Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

chương 143: weibo của văn tùng diễn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tác giả: Khương Chi Ngư

Editor: Thịt sườn nướng

Những lời này đối với Thẩm Nguyên Gia mà nói có chút kinh động.

Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô nghe được những lời như vậy từ miệng Giang Bạn.

Có thể bản thân Giang Bạn cũng thấy có gì đó hơi sai sai, tắt video rồi đưa mắt nhìn cô, "Cô còn có chuyện gì sao?"

Thẩm Nguyên Gia lắc đầu, "Không có."

Nhậm Lộ Lộ vừa lúc gõ cửa, mở cửa chen đầu vào, "Đội trưởng, tối nay ăn gì vậy? Ngày hôm qua anh có nói sẽ đãi mọi người đó."

Giang Bạn gật đầu, lại nhìn Thẩm Nguyên Gia: "Cô cũng ở lại dùng bữa chung nhé."

Thẩm Nguyên Gia còn đang bối rối vì câu nói kia thì còn tâm trí đâu mà ăn với chả uống, nên từ chối: "Tôi còn có việc, để lần sau đi."

Chờ đến khi ra khỏi cục cảnh sát rồi ngồi trên xe, cô mới nhìn thấy nhóm người Giang Bạn ra tới.

"Đội trưởng, anh đang nhìn gì thế?"

Nhậm Lộ Lộ nhìn theo hướng mà Giang Bạn đang nhìn, chỉ thấy một chiếc taxi vừa chạy đi, hoặc là người nào đó.

Giang Bạn thu hồi tầm mắt, "Không phải cô muốn đi ăn cơm à?"

Nhậm Lộ Lộ trong nháy mắt đem việc này quăng ra sau đầu.

......

Thẩm Nguyên Gia ngồi trên xe taxi nhìn dòng xe tấp nập bên ngoài, nhịp sống ở Đế Đô nhanh vô cùng, là tốc độ mà các thành phố nhỏ phía Nam vĩnh viễn không bao giờ theo kịp.

Cô sống ở đây cũng đã hơn hai mươi mấy năm nhưng vẫn không thích nó cho lắm.

Chuyện của Lâm Kính Tùng lại xuất hiện trong đầu cô lần nữa, cộng thêm lời giải thích của hắn ta ngày hôm nay, mọi thứ dường như đã rõ ràng.

Hắn một mặt căm ghét xuất thân của chính mình, một mặt lại muốn trở thành người đứng trên người.

Loại tâm lý này cũng không hiếm thấy ở những thành phố lớn, Thẩm Nguyên Gia đã xem qua những loại phim truyện như vậy, rất nhiều người đàn ông muốn trèo cao vong ân bội nghĩa đều có ý nghĩ này.

Dù sao thì đời cũng dạy người, huống chi Lâm Kính Tùng cũng được học đại học.

Cô cảm thấy có thể vì nguyên nhân này nên Lâm Kính Tùng mới nhận lời mà người của Văn gia giao phó, được trả tới mấy trăm vạn thậm chí hơn cả ngàn vạn, đối với một người bình thường như hắn ta mà nói đã quá tốt rồi.

Hơn nữa hắn còn có nhược điểm để người khác nắm thóp —— từng giết người.

Đối với người khác, đây là đối tượng lợi dụng tốt nhất.

Thẩm Nguyên Gia bỗng nhiên nghĩ thông suốt một vài việc, nếu tìm tới Lâm Kính Tùng, đồng nghĩa với việc người phụ nữ kia không muốn để cho người khác biết, rất có thể phần lớn tình huống đều lén lút hành động.

Về phần người tên Văn Tùng Diễn kia, cũng không biết tình huống như thế nào.

Thẩm Nguyên Gia quyết định sau khi về tới nhà sẽ vào Weibo của cậu ta nhìn xem.

Xe ngừng ở bên ngoài tiểu khu, về tới nhà trời cũng đã tối, Thẩm Nguyên Gia nghỉ ngơi một lát, lại ăn chút gì đó mới nhớ ra chuyện cần làm.

Đầu tiên cô lên mạng tìm chút thông tin liên quan tới Văn Tùng Diễn thêm lần nữa, sau đó mới mở Weibo, tìm tên Văn Tùng Diễn.

