Vương Miện Châu Hoa

chương 5: điêu nô

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Trách không được nàng, nuôi nhiều năm như vậy, Như Ý lại là cái cực kỳ chọc người tính tình, nhiều năm như vậy, nuôi một con a miêu a cẩu đều có cảm tình."

Dì Hạ khẽ nhíu mày: "Rốt cuộc là thân sinh cốt nhục, dù cho sau khi trở về không bằng Như Ý, nhưng dù sao so với ở Thẩm gia chờ người ta còn mạnh hơn nhiều."

Đôi khi con người phải chấp nhận.

Bá phủ quý nữ, lại bởi vì lúc trước chuyện kia một khi bị ôm nhầm, này cho dù không phải nàng sai, nhưng là vận mệnh thứ này, ai có thể cầm nó có biện pháp?

Trong lòng Hạ phu nhân rốt cuộc rất không thoải mái.

Giống như lời dì Hạ nói, nuôi ở bên người rốt cuộc là bất đồng, bà nuôi Tô Yêu nhiều năm như vậy, Tô Yêu nhu thuận hiểu chuyện, tình cảm của bà đối với Tô Yêu so với Tô Hạnh Tuyền mạnh hơn nhiều.

Đang nghĩ như vậy, Hoàng ma ma liền không che giấu được kinh ngạc đi vào, nói là Tô Yêu đã trở lại.

Hạ phu nhân ngẩn ra, bà cũng biết Tô Yêu cẩn thận hiểu chuyện, biết rõ trong phòng bà có khách, Hạ đại phu nhân lại tới hồi bẩm, nhưng vẫn đi mà quay lại, điều này có chút không tầm thường.

Chẳng lẽ là thân thể lại có chỗ nào không thoải mái? Nàng có chút lo lắng, trực tiếp cho người đi vào, đã thấy Tô Yêu thoáng cái liền mờ mịt nhào tới, có chút bất lực ôm lấy eo của nàng tựa vào trong ngực nàng.

Tất cả mọi người đều ngẩn ra.

Động tác thân mật như vậy, cho dù là Tô Yêu bị bệnh, cũng chưa từng dùng qua với Hạ phu nhân.

Bản thân Hạ phu nhân ngay từ đầu cũng có chút không thích ứng với sự thân cận bất thình lình này, nhưng lại rất nhanh liền phản ứng lại, đưa tay thuận thế ôm lấy Tô Yêu, sờ sờ mái tóc mềm mại của nàng, ngay cả giọng nói cũng không tự chủ được mà nhẹ nhàng: "Làm sao vậy?"

"Ngoại tổ mẫu, ta không đi kinh thành." Tô Yêu nghẹn ngào lên tiếng, nước mắt lưng tròng, tựa hồ là không muốn nước mắt của mình bị người nhìn thấy, vùi đầu ở trong lòng Hạ thái thái, hồi lâu mới nói ra những lời này.

Hạ di mẫu bưng chén trà trong tay, nghĩ đến vừa rồi Hạ đại phu nhân tới là vì chuyện gì, liền hồ nghi nhìn Tô Yêu một cái.

Chẳng lẽ là ngốc rồi sao, đứa nhỏ này?

Nhà của nàng ngay tại kinh thành, ở Hạ gia nuôi vài năm, liền có thể nhìn ra Tô gia đối với nàng khinh thị cùng do dự, thật vất vả Tô gia nhả ra để cho nàng trở về, nàng vậy mà còn không trở về?

Chẳng lẽ nàng muốn danh bất chính ngôn bất thuận ở lại nhà ngoại tổ?

Nó trông như thế nào?

Hạ thái thái cũng không nghĩ tới Tô Yêu mở miệng chính là những lời này, nhất thời sắc mặt trầm xuống, trách cứ nói: "Nói bậy bạ cái gì?! Đó là nhà của ngươi, cha mẹ ngươi đều ở nhà chờ ngươi, như thế nào nói không đi liền không đi?"

Tô Yêu ôm bà càng chặt hơn, nước mắt trong mắt lại như là chảy không hết.

Hạ thái thái nhận ra nước mắt của nàng, nhất thời trong lòng cả kinh, liếc mắt nhìn Hoàng ma ma một cái, Hoàng ma ma hiểu ý để cho hạ nhân hầu hạ trong phòng đều lui ra ngoài, Hạ thái thái mới đưa tay đẩy Tô Yêu ra một ít, nghiêm túc nhìn nàng hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Ta đều nghe Trân Châu nói, Thẩm gia tìm tới cửa"

Tô Yêu che mặt: "Tang ma ma từ kinh thành tới ngày đó đã nhắc nhở ta, từ khi trở lại Hạ gia, ta liền không có bất kỳ liên quan gì với Thẩm gia, chuyện chín năm qua, ta phải quên sạch sẽ."

Thanh âm thiếu nữ tràn đầy thống khổ: "Nhưng là bà ngoại, con không thể bội tín, con ở Thẩm gia đến cùng chín năm, các nàng không có bạc đãi con."

Mặt bà Hạ nhiễm lửa giận.

Kinh thành phái tới đều là người nào! Chuyện như vậy tại sao phải đâm tới Tô Yêu nơi này?

Nàng đương nhiên rõ ràng nữ nhi của mình là cái tính tình gì, người khác dùng qua đồ vật, nàng cũng sẽ không lại muốn, cho dù là thân sinh nữ nhi, không có lớn lên ở bên cạnh mình, chưa từng gặp qua một lần, còn kêu người khác chín năm nương, trong lòng nàng làm sao có thể không cách ứng?

