Chờ đi tới A Mã Cung, trêи mặt mỗi cô nương hoặc ít hoặc nhiều đều mơ hồ mang theo địch ý với Hàn Phỉ, nếu như không phải do nàng, bọn họ làm sao phải cởi giày bước đi! Lại còn phải đi trêи nửa bàn chân!
Hiện tại bàn chân mỗi người đều vô cùng bẩn thỉu, còn bị đá vụn làm cho rớm máu, các nàng đều là thiên kim tiểu thư, làm sao chịu được hành hạ như vậy! Chân người nào mà không trắng trẻo non nớt, sao có thể trải qua dằn vặt như vậy chứ!
Chờ Quế ma ma giảng giải cho mọi người một lần quy củ của A Mã Cung, liền để mấy cái ma ma dẫn người đi, đem những ngôi sao mới này an bài xong phòng ở, phi thường Khoan dung độ lượng cho phép các nàng nghỉ ngơi ngày, chương trình học của A Mã Cung ngày mai mới bắt đầu.
Tiến vào gian phòng của mình, Hàn Phỉ mệt mỏi ngồi phịch ở trêи giường, Xuân Hồng đau lòng đi múc nước đến cho tiểu thư rửa sach đôi chân bị thương.
Thừa dịp Xuân Hồng ra ngoài, Hàn Phỉ lại đâm đâm Đào Bảo "Này, đừng giả chết, ngươi vừa làm sai còn muốn trốn sao."
Đào Bảo yếu ớt cãi: "Mới không có! Rõ ràng là giúp ngươi vượt qua cửa ải khó khăn!"
Hàn Phỉ cười nhạo một tiếng, nói: "Giúp ta? Ngươi trông thấy ánh mắt của những nữ nhân kia nhìn ta không? Đều hận không giết được ta, còn có, ta không cảm thấy đây là chuyện đáng cao hứng"
Đào Bảo không nói lời nào.
Hàn Phỉ ngáp một cái, nói: "Ta cũng không muốn cùng ngươi đôi co, nhiệm vụ kia ta hoàn thành chứ?"
"Hoàn thành, Kí chủ, tinh tệ khen thưởng đã phân phát."
Hàn Phỉ mí mắt có chút nặng, nói: "Nếu như ta không hoàn thành nhiệm vụ này, trừ sẽ bị điện giật trừng phạt ra, còn có cái gì không?"
Vốn chỉ là thuận miệng hỏi một chút, nhưng lần này, thời gian Đào Bảo trầm mặc có hơi lâu, lâu đến mức Hàn Phỉ bởi vì quá mệt mỏi suýt chút nữa liền ngủ mất, mới nói: "Sẽ chết."
Hàn phỉ giật thót người, trong nháy mắt tỉnh táo, nàng ngỡ bản thân mình nghe lầm.
"Ngươi nói cái gì?"
Hệ thống càng thêm chăm chú nói: "Kí chủ sẽ chết."
Hàn Phỉ vô cùng sợ hãi, giống như đùa giỡn nói: "Ngươi đang đùa ta à? Điện giật thì làm sao chết được? Nhiều lắm thì có chút đau mà thôi.
Ta da dày thịt béo, không sợ."
Giọng nói của Đào Bảo cũng không vui vẻ giống ngày thường, nói: "Chưa hoàn thành nhiệm vụ trung tâm đạt đến %, kí chủ sẽ tử vong."
Cơn buồn ngủ của Hàn Phỉ nhất thời đều biến mất, bản thân nàng ở trong đầu suy đoán một phen, nói: "Ta không phải là kí chủ đầu tiên của ngươi, đúng không?"
Đào Bảo nói: "Đúng."
Hàn Phỉ nuốt nước miếng, hỏi: "Như vậy..
Trước đó..
Ta là nói, ở trước ta, kí chủ của ngươi hoàn thành nhiệm vụ cao bao nhiêu?"
"Đây là bí mật."
Lòng Hàn Phỉ chìm xuống, có nhiều thứ vẫn bị nàng lấy làm trò đùa, nàng đột nhiên hiểu rõ, trêи đời này căn bản là không có bữa ăn nào miễn phí.
"Chưa hoàn thành nhiệm vụ trung tâm trong lời nói của ngươi, cụ thể là cái gì."
"Hệ thống sẽ căn cứ vào tình hình của thế giới này mà hình thành nhiệm vụ, kí chủ cần không ngừng hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời có thể tự mình tích lũy tinh tệ để mở ra mua bán trêи hệ thống, dùng để Phụ Trợ Nhiệm Vụ hoàn thành.
Nhưng nói cho cùng, mua bán trêи hệ thống cũng chỉ là vì để kí chủ hoàn thành nhiệm vụ cành nhanh hơn.
Kí chủ, ở trêи đời này chuyện quan trọng nhất chính là hoàn thành nhiệm vụ.
