Vương Gia Ta Giúp Chàng Cưới Người Khác

chương 60: cùng ăn cơm

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Có thể là do cơn mưa lớn kéo dài của hôm qua nên mới sáng sớm khí hậu đã chuyển sang se lạnh. Lạc Vũ Yên nằm trên giường nệm ấm áp lười biếng thức dậy, bên ngoài lạnh như vậy nằm ôm chăn bông không phải rất biết hưởng thụ sao, càng ôm lại càng ấm áp.

Khoan đã~ chăn bông này có điểm gì đó không đúng, hơi thở nóng rực trực tiếp phả vào bên cổ. Sao nàng lại quên mất trên giường lúc này còn có một người nữa chứ. Trên cổ lại truyền đến cảm giác ấm nóng ẩm ướt sau đó liền...

" Ây ya...ngài cắn ta, mau tỉnh~ là ta đây không phải đùi gà nướng đâu "

Lạc Vũ Yên bất ngờ bị đau, ngồi bật dậy nhìn qua người nằm cạnh mình thấy hắn vẫn còn nhắm chặt hai mắt nàng liền lay lay người hắn.

Hàn Thương Nguyệt đã dậy từ rất sớm có điều hắn không muốn rời giường là vì nàng còn ngủ rất say, quan trọng hơn là nàng đang ôm chặt hắn làm tâm hắn vui vẻ nằm yên mà hưởng thụ. Chỉ là nhìn đến chiếc cổ trắng mịn kia liền muốn cắn xuống một cái.

" Nàng tỉnh rồi, ta vừa rồi đang mơ thấy mình ăn đùi gà rất thơm rất ngon "

Lời nói của hắn ai mà tin chứ, nhưng nàng lại tin a~ trong lòng còn nghĩ buổi trưa sẽ chuẩn bị thật nhiều đùi gà cho hắn, hắn thật là đến mơ cũng muốn ăn đùi gà lớn. Nàng thật sự cho là ai cũng thích ăn uống như nàng sao?

" Hôm nay ngài bắt đầu trả lương cho ta luôn chứ? "

" Được, nàng muốn ta liền mang đến "

Haha ~ mỗi ngày lượng, Lạc Vũ Yên ta đây sắp giàu to rồi. Chỉ cần ngoan ngoãn ở trong phủ làm Vương Phi một tuần thôi nàng đã có vốn ra ngoài làm ăn rồi.

Nàng cười đến hai mắt nheo lại, nhận tiền của người khác thì nàng cũng nên ra sức chu đáo một chút.

" Thật tốt quá, ngài đợi một chút ta sẽ xuống bếp làm món ngon mang đến "

Vừa muốn leo xuống giường thì bên cổ tay liền bị hắn kéo một cái một lần nữa ngã xuống giường nệm.

" Bên ngoài trời lạnh nàng gấp làm gì "

" Ta không có lạnh "

Hắn cũng không nói gì nữa, hướng ra ngoài gọi Tiểu Hương bước vào chuẩn bị nước ấm cho nàng. Sau đó hắn cũng tự mình thay xiêm y vào triều như mọi ngày. Trước khi đi còn không quên nói với nàng

" Trưa nay ta sẽ về dùng cơm với nàng "

" OK "

Lạc Vũ Yên không hiểu vì sao cả buổi sáng ngày hôm nay tâm tình rất tốt, nhớ đến lời hắn nói hẹn cùng nàng dùng cơm bên môi liền tươi cười. Nàng hôm nay sẽ trổ tài làm thật nhiều món.

" Tiểu thư hôm nay người có việc gì lại vui như vậy "

Tiểu Hương sau lưng cầm lược gỗ chảy tóc cho nàng, không khỏi hiếu kì hỏi

" Ta có sao???"

" Nô tỳ chưa bao giờ thấy người cười nhiều như vậy "

" Là do ta sắp có nhiều ngân lượng tiêu sài rồi, haha "

Hàn Thương Nguyệt sau khi xử lí công vụ liền nhanh chóng rời khỏi hoàng cung, nàng vẫn là đang đợi hắn trở về dùng bữa. Trước cổng hoàng thành xe ngựa vẫn đang đợi sẵn, đang định bước lên xe thì phía sau lưng bỗng có một giọng nói truyền đến.

" Ngũ đệ, mời đừng bước "

Hàn Thương Nguyệt quay lưng về, đúng là như hắn đoán giọng nói này chỉ có thể là tứ vương gia, Hàn Yên Thành.

