Lúc này, trận chiến hầu như đã kết thúc, chỉ còn lại hai gã sơn tặc thủ lĩnh là còn đang liều mạng giao chiến với Lưu An, Tôn Chấn và chúng ngưu ma nhân.
Vì cả hai gã đều liều mạng, nên nhất thời bọn Giang Phong chưa thể kết thúc nhanh trận chiến được, chỉ đành chờ cho đến khi hai gã hết hơi hết sức.
Gã văn sĩ sơn tặc thủ lĩnh sinh mạng lực thế mà cường hãn vô cùng.
Bị chúng ngưu ma nhân đánh đập thê thảm không còn nhân dạng gì nữa, thế mà vẫn còn thoi thóp chút hơi tàn.
Giang Phong ban đầu định tiêu diệt hẳn gã sơn tặc thủ lĩnh, chiêu hàng bọn sơn tặc lâu la.
Nhưng nay lại thay đổi chủ ý, sai thần binh trói gã văn sĩ sơn tặc thủ lĩnh kia lại, rồi sử dụng Tế tự thuật bổ sung cho gã ít linh huyết.
Vì gã thuộc pháp hệ, nên ngoài bị trói còn bị nhét giẻ vào miệng, để không thể bắt quyết niệm chú được.
Nhìn sang trận chiến bên kia, gã sơn tặc đại thủ lĩnh đặc biệt hung hãn.
Ngưu ma nhân Lô Lô tuy sức lực mạnh mẽ, nhưng vì giai vị chênh lệch hơi lớn, nên chỉ có thể làm đối phương vướng chân vướng tay, chứ không thể oai hiếp được gì nhiều.
Gã sơn tặc đại thủ lĩnh múa tít Đoản kích, quát lớn :
- Sát.
Lưu An cũng vung Đại đao chống cự :
- Khai.
Gã sơn tặc đại thủ lĩnh quát lên một tiếng, sấn tới một bước, Đoản kích lại vung lên.
Đại đao của Lưu An bị đánh bạt đi.
Ngưu ma nhân Lô Lô vội giơ Cự hình Đại đao chém xuống.
- Keng.
Hai thanh vũ khí chạm nhau, vô số hỏa quang lóe lên.
Ngưu ma nhân Lô Lô có lợi thế là vũ khí hạng nặng, lại từ trên chém xuống, nên đã đánh bật Đoản kích của gã sơn tặc đại thủ lĩnh trở lại.
Chúng ngưu ma nhân thừa cơ vung mộc côn đập xuống.
Gã sơn tặc đại thủ lĩnh nghiến răng múa tít Đoản kích hộ vệ toàn thân, đánh bật mộc côn của chúng ngưu ma nhân ra.
Không ngờ gã sơn tặc đại thủ lĩnh hung hãn đến thế, ngưu ma nhân Lô Lô nổi giận, tụ tập toàn lực, Cự hình Đại đao giơ cao, chém mạnh xuống.
Gã sơn tặc đại thủ lĩnh nghe tiếng gió rít, đao khí lạnh buốt, cả kinh thất sắc, vội vã nhảy lùi về phía sau, chấp nhận chịu trúng mấy côn vào người.
Dù sao thì bị mộc côn đánh trúng vẫn hơn là bị Cự hình Đại đao chém trúng.
Xem oai thế của chiêu vừa rồi, nếu bị chém trúng, không tử cũng trọng thương.
Giang Phong thấy cả bọn chém giết tưng bừng, không còn nhẫn nại được nữa, bắt quyết niệm chú, phóng ra một đạo ngũ lôi.
Gã sơn tặc đại thủ lĩnh trúng chiêu, cảm thấy toàn thân tê rần, lập tức nghiến răng cắn vào đầu môi, lấy đau trừ tê, tiếp tục chém giết.
Giang Phong thấy thế, quay sang phóng một đạo ngũ lôi vào gã sơn tặc thủ lĩnh còn lại.
Gã này kém hơn, toàn thân tê rần, động tác ngừng lại một thoáng.
Đang giao chiến kịch liệt, chỉ một thoáng thôi cũng đủ lâm vào hiểm cảnh.
