Watashi no Oshi wa Akuyaku Reijou.

chương 86: yêu cầu của hoàng đế

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Sĩ quan đặc biệt…? Thần không hiểu. Bệ Hạ muốn thần làm gì cơ?”

Tôi hỏi khi nhìn vào mắt Hoàng Đế Rousseau với vẻ lo lắng.

Hoàng Đế cũng nhìn vào mắt tôi như thể ông ấy đang muốn thử lòng tôi, không lâu sau ông ta lên tiếng.

“Ngươi thấy tình hình chính trị của Vương Quốc này thế nào?”

Hoàng Đế đột nhiên chuyển đề tài đối thoại.

“Là một thế giới mà một thường dân như thần không hiểu được ạ”

“Bỏ cái vẻ khiêm tốn đó đi. Ta thừa biết trình độ của ngươi từ kết quả thi trong Học Viện rồi. Ta còn biết rằng ngươi có hiểu biết rất sâu về tình hình chính trị hiện tại nữa cơ”

Không đâu, đó chỉ đơn giản là vì thần nhớ hết những kiến thức trong game thôi ạ – không đời nào tôi có thể nói như vậy.

“Chính sách đãi ngộ nhân tài của Bệ Hạ đã thành công rực rỡ, không chỉ Hoàng Tộc và Quý Tộc, mà đến cả những Bình Dân xuất sắc cũng có được cơ hội thăng tiến”

“Nhưng ngược lại, nó cũng dẫn đến những phong trào cực đoan như Phong Trào Thường Dân”

Hoàng Đế thở dài.

“Chính quyền Vương Quốc đã bắt đầu có dấu hiệu suy đồi. Những vị trí quan trọng trong chính quyền đều bị những Quý Tộc có ảnh hưởng chiếm riêng cho con cháu. Ta muốn thêm nhân sự mới vào bộ máy chính quyền. Chính vì thế ta mới đưa ra chính sách đãi ngộ nhân tài”

“Chẳng phải chính sách của Bệ Hạ đã đạt được thành công nhất định rồi sao?”

“Đúng là những bình dân tài năng đã bắt đầu được tuyển mộ từng chút một. Tuy nhiên, cấu trúc trật tự Quý Tộc bên trên Bình Dân bên dưới vẫn không hề bị suy chuyển”

Và ta biết rất rõ nguyên nhân, Bệ Hạ tiếp tục.

“Đó là vì hệ thống cấp bậc, một hệ thống đứng đầu là những Quý Tộc quyền lực. Đến cả Hoàng Tộc bọn ta cũng khó mà chống lại nó chứ đừng nói là Bình dạn”

Để chấm dứt tình trạng thối nát hiện tại, ta cần phải đánh sập toàn bộ hệ thống này , Bệ Hạ nói.

“Chính vì vậy, ngươi”

“Cho phép thần được hỏi lại, Bệ Hạ muốn thần làm gì”

“Ta muốn ngươi giúp ta lật tẩy tội ác của những Quý Tộc quyền lực.”

“Thần xin từ chối”

Tôi lập tức trả lời.

“Tại sao”

“Không là không, ngay cả trong tình trạng hiện tại mà thần vẫn bị kẻ khác hạ độc vào thức ăn, thần không muốn gây thù chuốc oán thêm nữa đâu ạ”

“Đừng gạt ta”

“Thần không nói dối”

“Chẳng phải ngươi còn đang sống tốt hay sao”

“Thần khử độc cả rồi”

“Thế thì khỏi lo”

Sặc.

Khó đây.

Lão Hoàng Đế cáo già này cũng khéo nói thật.

Chắc vậy.

Dẫu sao thì ông ta cũng là chính trị gia mưu mô nhất Vương Quốc mà.

“Mà thôi, nghe đây. Ta cũng không nghĩ mọi Quý Tộc đều làm chuyện phạm pháp, nhưng ít nhất thì có hai kẻ mà ta đang rất nghi ngờ”

“Vâng…”

“Hai kẻ đó là Tể Tướng Salas Lilium và Bộ Trưởng Bộ Tài Chính Dor François”

“――!”

Có lẽ tôi cần phải thay đổi cách nhìn của bản thân về năng lực của Hoàng Đế Rousseau rồi.

Không biết hiện tại ông ta có biết được hết những hoạt động phạm pháp của Salas-sama và Dor-sama không nhỉ.

Trong「Revolution」Hoàng Đế không có nhiều đất diễn.

Tuy ông ta là người đưa ra Chính Sách Đãi Ngộ Nhân Tài, nhưng ngoài điều đó ra thì ấn tượng của tôi về ông ấy chỉ là một vị vua tầm thường.

