Trần Thiên bị ý nghĩ này làm cho mình kinh hãi. mặc dù hắn biết trên thế giới này không có việc gì là không có khuyết điểm, trong điện ảnh chế tác cũng vậy
Ví dụ như năm sau bộ phim nhựa làm theo hình thức phóng sự linh động - quỷ ảnh thực lục cũng làm cả thê giới khiếp sợ một mảnh, tiêu tốn gần vạn đôla thu hoạch lại , ức tại bắc Mỹ cùng , ức ở hải ngoại, một thành tích kinh khủng. (ức = trăm triệu theo QT)
Bộ phim này cũng thành công khai sáng cho cả một mảnh phim nhựa dưới hình thức phóng sự 《 phù thuỷ bố lai nhĩ 》tỷ suất về doanh thu cùng đầu tư cũng chen lấn lên vị trí đầu bảng, trở thành bộ phim điện ảnh có tỷ số đầu tư cùng doanh thu cao nhất trong hơn trăm năm lịch sủa ngành điện ảnh.
Nhưng số tiền đó là ngàn vạn dollars hơn Trần Thiên rất nhiều, thời khắc này, Trần Thiên buồn rầu vì không có tiền
" Có hay không cũng thấp hơn đâu "Trần Thiên nhẹ giọng lẩm bẩm ,trong ấn tượng nhẹ nhàng của hắn thoáng xuất hiện cái gọi là " phim nhựa" (ai biết cái phim đó như thế nào không)
Đúng lúc trong đầu hắn thoáng qua những cái kia....trí nhớ mơ hồ trở nên rõ ràng, một đám đông người cùng chế tác làm phim đang xuất hiện trong đâu hắn
Trần Thiên có một chút hơi ngẩn ra, hắn luôn lấy trí nhớ xuất sắc của mình làm niềm kiêu ngạo trước mọi người, nhưng dù vậy chưa lúc nào trí nhớ hắn như lúc này , trí nhớ hắn vô cùng tốt
Hiện tại trong đầu hắn những hình ấy lại rất rõ ràng, cứ như đang xảy ra trước mặt hắn vậy
Một bộ phận độc lập của bộ phim của nhà sản xuất phim xuất hiện trong đầu hắn, về sau bộ phận ấy rất được nhiều người đánh giá, phim đó được bán vé với giá cao trong rạp phim, và cũng được rất nhiều người xem và trong đó có chính hắn
Như cái bộ phận ấy mất dollars để tạo ra phim ngắn Khoa Huyễn Ataque de Pánico! (ta không biết cái phim đó như thế nào) , cuối cùng hiệu suất lại rất thành công lại có thể đỡ tốn chi phí hơn rất nhiều
Trần Thiên bất đắc dĩ lắc đầu, hắn không biết về kỹ thuật , mà không có kỹ thuật mà muốn hoàn thành nó cũng phải mất vài vạn thậm chí là còn trăm ngàn vạn chứ không là không thể thực hiện
Đảo qua trong đầu về một bộ phận của phim nhựa, Trần Thiên càng thêm phiền muộn, vì số tiền thấp hơn nên sản phẩm cũng kém hơn và giá trị cũng cao cho mấy
Giờ đây hắn tựa như đang ngồi ở bên trong Bảo Sơn( nơi nào vậy) , mà giờ hắn rất bối rối
Lắc đầu, vài ba giọt nước chảy dọc theo gò má hắn
Nhìn chính mình trong gương , nhíu mày nói : " Đây không phải là chỉ cần tự tin, cố gắng là ta sẽ thành công sao?"
Trần Thiên cúi đầu nhắm mắt lại, suy nghĩ trước đây hắn từng xuất hiện ở đây sao, âm thanh giọt nước chạy vào tai hắn trong không gian tĩnh lặng
"Trần Thiên, không phải lúc trước ngươi hay mơ là mình trở lại quá khứ để thực hiện ức mơ của ngươi sao, bây giờ ông trời cho ngươi cơ hội vậy sao ngươi không nắm bắt được, đây là ông trời đang ban ân cho ngươi đó"
Trần Thiên ngẩng đầu chăm chú nhìn chằm chằm mình trong kính, các cảm giác lẫn lộn đang xen nhau trong hắn
"Đã đến nơi này vậy thì cứ dũng cảm tiến tới , không có tiền tính là gì , buông tha mới là đáng sợ nhất,trước kia ngươi không cũng không hề từ bỏ ,không ngừng cố gắng, cùng lắm thì hiện tại cứ tiếp tục cố gắng , ngươi còn trẻ tuổi nếu có cố gắng thì có tương lai ."
