Vương Mệnh

chương 296: 296: di nguyện của thần bí thích khách

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lại nói, sau khi giải quyết xong cuộc tập kích của đàn heo rừng và bò rừng, chúng thôn dân lại tiếp tục xuống đồng thu hoạch lúa.

Do tốn nhiều thời gian chiến đấu cùng bọn bò rừng và heo rừng, nên phải đến giữa buổi chiều mới thu hoạch xong.

Cả cánh đồng gồm công ruộng, năng suất đơn vị ngọc lương mỗi công, nên tổng sản lượng đạt đơn vị, cũng khá khả quan.

Giang Phong phải dành lại khoảng đơn vị làm giống cho vụ mùa tới, do đó chỉ có thể chiêu mộ thêm tối đa thôn dân mà thôi.

Đó còn là nhờ Nhà vườn cung cấp đủ thức ăn cho thôn dân, nếu không cũng không được như vậy.

Thời gian còn lại, Giang Phong phái thôn dân vào Nhà vườn tranh thủ thu hoạch trái cây, hy vọng đến tối có thể thu hoạch đủ đơn vị, thì ngày mai Giang Phong mới có thể chiêu mộ thêm thôn dân nữa.

Nhà vườn phát triển rất tốt, cây ăn trái đã chiếm hết toàn bộ diện tích khu vườn, mỗi ngày có thể cung cấp đơn vị lương thực (nếu không thu hoạch ngay thì trái cây vẫn có thể giữ lại trên cành thêm ngày nữa, sau đó sẽ hư hỏng, phải hái bỏ).

Cây ăn trái phải sau một tuần mới cho thu hoạch một lần.

Do Nhà vườn được phát triển từ mấy bụi cây nhỏ ban đầu, mỗi ngày chỉ có thể chiết ra trồng thêm một ít, suốt một tuần mới trồng hết được diện tích khu vườn, do đó mà giờ đây hầu như mỗi ngày đều cho thu hoạch.

Riêng thôn dân còn lại theo Giang Phong đi xây dựng kiến trúc mới.

Duyệt qua danh mục các loại kiến trúc có thể xây dựng, Giang Phong quyết định xây dựng thêm Tiểu viện.

Ngày mai phải chiêu mộ thêm ít nhất thôn dân nữa.

Do đó cần phải xây thêm Tiểu viện.

Phải có chỗ cho thôn dân ở thì mới có thể chiêu mộ được.

Do đến đây từ tối hôm qua, sáng sớm đăng nhập vào không phải mất điểm Nguyên lực khi đi qua Cánh cửa không gian, từ đầu ngày Giang Phong đã có đủ điểm Nguyên lực.

Giải quyết đàn bò rừng và heo rừng tiêu tốn hết điểm; lúc này Giang Phong còn lại điểm.

Trong tuần này, hai cặp thôn dân còn lại cũng đã kết hôn (Giang Phong cố ý tác hợp để tiết kiệm chỗ ở), hộ gia đình chia nhau ở trong căn Tiểu viện, thôn dân độc thân khác thì sống trong Cung điện.

Đối với việc kết hôn, hệ thống quy định khá nghiêm ngặt, không phải cứ muốn kết hôn thì kết hôn, hệ thống yêu cầu các cặp đôi phải có một thời gian làm quen tìm hiểu, tối thiểu phải ngày.

Thời gian qua, Giang Phong phải sắp xếp cho các cặp đôi đó làm việc chung với nhau một thời gian rồi mới có thể tổ chức kết hôn được.

Đương nhiên cũng có ngoại lệ, là trường hợp bị ‘tiếng sét ái tình’ đánh trúng, mới gặp nhau mà hảo cảm độ đã đạt mức ‘thân mật’, nhưng những trường hợp đó rất hiếm hoi.

Dự tính ngày mai có thể chiêu mộ thêm thôn dân, Giang Phong đã cho xây dựng thêm căn Tiểu viện (còn có chỗ trống trong Cung điện).

