Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

chương 123: thẩm tiểu thư đích thân dặn dò

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tác giả: Khương Chi Ngư

Editor: Thịt sườn nướng

Căn cứ theo cách nói của bà chủ thì hôm nay Trương Dương vẫn còn đi giao thức ăn, ước chừng khoảng giờ thì đến chỗ bà ấy ăn trưa, nhưng cuối cùng một chén cũng chưa ăn xong đã nhận được điện thoại.

Vừa hỏi mới biết, người mua khiếu nại anh ta.

Đến nỗi nguyên nhân khiếu nại là gì, bà chủ vẫn chưa kịp hỏi thì Trương Dương đã đùng đùng rời khỏi, thiếu chút nữa ngay cả đồ ăn cũng quên lấy.

Sau đó bà không nhìn thấy Trương Dương nữa.

Cửa hàng thức ăn nhanh của bọn họ tuy rằng người đặt cơm cũng rất nhiều, mà hôm nay từ sau giữa trưa trở đi đều là các nhân viên giao thức ăn khác đến đặt hàng, bà chủ cũng không cảm thấy có gì không thích hợp.

Mãi cho đến khi chồng bà đi đổ thức ăn thừa phát hiện thi thể.

Bà chủ xua xua tay: "Những chuyện khác tôi thật sự không biết, bình thường chúng tôi cũng không tiếp xúc với cậu ta nhiều lắm, đây là tất cả những gì tôi biết."

Sau khi bảo vệ hiện trường xong xuôi, đoàn người mới rời đi.

Chiều nay phải đi nhưng Thẩm Nguyên Gia vẫn đi theo về cục cảnh sát.

Thi thể của Trương Dương và Lưu Huy được đặt ở trung tâm khám nghiệm tử thi, pháp y đang tiến hành giám định kỹ hơn để đưa ra kết quả chính xác nhất.

Vụ án liên hoàn này đã trở thành vụ án được quan tâm nhất cục cảnh sát, trừ bỏ chia lực lượng theo dõi Thẩm Vĩ ở bên kia, hầu hết những người còn lại đều đang điều tra chuyện này.

Vụ của Lưu Huy để lại nửa dấu chân, còn có chiều cao và cân nặng.

Còn phía Trương Dương bên này thì không biết ra sao.

Đặc biệt là, bọn họ đều cho rằng Thẩm Vĩ sẽ là người chết thứ hai, kết quả giữa chừng lại xuất hiện một nạn nhân khác, làm xáo trộn kế hoạch của bọn họ.

Thẩm Nguyên Gia đối với chuyện này thật ra đã có chuẩn bị tâm lý.

Hiện tại Thẩm Vĩ đã bị cảnh sát phát hiện, chỉ cần hung thủ không phải là kẻ tự tin quá mức thì đều lựa chọn thay đổi đối tượng, như vậy sẽ an toàn hơn.

Cô nói: "Trong vòng hai tiếng nữa tôi phải ra sân bay."

Nhậm Lộ Lộ quay đầu hỏi: "Cô muốn đi du lịch à?

"......" Thẩm Nguyên Gia bị ý nghĩ này của cô ấy chọc cười, "Tôi nào được nhàn hạ thoải mái như thế, là công việc, có một show thời trang cần tham gia."

"Show thời trang?" Nhậm Lộ Lộ trợn to mắt, nghe thấy cái này lại càng thêm hưng phấn, hiếu kỳ nói: "Vậy chẳng phải là có thể nhìn thấy cô trên TV sao?"

Thẩm Nguyên Gia lắc đầu, "Không đâu, trừ khi cô lên mạng xem, trên TV sẽ không phát những show thời trang như thế này lên đâu."

Cho dù có là show thời trang cao cấp nhất cũng chưa từng được như vậy.

"Vậy cũng được rồi, show này tôi cũng có nghe qua." Nhậm Lộ Lộ cảm khái một câu, "Đến lúc đó tôi sẽ lên mạng xem phát sóng trực tiếp, cô có biết mình sẽ mặc trang phục gì không?"

Thẩm Nguyên Gia nói: "Phải chờ tới đó mới biết được."

"Dáng người cô tốt như vậy, chắc chắn mặc cái gì cũng đẹp hết cho xem." Nhậm Lộ Lộ cười hì hì nói: "Nếu lát nữa phải đi thì cô cũng đừng quá lo về vụ án nữa. Đúng rồi, phía Lư Long tôi sẽ cho người theo dõi kỹ."

Thẩm Nguyên Gia quan tâm nhất vẫn là chuyện này, "Tôi sợ Lư Long xảy ra chuyện ngoài ý muốn."