Tình hình như vậy, liền càng không thể để cho Tô Yêu cùng Thẩm gia người tiếp xúc.

Cho nên người Thẩm gia tìm tới cửa, Hạ phu nhân căn bản không có ý định để cho Tô Yêu biết.

Nhưng hết lần này tới lần khác để cho Tô Yêu biết người chính là Trân Châu Hạ di mẫu cũng biểu tình phức tạp, nàng giật giật môi, không hiểu sao cảm thấy Tô Yêu đáng thương.

Không biết thì thôi, biết rồi, giống như Tô Yêu đã nói, tình cảm trong quá khứ không phải giả, phàm là người có tâm can, làm sao có thể thờ ơ?

Làm như thế nào hình như đều là sai lầm của Tô Yêu.

Tiếng khóc của Tô Yêu đều là yếu ớt, nhiều năm như vậy, nàng vì để cho Tô gia hài lòng, mất ăn mất ngủ học tập các loại quy củ lễ nghi của Bá phủ, thuộc quan hệ của các nhà các tộc, cho tới bây giờ cũng không có phóng túng qua chính nàng.

Hạ phu nhân nghe ở trong lòng chỉ cảm thấy đau lòng, vuốt đầu của nàng thấp giọng khuyên vài câu, lại hỏi nàng: "Tang ma ma đâu?"

"Ta không biết."

Tô Yêu hai mắt đẫm lệ mông lung lắc đầu: "Ngoại tổ mẫu, Tang ma ma nói, chuyện này, liền để nàng đi giúp ta xử trí người ta không thể đi gặp Thẩm gia, cũng không thể cùng ngài nhắc tới chuyện này. Nhưng con cực kỳ sợ, ngoại tổ mẫu, ngoại trừ người, con không biết nên đi hỏi ai, không biết nên làm như thế nào mới đúng."

Cô cũng chỉ là một người đáng tin như vậy.

Dì Hạ không khỏi động dung. Tô Yêu đối với Hạ phu nhân lưu luyến không phải giả, nàng nhìn ra.

Hạ thái thái càng nhìn ra, được người tín nhiệm vô điều kiện, loại cảm giác này đã rất lâu không có lĩnh hội qua, bà trấn an Tô Yêu, cho người mang theo Tô Yêu đi Bích Sa trù tắm rửa mặt chải đầu nghỉ ngơi, đảo mắt liền lạnh giọng phân phó Hoàng ma ma: "Đi xem, Tang ma ma bây giờ đang ở nơi nào."

Thật sự là bị tung đến không biết trời cao đất rộng, nàng cho rằng nơi này là địa phương nào? Nhà họ Tô? Vậy thì thế nào, ở trên địa bàn của ai, phải tuân thủ quy củ của người đó!

Hoàng ma ma lặng lẽ nhìn thoáng qua Tô Yêu rời đi, vội vàng đáp ứng, như có điều suy nghĩ ra cửa, phân phó người bên ngoài đi hỏi thăm.

Biểu tiểu thư đổi tính?

Nàng bình thường là không cầu có công nhưng cầu không có lỗi người, tới trong phủ này nhiều năm như vậy, Hoàng ma ma mắt lạnh nhìn, phát hiện nàng dĩ nhiên thật chưa bao giờ chủ động đưa ra một chút yêu cầu.

Cho dù là những chuyện như hạ nhân không hài lòng, điểm tâm không hợp khẩu vị cũng chưa bao giờ truyền ra.

Như vậy một cái có thể nhẫn cô nương, bỗng nhiên chạy tới cáo trạng, đây cũng không phải là phong cách của nàng a.

Hạ di mẫu thì càng là có chút nhíu mày: "Người này chuyện gì xảy ra, như vậy không biết thể thống, loại chuyện này là chuyện của các chủ tử, các nàng cũng dám bí mật tiết lộ cho Yêu Yêu biết, đây là muốn làm gì?"

Để làm gì? Hạ thái thái mặt mày giống như Bồ Tát giật giật, nhẹ nhàng thở ra một hơi: "Còn có thể là vì cái gì, nô đại khi chủ."

Trước kia nàng cũng đã phát hiện Tang ma ma cùng Trân Châu làm việc quá mức đi quá giới hạn, cũng không đem Tô Yêu để ở trong mắt, nếu không, Tô Yêu làm sao có thể từ các nàng sau khi tới liền trở nên ngày càng im lặng, hận không thể đi một bước đều phải dùng thước đo xem có đúng tiêu chuẩn hay không?

Lúc trước nàng không nhúng tay vào, đơn giản là biết Tô Yêu trời sinh tính mẫn cảm, sợ vượt qua nàng đi xử trí hạ nhân của nàng làm cho trong lòng nàng càng thêm bất an, vả lại kinh thành bên kia liền phái tới vài người như vậy, nàng cũng lười cùng các nàng bình thường so đo, nhưng hiện tại, các nàng đã vượt quá giới hạn.

Team chúng mình biết quảng cáo Popup sẽ khiến Quý đọc giả khó chịu khi trải nghiệm, nhưng chúng mình đang gặp khó khăn về chi phí duy trì và phát triển website nên buộc phải chèn quảng cáo popup trong một vài tháng, chúng mình chân thành xin lỗi và mong Quý đọc giả thông cảm.

Hoặc nếu bạn cảm thấy phiền, bạn có thể ủng hộ đọc tại website khác trong hệ thống của chúng mình tại link tương ứng:https://lightnovel.vn/truyen/vuong-mien-chau-hoa/chuong-5-dieu-no

Truyện Chữ Hay