Lại nói, qua khỏi tầng thứ tư, mọi người xuống đến tầng thứ năm.
Tầng này cũng là một đại quảng trường, rộng hơn tầng thứ tư gấp bội.
Quái vật ở đây hoạt động đan độc hoặc từng nhóm nhỏ, do đó bọn Mizu càng dễ điều khiển tọa kỵ tránh né, bay đến cuối quảng trường.
Do nơi đây vẫn chưa phải là mục tiêu của Giang Phong nên mọi người tiếp tục đi xuống tầng dưới nữa.
Tầng thứ sáu là một cung điện ngầm, ở giữa có những hàng cột to hai người ôm không xuể.
Nơi đây đã có thể xem là Địa cung, dù chỉ là ngoại vi.
Quái vật ở đây số lượng không nhiều, nhưng giai vị cao hơn hẳn các tầng trên : Bán thần.
Và đây mới là mục tiêu của Giang Phong.
Sát bán thần, bọn Mizu thăng cấp mới nhanh, mà Giang Phong cũng có được kinh nghiệm trị.
Giang Phong nói với bọn Mizu :
- Mọi người cẩn thận.
Quái ở đây toàn là bán thần.
Mọi người công kích không tạo ra được thương hại đâu, có thể chỉ huy tọa kỵ công kích.
Dù sao bọn chúng cũng là bán thần.
Đây là cơ hội để mọi người thử thần giai tọa kỵ.
Mizu, Nori, Masashi và Lân nhi đồng loạt chỉ huy tọa kỵ phóng Thần thuật.
Hồng hạc thiện trường hỏa hệ, Khổng tước - thủy hệ, Hắc ưng và Bạch ưng - phong hệ.
Cả đầu bán thần thần thú này đều xuất thân từ thượng giới, nên công kích lực cao hơn hẳn bán thần ở hạ giới, mà giai vị của cả bọn cũng cao hơn bán thần Thạch tượng quái, do đó đạo Thần thuật phóng ra, lập tức khiến cho đối thủ gãy tay gãy chân, thương hại nghiêm trọng.
Tiếp đó, đạo Thần thuật thứ hai sát tử đối thủ.
Bán thần quái bị sát tử, nhưng kinh nghiệm trị của bọn Mizu cũng không tăng nhiều, bởi người chơi và NPC không thể tổ đội phân kinh nghiệm, bọn Mizu chỉ huy tọa kỵ tấn công, chỉ được hưởng % kinh nghiệm trị mà thôi.
Mizu thấy kinh nghiệm trị tăng rất ít, quay sang nói với Giang Phong :
- Ca ca ơi.
Bán thần tọa kỵ lợi hại thật đấy, nhưng bọn tiểu muội không được phân bao nhiêu kinh nghiệm hết.
Giang Phong mỉm cười nói :
- Không sao.
Mọi người chú ý tránh, đừng để quái công kích trúng là được.
Tử đầu đến giờ Giang Phong chỉ xem mọi người sát quái, đến giờ mới bắt đầu động thủ.
Giang Phong tuy có chủ chức nghiệp là Tế tự, nhưng không có nghĩa là không thể thi triển pháp thuật.
Thủ hạ của Giang Phong có nhiều Pháp sư như thế, thậm chí cả thần giai Pháp sư, có môn pháp thuật nào Giang Phong thích học mà không học được.
Vì Tế tự công kích lực không cao, do đó Giang Phong cũng có khá nhiều chiêu pháp thuật lợi hại để phòng thân.
Ngoài ra, trong Cảnh Hành Thư cũng có một số chiêu rất lợi hại.
Giang Phong một tay bế Long nhi, tay kia cầm Quyền trượng giơ lên.
Viên minh châu trên đầu Quyền trượng tỏa sáng rực rỡ, vô số đạo bạch quang từ bốn phương tám hướng hội tụ về đó.
Chờ một lúc cho đến khi cảm thấy năng lượng đã sung túc, Giang Phong vẫy nhẹ Quyền trượng, phóng ra một đạo bạch quang.
Đạo bạch quang đó bay đến giữa đám bán thần Thạch tượng quái, rồi bất chợt nổ tung.
Thiên địa linh khí bị nén chặt lại, rồi phát nổ, oai lực kinh hồn.
Chỉ trong phút chốc, cát bay đá chạy mù mịt.