Nếu người đứng đằng sau kia đã quyết định trực tiếp thiêu chết hắn ta, có nghĩa là Lư Long chắc chắn đã biết được gì đó, chỉ là hiện tại chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà thôi.

Nhậm Lộ Lộ an ủi nói: "Không có việc gì đâu, nếu tôi không được thì còn có đội trưởng kia mà, chắc chắn có thể cạy được miệng hắn ta, cô yên tâm đi nhé."

Thẩm Nguyên Gia không nói nữa, đối với chuyện tương lai không ai rõ ràng hơn cô, cô lo lắng nhất chính là Lư Long bị người khác giết chết.

Đến lúc đó thì chứng cứ gì cũng không còn.

Lúc hai người đều đang im lặng thì Lý Thần từ bên ngoài trở về, phất phất tay, "Tôi từ chỗ chủ quán hỏi về người khiếu nại."

Thẩm Nguyên Gia dời sự chú ý sang chỗ khác, bàn bạc với Nhậm Lộ Lộ một chút, quyết định gọi điện thoại cho người khiếu nại kia hỏi chút chuyện.

Dù sao thì do người đó khiếu nại Trương Dương nên anh ta mới rời đi, có lẽ sau đó lại còn xảy ra chuyện gì đó không muốn người khác biết cũng không chừng.

Người gọi điện thoại đương nhiên là Lý Thần.

Cũng may đối phương bắt máy rất nhanh: "A lô?"

"Xin chào, xin hỏi có phải vào khoảng giờ anh có khiếu nại một người......"

Lý Thần vẫn chưa kịp nói xong, đối phương đã lập tức hỏi: "Các anh gọi có chuyện gì? Là chuyện giao thức ăn phải không? Do bên các anh giao hàng thiếu, tôi khiếu nại chẳng lẽ không được hả?"

Sau đó trực tiếp cúp điện thoại.

Lại gọi thêm lần nữa nhưng không ai bắt máy, có lẽ đã bị kéo vào danh sách đen.

Nhậm Lộ Lộ nói: "Đổi máy khác gọi thêm lần nữa đi."

Sau khi được nối máy thêm lần nữa, người gọi cũng đổi thành Lưu Hà Dương, đối phương chưa kịp mở miệng anh đã lập tức nói: "Đây là đội điều tra hình sự quận Giang Hải, có việc cần hỏi anh."

Đối phương cuối cùng cũng không cúp điện thoại, "Nhưng tôi có phạm pháp gì đâu!"

"Không phải chuyện này." Lưu Hà Dương dở khóc dở cười, "Chúng tôi muốn biết chuyện hôm nay anh khiếu nại nhân viên giao hàng có thể nói lại cụ thể hơn được không?"

Bên kia nhanh chóng trả lời.

Bởi vì cùng đồng nghiệp bận bịu tới giữa trưa nên anh ta đặt mua mấy phần rau xào và cơm chiên, kết quả sau khi nhận hàng, mở ra mới phát hiện mỗi phần đồ ăn ít hơn so với trước kia.

Thường xuyên ăn ở chỗ này nên anh ta đương nhiên biết lượng đồ ăn mỗi phần nhiều bao nhiêu.

Trên Weibo đã từng có tin người giao hàng lén lút ăn xén thức ăn, những tin tức này anh ta cũng đọc qua không ít, sau đó thì tức giận gọi điện đến khiếu nại người giao hàng kia.

"Sau đó chủ quán có nói xin lỗi tôi nên tôi mới không truy cứu nữa."

Lưu Hà Dương và Nhậm Lộ Lộ liếc nhìn nhau, "Anh có chắc là như vậy không?"

Đối phương xém chút nữa bốc hỏa, vốn dĩ cũng đã rất tức giận, "Đương nhiên! Một tuần thì đã hết năm ngày tôi đặt cơm của tiệm đó, chẳng lẽ lượng thức ăn mỗi phần bao nhiêu tôi lại không biết? Vừa nhìn đã biết là bị cậu ta ăn vụng rồi!"

Thường xuyên ăn cơm hộp có thể không biết mới lạ.

"Nếu các anh là cảnh sát vậy thì tôi cũng không giấu diếm gì nữa, trước kia Trương Dương đã từng thực tập ở công ty chúng tôi, lúc tới căn tin dùng bữa cậu ta hay muốn ăn thêm nhưng lại không trả tiền, những chuyện này tôi đều biết, hôm nay người giao thức ăn chính là cậu ta, chắc chắn là cậu ta ăn vụng, cậu ta ăn vô cùng nhiều!"

