Nhược Nhan và Nhược Y ở trong phủ đã được hai ngày mà nơi đây không có một ai ghé thăm, khiến cho hai nàng buốn muốn chết. Đến ngày thứ ba thì ba vị tiểu thư quý phủ đại giá quang lâm đến cái địa phương khỉ ho cò gáy này của các nàng. Cũng tốt hai người đang không có việc gì làm nói chuyện phiếm với các tỷ muội để bớt sầu đi
"Muội muội các người sao rồi. tỷ tỷ đến thăm các muội đây". Thanh âm chanh chua truyền đến tai hai người, bất giác Nhược Y giơ hai tay lên bịt tai, còn Nhược Nhan đang uống trà lại phun ra
Chủ nhân của thanh âm đó chính là đại tiểu thư Lý Nhược Đồng. Xa xa thấy bóng đỏ rực chầm chậm tiến vào, khuôn mặt xinh đẹp. Ánh mắt lẳng lơ, khoảng mười chín tuổi. Nàng mặc xiêm y mỏng manh, dường như cái phần ở trên rất là chật vừa vặn khít lại cái nơi có thể đè chết người của nàng ( cái vòng một ạ).
"Thật đúng là khác với lời đồn đại trong truyền thuyết đi, đại tiểu thư liễu phủ xinh đẹp mặn mà, ta thấy nàng dường như là cái ngực to đè lão đi". Nhược Y ghé vào tai Nhược Nhan nói.
Xa xa lại có thanh âm nữa truyền đến:
"Đại tỷ chờ muội".
Thanh âm này không chanh chua nhưng lại quá thánh thót như chim hót đi, nàng cũng xứng với truyền thuyết đồn đại đi chính là danh ca số một của Lăng Nhật Quốc. Còn ai ngoài nhị tiểu thư Lý Nhược Trúc a. Nàng mặc một thân màu tím nhạt, mười tám tuổi nhưng trên khuôn mặt xinh đẹp như nhược kia dường như ẩn chứa rất nhiều những thủ đoạn mưu mô
Thấy hai người đến gần Nhược Y và Nhược Nhan chầm chậm đứng dậy
"Hai vị tỷ tỷ sao lại đến chỗ này a, phải để muội muội đến thăm tỷ tỷ mới đúng chứ". Nhược Y nhu nhược nói.
Nhược Đồng thấy vậy cười khẩy: "sao có thể nói như vậy muội sắp là tam vương phi a, sau này tỷ tỷ còn phải gọi muội một tiếng vương phi".
Nhược Đồng nói trong lòng thầm nghĩ gả cho Tam vương gia Lãnh Thiếu Hàn chỉ có con đường chết. Tam vương gia chinh chiến sa trường đã nhiều năm số người gặp mặt được tam vương gia cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Sau khi gặp mặt được lại luôn hoảng sợ. Người ta nói tam vương gia này tướng mạo xấu xí, dọa người, giết người không gớm tay. Chỉ cần làm trái ý hắn ta sẽ chết không có chỗ chôn. Cũng may là nàng tránh được thánh chỉ, mang thánh chỉ này đẩy đến trên người Liễu Nhược y ngu ngốc kia. Nàng đúng thật là thông minh ( thông minh hay ngu ngốc còn chưa biết nha)
"Đại tỷ nói vậy là sao muội muội nghe không hiểu a". Nhược Y lại giả bộ nhu nhược nói
"Quên nói cho tam muội biết ba ngày sau các muội sẽ lên đường đến nói tam vương gia đang đóng quân ở bên cạnh Lạc Tiêu Quốc để tiến hành đại hôn a"
Nhược Nhan thấy vậy liền nghi hoặc nói: "đại hôn?"
"Đúng vậy a". Lúc này một dáng người nhỏ nhỏ khoảng mười năm tuổi một thân lục y tiến vào.
"Tam tỷ, tứ tỷ ngũ muội đến chúc mừng hai tỷ, ba ngày nữa các tỷ trở thành tam vương phi, cửu vương phi rồi"
Nhược Y nghi hoặc nói: "Nhược Phi muội muội nói vậy là sao, ta không hiểu"
Nhược Trúc thấy vậy liền nói: "là thế này hoàng thượng đã ban thánh chỉ tứ hôn cho các muội, ba ngày sau lên đường đến biên cương a"
Nhược Đồng tiến đến cầm tay Nhược Y: "tam muội hôn ước này là hoàng thượng muốn cho tỷ lấy tam vương gia nhưng tỷ tỷ đã nhường cho muội một chỗ tốt a. Tam vương gia là chiến thần của Lăng Nhật Quốc muội gả vào đấy cũng là không lo cái ăn cái mặc"
Nhược Y trong lòng thầm nghĩ nếu tốt như vậy ngươi còn nhường cho ta sao
Nhược Phi cũng tiến đến bên cạnh Nhược Nhan nhỏ giọng nói: "ta cũng vì lo cho cái ăn cái mặc của tỷ tỷ nên mới xin hoàng thượng thay đổi ý chí từ tứ hôn cho ta sang cho tỷ nga, cửu vương gia chàng cũng là phó tướng bên cạnh tam vương gia"
Nhược Phi trong lòng thầm nghĩ cửu vương gia Lãnh Thiếu Kì này nổi tiếng trăng hoa mình không thể ủy khuất làm thiếp cho hắn được
Nói rồi ba người cười nói với Nhược Y và Nhược Nhan: "hai muội chuẩn bị thật tốt làm vương phi đi nha chúng ta không quấy rầy hai muội nghỉ ngơi"