Vụ nổ bao trùm một phạm vi hơn mét.
Trong khu vực đó có bán thần Thạch tượng quái đều bị hủy diệt.
Hủy diệt hoàn toàn chứ không chỉ đơn giản là sát tử, bởi lúc này bọn chúng đều đã biến thành cát bụi.
Cát bụi vừa lắng xuống, lộ ra một vùng không khoáng không có quái vật, Lân nhi vỗ tay hoan hô, reo lên :
- Sư phụ lợi hại quá.
Khi nào Lân nhi mới có thể học được chiêu đó vậy sư phụ ?
Giang Phong mỉm cười bảo :
- Tối thiểu hạ vị thần.
Lân nhi ão não nói :
- Ai ! Biết chừng nào mới học được đây !
Giang Phong khẽ mỉm cười, lại tiếp tục hội tụ thiên địa linh khí.
Chiêu vừa rồi mất của Giang Phong hết . pháp lực, nhưng giờ đây Giang Phong có đến vạn pháp lực, tiêu hao bao nhiêu đó không vấn đề gì.
Trong Không gian giới chỉ của Giang Phong còn có không ít lam dược.
Giang Phong đã định kéo bọn Lân nhi thăng cấp nên đã chuẩn bị không ít lam dược.
Hiện tại tự nhiên hồi phục của Giang Phong mỗi giây chỉ có điểm pháp lực, không đủ dùng.
Tụ tập xong thiên địa linh khí, Giang Phong lại phóng đại chiêu.
Lại thêm một khu vực kế cận bị thanh không.
Lần này bạo ra một kiện trang bị, và Giang Phong bảo Lân nhi đi nhặt.
Kiện trang bị đó cho Lân nhi sử dụng.
Bán thần giai bạo ra trang bị đương nhiên không tệ.
Giang Phong thanh quái rất nhanh.
Gần trăm bán thần Thạch tượng quái phân bố rải rác trong Địa cung chỉ sau chưa đầy giờ đã bị thanh không.
Bạo suất cũng khá cao, cứ khoảng Thạch tượng quái bị sát tử là bạo ra một kiện trang bị, tối thiểu là thanh đồng trang bị, cao nhất là hoàng kim trang bị.
Bọn Mizu mỗi người đều được kiện, còn lại một kiện trở thành đồ chơi của Long nhi.
Gần trăm bán thần Thạch tượng quái cũng cống hiến một lượng kinh nghiệm rất đáng kể.
Bọn Mizu đẳng cấp tăng lên vùn vụt.
Tuy bọn Mizu mỗi người chỉ được hưởng / số kinh nghiệm trị đó (do tổ đội phân hưởng kinh nghiệm), nhưng tính ra cũng hơn triệu điểm, đủ cho Nori thăng từ cấp lên cấp.
Mizu và Masashi đều được cấp.
Lân nhi từ cấp thăng lên cấp.
Mục tiêu đã đạt, quái vật đã hết, thời gian cũng đã muộn, Giang Phong quyết định quay về.
Về đến Nguyên Thành, bọn Mizu và Lân nhi đi học thêm tân kỹ năng.
Còn Giang Phong thì lên Văn Đức lĩnh địa xem tình hình phát triển thế nào rồi.
Dù sao thì ở Nguyên Thành cũng không còn việc gì làm nữa.
Văn Đức lĩnh địa giờ đây đã tương đối có quy mô của một khu phố thị.
Nhờ lượng nội đan rất lớn do số thần thú mà bọn Giang Phong sát tử hôm trước ở Lưu Vân Thành cống hiến, hiện tại Giang Phong không còn sợ thiếu Nguyên lực.
Sơ cấp luyện đan thuật của Giang Phong cũng đã luyện đến mức thành thục, thục luyện độ đạt gần %, chỉ cần đạt đến % thì Giang Phong sẽ có thể học tập được Trung cấp luyện đan thuật (đương nhiên cần có người truyền dạy).
Giờ đây Giang Phong luyện chế Thần lực kết tinh, hiệu suất đạt đến – %, phần Thần lực thất thoát tối đa chỉ %, so với trước đây thì tiết kiệm được rất nhiều.
Nhờ không thiếu Nguyên lực, các công trình ở lĩnh địa cũng được triển khai với tốc độ nhanh hơn.