Lúc trước, Trần Thiên không có xuyên việt, hắn có một ước mơ là được làm đạo diễn, nhưng hắn biết rõ muốn cho các công ty đầu tư vào hắn là chuyện không có khả năng, cho nên hắn bây giờ nhắm đến mục tiêu là làm đạo diễn, là một nhà làm phim
Cho nên đối với điện ảnh Trần Thiên khá hiểu rõ, hắn biết mấy tên đạo diễn có tiếng là tham gia đoạt giải sau đó được các công ty đầu tư, đem phim nhựa bán cho các rạp phim hoặc tiếng hành marketing chiếu phim cho công ty
Như vậy người đoạt được giải cao nhất trong điện ảnh sẽ trở nên nổi tiếng được thế giới công nhận trong Sundance Film Festival (Liên hoan phim Sundance)
Hôm nay nước Mỹ là nơi trụ cột cho ngành điện ảnh phát triển cùng với thế giới làm phim chủ yếu là tinh thần, rất nhiều đạo diễn tân duệ (hậu duệ trước) của Hollywood đều được coi như là làm chủ buôn bán mảng lớn
Mà các nhà sản xuất Hollywood lớn muốn tìm những người mới ưu tú, như vậy Sundance Film Festival không cho phép bỏ qua kho nhân lực
Như vậy là mấy nhà đạo diễn sau khi từ Sundance Film Festival đi ra ngoài , đã làm cho xuất hiện những kì tích phòng bán vé
Khi chưa xuyên việt, Trần Thiên đợi cho thời cơ về sau chín mùi, chính mình tự tạo ra bộ phim sau đó thông qua Sundance Film Festival đi ra, thực hiện bước đầu tiên cho chính ước mơ của mình
" Cùng lắm thì làm kịch bản bán trước rồi tính" Trần Thiên hắn đã từng suy nghĩ như thế, giờ hắn xuyên việt về năm trước rất là có ý nghĩa, về sau còn rất nhiều chuyện hắn chưa làm, rất nhiều phim nhựa chưa quay và làm thành phim
Trước xuyên việt, hắn một mực chú tâm đến điện ảnh, hắn đối với mấy cái đầu tư cổ phiếu thì căn bản là không tinh tường, nhưng với điện ảnh thì hắn biết rất rõ ràng, hắn rất tin tưởng về lĩnh vực này
edit: luna- ddlqd
Viết ra những kịch bản rồi bán để lấy vốn trước sau đó hắn tính lấy số tiền thu được đi làm phim nhựa
Đúng lúc này cửa ngoài đã truyền đến âm thanh nhấn chuông, quấy rầy suy nghĩ của Trần Thiên
"Ai tới hả?" Trần Thiên không nhịn được suy nghĩ : " Không lẽ cô ta báo cảnh sát thật"
Trần Thiên không khỏi lo lắng,nhưng nói sao thì nói nơi đây vẫn là một quốc gia dân chủ
Nhưng hắn không tiền còn là học sinh nghèo nữa chứ trong khi đó người ta là một minh tinh Hollywood nổi tiếng, ai nặng ai nhẹ thì hắn vẫn có thể tưởng tượng ra
" Đã đến , đến rồi!" ngoài cửa truyền tới tiếng trả lời của Scarlett , ngay sau đó liền đã nghe được tiếng bước chân của Scarlett
A á!
Cửa vừa bị mở ra âm thanh cũng truyền đến :"Đây rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì ?Ta hoàn toàn bị tin nhắn của ngươi làm hồ đồ rồi , ngươi làm sao có thể kết hôn?Ngươi xác định đây không phải ngày Cá tháng Tư ?"
"Rossi , đây là sự thực , không phải chuyện nói chơi , ta gặp phiền toái lớn rồi, hiện tại ngươi đưa quần áo trước cho ta ." Scarlett thấy người đại diện Rossi Andrea đã đến ,tâm trạng đang lo lắng buông xuống không ít
Hiện tại chuyện cô muốn làm nhất là tắm rửa sau đó thay đổi quần áo sạch sẽ nhưng Trần Thiên lại trong phòng tắm , cô chỉ có thể buông tha cho ý niệm muốn tắm ngay bây giờ đang ở trong đầu .
Rossi đưa túi quần áo trong tay tới , nhìn quần áo tán loạn mỗi nơi không khỏi nhíu mày :"Cái kia tên đàn ông chết tiệt kia đâu? Bỏ trốn?"
Không để Scarlett nói chuyện , Rossi đi tới bên cạnh giường : " Ta đã nói cho ngươi rất nhiều lần, kết hôn không phải là chuyện giỡn chơi, bây giờ sự nghiệp của ngươi đang lên cao, mau nói kỹ lại sự tình cho ta tìm cách giải quyết"
Trong phòng tắm Trần Thiên nghe được âm thanh tức giận bên ngoài
"Rossi, hắn không có bỏ trốn, hắn đang bên trong phòng tắm, đợi hắn mặc áo quần chỉnh tề rồi chúng ta liền bàn chuyện ly hôn, bất quá ta và ngươi đợi hắn một chút, hắn ở trong đó cũng khá lâu rồi"
"Mặc quần áo tử tế?" Rossi hiện vẻ mặt không dám tin nhìn Scarlett .
Trước khi đến, Rossi không hiểu cho lắm, nhưng khi nghe Trần Thiên ở bên trong phòng tắm nên khai thông được một số truyện
Mọi chuyện chính là Trần Thiên mượn rượu lừa bịp con gái nhà người ta, đồ vô sĩ, hỗn đản,... Như vậy Scarlett chính là bị lừa
Hơn nữa trong đầu Rossi xuất hiện cái suy nghĩ là Trần Thiên dựng nên cảnh này, có ý đồ bất chính với Scarlett, chắc là để vơ vét tài sản của Scarlett, hắn cũng lên hết kế hoạch ngay cả nếu ta gọi cảnh sát
"Ta thay quần áo xong rồi, ngươi có thể đi ra ." Scarlett sửa lại y phục của mình , sau đó cầm lên giấy tờ chứng minh kết hôn ra xem đưa cho Rossi , mà Trần Thiên cũng từ trong phòng tắm đi ra .
Trần Thiên nhìn người phụ nữ trung niên , nhún vai nói : " Bây giờ là thời điểm nói chuyện ly hôn"