“Ara? Là Sein-sama ạ”
Chúng tôi quyết định tạm dừng công việc của hôm nay và rời văn phòng ủy viên đặc cấp, trên đường trở về chúng tôi chợt bắt gặp Sein-sama.
Căn sảnh chúng tôi đang đứng nằm ngay bên cạnh lối ra.
Sein-sama đang đứng trước bức chân dung cuối cùng trong dãy chân dung vẽ những thành viên Hoàng Tộc.
“… Claire, Lily, và Rei, hửm”
“Chúc một ngày tốt lành, thưa Sein-sama. Ngài đang làm gì vậy ạ?”
Claire-sama chào anh ta thay chúng tôi.
Sein-sama thoáng lướt mắt về phía chúng tôi với vẻ mặt bơ phờ rồi quay lại ngắm bức tranh.
“… Ta đang ngắm bức chân dung của mẹ”
Ánh mắt của Sein-sama đang hướng về phía bức chân dung của vị cố Hoàng Hậu, Lulu-sama.
Cả ba chúng tôi đồng thời nhìn về hướng đó.
“Là Lulu-sama nhỉ… Ngài ấy quả thực là một mỹ nhân. Đến bức tranh này cũng không thể nào lột tả được vẻ đẹp của cố Hoàng Hậu, vẻ đẹp thực sự của Lulu-sama đến từ tâm hồn của ngài ấy”
Claire-sama nói vậy cũng không ngoa.
Lulu-sama là một mỹ nhân thực thụ.
Bà sở hữu mái tóc bạch kim óng ả phản chiếu ánh sáng mặt trời cùng đôi mắt đỏ ẩn chứa nét bí ẩn.
Tuy tôi biết điều mình nghĩ là cực kỳ bất kính, thế nhưng bà ấy mang lại cho tôi ấn tượng của một gái gọi hạng sang xinh đẹp.
Tuy nhiên, khi Lulu-sama trở thành Hoàng Hậu Vương Quốc Bauer đã trở nên cực kỳ ổn định, trên thực tế khác xa cái thứ gái gọi dung tục, bà là một đấng cứu thế với vẻ đẹp tuyệt trần.
Không giống như bà Hoàng Hậu đương nhiệm Lishe chỉ biết nghĩ đến việc củng cố quyền lực cho Nhà Thờ, vị cố công chúa xứ Appalachia Lulu-sama đã mang đến cho Vương Quốc quan mối hệ hữu hảo và sự thịnh vượng chung giữa hai quốc gia.
Vào lúc Vương Quốc Bauer đang thất thế trong trận chiến với Đế Quốc Naa, Bauer đã thắt chặt mối quan hệ với Vương Quốc Appalachia để tăng cường quân lực và cùng nhau hợp sức đánh lui Đế Quốc.
“… Vẻ đẹp của mẹ không chỉ nằm ở vẻ bề ngoài. Bà còn là một người hiền dịu…”
Nói rồi Sein-sama nhìn về phía bức chân dung với ánh mắt buồn rầu.
Cách nói của anh ta sặc mùi Mother-con, nhưng tôi lại không cảm thấy chút gì lệch lạc trong lời nói của Sein-sama cả.
Không phải là vì anh ta đẹp trai hay gì đâu nhé, mà là vì đây là vì đây mới là cách hành xử bình thường.
“Quả thực, Sein-sama rất yêu quý Lulu-sama”
Lulu-sama đã từng rất thân với Claire-sama.
Là con gái của Dor-sama, Claire-sama đã đến thăm Hoàng Cung từ hồi còn bé.
“… Thế nhưng ký của của ta về mẹ lại không có bao nhiêu…”
Sein-sama đột nhiên cười tự giễu.
Sau khi Lulu-sama sinh Sein-sama, quá trình hồi phục của bà ấy diễn ra không được tốt lắm và bà luôn phải nằm trên giường bệnh.
Đó là nguyên nhân chính dẫn đến cái tính cách phức tạp của Sein-sama.