Nhưng ngoài dự đoán của cô, cậu ta không dùng Weibo.

Hiện giờ Weibo rất thịnh hành, rất nhiều doanh nhân hoặc người có chút danh tiếng đều sử dụng Weibo, thậm chí còn có Weibo chính thức của công ty nào đó vào phần bình luận ở mấy hot search để lại thông tin, chẳng hạn như nhãn hiệu điều hòa nào đó.

Có thể có người khiêm tốn nên không sử dụng Weibo cũng không chừng.

Thẩm Nguyên Gia mang theo suy nghĩ này nhấn vào Weibo màu xám.

Sau đó cả người cô choáng váng.

Lúc trước nhìn mặt Văn Tùng Diễn cô cảm thấy đây hẳn là người khá lý trí, nhưng hoàn toàn không nghĩ tới Weibo của cậu ta nhìn y như những người cuồng thần tượng.

Thẩm Nguyên Gia từng xem qua không ít Weibo của các fan đu idol, trong đó cuồng nhiệt nhất đương nhiên chính là những người vừa thành fan của một minh tinh nào đó.

Mà Weibo của Văn Tùng Diễn lại giống y như vậy.

Lướt từ trên xuống dưới, toàn là ảnh tham gia lịch trình của cô thôi chưa đủ, còn có rất nhiều bài share từ tuần lễ thời trang lần trước, đủ loại dấu chấm than......

Thiếu điều muốn đứng trước mặt cô mà nói: Chị ơi em là fan của chị đóoo!

Mặt Thẩm Nguyên Gia kiểu: 囧 囧.

Tính năng này của Weibo không thể nào làm giả được.

Bản thân Văn Tùng Diễn cũng không có Weibo, mà Weibo màu xám này lại miêu tả cảm xúc nội tâm, chính là nói đây đúng thật là suy nghĩ trong lòng của Văn Tùng Diễn.

Cho nên Thẩm Nguyên Gia vô cùng tin tưởng.

Cô đã nghĩ ra vô số khả năng, nhưng không nghĩ ra Văn Tùng Diễn là fan của mình, vậy vẫn chưa đủ, còn tặng lễ phục cho cô, phái Lộc Nguyệt đi theo bên cạnh cô.

Cách đu idol như vậy thật sự khiến cô không thể tin được.

Mặc dù vậy, Thẩm Nguyên Gia vẫn kéo xuống chút nữa, tìm được một vài bài viết của năm trước, chỉ là lúc đó trạng thái không nhiều.

Thỉnh thoảng cũng chỉ là "Khiếp sợ" "Giật mình" "Rõ ràng là như vậy", mấy chữ liền kết thúc Weibo, không hiểu được nó có ý nghĩa gì.

Thẩm Nguyên Gia chỉ có thể tìm cụm từ Văn gia trong phần tìm kiếm, nhưng cũng không thu được gì.

Đa số đều đã xảy ra hơn một năm trước, có liên quan đến công việc, hoặc là công ty, hoặc là trong nhà đã xảy ra chuyện gì, ngay cả ảnh cũng không có.

Thẩm Nguyên Gia cảm thấy Văn Tùng Diễn thật là......

Cô chọn theo dõi đối phương, nhanh chóng nhảy ra một ít thông tin.

Họ và tên: Văn Tùng Diễn

Ngày sinh: //

Ngày mất: //

Đại khái là sống thọ, Thẩm Nguyên Gia thầm nghĩ, người hiện đại sống đến gần tuổi cũng rất bình thường.

Nhưng cô vẫn tiếp tục kéo xuống xem.

Lịch biểu và tranh minh họa sáu ngày đầu tiên đều không có gì đặc biệt, hoặc là chuyện ở công ty, hoặc là đọc một ít bài về cô.

Chỉ có ngày thứ bảy, xuất hiện thay đổi quan trọng.

Tranh minh họa cho ngày thứ bảy là nhà cũ của Văn gia, lúc trước Thẩm Nguyên Gia tra trên mạng cũng có thấy, ông cụ Văn gia sống ở đây.

