Những vương tôn quý tộc từ các nước khác đến điều được thu xếp ổn thỏa tây cung. Sự sắp xếp này là do Hàn Ngôn Duẫn cố ý, vì hắn rất muốn xem kịch vui sắp diễn ra, chắc chắn sẽ thú vị lắm đây.
”Hoàng huynh, vì sao huynh cố ý gom tất cả bọn họ ở cùng một cung? “ Lúc này, Hàn Khiết Luân tranh thủ thời gian chỉ có ba huynh đệ nói chuyện mà hỏi. Hắn không hiểu, nếu cái tên Tư Đồ Ngọc cùng Nam Cung Dân thông đồng tính chuyện liên hợp thì khó mà phát hiện. Hoàng huynh hắn không nhất thiết giúp người toại nguyện vậy chứ?
”Tam đệ, đệ nghĩ thử xem, nếu chúng ta để bọn họ ở cùng như vậy, sẽ càng ít tốn nhân lực bảo vệ hay không? “ Hàn Ngôn Duẫn Nhìn tiểu đệ của mình với vẻ thâm ý dạt dào. Quả thật, để họ ở chung, hắn không sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mà hắn chỉ sợ không có kịch hay để xem thôi. Với lại, trong thời gian chờ đợi hội tứ quốc, bát vương gia Bắc quốc cùng thái tử Tây Đô sẽ không có thời gian rảnh rỗi mà bàn chuyện hợp tác liên minh.
”Nhưng mà, nếu đơn giản như vậy thì huynh đâu nhọc tâm mang cả nhị vương phi vào cung? “ Ánh mắt "Bá Vương" ra chiều tìm hiểu. Hàn Khiết Luân tin rằng, phải có gì đó mới làm "Hồ Vương" quỷ kế này tính toán thận trọng như thế. Động ai không động, đi động tới bảo bối của tảng đá, không lo sợ là nói dối. Vừa nghĩ, ánh mắt hắn khẽ liếc trộm Hàn Lãnh Thiên. Nhất định có quỷ kế >.