" Tứ huynh có việc tìm ta sao? "

Hàn Yên Thành âm thầm đánh giá người trước mặt, đúng thật là đã lâu không gặp. Hàn Thương Nguyệt vẫn không có chút gì thay đổi, ánh mắt nhạy bén tâm tư sâu kín khó dò, mưu lược chu đáo khó trách phụ hoàng luôn coi trọng hắn. Hiện tại danh tiếng cùng quyền thế của Hoàng Thương Vương không ai là không biết.

" Ngũ đệ, huynh đệ chúng ta lâu rồi không hàn uyên, hay là lúc này ta mới đệ uống vài ly "

Hàn Thương Nguyệt cùng hắn giao hảo cũng không xem là tốt đi, tứ vương gia trước giờ luôn đứng về phe của Thái Tử. Ngoài mặt thì huynh đệ hòa thuận, nhưng một khi đã sinh ra trong chốn vương quyền hoàng tộc này thì sẽ không tránh khỏi một màn tranh quyền đoạt lợi.

Bản thân mặc dù không có tâm cơ đến ngôi vị kia nhưng nếu đã bị cuốn vào vòng xoáy này thì bằng mọi cách phải nắm trong tay quyền thế mới có thể bảo vệ người bên cạnh, điều này hắn đã hiểu được từ khi còn rất nhỏ.

" Tứ huynh, hôm nay xem ra đệ xin thất lễ rồi. Hẹn huynh hôm khác vậy"

Hàn Yên Thành bày ra nét mặt thất vọng, giọng nói có phần trầm thấp ẩn ý.

" Ngũ đệ xem như nể mặt ta lần này đi, nếu không có việc gì quan trọng thì uống với ta vài ly cũng không sao. Hay là...Ngũ đệ xem thường hoành huynh ta đây "

Lần này xem ra không thể từ chối được nữa, Hàn Yên Thành lấy chuyện đã lâu mới hồi kinh mà làm khó hắn. Ngoài mặt là hàn uyên nhưng bên trong là thâm dò sơ hở của đối phương

" Đệ sao dám xem thường huynh được chứ "

" Vậy được, nghe nói Vọng Nguyệt Lâu nổi tiếng khắp kinh thành. Chúng ta đến đó đi "

Hai người bọn họ ngồi trên xe ngựa rất nhanh liền đến trước của Vọng Nguyệt lâu, khách nhân ra vào đông đúc. Hai người bước vào bên trong liền được sắp xếp cho một căn phòng.

" Ngũ đệ mau ngồi đi, ta rót rượu cho đệ. Ta xem ra cũng đã lâu rồi chưa hồi kinh thành "

Hàn Thương Nguyệt lộ vẻ lạnh nhạt nhận lấy ly rượu từ từ uống xuống.

" Tứ huynh lần này đã về kinh, phụ hoàng nhất định sẽ sắp xếp ổn thỏa "

" Ta lần này trở về không ngờ ngũ đệ đã thành thân rồi, ta không thể tham dự thật quá đáng tiếc "

Hàn Thương Nguyệt rót rượu mời hắn

" Không sao "

" Ta nghe nói đối với chuyện thần thân lần đó đệ ban đầu còn từ chối trước phụ hoàng...không ngờ cuối cùng cũng bị ép phải thành thân "

Hàn Thương Nguyệt sao lại không nhìn ra được trong lời nói của hắn có ý muốn mỉa mai chứ.

" Ban đầu là do đệ không suy xét kĩ lưỡng mới từ chối hôn sự, hoàng huynh đừng nghĩ nhiều "

" Đệ thật rất hiểu tâm ý của phụ hoàng...ta lần sau nhất định sẽ đến phủ gặp hai người đưa quà mừng "

Hắn ung dung uống xuống một ngụm rượu liền nói tiếp.

" Ngũ đệ và Diệp Uyển Như cô nương nghe đâu lúc trước có quen biết với nhau sao? "

Hàn Yên Thành đã điều tra biết được trước đó Hàn Thương Nguyệt muốn từ hôn một phần là muốn cưới Diệp tiểu thư vào cửa. Hắn nghĩ trong lòng Hàn Thương Nguyệt vẫn còn yêu thích Diệp tiểu thư nên cảm thấy có chút chiến lợi vì nàng ta đã là người của hắn.

" Đúng thật là đệ có biết nàng "

" Ta lần này về kinh cũng gặp được nàng, ta và nàng nói chuyện cũng rất hợp ý nhau "

" Là vậy sao "

Hàn Yên Thành tỉ mỉ quan sát từng biểu tình của Hàn Thương Nguyệt nhưng lại không nhìn ra bất cứ sự ghen tức nào như thể không hề quan tâm đến. Thật kì lạ chẳng lẽ là hắn không nhìn ra được.

" Tứ ca, đệ xin thất lễ trước. Đệ có việc quan trọng cần phải hồi phủ lần sau sẽ tạ lỗi "

Truyện Chữ Hay