hẩm Vọng Tân đỗ xe xong, hai người tay trong tay bước vào nhà hàng. Tô Tinh Dã có hơi ấn tượng với nhà hàng này. Nếu cô nhớ không nhầm thì anh từng đưa cô tới đây ăn rồi. Đi vào bên trong, quả nhiên vẫn là chủ quán nọ. Chủ quán thân thiết chào hỏi hai người, “Đến rồi à, bọn họ tới cả rồi đấy, đang đợi cậu.”
Tô Tinh Dã nhìn Thẩm Vọng Tân, vẻ mặt mờ mịt. Bọn họ? Ai cơ?
Thẩm Vọng Tân quay đầu sang nhìn cô, tay xiết chặt tay cô, đáp lời chủ quán: “Được, vậy chúng tôi đi lên nhé.”
Chủ quản dùng giọng trêu đùa nói với anh: “Chắc tự biết số phòng rồi nhở?”
Thẩm Vọng Tân cười: “Đương nhiên, quên sao được.”
Thẩm Vọng Tân kéo Tô Tinh Dã đi lên lầu, cô tò mò hỏi anh, “Chủ quán vừa bảo bọn họ, chẳng lẽ ngoài chúng ta ra còn có người khác nữa?”
Nhìn sự khẩn trương lộ rõ trên mặt mày của cô, Thẩm Vọng Tân cười đáp, “Phải.”
“Hả?” Tô Tinh Dã đứng khựng lại.
“Sao thế? Không lẽ đến tận đây rồi còn muốn quay về hả?”
“Em… em… Bọn họ là ai vậy?” Tô Tinh Dã căng thẳng đến mức nói cà lăm.
Thẩm Vọng Tân nắm chặt tay cô, kéo cô tiến về phía trước, “Cứ đi vào thì khắc biết mà.”
Khuôn mặt nhỏ xinh của Tô Tinh Dã càng lộ vẻ hoảng hốt, nhưng hai người cũng đến cửa rồi, đành phó mặc số
chốc nhìn điện thoại, chốc chốc lại ngó cánh cửa đang đóng chặt. Kể từ lúc bắt đầu nghiệp hát, tham gia đủ các hoạt động họ cũng chưa từng hồi hộp như này bao giờ.
Tô Tinh Dã thề, nếu biết trước phận, để anh kéo vào trong.
Tô Tinh Dã ỏ bên ngoài căng thẳng bao nhiêu, thì người trong phòng hồi hộp bấy nhiêu. Bốn thanh niên trai tráng cứ chốc Thẩm Vọng Tân dẫn cô đi ăn cơm với mấy người bạn cũ, có đánh chết cô cũng không mặc đồ của anh!!!Sau khi hai người bước vào, bốn người đàn ông trong phòng bao đều bị kinh hãi không nhẹ. Dù đã quấn kín mít nhưng người này rõ rành rành là một cô gái. Đã thế, quần áo trên người cô ấy còn cực kì quen mắt nữa, không phải đều là trang phục thường ngày của Thẩm Vọng Tân hả?
Sau khi Thẩm Vọng Tân đóng cửa phòng lại, Tô Tinh Dã lập tức gỡ dây buộc mũ áo khoác, lần lượt tháo mũ len, cởi khẩu trang. Cô căng thẳng chào hỏi bốn người trong phòng, “Xin chào.”
Tô Tinh Dã bỏ mũ len và khẩu trang ra xong, đám người Vưu Nhất Thừa đồng loạt há hốc mồm, Tô Tinh Dã!? Nữ diễn viên chính hai lần đóng cùng Thẩm Vọng Tân!! Nữ diễn viên được fans Diêu Vọng Tinh Thần đẩy thuyền cực mạnh!! Vậy người mà Thẩm Vọng Tân bảo muốn giới thiệu với bọn họ chính là… Còn cái câu “Tỉnh rồi à?” mà Đằng Đằng nghe thấy lúc cúp điện thoại là nói với cô ấy… Vậy ra quan hệ của hai người họ là…. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, đầu bọn họ như vừa lượn một chuyến tàu siêu tốc, còn là cái loại siêu nhanh, siêu mạnh, siêu kích thích.
Vưu Nhất Thừa nói sao đi nữa cũng là anh cả trong mấy người, nhanh chóng lấy lại tinh thần, đá một cái dưới bàn, kéo ba người kia về thực tại. Tất cả đồng loạt đứng dậy, đồng thanh cất tiếng chào hỏi, “Chào em chào em, ngồi đi ngồi đi.”
Lương Đằng còn rất có lòng, kéo ghế bên cạnh giúp cô, “Ngồi đây ngồi đây.”