Mọi người nghe thấy thế lập tức tỉnh táo tinh thần.

Lưu Hà Dương vội vàng truy hỏi: "Cậu ta từng thực tập ở công ty các anh?"

"Đúng vậy, là mấy tháng trước, khi đó cậu ta vẫn chưa tốt nghiệp, có tiếng là ăn còn muốn chiếm tiện nghi, anh cứ tùy tiện hỏi một người là biết."

Sau khi cúp điện thoại, Lưu Hà Dương thở dài.

Anh vốn dĩ cho rằng Trương Dương thực tập ở đó thì có thể tra được chút manh mối mới, kết quả từ chỗ người này không thu được tin tức gì nhiều, cũng cũng chỉ có nguyên nhân Trương Dương thích ăn này thôi.

Nhậm Lộ Lộ gãi gãi tóc, "Vốn dĩ tôi nghĩ nguyên nhân Trương Dương ăn quá nhiều dẫn đến chết này quá mức miễn cưỡng, nhưng cũng có khả năng bởi vì hung thủ muốn xây dựng bầu không khí giống như Bảy tội ác."

Ăn cơm nhiều nên bị giết chết, nguyên nhân chết này thật sự rất kỳ quái.

Bây giờ bọn họ tìm được người khiếu nại, cô ngược lại cảm thấy ăn vụng sau đó bị giết chết mới là nguyên nhân tương đối bình thường.

Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của riêng cô.

Thẩm Nguyên Gia hỏi: "Đã tìm được Lưu Huy và Thẩm Vĩ chưa?"

Mối liên hệ giữa Lưu Huy và Trương Dương, hai người này cùng với Thẩm Vĩ có lẽ cũng có liên hệ.

Đúng lúc này, một cảnh sát từ bên ngoài đi vào, "Mối liên hệ với Thẩm Vĩ thì không tìm được, nhưng người bị hại mới đây – Trương Dương và Lưu Huy trước kia từng là bạn học, sau đó người hôm nay khiếu nại chính là người ở công ty mà trước kia Lưu Huy và Trương Dương thực tập."

Điều này cùng với manh mối vừa rồi không mưu mà hợp.

Chỉ là mọi người cũng chưa nghĩ đến, Lưu Huy cũng từng thực tập ở công ty kia.

Cứ như vậy, hai người chết lại có mối liên hệ sâu sắc.

Nhưng hai người này và Thẩm Vĩ hình như cũng không liên quan gì nhau, trước mắt Thẩm Vĩ vẫn chưa xảy ra chuyện, không tìm được cũng không vội.

Lưu Hà Dương trực tiếp đến công ty kia, dò hỏi không ít người.

Hơn một giờ sau anh ta đã trở lại, trên mặt vui vẻ: "Tôi đã hỏi được, mấy tháng trước Lưu Huy đúng thật là thực tập sinh, nhưng cuối cùng lại bị sa thải vì cậu ta thường xuyên chiếm tiện nghi của người ta, có một lần cậu ta cho rằng ông chủ không cần một món đồ được đặt ở kia nên mang đi bán, sau đó bị ông chủ đuổi."

Mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Thẩm Nguyên Gia nói: "Thật ra hai người đó đều có một điểm giống nhau. Hung thủ chắc chắn biết hai người bọn họ, có lẽ là nhân viên trong công ty."

Lưu Hà Dương hơi biến sắc, "Nhưng công ty này có tới mấy trăm người."

"Mấy trăm người cũng phải tra." Giang Bạn trước đó còn đang ở trung tâm khám nghiệm tử thi, sau khi trở về vừa vặn nghe được nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ, trầm giọng nói.

Lưu Hà Dương đáp: "Vâng!"

Về phần Thẩm Vĩ đang tự do tự tại đến bây giờ vẫn chưa xảy ra chuyện gì, ngoại trừ những người theo dõi, trước mắt không có ai đem tâm tư đặt trên người cậu ta cả.

Giang Bạn đặt báo cáo lên bàn: "Đây là báo cáo nghiệm thi của Lưu Huy và Trương Dương."

Chuông ở cục cảnh sát chung đột nhiên vang lên, Thẩm Nguyên Gia nhìn xem thời gian, nếu bây giờ không đến sân bay thì cô sẽ trễ chuyến bay này mất.

Thẩm Nguyên Gia đứng lên: "Tôi phải đến sân bay đây."

Giang Bạn đưa mắt nhìn tay cô, "Thời gian cũng không còn sớm nữa, tôi đưa cô đi."

