Thời gian cũng trôi qua thật mau, mới đó thôi đã tới ngày tham dự yến tiệc gì gì đó. Ngoài mặt chỉ là một buổi tiệc bình thường nhưng thật ra là được tổ chức để các vị vương gia lựa chọn vương phi. Vì sao a? Mời yến tiệc thì mời thôi cái tên hoàng đế ghi thêm câu đem tất cả nữ quyến trong nhà cùng đi làm gì?. Mà khốn nạn ở đây là hắn hạ chiếu chỉ vậy luôn rồi nàng mà không đi là phạm tội kháng chỉ liền.
Nàng căm tức nhai nhai bánh cho đỡ tức hừ hừ. Đồng thời nhiệt độ trong phòng cũng giảm xuống không ít.
Tiểu Bạch đang cuộn người bên cạnh nàng cũng cảm thấy lạnh sống lưng. Nó thầm cảm thán; chủ nhân thật đáng sợ a.
Thế là con rắn Tiểu Bạch bèn bò ra chỗ xa xa nàng và... ngủ tiếp.
" Vy Nhi muội ăn đồ ngọt nhiều không tốt đâu."_Hàn Tuệ Lâm vừa đi vào thấy muội muội "điên cuồng" ăn bánh ngọt lên tiếng nhắc nhở.
" Nha, ca ca huynh tìm muội có việc gì sao?"_Nàng nuốt hết miếng bánh cuối cùng rồi hỏi.
"Là phụ thân kêu ta đến căn dặn muội ăn diện xinh đẹp một chút. Hôm nay phụ thân muốn cho mọi người biết muội không còn là hoa si nữa. "
"Thôi muội không muốn đâu. Muội muốn tiếp tục giả làm một cái hoa si để còn ở lại sống với phụ thân và ca ca nhak. Lỡ muội không còn là hoa si nữa mà xinh đẹp tài năng người ta đòi cưới đi luôn thì làm sao bây giờ. Muội khả ái đáng yêu như thế này. Hoa gặp hoa nở người gặp người thích bla bla.....bla..."_Câu đầu còn thấy được càng về sau Hàn Tuệ Lâm liền lắc đầu. Haizz muội muội hắn thiệt là...
" Ân huynh cũng không muốn muội gả đi đâu"_ Hàn Tuệ Lâm xoa xoa đầu muội muội.
Nàng thuận thế nhào luôn vào lòng hắn. Phải tranh thủ ăn đậu hủ của ca ca nha~
Hàn tướng quân từ ngoài bước vào thấy hai đứa con của mình đang ôm nhau thắm thiết bèn lên tiếng nhắc nhở;
"Hai cái đứa này lớn rồi mà cứ như trẻ con có còn lễ giáo gì không. Lâm Nhi mau buông Vy Nhi ra nàng còn là nữ nhi chưa xuất giá đấy."_Miệng thì trách móc nhưng nhìn vào cái mặt của Hàn tướng quân xem nào có cái biểu cảm ấy.
"Xì tụi con là huynh muội mà phụ thân làm gì thấy ghê vậy"_Nàng bĩu môi giận dỗi phồng má lên không thèm nhìn phụ thân.
"Rồi rồi hai đứa cứ tiếp tục đi"_Haizz ông thực sự không chịu nổi bộ dáng đó của con gái mình.
" Phụ thân lại đây nèk. Con ôm người luôn."
Cả nhà ba người chơi trò ôm nhau cười đến vui vẻ.
Hàn tướng quân và Hàn Tuệ Lâm cùng nghĩ ; Nữ nhi/Muội muội họ thay đổi thật rồi. Quả thực đã mở lòng lại hoạt bát thông minh hơn trước. Thật đáng mừng...
_________Ta là tuyến phân cách Tiểu Bạch a~ ________
Màn đêm nhanh chóng buông xuống bao phủ cả bầu trời Bảo Long quốc. Hoàng cung uy nghiêm được treo đầy những chiếc lồng đèn sáng rực. Những vị vương công quý tộc đến ngày càng nhiều. Mỹ nhân thì khỏi phải nói. Người đáng yêu, người thông minh, người yểu điệu... đủ loại. Toàn bộ đều là con nhà quyền quý, quan lại.
Các vị vương gia hình như đã đầy đủ hết kể cả vị Lãnh vương gia - người trước nay luôn không tham dự tiệc tùng này nọ cũng có mặt.
Bỗng giọng nói bán nam bán nữ của tên thái giám vang lên;
" Hàn tướng quân, Hàn thiếu gia, Hàn tiểu thư đến."
Hàn tướng quân vận y phục màu xanh đậm. Cả người toát ra khí chất mạnh mẽ của một vị tướng quân.
Hàn Tuệ Lâm lại vận lam y. Tóc đen búi lên cố định bằng ngọc thạch. Tuy trẻ nhưng tài năng không thua gì phụ thân của mình lại còn trông thực soái khiến cho nhiều vị tiểu thư đều đỏ mặt e thẹn, một số còn công khai liếc mắt đưa tình. Nhưng Hàn Tuệ Lâm đều làm như không thấy.
Lúc mọi người chuẩn bị rời ánh mắt đi thì phát hiện phía sau Hàn Tuệ Lâm còn có một thân ảnh nhỏ nhắn.
Tiểu cô nương làn da trắng tựa bạch ngọc. Mày phượng mũi cao. Mắt to sáng như tinh tú nhìn vào có cảm giác như bị hút vào đôi mắt xinh đẹp ấy vậy. Bên má ẩn hiện đôi má lúm đồng tiền cực đáng yêu. Đôi môi căng mọng mang màu đỏ nhàn nhạt. Kết hợp với bộ y phục màu trắng thêu hoa Bỉ Ngạn đỏ và đôi trâm cài cũng hình hoa Bỉ Ngạn khiến nàng trông vừa ma mị lại vừa đáng yêu.
( Hình ở đầu là kiểu tóc của nàng nha hãy tưởng tượng trâm hoa đào thành trâm Bỉ Ngạn đỏ là được rồi . Tại hong hiểu sao ta để hình ở giữa trang không được nó cứ báo là đang thay đổi cái gì hoài mà hong vô.)
Chỉ thấy nàng đứng sau lưng Hàn Tuệ Lâm đôi mắt tò mò liên tục nhìn xung quanh.
Mà khoan...hình như bọn họ bỏ quên gì đó...hình như lúc nãy thái giám báo là Hàn tướng quân, Hàn thiếu gia và...Hàn tiểu thư sao??? Làm sao một cô nương xinh xắn như vậy lại là cái hoa si vô dụng của phủ tướng quân sao? Không thể nào????
Thu hết biểu tình ngạc nhiên của mọi người vào nàng thầm than thở; Haizz Hàn Thiên Vy a rốt cuộc trước kia cô sống ra sao mà để tui hứng chịu tất cả khổ thế này a T.T
____________________________________
Gà; bà con đọc chương này có thấy mùi luyến muội hem?