Tô Tinh Dã thấy vậy vội cúi đầu cảm ơn: “Cảm ơn anh.”
Mọi người đều ngồi xuống rồi, bấy giờ Thẩm Vọng Tân mới chính thức giới thiệu, “Giới thiệu với mọi người, đây là bạn gái của em, Tô Tinh Dã.”
“Tinh Dã, người này là đội trưởng của bọn anh Vưu Nhất Thừa, Lục Kỷ Tiềm, Tần Dị Tây và em út của nhóm Lương Đằng.”
Tất cả đều nhìn ra Tô Tinh Dã đang căng thẳng, vì thế chủ động bắt chuyện với cô. Chẳng mấy chốc, bầu không khí đã gần gũi, thân thiết hơn hẳn. Tô Tinh Dã thường xuyên nghe Thẩm Vọng Tân nhắc tới nhóm bạn cùng ban nhạc, giờ được gặp mặt, quả nhiên giống lời anh kể. Nhóm bạn của anh đều rất dễ gần, chẳng trách tình cảm giữa mấy người họ tốt như thế.Đám người Vưu Nhất Thừa ai cũng biết chuyện CP Dao Vọng Tinh Thần, còn len lén đẩy thuyền CP hai người họ. Thẩm Vọng Tân bao nhiêu năm như thế có bao giờ dính scandal với ai đâu, đã vậy chưa hợp tác cùng người ta xong đã kịp kí hợp tác phim thứ hai rồi. Bản thân cậu ta còn chẳng thèm ừ hứ, hay có ý bác bỏ tin đồn nữa.
Sau khi tan tiệc mọi người đều phải lái xe về nên không ai uống rượu cả. Mấy người đàn ông gọi nước giải khát ướp lạnh, còn gọi riêng cho Tô Tinh Dã đồ không lạnh.
Ngoại trừ Lương Đằng, ai cũng hơn tuổi Tô Tinh Dã, thế nên mọi người đều gọi cô là Tinh Dã, vừa đủ tôn trọng mà không kém phần thân thiết. Lương Đằng tính ra lớn hơn Tô Tinh Dã một tuổi, nhưng lại kém tuổi Thẩm Vọng Tân. Xét trên quan hệ với Thẩm Vọng Tân, cậu quyết định gọi Tô Tinh Dã là chị dâu. Mà trong nhóm người bọn họ, Thẩm Vọng Tân đứng hàng bốn vì thế cậu gọi cô là tứ tẩu.
Sau khi nghe cách xưng hô này, Tô Tinh Dã lập tức bị sặc. Thẩm Vọng Tân ngồi kế bên cô lập tức quay sang đưa cô khăn tay, tay còn lại vỗ nhẹ trên lưng cô.
Lương Đằng cũng bị dọa sợ gần chết, “Chị không sao chứ?”
Tô Tinh Dã ho vài tiếng, lắc đầu, “Không sao ạ.”
Lương Đằng hoang mang nhìn mấy người Vưu Nhất Thừa, cả đám người cũng đang cười nghiêng ngả. Rõ ràng gọi tứ tẩu đâu phải chuyện gì đáng buồn cười.
Thấy Lương Đằng lúng túng, Tô Tinh Dã bật cười nói: “Anh cứ gọi giống mọi người, gọi Tinh Dã là được ạ.”
“Được hả?” Lương Đằng hỏi.
Thẩm Vọng Tân vừa cười vừa lắc đầu, nói: “Tinh Tinh bảo được là được.”
Mọi người đều bảo vậy, Lương Đằng cũng không khăng khăng nữa. Chẳng qua sau này gặp gỡ qua lại, Lương Đằng vẫn quen mồm gọi Tô Tinh Dã là tứ tẩu. Lâu dần Tô Tinh Dã cũng quen, không bị kinh ngạc bởi kiểu xưng hô này nữa. Thậm chí dù kém cậu ấy tuổi nhưng cũng gọi cậu ấy bằng biệt danh giống mọi người.
Tô Tinh Dã không nói nhiều, chủ yếu ngồi nghe mọi người trò chuyện, dù sao chủ đề mọi người nói đều là cái Tô Tinh Dã thích nghe. Qua lời của mọi người, Tô Tinh Dã còn biết thêmnhiều điều trước đây chưa từng biết, cảm thấy rất thú vị. Chuyện trò một hồi, mọi người thân càng thêm thân, bắt đầu kết bạn Wechat của nhau. Thêm Wechat xong, Tô Tinh Dã còn được mọi người cho vào nhóm trò chuyện riêng tư của người.