"Không cần đâu, trợ lý sẽ đến đón tôi." Thẩm Nguyên Gia vội vàng từ chối, "Cảnh sát Giang, chuyện của Lư Long, hy vọng ngày hai mươi anh nhớ chú ý một chút."

Hiện tại lòng cô đều đang lo lắng cho chuyện này.

Giang Bạn trầm giọng đáp: "Được."

Cho dù cô không đề cập tới thì anh cũng sẽ chú ý chuyện này, dù sao đây cũng là lý do anh lấy để mời cô tới làm cố vấn, không làm thì quá không có thành ý rồi.

Kỹ thuật lái xe của Lộc Nguyệt khá tốt, cũng may cuối cùng vẫn kịp chuyến bay, còn dư hơn mười phút.

Trước khi lên máy bay Thẩm Nguyên Gia lại chú ý Weibo Thẩm Vĩ thêm lần nữa.

Video tử vong vẫn như cũ không có gì thay đổi, ngay cả ngày chết cũng không thay đổi, cô vẫn có cảm giác khả năng hôm tối nay Thẩm Vĩ xảy ra chuyện khá lớn.

Cho nên cô gửi tin nhắn WeChat cho Giang Bạn.

Người phụ nữ váy đỏ trong video rốt cuộc là phụ nữ hay đàn ông thì cô không rõ lắm, nhưng điều duy nhất có thể chắc chắn đó là, đối phương rất hận Thẩm Vĩ.

Có thể tới dẫn tới hành động "thiến" này, đối phương khẳng định sẽ không dễ dàng buông tha cho Thẩm Vĩ.

Cho nên hung thủ hẳn là còn đang tìm cơ hội ra tay với Thẩm Vĩ, có lẽ thấy trước mắt cảnh sát đều đang chú ý tới vụ của Trương Dương nên xuống tay lúc này là tiện nhất.

Đêm nay ở hộp đêm, có lẽ thật sự sẽ tìm được đáp án.

Đối với tên sát nhân biến thái này, cô thật sự muốn biết đối phương rốt cuộc có thân phận gì, tại sao lại muốn lợi dụng lý do quang minh chính đại như vậy để giết người.

Dù sao cũng có ý bảo vệ Thẩm Vĩ, đêm nay anh ta nhận được lời mời tới hộp đêm, mấy người Giang Bạn cũng phải đi, không bằng để cho bọn họ chú ý hơn một chút.

......

Hơn tám giờ, Nhậm Lộ Lộ mặc trang phục bình thường đi theo Lưu Hà Dương vào hộp đêm.

Hộp đêm này rất nổi tiếng ở quận Giang Hải, mặc dù cô chưa từng tới nhưng cũng có nghe qua danh tiếng, trong đó có không ít con nhà giàu.

Lần này Thẩm Vĩ tới theo lời mời của một phú nhị đại.

Hộp đêm vô cùng ầm ĩ, Nhậm Lộ Lộ chỉnh sửa tai nghe bên tóc, nói: "Giang ca bảo chúng ta đi trước, anh ấy đâu rồi?"

Bởi vì sợ bị người ta nghe thấy, bọn họ phải thay đổi xưng hô.

Bây giờ hai người bọn họ đang đóng vai một đôi tình nhân đang yêu đương cuồng nhiệt, còn lại Lý Thần đã sớm tới đây từ một tiếng trước, ở trong góc quan sát xung quanh.

Lưu Hà Dương ở bên tai cô nói: "Đi thẳng đến toilet rồi."

Nhậm Lộ Lộ chớp chớp mắt: "Thật sự tới toilet nữ à?"

Lưu Hà Dương vẫn chưa trả lời, cô hứng thú bừng bừng nói: "Vậy anh ấy có phải mặc đồ của con gái không? Ai da, tôi phải đi chụp một tấm mới được, chờ Nguyên Gia trở lại cho cô ấy xem."

"Chỉ sợ là cô sẽ không thấy được." Lưu Hà Dương buông tay, "Từ lúc phân công nhiệm vụ tới giờ tôi vẫn chưa gặp anh ấy, tôi cũng không biết có mặc hay không."

Hai người tìm vị trí có tầm nhìn tốt ngồi xuống, hộp đêm người đến người đi, Thẩm Vĩ vẫn chưa tới, bọn họ đến trước xem sao.

Lưu Hà Dương thuận miệng trả lời vấn đề thứ nhất của cô, "Cô cũng không phải không biết, thứ mà Thẩm tiểu thư đích thân căn dặn, anh ấy luôn luôn là người đầu tiên hưởng ứng, đây là định luật rồi."

Nhậm Lộ Lộ nghĩ, anh ta nói đúng thật.

Truyện Chữ Hay