“… Ta tự hỏi… liệu mẹ có thật sự không ghét bỏ ta không…”
“Không đời nào…! Làm gì có người mẹ nào ghét bỏ đứa con mình sinh ra chứ”
“… Nhưng vì sinh ra ta mà mẹ không còn nhiều thời gian sống nữa. Trong những năm cuối đời, bà còn không thể ngồi dậy khỏi giường, dù mẹ rất thích giao lưu nhưng bà lại chẳng thể làm được gì vì tình trạng sức khỏe của mình”
Theo thiết lập gốc của game, Lulu-sama cũng rất yêu quý Claire-sama.
Nói tóm lại là bà ấy là người thích giao lưu với cả Hoàng Tộc lẫn Quý Tộc và tỏa sáng trong chốn Hoàng Cung đầy rẫy lừa lọc dối trá này, cố Hoàng Hậu là người như vậy đấy.
Nghe chuyện một người như vậy nằm liệt giường thì đương nhiên Sein-sama sẽ nghĩ thế rồi.
“Thưa Sein-sama, có thể ngài không biết vì bản thân là đàn ông. Nhưng với một người mẹ thì con mình chính là người đặc biệt nhất trong đời”
Claire-sama an ủi Sein-sama.
Điều Claire-sama vừa nói chỉ là ý kiến của đám đông quần chúng.
Tôi biết trên đời này có những người mẹ phải chịu đựng đau khổ và không thể yêu thương đứa con mình sinh ra.
Nhưng tôi không nên nói điều đó ra ở đây.
“…”
Mà kệ nó, không biết lời an ủi chân thành của Claire-sama có chạm được đến Sein-sama không.
Anh ta tiếp tục nhìn bức chân dung của Lulu-sama với vẻ mặt chua chát.
Bầu không khí chìm trong tĩnh lặng.
“S-Sein-sama. Lily cũng nghĩ rằng Claire-sama nói đúng”
Người đưa tay giúp đỡ là Lily-sama.
Hoặc có thể cô ấy không thể chịu đựng bầu không khí im lặng này thêm một giây nào nữa.
“C-Cha thần đã từng nói rằng: Tình yêu Lulu-sama dành cho các Hoàng Tử lớn đến mức không thể đong đếm được.”
“… Salas đã nói vậy ư?”
Lily-sama gật đầu.
“Lulu-sama đặc biệt lo lắng cho Sein-sama. Bà ấy lo rằng mình không thể sinh ra một đứa trẻ khỏe mạnh”
Ca sinh của Sein-sama rất khó khăn.
Tương tự như quá trình hồi phục sau khi sinh của Lulu-sama diễn ra không suôn sẻ, bản thân Sein-sama là một đứa trẻ sinh non.
Khi còn nhỏ, cơ thể của Sein-sama không được khỏe mạnh, và anh ta thường xuyên gặp phải các vấn đề về sức khỏe.
“Có vẻ cả hai đã hiểu lầm nhau rồi”
Tôi cũng nghĩ giống với lời Claire-sama nói, nhưng tiếc là Lulu-sama đã qua đời.
Sự thật đã mãi bị chôn vùi trong bóng tối.
“…”
Sein-sama không nói gì.
Bản thân anh ta cũng chẳng phải là loại người thích nói nhiều, nhưng hôm nay còn tệ hơn cả bình thường.
Để xem nào?
“Thưa Sein-sama, ngài đang lo lắng về tin đồn đang lan truyền gần đây trong Hoàng Đô ạ?”
“Rei!”
“Hả? … À”
Ngay khi Claire-sama kêu lên thì tôi mới hoàn hồn lại.
Rod-sama đã nói là cứ trực tiếp đến hỏi chính chủ, nhưng xét theo tình hình thì đáng lẽ tôi không nên hỏi anh ta mới phải.
Tôi chắc Claire-sama và Lily-sama đã biết được lý do Sein-sama chán nản thế này từ lâu rồi.
Không như tôi cả hai đều biết cách đọc bầu không khí.
“… Các cô nghe cả rồi ư”
“Sein-sama. Ngài không cần phải lo lắng về mấy lời đồn vô căn cứ của thường dân đâu ạ”
“Đ-Đúng vậy!”
Claire-sama và Lily-sama đều lên tiếng chữa lời cho tôi.
Tuy nhiên――.
“… Nhưng nhờ nó mà ta mới hiểu ra được nhiều điều.”