Tôn Chấn thừa cơ chém một đao, chúng ngưu ma nhân cũng thừa cơ giáng mộc côn vào người đối phương.
Gã ta trúng đòn, ngã xuống, và rồi một trận mộc côn tới tấp giáng xuống.
Do bởi sinh mạng lực của gã ta quá dẻo dai, bị đánh như thế mà vẫn còn cử động được, vẫn đang cố tránh né, chúng ngưu ma nhân không để cho gã ta có cơ hội lật ngược tình thế, mộc côn liên tiếp đập nhầu, liên miên bất tuyệt không ngừng nghỉ.
Tôn Chấn để chúng ngưu ma nhân giải quyết gã đó, quay sang hợp sức với bọn Lưu An vây đánh gã sơn tặc đại thủ lĩnh.
Tôn Chấn, Lưu An kẻ ở trước, người ở sau, đồng loạt tấn công.
Lại còn có Giang Thạch Khê, ngưu ma nhân Lô Lô cùng chúng ngưu ma nhân ở bên cạnh hỗ trợ.
Cả bọn đồng loạt tấn công từ mọi hướng, khiến cho gã sơn tặc đại thủ lĩnh chống đỡ phía trước thì không lo được mặt sau, liên tiếp trúng đòn.
Cứ như thế, gã ta cuối cùng cũng chịu ngã xuống.
Giải quyết xong bọn sơn tặc, Giang Phong cho áp giải cả bọn về lĩnh địa.
Thi thể của những người trận vong cũng được đưa về theo.
Trong lĩnh địa không có Trại giam, Giang Phong đành cho giam cả bọn vào bên trong các Kho vật tư còn trống, rồi từ từ chiêu hàng.
Tiếp đó, Giang Phong suất quân tiến thẳng lên trại sơn tặc trên núi.
Do không còn lực lượng phòng thủ, trại sơn tặc nhanh chóng thất thủ.
Giang Phong chiếm lĩnh trại sơn tặc, thu lấy toàn bộ tài sản trong kho, sau đó để lại đội thần binh trấn giữ.
Trên trại sơn tặc lúc này chỉ có hơn trăm trẻ con, phụ nữ, chỉ cần đội thần binh trấn giữ cũng đủ.
Khi Giang Phong về đến lĩnh địa thì quá trình thăng cấp đã hoàn tất, cũng may không gặp trở ngại gì.
Giang Phong đoán rằng lĩnh địa từ cấp độ thăng lên cấp độ hẳn có thay đổi gì đó đặc biệt nên mới xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Do đó, khi về đến lĩnh địa, Giang Phong lập tức vào ngay Cung điện, cất chiến lợi phẩm vào mật khố rồi kiểm tra kết quả thăng cấp.
Lần này thăng cấp, diện tích lĩnh địa không tăng, nhưng số lượng kiến trúc trong danh mục tăng nhiều.
Các kiến trúc thuộc cấp độ (thường quy kiến trúc) : Đường, Giếng, Rào, Tiểu viện, Trại mộc, Trại đá, Kho lương (tiểu), Kho vật tư (tiểu), Xưởng chế tạo (sơ cấp).
Các kiến trúc thuộc cấp độ (thường quy kiến trúc) : Binh doanh (sơ cấp), Vọng lâu, Mỏ, Hành chính viện (sơ cấp).
Các kiến trúc thuộc cấp độ (thường quy kiến trúc) : Y quán (sơ cấp), Bến thuyền (tiểu hình), Thành tường, Thành môn.
Các kiến trúc thuộc cấp độ (thường quy kiến trúc) :
“Thuyền trường : diện tích x; linh mộc , linh thạch , hạ phẩm ngọc thạch , Nguyên lực .
Xây dựng gần sông, hồ.
Cần thợ mộc hoặc thợ đóng thuyền.”
“Tiểu lâu : diện tích x; linh mộc , linh thạch , Nguyên lực ; có tầng, hộ.”
“Trang viên (cấp ) : diện tích x; linh mộc , linh thạch , Nguyên lực ; hộ.”
“Thị trường : diện tích x; linh mộc , linh thạch , Nguyên lực .”
“Kỵ binh doanh : diện tích x; linh mộc , linh thạch , hạ phẩm ngọc thạch , Nguyên lực ; cho phép chuyển chức kỵ binh.”