Ngoại trừ nhiệm vụ cốt lõi là giảm béo đánh hạ nam thần, mỗi một nhiệm vụ khác đều sẽ không biết trước, sẽ căn cứ vào hành động của kí chủ và tình hình cụ thể để giao nhiệm vụ, ngay cả ta cũng không thể biết trước."
Hàn Phỉ đem mỗi một câu nói nghe rõ ràng, bắt đầu tự hỏi, nói: "Ngươi nói tử vong.."
Hệ thống không có khiêng kỵ nói thẳng: "Hồn phi phách tán."
Hàn Phỉ hít vào một ngụm khí lạnh, nói: "Đây cũng quá tàn nhẫn! Ta căn bản chính là không hiểu sao lại tới nơi này! Ta còn có cuộc đời mình! Hiện tại liền phải ở nơi này sinh tồn khó khăn vậy à?"
Hệ thống giải thích nói: "Kí chủ ở thế giới thật đã chết đi, ở trong thế giới này, kí chủ giống như có sinh mệnh lần thứ hai, vì lẽ đó kí chủ cần cố gắng hết sức! Chỉ cần nhiệm vụ cốt lõi toàn bộ hoàn thành, nhân sinh của kí chủ sẽ do ngài làm chủ."
Hàn Phỉ nghe tới chỗ này, miễn cưỡng xem như một tin tức tốt, nhưng điều này cũng cảnh báo nàng, tâm tình hờ hững lúc trước cũng nên thu lại.
"Giảm béo kiện thân ta sẽ cố gắng, nhưng ít ra cũng phải nói cho ta biết, cái nam thần bên trong" đánh hạ nam thần kia "là ai chứ."
Hàn Phỉ ghét nhất là không có mục tiêu, không rõ tình hình, huống chi chuyện này quan hệ đến đại sự nhân sinh của nàng!
Đào Bảo lại nói: "Bảo mật!"
Hàn Phỉ không nói gì, nhưng biết rõ nàng căn bản không có biện pháp nào, không thể làm gì khác hơn là cắn răng nói: "Hi vọng thời điểm ta cần ngươi có thể ra sức, không nên hố ta."
"Đào Bảo làm sao sẽ hố kí chủ chứ? ~Đào Bảo hi vọng kí chủ sớm ngày hoàn thành nhiệm vụ, đúng, vì là thuận tiện cho kí chủ quan sát các số liệu, Đào Bảo giúp kí chủ đem số liệu hiện lên cụ thể."
Quả nhiên, ở trêи cổ tay Hàn Phỉ nổi lên tầng viết mấy cái kí tự.
"Thứ nhất là tinh tệ kí chủ còn dư lại, thứ hai là nhắc nhở kí chủ tiến độ hoàn thành nhiệm vụ, cái thứ là nhắc nhở kí chủ chưa hoàn thành nhiệm vụ, kí chủ cố lên!"
Dứt lời, Đào Bảo dừng nói.
Hàn Phỉ nhìn một chút chuỗi kí tự kia, bắt đầu tính toán.
Lúc này Xuân Hồng nâng một chậu nước nóng vào phòng, trêи mặt còn có nước mắt, điều này khiến Hàn Phỉ không thể không dừng lại suy nghĩ, cau mày nói: "Làm sao?"
Xuân Hồng tay run một cái, suýt nữa đem nước cũng đổ ra, vội vàng nói: "Không có chuyện gì! Tiểu thư ta không sao!"
Hàn Phỉ gian nan bò người lên, lần đầu tiên gương mặt không lộ ra vẻ tươi cười, quay về phía Xuân Hồng nói: "Ta muốn nghe lời thật."
Xuân Hồng căng thẳng, cũng bởi vì ăn nói vụng về không biết nên nói thế nào, trong lúc nhất thời ấp a ấp úng.
Hàn Phỉ mắt nhìn làn váy của nàng làm ẩm ướt, ngẫm lại, đại khái hiểu rõ, nhưng ngay sau đó lại không vạch trần, nói: "Sau này..
không nên chính diện cùng các nàng va chạm, tránh được liền tránh."
Xuân Hồng thấy tiểu thư không hỏi nhiều, thở ra một hơi nói: "Vâng! Tiểu thư!"
Tại địa phương ăn tươi nuốt sống người này, không bao giờ thiếu, chính là những kẻ bắt nạt người hiền lành sợ hãi kẻ ác, nàng hôm nay rêu rao như thế, tự nhiên là rước lấy một trận căm hận, còn nhiều, rất nhiều người muốn đùa cợt nàng.
Hàn Phỉ không phải là một người hay kϊƈɦ động, ở đây nàng cũng không phải là cái gì, lỗ mãng sẽ chỉ sớm chấm dứt tính mạng mình, đối phó nàng không được, những người kia chỉ sợ cũng sẽ từ trêи người Xuân Hồng ra tay.
A, thật sự là địa phương dơ bẩn.
Hàn Phỉ căm ghét nghĩ, nhưng cũng vì thời gian sinh hoạt của chính mình ở đây mà chuẩn bị..