Watashi no Oshi wa Akuyaku Reijou.

chương 89: thỏa hiệp và làm lành

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Mùa hạ đã gần đến.

Cùng với những cơn gió thoang thoảng mùi Ô liu.

Người Nhật ở thế kỷ 21 thường gọi vui chúng là máy làm sạch không khí cho phòng tắm, nhưng ở thế giới này thì đào đâu ra máy làm sạch không khí.

Như tôi đã nói từ trước, tôi rất thích hương ô liu nhẹ nhàng lẫn trong gió, mà thực sự thì tôi cũng chưa từng gặp qua ai ghét mùi này.

Tôi tận hưởng hương thơm ngọt ngào nhẹ nhàng lẫn trong không khí trong khi dạo bước trên đường lớn.

Không may là tâm trạng tôi lại không được mấy sáng sủa.

Ngày hôm sau, khi nhận được thông tin về những hành động bất hợp pháp của giới Quý Tộc, cả bọn đã lập tức lên đường điều tra.

Dường như chỉ có mình tôi là tập trung vào khía cạnh điều tra, còn Claire-sama và Lily-sama thì chỉ chăm chăm vào việc chứng minh cha họ vô tội.

Đầu tiên, chúng tôi cần phải điều tra về một tay Quý Tộc có quan hệ với cả Dor-sama và Salas-sama.

Đó là kẻ được giao cho trọng trách tiếp tế quân bị, theo lời Rod-sama thì dường như số liệu tài chính về mảng này đã bị làm giả.

Tên của kẻ đó là Wedge Thompson.

Chính vì thế nên chúng tôi mới phải đến biệt thự của Wedge-sama.

Ờ thì đúng là vậy, nhưng…

“…”

“…”

“Ờ, ừmm…?”

Nhìn vào tâm trạng của bọn tôi với vẻ ái ngại, Lily-sama lên tiếng.

Mà, tôi hiểu cảm giác của cổ mà.

Sau khi gặp nhau tại Học Viện, ngoại trừ lời chào ra thì Claire-sama và tôi không hề nói thêm bất kỳ câu nào với nhau.

Đương nhiên là cô ấy sẽ cảm thấy bối rối trong tình huống đó rồi.

“T-trời hôm nay đẹp nhỉ!”

“Chẳng phải trời đang có mây sao?”

“A-ừ đúng vậy…”

“…”

Mà đúng hơn là trời sắp mưa rồi kìa.

“S-sáng hôm nay hai người đã ăn gì vậy? Bữa sáng hôm nay của Lily là súp ngô và bánh mì”

“Sáng nay ta ngủ nướng nên bỏ luôn bữa sáng”

“T-thế à…”

“…”

Lily-sama cố gắng giữ cho cuộc đối thoại tiếp diễn, nhưng tất cả nỗ lực của cô ấy đều đổ sông đổ biển.

Lily-sama không có lỗi.

Người sai ở đây là Claire-sama và tôi.

“Ừm… Claire-sama này?”

“… Gì thế”

“Không… không có gì đâu ạ”

Tôi cố bắt chuyện với Claire-sama để làm dịu cái bầu không khí căng thẳng này, nhưng Claire-sama chỉ đáp lại cộc lốc.

Biết là mình có làm gì cũng vô ích nên tôi đành ngậm miệng lại.

Sau đó cuộc chiến tranh lạnh giữa tôi và Claire-sama vẫn cứ tiếp tục dẫu cho Lily-sama đã cố hết sức làm dịu bầu không khí.

Cuối cùng thì bầu không khí vẫn u ám như cũ.

Trong lúc mải chiến tranh lạnh thì cả bọn đã gần đến biệt thự của Thompson.

Nếu có thể thì tôi muốn làm gì đó với cái bầu không khí này trước khi đến nơi.

“Fugya!”

Trong lúc trầm tư suy nghĩ thì hình bóng của Claire-sama biến mất trước mắt chúng tôi kèm theo một tiếng hét dễ thương.

Ngước mắt nhìn xuống, tôi thấy Claire-sama đang nằm dài trên đất, có lẽ cô chủ đã vấp té.

“Muki! Không chỉ Rei mà cả dây giày của mình cũng muốn làm phản hả trời!?”

Có vẻ như dây giày của Claire-sama đã bị đứt.

“Rei-san, xin hãy phát biểu cảm tưởng của mình khi bị đối xử ngang hàng với dây giày”

“Mình muốn nhuộm nó trong sắc đỏ và buộc nó quanh ngón út của mình”

Phải ngón út tay trái mới chịu.

Đùa cợt là vậy nhưng tâm trí tôi lại nghĩ về việc khác.

Tâm trạng gần đây của Claire-sama hơi bị bất ổn, cô chủ thường xuyên nổi đóa lên vì những chuyện tưởng như cực kỳ nhỏ nhặt.

Nhìn cô chủ trong trạng thái có một không hai có thể gọi là cực kỳ mất mặt này, tôi đã thầm nghĩ

Ah, yêu quá đi thôi.

Claire-sama và tôi vẫn còn chút lúng túng về vụ cầu hôn, lẽ ra tôi nên nhận ra rằng giá trị quan của chúng tôi không hề giống nhau.

Thế nhưng tôi lại cảm thấy nàng thiếu nữ có góc nhìn giá trị xã hội khác với tôi này lại cực kỳ đáng yêu.

Gần đây, Claire-sama đã trở nên quá đa cảm.