Dòng chữ chú thích bên dưới viết:【Tiệc mừng thọ Văn Kiến Sinh.】

Văn Kiến Sinh chính là tên của ông cụ, tiệc mừng thọ của ông nhất định sẽ có rất nhiều người tham dự, cháu trai cháu gái Văn gia chắc chắn cũng sẽ tới.

Người muốn xuống tay với cô nhất định cũng có ở đó.

Chỉ là loại tiệc kiểu này cô không có cách nào tham gia được, cũng không có khả năng biết được danh sách trừ phi có người cố ý tiết lộ ra ngoài.

Thẩm Nguyên Gia thở dài, tiếp tục xem.

Bìa video tử vong này trông rất bình thường, Văn Tùng Diễn nằm trên giường, giống lúc trước khi cô theo dõi Weibo Lộc Nguyệt cũng có nhìn thấy.

Chuẩn bị tâm lý có thể sẽ thấy cảnh tượng đáng sợ, Thẩm Nguyên Gia mở video.

Sau đó, mùi của gỗ đàn hương quanh quẩn nơi đầu mũi.

Thẩm Nguyên Gia mở mắt ra, quan sát đồ vật xung quanh một chút liền biết bây giờ mình đang có mặt trong video tử vong.

Quả nhiên, cô xoay người lại liền thấy Văn Tùng Diễn đang nằm trên giường.

Văn Tùng Diễn lúc này đã ngoài bảy mươi, hơn nữa có thể đang mang bệnh trong người nên thân hình có chút gầy yếu.

Vài giây sau, cậu tỉnh lại, cửa cũng vừa lúc bị người ta mở ra.

Thẩm Nguyên Gia quay đầu lại nhìn, hai mắt trừng to như sắp rơi ra ngoài.

Mình xuất hiện ở đây?

Cô sửng sốt, đối diện với dáng vẻ của chính mình lúc về già vẫn có thể nhận ra, người đứng bên cạnh giường lúc này chắc chắn là cô.

Người trước mặt không nhìn thấy mình, mà đỡ người trên giường ngồi dậy sau đó đi tới mép giường ngồi xuống.

Âm thanh hai người nói chuyện rất nhỏ, hơn nữa còn đứt quãng.

Thẩm Nguyên Gia không đến quá gần, cũng nghe không rõ Văn Tùng Diễn và mình-lúc-về-già đang nói gì, chỉ thấy mình chảy nước mắt, sau đó gật gật đầu.

Trên giường, Văn Tùng Diễn nét mặt thanh thản.

Không bao lâu, trước mắt Thẩm Nguyên Gia tối sầm, mở mắt ra chính là cảnh tượng hiện tại.

Cô nhìn vào màn hình đã phát xong video, trong lòng xúc động, đủ loại suy đoán cũng theo đó mà đến.

Cô rất muốn biết mình lúc già và Văn Tùng Diễn nói gì, chỉ tiếc rằng hiện tại không có khả năng.

Nhưng như thế cũng đủ chứng minh Văn Tùng Diễn không có ý xấu với cô, dù sao thì mấy chục năm sau mối quan hệ giữa hai người bọn họ dường như khá tốt đẹp.

Thẩm Nguyên Gia ngồi ngẩn ngơ, tiện tay tải lại trang thì phát hiện Weibo của Văn Tùng Diễn vừa cập nhật trạng thái mới.

Gần đây cô có một hoạt động chụp ảnh đường phố, hôm nay ảnh chụp vừa được tung ra, Weibo Văn Tùng Diễn lập tức share lại những hình này kèm theo một loạt icon trái tim.

Biểu cảm sống động biểu đạt sự yêu thích cuồng nhiệt của cậu ấy với cô.

Văn Tùng Diễn: "Nhẹ nhàng bắt lấy chị cùng chiếc đuôi mùa hè nho nhỏ Chị Nguyên Gia thật sự rất đáng yêu đáng yêu đáng yêu!!!!! Cho dù chị không biết em nhưng em vẫn muốn dùng sức liếm liếm hình! Hy vọng mỗi ngày chị đều vui vẻ, hình ảnh hình ảnh hình ảnh......"

Fan làm những chuyện như vậy cũng không có gì kỳ lạ.

Tác giả nêu lên cảm nghĩ của mình: Văn Tùng Diễn: giả vờ đu idol (/ω)

Truyện Chữ Hay