Ở Xích Hổ Bang được chia thành bốn phần, phần thứ nhất là những thích khách nhận nhiệm vụ ở bảng 'Ngọc Minh' để phục vụ những ai có yêu cầu. Đương nhiên giá cả thật con mẹ nó không rẻ chút nào. Vậy nên có thể hiểu là những người cung cấp bạc cho bang.
Nhóm này gọi là Vũ Huyết do Hoàng chỉ huy, kí hiệu của nhóm là một thanh kiếm màu trắng vô cùng tinh xảo được thêu ở cánh tay trái.
Nhóm thứ hai là Vũ Linh do Phượng chỉ huy, Vũ linh là ám vệ riêng của đường chủ Xích Hổ Bang luôn theo sát Hạ Thiên Mình. Nhưng hôm may có mặt ở đây là vì trước đó hắn (HTM) đã cho Vũ linh rút về hết không hiểu nguyên do. Kí hiệu là hai chùy thủ nhỏ màu đen bắt chéo thành chữ X
Nhóm thứ ba là Vũ Y do Lân đứng đầu, Vũ y chủ yếu là những người có y thuật hoặc là độc sư hội tụ, họ chữa trị và nghiên cứu những loại độc dược chí mạng, kí hiệu là một chiếc lá bốn cánh màu xanh.
Nhóm cuối cùng là Vũ Lạc do Kỳ đứng đầu, không ai biết nhóm này có nhiệm vụ gì, chỉ biết rằng Vũ Lạc luôn phải rèn luyện không ngừng. Kí hiệu là dấu chân Hổ màu vàng.
Tô Nhã nghe từng người nói xong thì lâm vào suy tư. Vũ Huyết, Vũ Linh, Vũ Y đều có thể hiểu, nhưng Vũ Lạc thì rất khó nói. Vũ Lạc là nhóm có võ công cao cường nhất và cũng đông nhất, đa số thời gian Vũ Lạc đều ở Sơn trang ngoài thành nên dân chúng cũng không có ấn tượng.
”Kỳ, ngươi cũng không biết tại sao các ngươi được huấn luyện?” Tô Nhã nghi hoặc nhìn Kỳ hỏi.
Kỳ là một nam tử trông có vẻ thư sinh, không có mấy dáng vẻ của người tập võ nhưng lại lạnh lùng, Tô Nhã không biết Hạ Thiên Minh cố tình không nhưng bốn người Phượng, Hoàng, Kỳ, Lân đều là những tuấn nam, mỹ nữ nhìn rất thích mắt.
Phượng quyến rũ giảo hoạt, Hoàng sôi nổi nhiệt tình, Kỳ lạnh lùng âm u, Lân ôn nhu dịu dàng. Chậc chậc đều 'sử dụng' rất tốt. Tô Nhã lắc đầu cảm thán.
Phượng, Hoàng, Kỳ, Lân không hiểu tại sao nổi da gà Kỳ bị điểm tên cúi đầu quy củ trả lời:“ Dạ thuộc hạ cũng không biết “
Tô Nhã trầm mặc, nàng không biết Vũ Lạc dùng làm gì nên cũng không thể phân phó đi đâu được, có lẽ nàng sẽ về trói Hạ Thiên Minh lại tra hỏi rồi tính toán sau.
Nghĩ vậy, Tô Nhã ngẩng đầu lên nhìn bốn người nói:“Tạm thời các người cứ tiếp tục làm việc như cũ, Phượng đi theo ta“. Nói xong không đợi bốn người trả lới, Tô Nhã đứng lên đi về phía cửa.
”Dạ đường chủ” Phượng, Hoàng, Kỳ, Lân trả lời liền tiếp tục công việc, Phượng bước theo Tô Nhã thì nàng quay lại nói:“ Từ nay, ngươi tên Phượng Mị là thị vệ thiếp thân ta mới thu nhận. Hiểu chưa?”
Phượng Mị biết Tô Nhã đang sếp đặt thân phận cho nàng liền gật đầu.
Tô Nhã mỉm cười nhìn nữ tử luôn nghiêm túc này nói:“ Phượng Mị ta là Tô Nhã Đại tiểu thư Tô Phủ. Sau này tỷ chỉ cần gọi ta tiểu thư là được, ta sẽ không bạc đãi tỷ”
Trong chốc lát Phượng Nị liền ngẩn người, nàng từng có muội muội đáng yêu nhưng bị đại thiếu gia Mã gia nhìn trúng. Muội muội nàng không chịu theo liền cắn lưỡi tự tử, tên thiếu gia kia tức giận cầm roi quất tới tấp vào xác muội muội nàng sau đó vất ngoài đường.
Nàng và muội muội không cha không mẹ sống nương tựa nhau nên lúc nghe tin muội muội chết vô cùng đau khổ. Sau này lúc nàng đang khóc ở một hẻm tối thì đường chủ (HTM) đến hỏi nàng muốn trả thù không.
Trong giây phút ấy đường chủ (HTM) chính là ánh sáng của nàng, người nói chỉ cần nàng có năng lực liền giúp nàng diệt Mã gia. Đến bây giờ nàng vẫn còn nhớ hình ảnh tiểu hài tử một thân hồng y đứng trước nàng cho nàng một lới hứa đáng giá nhất.
(áo đỏ)
Vì vậy nàng đã hứa sẽ mãi trung thành với đường chủ dù lới hứa kia có lẽ không thể thực hiện.
Nhìn nữ hài mặc nam trang này nở nụ cười đối nàng gọi tỷ làm nàng vô cùng cảm động, nàng thề sẽ bảo vệ đường chủ mới này thật tốt, xem nàng là muội muội mà đối xử.
Tô Nhã không biết rằng chỉ một lần vô ý nàng đã có một người sẽ tâm tâm niệm niệm bảo vệ nàng...
Được rồi! là hai người, cả cái người bạch y đang ở trên nóc nhà nữa!!!!
Lúc này Lãnh Lăng Hàn đang quan sát nhất cử nhất động của Tô Nhã, Khuôn mặt lạnh băng quanh năm khó có được tia dịu dàng, nữ nhân của hắn đương nhiên không bình thường. Nhưng Hạ Thiên Minh thật giao Xích Hổ Bang cho nàng sao??