Lại nói, khi Giang Phong truyền Nguyên lực cho Hồn châu thì nó lập tức hút lấy.
Có điều, nó cũng không thể vô hạn chế hấp thu.
Chỉ sau một lúc, khi Năng lượng dự trữ đạt đến điểm, Hồn châu bão hòa, không thể hấp thu Nguyên lực được nữa.
Và lúc này, Hồn châu xuất hiện kỹ năng mới :
“Nhiếp hồn thuật : nhiếp hồn đối phương, hiệu suất tùy thuộc vào năng lực của song phương (phụ trợ chức nghiệp có ưu thế), ngươi chơi sau khi bị nhiếp hồn sẽ tử vong trọng sinh, quái vật sau khi bị nhiếp hồn sẽ tử vong biến thành vong linh, u hồn.
Tiêu hao Nguyên lực : phổ thông nhân điểm, bán thần ( + = ) điểm, hạ vị thần ( + = ) điểm, trung vị thần + = điểm, cao vị thần ( + = ) điểm, thượng vị thần ( + = ) điểm, …”
Xem ra Hồn châu bị phong ấn, năng lực Giang Phong có hạn nên chỉ giải phong được một phần.
Dù sao thì có kỹ năng trên, Giang Phong cũng đã mãn nguyện lắm rồi.
Đặc biệt là Nhiếp hồn thuật, trực tiếp tấn công linh hồn, đối phương khó mà tránh né, xem ra rất lợi hại.
Chỉ không biết hiệu suất như thế nào thôi.
Hy vọng là sẽ không quá thấp.
Giang Phong thu cất Hồn châu, bế Long nhi lên, rồi không tìm thấy được gì nữa, mọi người rời khỏi đấy.
Đi quanh một vòng khắp di tích, không phát hiện được thứ gì đặc biệt, lại không muốn vào khu vực trung tâm tranh giành với những người chơi tại đó, bọn Giang Phong quyết định rời khỏi di tích, trở về.
Giang Phong có được Hồn châu, Long nhi có được chậu hoa, Aslan Laurance thu được một số bộ hài cốt của viễn cổ hung thú, xem ra thu hoạch cũng không tệ.
Mọi người mãn nguyện mà quay về.
Sau khi rời Địa hạ thế giới, Giang Phong lại tiếp tục sinh hoạt như trước đây, quản lý Văn Đức lĩnh địa, kiểm tra công việc triều chính ở Thần Thánh quốc, ở bên ngoài nghe bọn Lương Tuấn Long hồi báo công việc, thỉnh thoảng đi thăm các công ty mà Giang Phong có đầu tư, để tỏ ý quan tâm.
Số thu nhập do bán đấu giá đầu tây phương long được chuyển đổi thành tiền mặt để tăng thêm vốn cho quỹ đầu tư.
Những thuộc hạ thân tín như bọn Giang Thạch Khê, Lưu An, Tôn Chấn, Ngô Bang đều là trung vị thần; Ngưu ma nhân Lô Lô và lão vu sư Chu Đức, Chính vụ trưởng quan Triệu Quang, Trị an trưởng quan Đinh Cường đều là cao giai hạ vị thần, là những đối tượng được trọng điểm bồi dưỡng.
Giang Phong đã tuyển một số châu lớn, phồn hoa ở Thần Thánh quốc phong cho bọn họ làm Thủ Hộ Thần, để bọn họ kiếm thêm ít tín ngưỡng lực, tăng cường thực lực.
Mỗi châu có từ đến vạn dân, nếu bọn họ làm tốt như Giang Thạch Khê, sẽ có thêm từ đến vạn tín ngưỡng lực, có thể chuyển đổi thành đến điểm Thần lực.
Như thế, bọn họ mới có thể sớm tiến giai thành cao vị thần.
Giang Phong cần có ít nhất thuộc thần là cao vị thần để kiến tạo Thần quốc.
Hôm nay, Giang Phong sau khi xử lý xong các vấn đề ở Văn Đức lĩnh địa, chợt nhớ rằng đã lâu chưa đến Lưu Vân Thành, nên quyết định đến đó xem thử hiện giờ thế nào rồi, có biến đổi gì khác không, nhân tiện luyện cấp luôn.
