Quyển :Kế hoạch tìm phu của yêu nữ luân hồi
Chương : Gia gia cái gì? Ta là cha ngươi
Editor :Melodysoyani
Khi Tiểu Vũ tỉnh lại ,là đang ởmột vùng thôn quê hoang dã .Cái ót truyền đến một trận đau đớn ,nàng đưa tay ra sờ,hình như là sưng lên,nhưng cũng may là không có rách dachảy máu haygì đó .
Cả người đau đớn như là bị xe tải đè lên,nàng ngọ ngoạy đứng lên , mới phát hiệnhình như bản thân đang đứng trên một ngọn núi ? Đầu óc mờ mịt nên nó cứ quay vòng vòng, nhìn lại cái cái trên người .Nàng đây là....Xuyên qua ?Hay là mất trí nhớ ?
Cần thần suy nghĩ hồi tưởng,trong đầu có đủ loại cảnh tượng hỗn tạp đan xen nhau.Đều là những mảnh ngắt đoạn , không có cái nào hoàn chỉnh .Có ở hiện đại , có ở cỗ đại ? Ai ?Còn giống như có Dương Quá, Hứa Tiên ?Bạch Tố Trinh? Nàngtrải quanhững cái gì nha ?
Không nhớ rõ bản thân là ai và ở đâu,không nhớ rõ bản thân làm sao lại ở chỗ này ,Tiểu Vũ nhíu mày,ở lẫn quẫn sau núi, hiểu được một cái sự thật đau buồn .
Nàng !Mất trí nhớ.!Hơn nữa..... Còn giống như xuyên qua....
Tiểu Vũ ,người này không có có nhiều ưu điểm lắm .Nhưng cũng mai trời sanh bản tính lạc quan, cho nên dù là đang mất trí nhớ hơn nữa còn xuyên qua ,như vậy quá nhiều chuyện phát sinh ở trên người nàng .nàng cũng chẳng cảm thấy sao cả.
Dù sao xuyên thì xuyênchứ !Đầu năm này, không xuyên qua cũng không dậy nổi ! Chính cái gọi là xuyên qua thay đổi khỏe mạnhthôi !Mà mất trí nhớ thì có gì đâu, cũng không đáng gì .Nếuđã xuyên qua,ký ức của trước kia cũng không cần tới.Dù sao xuyên qua đây thì phần lớn đềukhông thể trở về, cho dù có trở về , thì cũngphải lừa gạt mĩ nam nào đó cùng nhau trở về.
A! Mĩ nam!
Ánh mắt Tiểu Vũsáng lên ,quan trọng sau khi xuyên qua, xác xuất phần trămgặp được một mĩ nam ôn nhu cótới % a !Hơn nữa một mĩ nam vẫn còn ít, một đám mĩ nam mới là trọng điểm !(Melody : mất trí nhưng tính tình nguyên thủy không thay đổi:)) )
Nghĩ đến đây, Tiểu Vũ bắt đầu phơi phới. Đến đây đi !Mĩ nam ở nơi nào ?Không phải thường thườngmột nữ chủ xuyên quađến đây , hoặc là trong lúc găp nạn , mĩ nam phải xuất hiên sao ?Như thế nàonàng ở đây lâu rồi,vẫn không thấybóng dáng mĩ nam thon dài cao ngất ?
Lúc này, trên núi cách đó không xa một vị lão nhântóc bạc mặc hỉ bào đỏ sẩm rất quái dị đi tới .Nhìn hướng kia đi, không phảilà đang hướng đếnTiểu Vũ sao !
Người nào đó không khỏi cỗ co rụt lại, như thế nào ?Nhưng ngàn vạn lần đừng nói cho vị này hắn chính làtrong truyền thuyết đích thực "Mĩ nam" a!Nàng nhất định sẽ đâm vào đầu hũ tự xác !
Lão đầuvới cách ăn mặt quái dị đi đến trước Tiểu Vũ thìdừng lại , vẻ mặt bình tĩnhhướng nàng:"Ngươi không phải bị thần kinh chứ?"Biểu tình quái dị, đưa tay lên vai nàng, sau đó lại nói: "Nguyên lai ngươi là biến thái!"mặt lão run rẩy: "Tiểu hài tử, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi rồi"
Tiểu Vũ vốn nắm chặt tay chuẩn bị đánh người,lúc nghe thấy lời lão nhân nói, lập tức dừng động tác.
Hài, Hài tử ? Lãođầu này biết nàng ?
"Ách...Vị lão gia gianày, ngươi là ?"
Lão đầu nghe thấy biến sắc, "Lão gia gia cái gì!Ta là cha ngươi"
Phốc !Tiểu Vũ hoa lệ lệ bị sấm đánh sụp đỗ
Cùng lão nhân nào đó tự xưng là cha của nàng,ước chừng nhìn nhau một phút sau,Tiểu Vũkhoát tay áo.
" Cái gì !Cha a! Nói cho ngươi một thông tin không tốt , ta nữ nhân ngươi mất trí nhớ !"
.....
Thực ra nam tử quái dị mặc hỉ bào đỏ thẩm này , là nguyệt lão phụ tráchquản lí tơ hồng nhân duyên của thiên giới.Vốn tuổi đã cao,ngay tại từ đườngđổ đất tưới giống hoađể duy trùy tuổi thọ.Ai ngờ một đôi tiểu oan gia ,haivợ chồng ở địa phủ kia, thế nhưng ăn no rãnh rỗi nhảy vào dòng chảy của luân hồi.Ngọc Hoàng kinh hãi,lúc đó lại tìm không thấy người đến giúp,cuối cùng tiểu lão đầunhư hắn lại phải xuống trần gian một chuyến.