Hơn nữa, ông ấy mang dáng vẻ của một vị vua xuẩn ngốc chuyên môn mời gọi mấy cái sự kiện phiền phức như Phong Trào Bình Dân và tùy vào route nữ chính chọn thì có khi ổng còn tự tay đem đến sự diệt vong của chế độ quân chủ.

Đương nhiên, cũng có khả năng ông ấy muốn đem lại hạnh phúc cho con dân mà không màng để tâm đến bản thân.

Nhưng tôi lại không thể nào rũ bỏ cái ấn tượng về một vị vua bất lực không thể làm gì được những Quý Tộc đứng đầu Vương Quốc.

“Một thường dân nhỏ yếu như thần thì làm gì được một Quý Tộc quyền lực nắm giữ chức vụ Bộ Trưởng Bộ tài Chính cơ chứ”

Tôi thẳng thừng từ chối yêu cầu của Hoàng Đế.

Diễn biến này không hề xảy ra trong game.

Tùy thuộc vào route được chọn, nữ chính sẽ phải điều tra tội ác của Dor-sama hoặc Salas-sama, tuy nhiên người đóng vai trò cốt yếu trong những sự kiện đó lại là ba Hoàng Tử mà nữ chính cần chinh phục.

Tôi không nghĩ mình có thể lo vụ này một mình.

“Ngươi rất thân với con gái của Salas và Dor”

“!”

Lão cáo già này muốn mình lợi dụng Lily-sama và Claire-sama ư.

“Quả nhiên thần vẫn nên từ chối đề nghị của ngài”

“Hmm, thế à. Nếu vậy thì ngoài ngươi ra, cả Lily và Claire đều sẽ bị gán tội mưu phản vì tham gia vào vụ của Yuu.”

“Thần chỉ làm chuyện đó theo lệnh của Yuu-sama thôi ạ.”

“Hiện tại là vậy. Nhưng ta cũng có thể biến cả ba người các người thành kẻ xúi giục nó”

Nói cách khác lão già này đang uy hiếp tôi.

Hơn nữa đây là lời đe dọa từ kẻ đứng đầu Vương Quốc.

“Nếu chuyện đó xảy ra thì cả Salas-sama và Dor-sama đều sẽ không im lặng chịu đòn đâu nhỉ?”

Vì Claire-sama là con gái của Dor-sama còn Lily-sama là con gái của Salas-samas.

“Đúng thế. Nhưng với quyền lực hiện tại của Hoàng Tộc, ta vẫn có thể hạ thấp ảnh hưởng của chúng bằng vũ lực.”

“…”

Lão Hoàng Đế này đang gạt mình.

Nếu có thể ép được hai người đó thì còn lâu lão mới yêu cầu mình điều tra hoạt động phạm tội của hai người kia.

Nhưng đây là một vụ bê bối động trời lớn chưa từng thấy của Hoàng Tộc.

Trong trường hợp hy hữu mà lão Hoàng Đế này nghiêm túc thì chắc chắn Claire-sama sẽ gặp nguy hiểm.

Tôi tuyệt vọng suy nghĩ.

Đáng lẽ hiện giờ mình không nên bị bắt giữ vì chuyện như thế này.

Nếu để cứu Claire-sama thì dù có ở tù cũng chẳng sao, nhưng tôi không thể để chuyện đó xảy ra vào lúc này được.

Tôi không còn nhiều thời gian trước khi Claire-sama bị cuống vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Cho tới khi xử lý được chuyện đó thì tôi không thể rời xa Claire-sama.

“Hiểu rồi. Vậy thì thần xin chấp nhận vị trí sĩ quan đặc biệt”

“Rất tốt”

Hoàng Đế thỏa mãn gật đầu.

Tôi có rất nhiều lý do để chấp nhận yêu cầu của Hoàng Đế, một trong số đó là do tôi nghĩ rằng yêu cầu này sẽ có lợi cho bản thân.

Tôi đã chuẩn bị vô số đối sách để xử lý cơn khủng hoảng sắp ập đến với Claire-sama, nhưng có lẽ chuyện này sẽ giúp tôi được ít nhiều.

Tôi sẽ giải thích lý do sau.

“Nhưng thần xin Bệ Hạ hãy đáp ứng hai nguyện vọng”

“Nói đi”

“Đầu tiên, ngài có thể đưa ra mệnh lệnh tương tự cho Claire-sama và Lily-sama được không? Nếu không có sự giúp đỡ của cả hai thì yêu cầu của ngài khó mà thành công.”

Đây là chuyện tất yếu.

“Hmm. Cũng được. Ngược lại, ta cứ nghĩ ngươi không muốn kéo hai người họ vào chuyện này đấy.”

“Dù nhìn kiểu gì thì thần cũng không thể hoàn thành vụ này một mình”

Nói thật tôi cũng chẳng muốn kéo cả hai vào chuyện này, nhưng bản thân lại không còn lựa chọn nào khác.