Như những lần trước, Giang Thạch Khê, Lưu An, Tôn Chấn, Ngô Bang đều đi theo.
Ngưu ma nhân Lô Lô và lão vu sư Chu Đức sau khi từ chức Chính vụ quan cũng được đi theo.
Lão vu sư khi làm Chính vụ quan, không thể rời khỏi lĩnh địa, nên Giang Phong đã cho lão từ chức, để có thể đi theo bọn Giang Phong luyện cấp.
Đương nhiên, Long nhi là nhân vật không thể thiếu.
Ngoài ra Giang Phong còn dẫn theo đội Thần binh tinh nhuệ nhất của lĩnh địa.
Khi đến Lưu Vân Thành, Giang Phong cảm thấy không khí có vẻ căng thẳng, ngưng trọng hơn lần trước.
Hỏi thăm người dân trong thành, Giang Phong mới hay hiện tại Lưu Vân Thần quốc đang có chiến tranh với Bích Thủy Thần quốc, nên tình hình mới có vẻ căng thẳng như thế.
Giang Phong đến Thành chủ phủ, vào đại sảnh tìm kiếm những nhiệm vụ thích hợp và có tưởng lệ khả quan.
Sau khi tra duyệt một lượt hết các nhiệm vụ, Giang Phong còn đang lưỡng lự chọn lựa thì chợt nhìn thấy trên bảng đặc thù nhiệm vụ load tân, xuất hiện thêm một nhiệm vụ mới, và được tô thành lam sắc rất nổi bật.
Lam sắc nhiệm vụ, đặc thù nhiệm vụ, chắc chắn tưởng lệ sẽ rất khả quan.
Giang Phong vội đến xem thử :
“Công phòng chiến : Lưu Vân Thần quốc hiện đang trong tình trạng chiến tranh với Bích Thủy Thần quốc.
Quân đội song phương đang chiến đấu trên chiến trường bất phân thắng bại.
Để cải thiện tình hình chiến sự, Lưu Vân Thần quốc quyết định bổ sung thêm viện quân.
Mạo hiểm giả, hãy đến Lục An Trấn ở biên cảnh phụ trách phòng thủ để thủ quân ở đó có thể tiến ra chiến trường tham chiến.
Thời gian tiến hành : ngày.
Lưu ý : có tình báo cho biết đối phương đã phái vị Mạo hiểm giả đến khu vực đó, ý đồ chưa rõ, xin hãy cẩn thận đề phòng.”
Suy nghĩ giây lát, Giang Phong quyết định tiếp nhận nhiệm vụ này, rồi suất lĩnh chúng thủ hạ lên đường đến Lục An Trấn.
Lục An Trấn nằm ở giao giới giữa Lưu Vân Thần quốc và Bích Thủy Thần quốc, chỉ là một tiểu trấn, nhưng nằm ở vị trí trọng yếu nên có đội Thần binh phòng thủ.
Có điều, nhìn thấy tiểu trấn quang cảnh hoang tàn, nhiều nơi đổ nát, huyết tích loang lổ, Giang Phong đoán rằng có lẽ nơi đây đã từng bị địch nhân cướp phá không ít lần chăng.
Bức tường gỗ bao quanh tiểu trấn cũng đã hư hỏng quá nửa.
Tuy tên gọi là Trấn, nhưng so với Thái Vân thôn cũng không lớn hơn bao nhiêu.
Nhà cửa trong trấn không ít thật, nhưng người thì … chẳng thấy có mấy người, đường xá vắng vẻ, cảnh sắc tiêu điều.
Bên ngoài trấn thì binh hoang mã loạn, xuất hiện không ít đạo tặc, loạn dân.
Rất nhiều thôn dân ra ngoài trấn công tác đều bị cuồng đồ đả thương, hoặc nặng hoặc nhẹ, thương thế khác nhau, nhưng dẫn đến hậu quả chung là không ai dám rời trấn làm việc nữa.
Tình hình ở đây đã trở nên hỗn loạn vô cùng.