Nhóm trò chuyện riêng tư này lập đã lâu nhưng Tô Tinh Dã là cô gái đầu tiên được thêm vào.
Lục Kỉ Tiềm cười bảo: “Nếu không phải hôm nay cậu ấy giới thiệu em với bọn anh thì bọn anh cũng thật sự cho rằng cậu ta đã chuẩn bị tinh thần ở vậy cả đời rồi đấy.”
“Ai thì anh không dám cam đoan, chứ Vọng Tân thì ngần ấy năm bọn anh quen biết, em chính là bạn gái đầu tiên của cậu ta.”
Bọn họ quen nhau khá lâu rồi, nhưng từ trước tới giờ cô chưa từng hỏi chuyện tình cảm trước kia của anh. Giờ nghe được lời này, trong tim chỉ toàn bong bóng hạnh phúc màu hồng, ánh mắt nhìn Thẩm Vọng Tân như cũng nhuộm ánh sáng bong bóng hạnh phúc.
Cùng lúc đó, nhóm người Vưu Nhất Thừa ăn ý anh nhìn tôi, tôi nhìn anh. Bốn gương mặt treo lên biểu cảm thuyền này đẩy chắc rồi, cùng sự ghen tị không che giấu.
Bữa cơm đầu tiên của Tô Tinh Dã với nhóm bạn cùng ban nhạc của Thẩm Vọng Tân có thể nói là vô cùng vui vẻ, thoải mái. Bữa ăn kết thúc cũng đã gần giờ tối. Sợ cùng nhau đi ra sẽ khiến mọi người chú ý, thế nên bọn họ chào tạm biệt nhau trong phòng bao, rồi đường ai nấy đi.
Tối nay, fans nhà YLQSL đột nhiên phát hiện idol nhà mình đăng bài! Lại còn là bài đăng về lần hội tụ ngàn năm một lần!
YLQSL - Vưu Nhất Thừa: Tiệc mừng hội họp cuối năm vô cùng vui vẻ
Đi kèm là một bức ảnh chụp năm người bọn họ cùng ngồi sau bàn ăn.
Các thành viên còn lại ai cũng share lại bài của anh ấy.
Những fan hâm mộ thường rất để tâm đến idol của mình, thế nên mấy tháng trước các cô ấy đã phát hiện hai chuyện. Chuyện đầu tiên là idol nhà mình luôn là kiểu người không màng cũng bỗng dưng bắt đầu tiến lên. Đội trưởng Vưu Nhất Thừa và Lục Kỷ Tiềm thì vẫn yên lặng tiếp tục nghiệp cahát, Tần Dị Tây và Thẩm Vọng Tân thì chăm chỉ hoạt động ở đoàn phim, ngay cả cậu út Lương Đằng cũng được một chương trình tạp kỹ có tiếng mời làm khách quý, trong lúc đó còn quay một vài show khác nữa. Nhưng bất kể thế nào thì mắt thường cũng có thể thấy họ đang đi lên bằng chính thực lực của mình.
Idol mình yêu thích phát triển tốt, đối với fans mà nói đúng là không có gì vui bằng. Nhưng mà vui mừng xong, bọn họ dần dần nhận ra điều bất thường, nhất là các fans nhóm. Các cô phát hiện ra, idols nhà các cô đã rất lâu rất lâu không họp mặt nhau. Không nói đến tụ tập gặp mặt, ngay cả chuyện share Weibo hỗ trợ nhau còn chẳng có. Nghiêm trọng hơn là bọn cô nhận ra anh Khôn không đưa Thẩm Vọng Tân theo. Lão tứ Thẩm Vọng Tân được chuyển sang cho một quản lý khác trong công ty dẫn dắt.
Vì chuyện này mà đám fans lo ngày lo đêm, đoán già đoán non có phải tổ hợp nhóm idols nhà mình có phải tan rã rồi không. Nhưng tất cả đều chỉ là phỏng đoán. Hơn nữa, những nhóm nhạc có tin lục đục không chỉ mỗi idol nhà họ, dựa vào cái gì mà chỉ nhắm vào idol của các cô chứ?
Thế nên chuyện người họp mặt được đăng lên và chia sẻ, bất kể là fans từng thành viên hay là fans nhóm đều vui muốn phát điên. Vui xong liền khóc muốn lụt nhà lụt cửa. Nói không ngoa, so với đón năm mới còn náo nhiệt, hứng khởi hơn mấy phần. Cũng bởi vậy, nhất thời không ai để ý rốt cuộc người chụp ảnh cho năm người bọn họ là ai. Vả lại lão tứ Thẩm Vọng Tân vì sao lại cười dịu dàng đến vậy.