Vẻ mặt Sein-sama trông không tốt lắm.
“… Bệ Hạ… thường xuyên xa lánh ta. Cách đối xử của ông với ta khác một trời một vực với Rod và Yuu”
Thế mới nói, có lẽ Sein-sama tin rằng Bệ hạ đã biết được sự thật.
“… Ban đầu ta chỉ nghĩ rằng mình là một Hoàng Tử đáng thất vọng. Nhưng dù là vậy, thái độ của Bệ Hạ với ta vẫn có gì đó bí ẩn. Nếu tin đồn là thật, thì ta có cảm giác nó sẽ giải thích được nhiều điều”
Giọng anh ta vẫn đều đều, nhưng vẻ cay đắng tích tụ qua năm tháng đang lộ ra trong từng lời nói.
“Sein-sama…”
Claire-sama kêu lên bằng giọng lo lắng.
Ngay từ đầu thì Sein-sama cũng khá thân với Claire-sama.
Nếu nhìn thấy Sein-sama buồn bã thế này thì đương nhiên cô chủ sẽ động lòng.
“… Không được. Dù có buồn bã cỡ nào đi chăng nữa thì cũng không được than vãn như thế này, chẳng giống ta chút nào”
“Nếu được thì thần có thể nghe ngài tâm sự bất kỳ lúc nào.”
“…Ta rất vui vì tình cảm của cô, nhưng ta là Hoàng Từ của đất nước này. Nếu làm vậy thì sao ta trở thành vua được”
“Phò tá cho vua là nhiệm vụ của cận thần mà.”
“… Đúng vậy. Nếu ta trở thành vua, chắc chắn Claire-sama sẽ là một người đáng tin cậy nhỉ”
Sein-sama cuối cùng cũng nở một nụ cười.
Một nụ cười hiếm hoi.
Chính vì thế nụ cười đó có sức sát thương cực mạnh.
“Sao thế, ngài bị mê hoặc rồi ư, Claire-sama. Ngài đã có em rồi mà”
Không thèm đọc bầu không khí tôi buộc miệng trêu đùa.
“!? M-Mê hoặc á … mà cô nghĩ cô là gì của ta vậy hả!”
“Eh, tất nhiên là bạn đời của ngài rồi, nhỉ?”
“Giờ ta mới biết đấy!?”
“Bộ cả bọn đểu là lũ ngốc cuồng tình hết chắc!?”
“Hồng Y Lily, xin hãy giữ im lặng!?”
“X-xin lỗi”
Cái không khí trịnh trọng vừa nãy biến đâu mất rồi.
Chúng tôi vui vẻ đùa cợt.
“… Haha, nhìn các cô thế này ta cảm thấy mình cứ như thằng ngốc vì lo lắng không đâu. Xin lỗi vì khiến các cô phải lo. Ta ổn rồi”
“Thần có lo quái đâu”
“Này Rei! … Nếu có chuyện khinế ngài bận lòng thì xin ngài cứ tìm thần tâm sự.”
“Li, Lily cũng sẽ giúp đỡ!”
“… Cảm ơn”
Nói rồi, Sein-sama rời đi.
Nhìn dáng đi dứt khoát của anh ta thì có vẻ anh ta ổn thật.
Dù sao thì――.
“Khó nhằn nhỉ, cái ông Hoàng Tử này”
“Cô đấy… nếu Sein-sama không rộng lượng thì cô mất đầu cái chắc đấy biết chưa?”
“Ờ, nhưng em biết chọn người để đùa. Chứ không giống Lily-sama”
“E, eeeh!?”
Tôi cố tỏ ra vui vẻ hết sức có thể.
Tuy cũng có lo lắng cho Sein-sama, nhưng với tôi thì Claire-sama mới là ưu tiên hàng đầu.
Để Claire-sama không bị nỗi buồn nuốt chửng, tôi sẽ làm trò để cô chủ vui lên.
Dù có bị gọi là con ngố cũng không sao.
Vì đây chính là con đường tôi chọn.
PS: Từ giờ Thủ Đô Hoàng Gia sẽ đổi thành Hoàng Đô và Cung Điện Hoàng Gia sẽ đổi thành Hoàng Cung