“Rất tốt. Thế yêu cầu còn lại là gì?”

“Trong trường hợp thần phát hiện được bằng chứng phạm tội của Dor-sama và Salas-sama, thì thần muốn Claire-sama và Lily-sama đều sẽ được miễn tội”

“Hmm…”

“Thần không quan tâm hai gia tộc có sụp đổ hay không, nhưng nếu Claire-sama hay Lily-sama bị kết tội đồng lõa thì cứ coi như cuộc nói chuyện này chưa từng diễn ra”

“…”

Hoàng Đế không lập tức trả lời.

Hoàng Đế vuốt râu suy tư.

“Thôi được. Ta sẽ không kết tội hai người đó”

“Xin đội ơn Bệ Hạ”

Khi nghe được đến đó thì tôi có thể chắc chắn rằng yêu cầu của Hoàng Đế cực kỳ có lợi cho tôi.

“Trước khi bắt đầu điều tra, thần muốn hỏi ngài một câu, sĩ quan đặc biệt có quyền hạn đến mức nào?”

“Nếu cần thì ngươi muốn gì cũng được, nhưng chúng cũng không phải toàn năng. Thế ngươi cần gì?”

“Tối thiểu thì thần muốn có quyền điều tra tình hình tài chính và quyền thực thi hoạt động hình sự.”

Cái trước là để lần theo dòng tiền còn cái sau là để bắt giữ đối tượng phạm tội khi hành vi phạm pháp bị lật tẩy.

“Hmm. Rất tốt”

“Còn một điều nữa. Chuyện này khá quan trọng, thần muốn nắm quyền lập thỏa thuận điều đình”

“Thỏa thuận điều đình là gì vậy”

Ra là thế.

Thế giới này không có khái niệm về thỏa thuận điều đình ư.

“Trong trường hợp phạm nhân muốn đầu thú, tố giác những đối tượng đồng lõa hay phối hợp trong quá trình điều tra, thì mức án tòa án đề nghị sẽ được giảm nhẹ, thay đổi hoặc hủy bỏ.”

“… Làm vậy thì được gì?”

“Có rất nhiều lợi ích, nhưng lợi ích lớn nhất trong vụ này chính là những thông tin thu được sẽ rất có lợi trong việc truy lùng những tội ác nghiêm trọng hơn”

Tôi giải thích cho Hoàng Đế về cách mà tôi sẽ điều tra Dor-sama và Salas-sama.

“… Hmm. Nếu là vậy thì nó sẽ có ích đấy”

“?”

Hoàng Đế gọi một anh lính vào và cho tôi xem thứ gì đó từa tựa một lá bài.

“Đây là?”

“Một Ma Cụ ghi âm. Ngươi có thể ghi lại âm thanh bằng thứ này. Vì không thể bị sao chép nên nó thường được dùng trong những thương vụ quan trọng hay phục vụ quá trình điều tra phá án”

Thứ này hiếm lắm nên nhớ giữ cho cẩn thận, Hoàng Đế nói.

“Còn gì nữa không”

“Hiện tại thì không ạ”

Nghe tôi nói vậy, Hoàng Đế tỏ vẻ ngạc nhiên.

“Ngươi không cần phần thưởng à?”

“Chỉ cần Claire-sama và Lily-sama không bị kết tội là đủ rồi”

“… Ngươi chẳng tham lam chút nào”

“Vậy à”

Miễn là Claire-sama được an toàn thì tôi không cần thêm gì cả.

“Nó cũng hệt như sau vụ con chimera tấn công Học Viện đúng không?”

“Lúc đó, thần đã xoay sở cứu được mạng của chị Lene. Thần đã nhận được phần thưởng xứng đáng rồi”

“… Nếu ai cũng như ngươi thì cái Vương Quốc này đã tốt đẹp hơn nhiều rồi.”

Không, ông nói quá rồi.

Hay phải nói là bản thân tôi cũng biết mình là một đứa lập dị.

Nếu ai trong Vương Quốc mà cũng giống như tôi thì cái đất nước này tiêu tùng là cái chắc.

“Vậy thì ta giao mọi chuyện cho ngươi. Nếu muốn biết thêm thông tin liên quan đến những bước đầu trong vụ điều tra thì cứ tới hỏi Rod.”

Theo lời Hoàng Đế, có vẻ như Rod-sama là người chịu trách nhiệm thực hiện điều tra từ trước tới giờ

Tôi nhận được lệnh cho phép tự do gặp mặt Rod-sama, và được phép rời đi.

“Mình phải thuyết phục Claire-sama kiểu gì đây… nhức đầu thật”

Truyện Chữ Hay