...
Lúc bọn họ chuẩn bị tạm biệt đi về, Tô Tinh Dã nhận được điện thoại của Dương Vân, “Alo? Chị Vân ạ?”
“Tinh Tinh, giờ em đang ở đâu đấy?”
Tô Tinh Dã nhìn Thẩm Vọng Tân một cái, đáp: “Em đang ở ngoài, vừa ăn tối cùng Thẩm Vọng Tân xong. Có chuyện gì ạ?”
“Gửi định vị cho chị, chị qua đón em.”
“Dạ?”
Không lâu sau Dương Vân đã tới. Lái vào khu vực đỗ xe của nhà hàng, quả nhiên nhìn thấy hai người đang đứng đó.Dương Vân đỗ xe xong, đi tới chỗ hai người đang đứng. Tô Tinh Dã tiến lên đón, “Chị Vân, sao chị lại qua đây?”
Dương Vân đưa mắt đánh giá người đứng cạnh cô ấy, miệng đáp: “Ừm, chị gửi cho em lịch trình công tác, em xem qua chưa?”
“Lịch trình ạ?” Tô Tinh Dã vuốt điện thoại theo phản xạ. Cô không nhìn thấy tin nhắn Dương Vân gửi cho mình.
Dương Vân nói tiếp: “Sáng sớm mai có một hoạt động, Tiểu Thuần xin nghỉ phép rồi. Mai chị sẽ đến đón em.”
Tô Tinh Dã nhìn qua, đúng là có một hoạt động đại diện phát ngôn thương hiệu.
“Được rồi, ngoài này khá lạnh, em lên xe trước đi.” Chị bảo Tô Tinh Dã.
Tô Tinh Dã liếc mắt nhìn Thẩm Vọng Tân, sau đó mới đáp “dạ”, đi về phía xe của Dương Vân. Đi được hai bước liền phát hiện chị ấy không cùng đi, liền hỏi: “Chị Vân, chị không đi ạ?”
Dương Vân bình tĩnh trả lời: “Em lên trước đi, chị có vài lời muốn nói với Thẩm Vọng Tân.”
Tô Tinh Dã vô thức nhìn về phía Thẩm Vọng Tân, mặt lộ vẻ chần chừ, do dự. Thẩm Vọng Tân thấy vậy, nhẹ giọng nói: “Nghe lời chị Vân nào, lên xe trước đi.”
Dương Vân đương nhiên nhìn thấy vẻ mặt của cô như vậy thì bất đắc dĩ nói: “Vẻ mặt đó của em là ý gì đấy, chỉ cũng chỉ nói có mấy câu, đâu có cắt mất miếng thịt nào của cậu ta.”
Tô Tinh Dã nghe Dương Vân trêu chọc mà hai má đỏ bừng, đành cam chịu số phận lên xe ngồi chờ.
Sau khi lên xe, xuyên qua cửa kính, Tô Tinh Dã nhìn hai người đứng cách đó không xa. Dương Vân quay lưng lại với cô, vì thế cô không thấy được biểu cảm của chị ấy. Chỉ thấy vẻ mặt Thẩm Vọng Tân có vẻ khá nghiêm trọng, miệng lúc đóng lúc mở, có vẻ như đang nói gì đó với chị Vân. Tô Tinh Dã ngồi trong xe mà cảm giác như đang ngồi trên đống lửa. Lúc cô sắp không chịu nổi nữa, muốn xuống xe thì thấy Thẩm Vọng Tân hơi cúi người với Dương Vân, sau đó ánh mắt nhìn về phía cô.
Tô Tinh Dã lập tức ngồi thẳng người, lại thấy hai người họ đi thẳng về phía này. Thẩm Vọng Tân đến bên cửa xe chỗ cô ngồi, Tô Tinh Dã vội vàng hạ kính xe xuống, khẽ gọi: “... Thẩm Vọng Tân.”Thẩm Vọng Tân giơ tay xoa đầu cô, nở nụ cười ấm áp, dỗ dành: “Tối nay về phải nghỉ ngơi hẳn hoi, nghe không?”
Tô Tinh Dã gật đầu: “Vâng, em biết rồi.”
“Ừ, vậy em về nhé.”
Tô Tinh Dã vẫn chưa yên tâm lắm, lại nghe anh nói thêm một câu, “Về đến nhà thì gọi cho anh.”
Đúng lúc đó chị Vân lên xe, cũng thắt xong dây an toàn, cô chỉ đành dặn: “Được ạ, em sẽ gọi, anh đi đường cẩn thận nhé.”