Diêm vương đại nhân bản thân có pháp lực thâm hậu,sớm đã không phảichịu nổi khỗ sinh tử luân hồi.Nhảy vào vòng chảy luân hồi cũng giống nhưngồi trên một chuyến tàu.Từ địa phủ đi đến địa phương của con người mà thôi.Mà diêm hậu đại nhân vừa mới nhậm chức này lại không giống như thế!Tuy là dựa vào chồng cao quý, bỗng chốc được lên hàng ngũ tiên ban.Nhưng bản thân tu luyện chưa đủ,dòng chảy luân hồi này nàng cũng không thể tùy tiện nhảy vào.
Có rất nhiều thuyết lý cùng cảnh cáo, nhưng trong lỗ tai của vị diêm hậu này, toàn là lời rấm thối!Nếu không, trước mắt cũng sẽ không lộ ra vẻ mặtbao la mờ mịt, nói chính mình vừamất trí nhớlại xuyên qua ,lại còn nói hắn là gia gia của nử tử !Mà hắn thật bi ai không biết tại sao lạicó thêm một nữ nhi....
Mới vừa biết được tin đôivợ chồng trẻ này nhảy vào dòng chảy luân hồi .Ngọc Hoàng liền nhìn vào tấm gương hạ giới, tìm được chỗ này nơi tiểu oan gia ở.Tuy ở cùng một triều đại,nhưng hai người lại cách nhau khá xa.Kết quả là, Ngọc Hoàng cũng không giúp đỡ hợp lại,muốn ngồi đó xem kịch vui, khiến cho hắn tiểu lão đầu này phải xuống trần,âm thầm đi quấy rối....Khụ khụ !Âm thầm tác hợp một chút.
Như dự tình từ trước, diêm hậuđại nhân này bởi vì bình thường lười biếng, tu luyện không đủ.Nên sinh ra di chứng rất nghiêm trọng ! Cũng may người không có ngốc,chỉ là mất trí nhớ mà thôi, coi như không tồi.
"Khụ khụ !Ta......Ta họ Nguyệt !Sống ở bên trong cái núi này.Ngươi là nữ nhi của ta!Ách....Ngày hôm qua trốn đi ra ngoài chơi,một ngày không về nhà,ta lo lắng cho ngươi,đã xảy ra chuyện!Như thế nào!Ngươi ngay cả người cha này cũng không nhận ra?"
Nói thật Nguyệt lão không giỏi nói dối.Chính xác mà nói, thần tiênkhông giỏi nối dối!Bởi vì người ta tốt xấu cũnglà thần tiên!Có nghe nói thần tiên nói hưu nói vượn không?Nếulàmảnh hưởng tới hình tượng thì thật làkhông tốt!Thần tiênmuốnđều có thể nói hưu nói vượn, đó chính là đáng mặt thần linh!
Tiểu Vũ nháy mắt mấy cái,đầu ốc ra sức chuyển động,lạisống chết không nghĩ ra ấn tượng đốivới tiểulãođầu này.Bất quá nếu mọi người đều nói là cha của nàng, thì chắc sẽ không phải là kẻ lừa đảo đi ?
"Ách....Cha a! Ta cái gì cũng không nhớ rõ !Ta giống như đầu óc bị vỡ hư!Không tin ngươi sờ !Còn đang sưng phù !"
Nói xong nàngđưa đầu qua, mắt nguyệt lão nhíu lại, đưa tay sờ cái ót của nàng.Lúc Tiểu Vũ còn đang chịu đau hút không không khí ,ngón tay hắn nhẹ nhàng, một chútcười ầm lên nói:"Ha hả!Không có chuyện gì!Phụ thânkiểm tra thì tốt rồi!"
Nói xong, hắn duỗi tay lại. Tiễu Vũ kinh ngạc thu hồi đầu của mình nhìn hắn,kinh ngạc nói:"Hình như là không còn đau nữa!"
"Đó là !"Nguyệt lão ngẩng đầu mình lên tự hào nói:"Cái này chỉ là vết thương nhỏ,tavẫy vẫy tay liền giải quyết được"
Tiểu Vũ nghe vậy sùng bái nhìn hắn :"Cha a ! Ngươi lẽ nào ở trong núi này tu hành thành yêu tinh!Chẳng lẽ ta là tiểu yêu nữ?"
Nguyệt lão trán nổi ba đường hắc tuyến,không muốn cùng nàng nói chuyện linh tinh nữa, giống như ảo thuật từ phía sau lấy một cái vỏ bọc đưa cho nàng .
"Ừ !Ở đây có chút ngân lượng và quần áo,ngươi mang xuống núi đi!"
A?Còn đangở giữa hưng phấn Tiểu Vũ ngây ngẫn cả người chưa kịp lấy lạitinh thần."Xuống núi?"
"Ân!Xuống núi!"Nguyệt lão quả quyết trả lời nàng,"Ngươiđã đến tuổi, cũng nên mang con rễ tốt trở về cho ta xem!Bây giờ nên đi xuống núi tìm phu thôi ! Tranh thủvào lúc lễ mừng năm mớiđem thành quả trở về! Cha sẽ ở nơi này chờ tin tức tốt của ngươi !"
Nói xong lời này, cũng không đợi Tiểu Vũ đồng ý.Trực tiếp đemcái bọc nhét vào trong lòng của nàng.
Tiểu Vũ giống như đang mơ.Đây là cái tình huống gì ?Nàng vừa tới nơi này còn chưa quen cuộc sống ở đây, đầu tiênkhông biết tại sao gặp một gia gia nuôi nàng lớn lêngiống như cha này, lại để cho nàng trực tiếp đi tìm phu?
Này quá trình này........Có phải hay không phát triển hơi nhanh ?