Ngay cả hiện tại, dẫu phản đối cách nhìn của tôi về hôn nhân, Claire-sama vẫn không hề áp đặt hệ giá trị quan của bản thân lên tôi.

Claire-sama đang cố gắng tôn trọng tôi hết mức có thể.

Vậy thì mình phải làm gì đây?

Bầu không khí cứng nhắc này không hợp với chúng tôi chút nào.

Thế là tôi quyết định thay đổi bầu không khí.

“Claire-sama hậu đậu trông cưng ghê cơ”

“! H-hậu đậu gì cơ!”

Dường như cảm thấy tôi bắt đầu dở chứng, Claire-sama lập tức kêu lên nhằm phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.

“Xin cô chủ hãy đứng yên một chốc hộ em”

Tôi lấy một sợi dây da ra khỏi túi đồ và cẩn thận cắt mỏng nó để tạm thời dùng nó thay cho dây giày.

“… Cô khéo tay thật”

“Nhờ ơn huấn luyện của Claire-sama cả đấy ạ”

Bằng cách thay thế sợi dây giày bị đứt bằng sợi dây gia tôi vừa cắt, tình huống khẩn cấp đã tạm thời được giải quyết.

“… Ta đúng là hậu đậu.”

“Không đâu! Được nhìn thấy quần lót của cô chủ là diễm phúc của đời em đấy ạ!!”

“Tự nhiên cô phun ra câu đó làm gì hả!?”

“Ờ thì… Khát vọng của em chăng…?”

“Đừng có bày cái mặt bối rối đó ra!”

Claire-sama lúc giận cũng dễ thương cực.

“H-hông công bằng! Lily cũng muốn yuriyuri nữa!”

“Yu-yuriryuri là cái quái gì thế?”

“R-Rei-san dạy mình đấy. Khi hai cô gái tán tỉnh nhau thì đó được gọi là yuri”

“Cô dạy Hồng Y Lily cái quái gì vậy hả!?”

“Te he”

Tôi tinh nghịch thè lưỡi sau đó đứng dậy và đưa tay về phía Claire-sama.

“Claire-sama, làm lành nhé”

“… Ta không có hờn dỗi gì đâu nhá”

“Đúng vậy. Nhưng chuyện giá trị quan của em và cô chủ có chút khác biệt là thật, không, phải nói là chính việc cả hai chúng ta đều không công nhận ý kiến của nhau đã làm mọi thứ trở nên gượng gạo mới đúng”

“… Cô nói phải”

Claire-sama nắm lấy tay tôi.

Tôi dùng sức kéo cô chủ.

“Kya!?”

“Oops”

Với một tiếng pomf, cơ thể mảnh mai của Claire-sama đã nằm gọn trong vòng tay tôi.

“Nn, cảm giác ôm ấp này. Mình ứ muốn thả tay ra chút nào”

“Thả-ta-ra-ngay!”

“L-Lily nữa, ôm Lily nữa!”

Náo nhiệt ghê ha.

“Claire-sama. Hãy tạm thời đừng nhắc đến chuyện em kết hôn trong một thời gian nhé”

“Eh!? Rei-san kết hôn ai!? Ai là cô dâu vậy!? K-không thể nào, chẳng lẽ tình yêu của Lily chạm đến trá――!?”

“Lily-sama, xin hãy im lặng một lát”

“… Umu”

Xin lỗi nhưng nếu cứ tiếp tục thế này thì cuộc nói chuyện sẽ không thể tiếp diễn được đâu.

Mà chẳng phải khi Rod-sama cầu hôn tôi, Lily-sama cũng ở đó sao.

“Tạm dẹp chuyện em có kết hôn hay không qua một bên. Em muốn có thêm thời gian suy nghĩ, em không muốn mối quan hệ giữa em và cô chủ tệ đi vì chuyện đó đâu.”

“… Ta cũng không muốn quan hệ của mình với Rei rạn nứt vì chuyện này, thế nên ta cũng đồng tình.”

“Vậy tạm thời gác lại chuyện đó nha”

“… Đành vậy”

Nói rồi, Claire-sama mỉm cười tựa như đã gỡ được nút thắt trong lòng.

“Nào, làm xong việc nhanh để còn về sớm chứ nhỉ?”

“Vâng! Claire-sama dịu dàng cũng tốt, nhưng sau cùng thì Claire-sama là một người dám nghĩ dám làm mà ha!”

“Dám nghĩ dám làm gì cơ!?”

“Giống như Claire-sama bây giờ í!”

“Thế thì làm sao ta hiểu được hả!?”

Nói rồi chúng tôi tiếp tục đùa giỡn như lệ thường.

May quá.

Mọi chuyện ổn cả rồi.

“Keh… lại cẩu lương nữa hả trời”

“…”

“…”

“Abababa… X-xin lỗi! Mình không cố ý nói vậy đâu!”

“Khỏi lo bọn này quen rồi…”

“Mà lâu lâu đổi gió thế này cũng tốt”

Tôi biết là cô nàng không hề cố ý, nhưng mà tôi vẫn cảm thấy kinh ngạc.

“Được rồi, đi thôi. Hãy giáng sự trừng phạt thần thánh của Claire François-sama xuống đầu lũ Quý Tộc xấu xa nào”

“Cô nói vậy mà nghe được hả!?”

“Đ-đừng bỏ Lily lại mà!”

Truyện Chữ Hay