Cư dân ở đây cảm thấy không còn hy vọng gì nữa, nên nhà cửa, tường rào hư hỏng cũng chẳng buồn sửa chữa.
Khi quân đội của Giang Phong tiến vào trấn, thủ quân ở đây giao tiếp các vị trí phòng thủ xong, chuyển cho Giang Phong chiếc chìa khóa Nha phủ, đại biểu cho quyền lực cao nhất của trấn, rồi nhanh chóng rút đi, giao việc phòng thủ lại cho bọn Giang Phong.
Nhiệm vụ của bọn Giang Phong chỉ là phụ trách phòng thủ nơi này.
Nếu như là người khác có lẽ đã bỏ mặc cư dân ở đây rồi.
Nhưng Giang Phong quyết định đã làm thì làm cho trót, ra tay khôi phục tình hình nơi đây.
Có như thế mới có thêm nhân lực để sửa chữa, kiến thiết các công trình phòng thủ.
Giang Phong phân phó Giang Thạch Khê phụ trách bố trí phòng thủ tiểu trấn, mưu sĩ Ngô Bang, lão vu sư Chu Đức hiệp trợ; Lưu An, Tôn Chấn đi thám thính tình hình quanh đây; còn Ngưu ma nhân Lô Lô thì phụ trách thủ hộ Nha Phủ, kiến trúc quan trọng nhất của tiểu trấn, gã ta thuộc loại đầu óc giản đan, tứ chi phát triển, chỉ có công việc đó là thích hợp nhất.
Giang Phong kiểm tra sổ sách hộ tịch của Lục An Trấn, thấy tuy là trấn, nhưng vì chiến loạn, cư dân tản thất, chỉ còn lại có nhân khẩu, trong đó lao động lực chỉ có người, mà lại thương bệnh quá nửa.
Cũng may Giang Phong có Tế tự thuật, nên tập trung cư dân lại, chữa trị.
Nhờ việc đó, cư dân trong trấn trở nên tích cực hơn, đua nhau tình nguyện giúp đỡ bọn Giang Phong đề kháng địch nhân xâm phạm.
Giang Phong trước tiên xuất linh mộc, linh thạch dự trữ trong trấn, phái cư dân đi tu sửa tường rào, cải thiện khả năng phòng ngự của trấn.
Sau đó, Giang Phong lại phái Ngưu ma nhân Lô Lô dẫn quân ra ngoài trấn truy lùng tiêu diệt bọn đạo tặc, loạn dân, để cư dân trong trấn có thể ra ngoài làm việc.
Số vật tư tồn trữ trong trấn có hạn, nếu không khai thác sẽ không đủ sử dụng.
Trong lúc chiến đấu chưa diễn ra, tranh thủ khai thác tài nguyên cũng tốt.
Sau khi cư dân đã có thể ra ngoài trấn làm việc, Giang Phong còn để Ngưu ma nhân Lô Lô dẫn quân tuần tra bảo vệ, để mọi người có thể yên tâm công tác.
Lục An Trấn cũng có lượng tài nguyên khá phong phú, không chỉ có phổ thông tài nguyên như linh mộc, linh thạch, mà có cả tinh kim, ngọc thạch, thảo dược, bí ngân.
Lần đầu tiên Giang Phong nhìn thấy bí ngân, cũng muốn thu lấy một ít, chỉ đáng tiếc đó là tài sản của Lưu Vân Thần quốc, Giang Phong không thể ‘tham ô’ được.
Cách này không được thì sử dụng cách khác.
Giang Phong bắt đầu chuyển sự chú ý sang bên kia biên giới.
Không thể thu lấy tài nguyên của Lưu Vân Thần quốc thì sang bên kia cướp đoạt là được chứ gì.
Lưu Vân Trấn bị đối phương cướp phá, lẽ nào hệ thống không cho Giang Phong trả đũa hay sao ! Thế là Giang Phong lên sẵn kế hoạch tác chiến, chỉ chờ bọn Lưu An, Tôn Chấn trở về, nắm rõ địch tình rồi sẽ thi hành.