Đến tối, Giang Phong cho thôn dân nghỉ ngơi, còn mình thì đăng xuất ngay tại đây để tiết kiệm Nguyên lực, khỏi bị tiêu hao khi đi qua Cánh cửa không gian.

Hôm sau, ngay từ sáng sớm, Giang Phong đã đăng nhập vào trò chơi.

Thứ hai là ngày đầu mùa vụ, là thời gian gieo trồng, lần nào Giang Phong cũng đều phải đăng nhập sớm để chuẩn bị.

Dù có thể giao phó hết công việc cho thôn dân tự làm (chỉ cần ra lệnh từ trước), nhưng bỏ mặc thì Giang Phong không yên tâm.

Ít ra Giang Phong sẽ thân tự chỉ huy cho đến khi lĩnh địa có thể hoạt động ổn định.

Kiểm điểm lại lương thực, thấy có được đơn vị (ngọc lương đơn vị và trái cây đơn vị), Giang Phong lấy ra đơn vị đi chiêu mộ thôn dân, nam nữ; và để dành lại đơn vị ngọc lương để làm giống.

Tạm thời sử dụng trái cây làm thức ăn cho thôn dân; tuy rằng như thế thì không thể gia tăng ‘mãn ý độ’; nhưng trước mắt hoàn cảnh khó khăn, đành chịu vậy.

Khi mặt trời lên, thôn dân mang theo nông cụ ra đồng làm việc.

Ba con bò rừng bắt được hồi tuần trước đã được thuần dưỡng thành công (Giang Phong cho bỏ đói mấy ngày, đói quá nên cuối cùng cũng phải ngoan ngoãn nghe lời), trở thành bò nhà, cũng theo ra đồng.

Giang Phong phân phái công việc cho chúng thôn dân xong thì đi thị sát lĩnh địa.

Sự xuất hiện của đàn heo rừng và bò rừng khiến Giang Phong rất thắc mắc, muốn biết bọn chúng đến đây bằng đường nào, nên giờ có thời gian rảnh rỗi, liền đi kiểm tra, trọng tâm là hướng khu rừng ở góc tây bắc và mấy ngọn đồi ở góc đông nam, nơi mấy đàn dã thú xuất hiện.

Trước tiên là khu rừng ở góc tây bắc.

Khu rừng không rậm rạp cho lắm, cây cối xanh tươi.

Những tàn cây cao , mét tỏa bóng mát che cho những loại cây thấp hơn và tầng cây bụi bên dưới.

Tầng cây bụi thì đặc biệt rậm rạp, tuy chỉ cao ngang thắt lưng, không che khuất tầm nhìn, nhưng gây ra nhiều khó khăn khi di chuyển trong rừng.

Giang Phong tiến vào rừng, vừa đi vừa quan sát cẩn thận, nhưng không phát hiện được có gì đặc biệt.

Cứ như thế, Giang Phong càng lúc càng tiến sâu vào rừng.

Khu rừng nằm ở góc tây bắc; mặt tây và mặt bắc thì giáp với phần giới hạn bị sương mù che chắn; còn mặt đông thì giáp với bờ hồ.

Giang Phong xục xạo ở mặt tây và mặt bắc không phát hiện được gì, liền chuyển sang mặt phía đông.

Do mặt phía đông này giáp với bờ hồ, nên đất đai có phần ẩm ướt hơn những nơi khác.

Lại thêm đám cây bụi gây khó khăn, Giang Phong cũng vì thế mà đã phải di chuyển rất thận trọng.

Tuy vậy, họa phúc khó lường.

Giang Phong nhìn thấy phía trước có một khu vực khá đặc biệt, cây bụi ở đó thưa thớt hơn những nơi khác, liền đi về phía đó.

Nào ngờ khi mới đến gần thì đột nhiên bước chân hụt hẫng, rồi trượt dài, sau đó Giang Phong phát hiện mình đang ở dưới một cái hố.

Cái hố này chỉ sâu ngang ngực Giang Phong, ba mặt dốc dựng đứng, chỉ có phía Giang Phong đi đến là dốc thoai thoải.