Lúc này Thành tường đã hoàn công, bao quanh toàn bộ khu vực quanh Cung điện, hình thành khu trung tâm của lĩnh địa.
Diện tích thành là kilômét vuông, đủ để Giang Phong phát triển một thời gian rồi.
Giang Phong đặt tên cho thành là Văn Đức Thành.
Bên trong Văn Đức Thành có khu dân cư, có khu sản xuất (nông nghiệp), có khu chế tạo (thủ công nghiệp), có khu quân sự.
Văn Đức Thành có tòa Thành môn thông ra hướng, trung tâm chính là Cung điện của Giang Phong.
Trên mặt Thành tường, cứ một đoạn khoảng mét thì có tòa Tiễn lâu.
Dù lĩnh địa không có đủ binh sĩ phòng thủ tất cả các tòa Tiễn lâu (tổng cộng tòa Tiễn lâu và tòa Thành môn đại lâu), nhưng Giang Phong vẫn cho xây dựng, bởi sau này dân số tăng, lĩnh địa phát triển thì quân đội cũng sẽ tăng theo.
Hiện tại, khu sản xuất của Văn Đức Thành đã có gần như đầy đủ những công xưởng mà lúc này lĩnh địa có thể kiến tạo được : Xưởng quân khí, Xưởng phòng cụ, Xưởng gia cụ.
Chỉ có Xưởng gốm là chưa thể kiến tạo, bởi Giang Phong chưa chiêu mộ được thợ gốm.
Khu quân sự thì chỉ có Binh doanh, Kỵ binh doanh, Quân mã trường và Trại giam.
Ở khu dân cư thì có thêm Chợ, Y quán, Hoa viên, Tửu điếm, Trà quán, Khách sạn và Ca kịch viện.
Giang Phong chưa cho xây dựng Cửa hiệu, vì hiện giờ lĩnh địa không có sản phẩm gì để bán, mà có bán cũng chẳng có ai mua (lương thực, nhu yếu phẩm cư dân mua ở Chợ, Cửa hiệu chỉ bán những đặc thù vật phẩm, hoặc trang bị vũ khí, …).
Giang Phong đến thăm Xưởng quân khí.
Người chủ trì ở đó tên là Trương Siêu, đã tiến giai thành trung cấp thợ rèn, có thể chế tạo ra những sản phẩm có chất lượng cao hơn.
Khi Giang Phong đến, gã ta cung kính nghênh đón, rồi nói :
- Đại nhân.
Hôm trước Đại nhân giao cho tiểu nhân chiếc chìa khóa kia, tiểu nhân đã mô phỏng lại được, chế ra được những chiếc chìa khóa tương tự, nhưng hiệu quả không được tốt lắm.
Nói xong liền trình cho Giang Phong xem thành quả của gã.
Giang Phong thu cất chiếc chìa khóa gốc, sau đó xem thử chiếc chìa khóa phục chế.
Nhìn hình dạng cũng tương tự, nhưng thuộc tính thì khác hẳn.
Chiếc chìa khóa gốc của Giang Phong thì bản thuộc tính chỉ có mấy chữ :
“Chìa khóa bí môn”.
Còn chiếc chìa khóa phục chế này thì bản thuộc tính có nhiều nội dung hơn :
“Chìa khóa bí môn (đơn giản bản) : đặc thù vật phẩm; yêu cầu : thần giai; số lần sử dụng (/).
Tổ đội thành viên (/).”
Xem ra hệ thống cho phép bọn Giang Phong phục chế, nhưng lại hạn chế số lần sử dụng.
Mỗi chiếc chìa khóa phục chế chỉ có thể sử dụng lần, tức là chỉ đi được chuyến đến Địa hạ thế giới, mà mỗi chuyến chỉ được tối đa người cùng đi.
Nhưng dù sao thì phục chế được cũng là tốt lắm rồi.
Gã Trương Siêu lại nói :
- Đại nhân.
Thứ này chế tạo không khó, nhưng mỗi khi chế tạo, tiểu nhân phải tiêu hao điểm Thần lực.
Giang Phong khẽ gật đầu, để lại cho gã một ít Thần lực kết tinh, ra lệnh cho gã khi rảnh rỗi thì chế tạo thêm nhiều chìa khóa nữa.
Giang Phong đã nghĩ đến một kế hoạch.