“Trại giam : diện tích x; linh mộc , linh thạch , hạ phẩm ngọc thạch , Nguyên lực .
Giam giữ tối đa người.”
“Xưởng quân khí : thăng cấp lên từ Xưởng chế tạo (cao cấp).
Cần thợ rèn, thợ mộc.”
“Xưởng phòng cụ : thăng cấp lên từ Xưởng chế tạo (cao cấp).
Cần thợ may.”
“Xưởng gia cụ : thăng cấp lên từ Xưởng chế tạo (cao cấp).
Cần thợ mộc.”
“Xưởng gốm : thăng cấp lên từ Xưởng chế tạo (cao cấp).
Cần thợ gốm.”
Các kiến trúc có thể thăng cấp : Kho lương, Kho vật tư thăng cấp lên ‘đại’; Xưởng chế tạo, Binh doanh, Hành chính viện thăng cấp lên cao cấp; Vọng lâu thăng cấp lên Tiễn lâu.
Các kiến trúc cộng thêm (kiến trúc trang trí) : Hoa viên, Đại lộ, Tượng, Tiểu đình.
Các kiến trúc cộng thêm (kiến trúc phụ trợ) : Quân mã trường, Khách sạn, Hồ nước, Cầu.
Các kiến trúc phụ trợ mới :
“Tửu quán : diện tích x; linh mộc , linh thạch , hạ phẩm ngọc thạch , Nguyên lực .
Bán rượu và thức ăn.”
“Trà quán : diện tích x; linh mộc , linh thạch , hạ phẩm ngọc thạch , Nguyên lực ; có tầng.
Hấp dẫn văn nhân, nhã sĩ viếng thăm.”
“Ca kịch viện : diện tích x; linh mộc , linh thạch , hạ phẩm ngọc thạch , Nguyên lực ; có tầng.
Thỏa mãn nhu cầu văn hóa văn nghệ của cư dân.”
“Cửa hiệu : diện tích x; linh mộc , linh thạch , Nguyên lực ; có kho chứa nhỏ.”
Xem qua danh mục các kiến trúc phụ trợ, Giang Phong có cảm giác hệ thống không khuyến khích lĩnh chủ hoạt động thương mại, cho nên Khách sạn, Tửu quán, Trà quán, Cửa hiệu, … đều thuộc loại kiến trúc phụ trợ.
Sau khi thăng cấp lĩnh địa thì lại bắt đầu một chu kỳ kiến thiết mới.
Nhưng vì vừa mới tác chiến xong, Giang Phong không còn dư nhiều Nguyên lực lắm, mà Thần lực kết tinh cũng không còn, nên đành chỉ chọn một loại kiến trúc để xây dựng, cải tạo lấy hên thôi.
Suy nghĩ giây lát, Giang Phong quyết định sẽ thăng cấp Hành chính viện.
Hành chính viện thăng cấp lên cao cấp, chia thành hai bộ phận với hai tòa đình viện liền kề nhau nằm trong cùng khu, và đương nhiên cũng tăng thêm nhân viên.
Lúc này Giang Phong có thể bổ nhiệm viên chức thuộc hệ thống :
Chính vụ sảnh : Chính vụ trưởng quan - người, Chính vụ quan - người, Chính vụ viên - người.
Trị an sảnh : Trị an trưởng quan - người, Trị an quan - người, Trị an viên - người.
Ở Chính vụ sảnh, Giang Phong bổ nhiệm Triệu Quang làm Chính vụ trưởng quan, lão vu sư Chu Đức làm Chính vụ quan, Thanh Trúc lại chuyển sang làm Chính vụ viên cùng với Trương Bình, một cư dân trong lĩnh địa có thuộc tính thông minh giống Triệu Quang.
Ở Trị an sảnh, Giang Phong bổ nhiệm Đinh Cường làm Trị an trưởng quan, Thanh Tùng làm Trị an quan, cùng cư dân khác trong lĩnh địa có thuộc tính trung thực, nhanh nhẹn là Lý Bang Cơ và Ngô Hoàng Vân làm Trị an viên.
Có thêm viên chức, việc kiến thiết lĩnh địa sẽ càng nhanh hơn.