Tuy cái hố này không sâu lắm, nhưng xung quanh có cây bụi che phủ, nên dù có đứng thẳng ở dưới hố thì ở xa cũng không nhìn thấy được.

Tuy không đến nỗi nguy hiểm, nhưng cũng khiến Giang Phong kinh hãi một phen.

Và Giang Phong càng thêm kinh hãi khi phát hiện bên trong hố không chỉ có một mình Giang Phong.

Trước mặt Giang Phong, một gã vận y phục toàn đen đang nằm lăn ra đó, thoi thóp sắp chết.

Gã này có lẽ là đạo tặc hay thích khách, bởi ngoài bộ y phục bó sát đang mặt trên người, thì bên cạnh còn có một mảnh vải đen có lẽ dùng để che mặt khi hành sự.

Đặc biệt hơn, bên cạnh gã còn có một con chó nhỏ, cũng đang thoi thóp thở.

Hắc y nhân thì bị trọng thương kiệt sức, còn con chó nhỏ thì kiệt sức vì đói khát.

Hắc y nhân đang nằm chờ chết, nhìn thấy Giang Phong, ánh mắt thất thần chợt sáng lên, nói không ra hơi, chỉ có thể nhìn Giang Phong, rồi đưa mắt nhìn sang con chó nhỏ và một chiếc hộp nhỏ bên cạnh, sau đó tắt thở.

Tiếp theo, Giang Phong nghe hệ thống thông báo :

- Đinh.

Chúc mừng Thiếu Quân nhận được ẩn tàng nhiệm vụ “Di nguyện của thần bí thích khách”.

Xin hỏi có tiếp nhận hay không ?

- Tiếp nhận.

Giang Phong không có thói quen phát hiện nhiệm vụ lại từ chối tiếp nhận.

Nhiệm vụ lớn nhỏ, quan trọng hay không Giang Phong đều nhận hết.

Thậm chí có lần Giang Phong còn nhận nhiệm vụ đưa thư nữa kia mà.

Tiếp nhận xong nhiệm vụ, Giang Phong mở bảng thuộc tính cá nhân ra xem, nhưng chỉ thấy có tên nhiệm vụ thôi, không có giải thích gì thêm.

Khó nghĩ a.

Giang Phong bước tới nhặt lấy chiếc hộp, định mở ra xem, nhưng lại bị hệ thống thông báo ‘nhiệm vụ vật phẩm’, không thể mở được.

Nhìn sang con chó nhỏ đang nằm thoi thóp bên cạnh, Giang Phong trầm ngâm suy nghĩ, sau đó cúi xuống bế con chó lên, tra xét hiện trạng.

Sử dụng đặc thù kỹ năng, Giang Phong phát hiện ‘chó con sắp chết’ sinh mạng lực đã sắp khô kiệt, chỉ còn có thể sống được hơn canh giờ nữa mà thôi.

Nghĩ rằng việc cứu sống con chó nhỏ này chắc là di nguyện của gã thần bí thích khách kia, Giang Phong bế nó lên, trở về Cung điện.

Con chó nhỏ sức lực khô kiệt vì đói khát, cần được ăn uống.

Về đến Cung điện, Giang Phong lấy một đơn vị Ngọc lương cho con chó ăn, lấy nước cho nó uống, thân tự chăm sóc nó.

Sự tình liên quan đến ẩn tàng nhiệm vụ, Giang Phong không thể khinh suất.

Dù sao hiện tại cũng rảnh rỗi.

Đến cuối ngày, chúng thôn dân hoàn thành việc cày cấy, trở về nhà ăn uống nghỉ ngơi.

Cánh đồng hiện giờ đã rộng hơn gấp bội.

Giang Phong đi kiểm tra, sơ lược tính toán cũng được hơn công ruộng.

Do có bò kéo cày, không còn phải sử dụng nhân lực cuốc đất như trước đây, nên năng suất tăng cao.

Giang Phong lệnh cho thôn dân ngày mai chôn cất gã thích khách đã chết, sau đó đăng xuất.

Truyện Chữ Hay