếch mép cười, "Cô đang nói chuyện ngớ ngẩn gì thế? Cảnh sát Giang, tại sao anh lại vào được đây?"

Giang Bạn mặt không biến sắc: "Có người báo nguy."

Thẩm Nguyên Gia cũng không phản bác, "Cô Văn, tôi tự nhận thấy rằng mình không quen biết cô, cũng chưa từng đắc tội gì với cô, lại càng không cướp bạn trai cô, tại sao lại đến nỗi thuê người giết tôi, bây giờ lại tự mình động thủ?"

Dù sao cũng là ép hỏi, đương nhiên phải hỏi một lần cho hết.

"Lâm Kính Tùng do cô thuê phải không? Tại sao cô lại thuê người giết tôi? Tôi không cẩn thận đắc tội cô chỗ nào chứ?" Thẩm Nguyên Gia nghĩ muốn nát óc cũng không ra.

Cô thật sự không có cách nào hiểu được nguyên nhân Văn Tùng Tuệ xuống tay với mình.

Một cô tiểu thư nhà giàu, gia tài bạc triệu muốn cái gì có cái đó, vậy mà lại có dã tâm lớn như vậy đối với một người mẫu vô danh yên tĩnh như cô, đúng là không có âm mưu không được mà.

Văn Tùng Tuệ cười không hề giả trân, "Cô Thẩm cô đang nói cái gì thế? Sao tôi nghe mà không hiểu gì cả."

Giang Bạn trước ngồi xổm trước mặt cô ta, gằn từng chữ: "Tự hành vi của cô đã bán đứng cô rồi, lo sợ, căng thẳng...... Thậm chí muốn hủy diệt."

Nghe được anh từng bước từng bước nói ra suy nghĩ của mình hiện tại, Văn Tùng Tuệ cả người phát ngốc.

Mặc dù cô vẫn hay nghe nói con trai lớn nhà họ Giang làm thiếu gia không chịu lại chạy đi làm cảnh sát, còn cười nhạo một phen, không nghĩ tới hôm nay lại dùng trên người mình.

Đang muốn nói chuyện, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa.

Giọng nói của Văn Tùng Diễn truyền tới: "Chị, hai người không sao chứ?"

Văn Tùng Tuệ như tìm được vị cứu tinh, "Không sao, chị ra ngay đây."

Bên ngoài yên tĩnh trở lại, lúc này cô ta mới quay sang hai người trước mặt: "Cảnh sát Giang, cô Thẩm, đây là Văn gia, không tới lượt các người tùy ý vu khống tôi."

Thẩm Nguyên Gia nói: "Vu khống hay không vu khống, đợi lát nữa sẽ biết."

Giang Bạn kéo cô qua một bên, thấp giọng nói: "Đừng vội."

Thẩm Nguyên Gia gật đầu.

Văn Tùng Tuệ lại khôi phục bộ dáng tiểu thư cao quý, chỉ là chân hơi trật một chút, rời khỏi toilet đi thẳng ra bên ngoài.

Thẩm Nguyên Gia và Giang Bạn đi ở phía sau.

Cửa vừa mở ra, bầu không khí căng thẳng liền biến mất.

Có Giang Bạn ở bên cạnh, Thẩm Nguyên Gia không sợ hãi chút nào, hơn nữa đã biết người đó là ai, cô cũng không trong tình trạng địch trong tối ta ngoài sáng như lúc trước, cũng có thể đề phòng nếu có chuyện gì xảy ra.

"Chị, hai người làm gì mà lâu vậy?" Văn Tùng Diễn hỏi.

Vừa dứt lời, cậu nhìn thấy Thẩm Nguyên Gia cùng đi ra với Giang Bạn, nhíu mày: "Sao anh cũng ở đây?"

Giang Bạn thong thả ung dung nói: "Cố vấn của đội tôi ở đây, đương nhiên là tôi ở đây."

Chuyện Thẩm Nguyên Gia là cố vấn của Đội điều tra hình sự đã là chuyện công khai, lý do này quang minh chính đại, dù Văn Tùng Diễn không tin cũng không còn cách nào khác.

Văn Tùng Diễn bỏ anh qua một bên không thèm để ý, nói với Thẩm Nguyên Gia: "Bữa tiệc bắt đầu rồi."

Thẩm Nguyên Gia đang định nói chuyện, bỗng cảm giác Văn Tùng Tuệ ở phía trước đang trở nên căng thẳng.

Cô đột nhiên cảm thấy nghi ngờ nhiều hơn một chút.

Vừa nhắc tới bữa tiệc đã bắt đầu căng thẳng như thế, mới vừa rồi trước bữa tiệc còn muốn giết chết cô, vậy thì trong tiệc sẽ có chuyện gì xảy ra nữa đây?

Truyện Chữ Hay