Tại Lãnh vương phủ...
"Dạ Lãnh điều tra xem hôm nay trên đường giữa nàng và cái nữ nhân Mộc Thu Thu kia đã xảy ra chuyện gì" - Giọng của Lãnh Thiên Kỳ vang lên từ trong thư phòng. Tuy giọng nói không mặn cũng không nhạt nhưng Dạ Lãnh đã theo gia mười mấy năm rồi làm sao lại không biết chứ. Xem ra Tả tướng phủ sắp có chuyện không may rồi...
Chưa đầy một khắc sau, Dạ Lãnh đã quay trở lại và kể lại toàn bộ sự việc đã xảy ra.
Nghe xong, môi hắn nhẹ câu lên một cái. Tiểu Vy Vy của hắn thiệt là tinh ranh mà, kể cả mắng người cũng cao thâm như vây. Nhưng mà.... cái Mộc Thu Thu kia tuyệt không tha thứ được mà lão Tả tướng dạo này cũng không an phận quá rồi dám để cho nữ nhi ra đường lộng hành không xem ai ra gì. Hừ kể cả người của hắn cũng dám động vào. Nhiệt độ trong phòng càng lúc càng lạnh....
Hôm sau, có tiếng thét vang vọng khắp Tả tướng phủ. Mộc Thu Thu nhìn chính mình trong gương mà hét lớn. Tay ả ta run run. Không thể nào...gương mặt xinh đẹp của ả ta...gương mặt để cho ả ta phải kiêu ngạo...
Trong gương là hình ảnh một nữ nhân đầu tóc rối bù. Gương mặt nổi đầy mụn nhọt cùng những đốm xanh đỏ đáng sợ.
Từ bên ngoài một a hoàn hấp tấp chạy vào.
"Tiểu thư không hay rồi. Khố phòng...khố phòng của Tả tướng phủ bị cháy rồi....A..tiểu thư...mặt...mặt của người làm sao..."Đang nói đoạn a hoàn kia vừa nhìn thấy khuôn mặt của Mộc Thu Thu liền khiến sợ. Nàng ta run run lùi lại.
Thật không may hàng động ấy lại làm Mộc Thu Thu cảm thấy chướng mắt. Ả ta vơ tay chộp ngay cây dao gọt hoa quả gần đó lên không thương tiếc mà rạch một đường lên mặt a hoàn nọ.
"AAA..."
"Có phải cảm thấy ta xấu xí lắm không? Vậy ta liền làm ngươi cũng được giống ta"
A hoàn đáng thương không chịu được đau đớn lát sau đã ngất đi.
Bên cạnh nàng ta là Mộc Thu Thu đôi mắt lóe lên thù hận cùng độc ác.
" Chuyện này chắc chắn do ả tiện nhân Hàn Thiên Vy kia làm ra. Hừ con tiện nhân ta nhất định khiến ngươi chết thật thê thảm."
Tay ả ta bấu chặt vào da thịt mình nhiễm một mảng huyết...Nữ nhân luôn coi trọng nhan sắc của mình. Một khi thấy người khác xinh đẹp hơn mình sẽ ghen ghét. Một khi nhan sắc bị hủy hoại thù hận sẽ càng dâng cao chỉ mong sao giết được kẻ đã hủy dung mình một cách đau đớn nhất. Mà trong mắt Mộc Thu Thu thì Hàn Thiên Vy thuộc cả trường hợp. Cho nên...cực kì hận và ghét nàng.
Đang ăn cháo nóng bỗng nàng cảm thấy lạnh rợn người. Quái! Rõ ràng là ăn cháo nóng mà sao lại cảm thấy lạnh vậy trời! Thôi kệ ăn tiếp thôi.
Về phía Lãnh Thiên Kỳ thì đang rất hài lòng với "việc tốt" mình đã làm. Kẻ dám động đến bảo bối nhà hắn chỉ có thể sống không bằng chết. Mộc Thu Thu kia hắn sẽ từ từ hành hạ. Mà lão Tả tướng kia xem như cũng gián tiếp khi dễ bảo bối nhà hắn cho nên...đừng hòng sống yên ổn.
Chỉ tội mỗi Tả tướng không biết bản thân đã đắc tội ai mà ra nông nỗi này.
Đang vui bỗng Lãnh Thiên Kỳ nhớ lại một chuyện hình như lúc Tiểu Vy Vy của hắn bị ức hiếp thì Lục đệ - Lãnh Minh Hạ cùng Mộ Dung Lưu Duệ có giúp nàng. Hừ tốt nhất là hai tên kia chỉ là đi ngang qua rồi vô tình thấy mà giúp đỡ nếu để hắn phát hiện hai tên kia có suy nghĩ gì với nàng thì...hừ hừ...hắn không ngại thiến bọn họ ( Gà; Eo ơi ác vậy ). Mùi giấm nồng nặc khắp phòng. Còn nàng haizz...xem ra hắn phải nhanh bắt nàng về cột chặt bên người mới được. Kẻo đâu lại có kẻ dòm ngó. Bảo bối Vy Vy chỉ có thể là của hắn thôi...mãi mãi là vậy....Con sói nào đó cười gian xảo...
Ở một nơi nào đó trong phủ Tướng quân.
" Hắc xì...quái hết lạnh lại hắc xì. Phải đi tìm thuốc uống phòng bệnh thôi." - Nàng xoa xoa mũi lẩm bẩm. Không biết rằng bản thân đang bị người khác tính kế.
(Gà; Cầu cho nàng được bình an a~ vẫy vẫy...mặc dù mọi chuyện do con tác giả mà ra )